Khẽ thở ra một hơi, bàn tay Tiêu Long cũng nắm chặt lại, từng ngọn lửa có màu sắc khác nhau không ngừng trào ra từ đầu ngón tay, cuối cùng hội tụ lại một chỗ, hóa thành một ngọn lửa màu tím đen. Ngọn lửa thành hình, một con hỏa long uốn lượn bay ra từ bên trong, có thể mơ hồ nghe được tiếng long ngâm chấn động nhân tâm quanh quẩn bên tai.
“Hống!”
Ngay khoảnh khắc Dị Hỏa xuất hiện trong tay Tiêu Long, mấy đóa hồng liên trên Nghiệp Hỏa Hồng Liên của Hỏa Trĩ liền kịch liệt dậy sóng, trở nên mờ ảo hơn. Mà Cửu U Phong Viêm trong tay Dược Tinh Cực cũng chịu số phận tương tự, nó vốn đã bị Nghiệp Hỏa Hồng Liên áp chế, giờ lại càng thêm ảm đạm.
“Mặc dù Dị Hỏa của ngươi xếp hạng không cao, nhưng trải qua dung hợp, lại có thể so sánh với ba loại Dị Hỏa đứng đầu. Dù vậy, việc điên cuồng như dung hợp Dị Hỏa này, từ xưa đến nay, chỉ sợ ngươi chính là người đầu tiên.” Mỹ mâu của Hỏa Trĩ xuất hiện chút dao động, dưới tấm mạng che mặt, một giọng nói êm tai truyền ra.
Đối với lời này, Tiêu Long cũng từ chối cho ý kiến. Dung hợp Dị Hỏa, mặc dù nhìn như điên cuồng, nhưng cũng không phải là không thể. Về phần nói hắn là người đầu tiên dung hợp Dị Hỏa, lời này chỉ sợ sẽ không đúng.
Tu luyện Phần Quyết Đá Xà Cổ Đế cũng có dung hợp nhiều loại dị hỏa.
Tu luyện Hư Vô Quyết Tiểu Y Tiên cũng có thể dung hợp nhiều loại dị hỏa, cũng không biết nàng có hay không dung hợp Quy Linh Địa Hỏa mà hắn lúc trước đưa cho nàng.
Trước khi hắn rời đi Tiểu Y Tiên đã là Đấu Tôn đỉnh phong, nếu như dung hợp Dị Hỏa chắc là cũng nhanh tiến vào Đấu Thánh rồi đi.
Dược Tinh Cực nhìn về phía Tiêu Long nhiều loại Dị Hỏa kia, trong mắt lóe lên một tia tham lam.
Nếu như hắn có thể đạt được công pháp của Tiêu Long cùng Dị Hỏa, như vậy hắn bây giờ cũng đã là Đấu Thánh rồi.
“Tốt lắm, thời gian cấp bách, chúng ta động thủ đi.”
Tiêu Long cũng không có thời gian ngồi thảo luận việc dung hợp Dị Hỏa. Thấy hai người đều đã đem Dị Hỏa của mình triệu hồi ra, hắn bước về phía trước vài bước, đứng trước tinh bích, trầm giọng nói: “Tất cả theo sát ta, đừng ai tụt về phía sau!”
Vừa dứt lời, Dị Hỏa trong tay Tiêu Long đột nhiên tăng vọt. Trong một tiếng động đinh tai nhức óc, một con hỏa long màu tím đen trực tiếp phóng ta từ trong ngọn lửa, hung hăng đánh lên lớp năng lượng tinh thể dày đặc kia. Chỉ trong nháy mắt, tinh bích đã nổ bung ra thành một cái động khẩu to lớn.
“Đi thôi!”
Phần đuôi của hỏa long cuốn lên cánh tay của Tiêu Long. Hắn hét lớn, cước bộ hung hăng dậm trên mặt đất, thân hình vọt mạnh về phía trước. Đằng sau, mấy người Cổ Thanh Dương cũng nhanh chóng theo sát.
“Năng lực khống chế hỏa diễm thật mạnh…”
Thấy Tiêu Long ngưng tụ hỏa long phá vỡ tinh bích, trong mỹ mâu của Hỏa Trĩ xẹt qua chút kinh ngạc. Nàng cũng nhanh chóng đuổi kịp, cùng lúc đó, ngọn lửa màu hồng đậm quét ra từ bàn tay, bao trùm lên vùng tinh bích bên trái. Nhiệt độ kinh khủng lập tức làm cho tốc độ chữa trị của tinh bích giảm đi.
Phía bên kia, Dược Tinh Cực cũng bắt đầu làm việc. Mặc dù hắn chướng mắt Tiêu Long chỉ huy, nhưng hiện giờ vẫn là cái mạng nhỏ quan trọng hơn. Hắn có gây sự với ai đi nữa thì cũng sẽ không gây sự với cái mạng của mình, bởi vậy, lúc ra tay thì cũng khá có trách nhiệm, hết phận hết sự.
Trong tinh bích, hỏa long gầm thét, dưới nhiệt độ kinh khủng này, tuy còn cách một đoạn khoảng cách nhưng Viễn Cổ Phệ Trùng trong tinh bích đã đều bị nung chảy. Nhưng dù như vậy, đám tiểu trùng này vẫn ùn ùn kéo tới như thiêu thân lao đầu vào lửa. Nguồn năng lượng phân bố đột nhiên tăng mạnh cũng gây cho Tiêu Long trở ngại không nhỏ.
“Phanh phanh phanh!”
Bên trong tinh bích, âm thanh dữ dội không ngừng vang lên. Tốc độ của đoàn người cũng nhanh hơn rất nhiều.
“Tiêu hao đấu khí tốc độ thật khủng khiếp a.”
Cho dù lấy hắn Đấu Thánh tu vi, đấu khí tiêu hao cũng rất lớn.
Một đường tiến lên, tiếng ầm ầm vang vọng không dứt, nhưng bầu không khí lại tương đối căng thẳng.
“Ầm!”
Hỏa Long gầm thét, đánh mạnh lên tinh bích, các mảnh vỡ năng lượng bắn ra bốn phía.
Tất cả đều như liều mạng lao về phía trước, gần nửa giờ sau, hỏa mang trên thân thể hỏa long mới dần dần ảm đạm xuống.
“Sắp ra ngoài rồi…”
Nhìn thân thể hỏa long càng lúc càng ảm đạm, Tiêu Long quát khẽ một tiếng. Ngẩng đầu nhìn tinh bích trong suốt như phỉ thúy trước mặt, nơi đó đang tràn ngập Viễn Cổ Phệ Trùng bu lại. Chỉ cần xông qua nơi này, hẳn có thể chân chính tiến vào tầng ba Thiên Mộ.
Khi hỏa long sắp hung hăng va chạm với tinh bích phía trước, ánh mắt Tiêu Long đột nhiên ngừng trên phía trung tâm của tinh bích. Nơi đó, có thể mơ hồ nhìn thấy một vật thể màu hồng lớn bằng nắm tay. Từ xa trông lại, giống như một chiếc kén côn trùng kỳ dị vậy!
Tiêu Long bước về phía trước một bước. Thân hình trực tiếp hội tụ với hỏa long, tay phải đánh ra, tiếng gió rít ù ù chói tai vang vọng cả thông đạo.
“Bành!”
Tay phải của Tiêu Long và hỏa long nhanh chóng hợp lại, sau đó đột nhiên đánh ra, hung hăng nện trên lớp tinh bích nhìn như phỉ thúy kia. Nhất thời, một tiếng nổ trầm thấp đột nhiên vang vọng, kình khí mênh mông lấy nắm tay của Tiêu Long làm trung tâm, nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh, làm cho cả thông đạo đều rung chuyển.
“Cạch…”
Ngay lúc mọi người khẩn trương nhìn chằm chằm về phía trước, tinh bích đột nhiên vỡ ra một vết nứt, sau đó nhanh chóng mở rộng. Cuối cùng, trong ánh mắt kinh hỉ của tất cả mọi người, ầm ầm nổ tung.
Khi tinh bích nổ tung, bàn tay Tiêu Long chộp mạnh về phía trước. Một vật mát lạnh như ngọc gì đó rơi vào tay. Lúc này, Tiêu Long cũng không có nhiều thời gian xem xét thêm, trực tiếp cất nó vào nạp giới.