Vãn Hồi

Chương 106: Chương 106




CHƯƠNG 106: Men say

Edit: Yến Phi Ly

.

Năm nay cao trào của lễ trao giải Kim Mã không phải ở thời điểm công bố phim hay nhất, mà là vào lúc nam diễn viên chính xuất sắc nhất nêu cảm nghĩ khi nhận giải. Lời cầu hôn của Lục Diễn vừa dứt, hiện trường đầu tiên là một mảnh lặng im, ngay sau đó liền bạo phát tiếng vỗ tay như sấm, hỗn loạn các loại huýt sáo, hoan hô, chúc mừng. Ở đây có một nửa nghệ sĩ quen biết Lục Diễn, cũng đặc biệt ồn ào chúc mừng, chờ đến khi Lục Diễn ôm cúp rời khỏi sân khấu, khách mời trao giải kế tiếp đi ra, không khí nhiệt liệt này mới chậm rãi bình ổn.

Lễ trao giải vừa chấm dứt, Lục Diễn đã bị các phóng viên ùa lên vây quanh, sôi nổi hỏi hắn kết quả cầu hôn thế nào, đối tượng cầu hôn là ai. Hắn mỉm cười nói đối phương đã đáp ứng ngay tại khán phòng, về phần là ai, tạm thời còn chưa thể trả lời. Đêm đó, tiêu đề các trang web lớn nhỏ đều là “Ảnh đế Kim Mã cầu hôn trước mặt mọi người, đối tượng cầu hôn là ai?” nội dung đưa tin cụ thể tập trung tại việc Lục Diễn thừa nhận đối phương đã lập tức đồng ý, như vậy đối tượng cầu hôn nhất định cũng có mặt tại hiện trường, vì thế đem toàn bộ khách mời nữ ra phân tích một lượt, còn liệt ra vài cái tên đặt trong vòng nghi vấn.

Đám fan thức đêm chờ kết quả cũng bị quả bom này nổ tung, nhất thời diễn đàn lớn nhỏ ngập tràn các loại phân tích ai là mỹ nhân có được vinh hạnh này, đủ các loại tin tức, phỏng đoán bay đầy trời. Sự chú ý đến người yêu của nam thần vượt xa hơn cả chuyện nam thần đạt được hai giải ảnh đế. Đồng thời, Lục Diễn cầu hôn trước mặt mọi người tại lễ trao giải Kim Mã đã được bầu chọn là phương thức cầu hôn lãng mạn nhất từ trước tới nay.

Kết quả như thế ngược lại nằm trong sở liệu của Lục Diễn, hắn sớm biết rằng lời cầu hôn vừa nói ra sẽ gây tiếng vang lớn, hắn càng rõ ràng hơn chính là, khảo nghiệm chân chính còn ở phía sau. Nhưng từ thời khắc hắn quyết định cùng Tô Mạc một chỗ, hắn chưa từng nghĩ sẽ để đoạn tình yêu này mãi nằm trong bóng tối, hắn không thích che giấu cả đời. Nếu yêu, liền thẳng thắn vô tư mà yêu. Chỉ có điều hắn cũng sẽ không ngu ngốc nóng đầu đến mức trực tiếp come out, hắn hiểu được chính mình muốn cái gì, cũng rõ ràng điểm mấu chốt của mình ở chỗ nào. Trước khi đường đường chính chính cùng người yêu đứng dưới ánh mặt trời, hắn sẽ làm tốt các bước chuẩn bị, từng bước một tạo nên nền tảng vững chắc.

Nhưng, mặc kệ thái độ công chúng như thế nào, Lục Diễn cầu hôn là sự thật, trước đó, hắn đã chuẩn bị hết thảy. Lễ trao giải chấm dứt, hắn liền kéo Tô Mạc bay sang Hà Lan, tìm đại sứ quán tại Hà Lan đệ trình các loại giấy tờ cũng như đề xuất yêu cầu được kết hôn.

Hà Lan là quốc gia sớm nhất trên thế giới cho phép đồng tính kết hôn, luật hôn nhân nước họ đối với đồng tính hoặc dị tính đều như nhau, cho nên cũng là đất nước mà những đôi đồng tính thích đến để kết hôn nhất trên thế giới, Lục Diễn cũng không phải ngoại lệ. May mắn tuy rằng cả hai không có quốc tịch Hà Lan nhưng chỉ cần đệ trình đầy đủ giấy tờ cùng visa ngắn hạn là có thể đăng ký kết hôn tại trụ sở đại sứ quán, chỉ là thủ tục sẽ phiền toái hơn một chút.

Thời điểm Lục Diễn và Tô Mạc đến đại sứ quán trình đơn, nhân viên ở đại sứ quán còn thiện ý mà nhắc nhở, “Thưa anh, hai anh xác định muốn trình đơn xin kết hôn sao? Cho dù thành công, trở về nước, quan hệ hôn nhân này cũng sẽ không được thừa nhận.”

Lục Diễn cùng Tô Mạc nhìn nhau mỉm cười, thản nhiên đáp, “Cái này chúng tôi đều rất rõ ràng, chúng tôi đã sớm nhận định đối phương là người duy nhất của đời này, mặc dù chỉ là hình thức, chúng tôi cũng cảm thấy rất có ý nghĩa. Cho nên phiền cô thay chúng tôi trình đơn.”

Nhân viên kia cũng mỉm cười, “Đương nhiên, nếu hai anh đã xác định, tôi sẽ mau chóng đệ trình thay các anh. Kỳ thật, hàng năm các cặp đôi đồng tính tới nơi này đăng ký kết hôn không ít, chỉ là muốn nói thêm một câu, hai anh thật sự rất đẹp đôi.”

Lục Diễn cười nói, “Cám ơn.”

Từ lúc trình đơn yêu cầu đến khi chính thức kết hôn phải chờ một thời gian, chậm thì là vài tháng, nhưng sẽ không vượt quá một năm. Lục Diễn cùng Tô Mạc đều là người bận rộn, dĩ nhiên không thể ở chỗ này chờ, cho nên cả hai cùng bay về nước.

《Cố hương》trải qua hơn nửa năm quay phim, đã dần tiến vào giai đoạn kết thúc. Điểm thu hút nhất của bộ phim này chính là kết hợp kỹ xảo 3D, cho nên thời gian làm hậu kỳ sẽ không ngắn hơn thời gian quay phim chính thức, nhưng đây là việc của đạo diễn cùng tổ kỹ thuật, về phần người sản xuất như Lục Diễn cũng chẳng thể xen vào. Tóm lại, trước ngày cuối cùng của năm cũ,《Cố hương》đã hoàn thành những cảnh quay cuối cùng, cũng vào đêm hôm đó công ty Lục Diễn tổ chức tiệc rượu mừng đóng máy.

Mỗi một bộ phim khi tổ chức tiệc mừng trên cơ bản chính là một lần cuồng hoan nho nhỏ, nhân vật chính sẽ là đối tượng cho một đám người tranh nhau mời rượu. Uống nhiều, khó tránh khỏi muốn tới toilet giải quyết. Lục Diễn đứng trước gương bồn rửa tay, hít sâu một hơi, vỗ vỗ cái trán bị cồn làm cho có chút đau, lại cúi xuống, mở vòi nước, khoát nước lạnh lên mặt, ý đồ làm cho mình tỉnh táo hơn một chút.

Tuy rằng tửu lượng của hắn cao nhưng cũng chịu không nổi cả đám người chuốc rượu như thế, lại còn là hỗn hợp đủ thứ rượu, nhưng mặc kệ hắn uống thành cái dạng gì, trên mặt đều không hiển lộ, thoạt nhìn giống như không uống bao nhiêu, càng khiến người khác chạy đến hăng say mời rượu. Trong chuyện rượu chè, Lục Diễn chưa bao giờ là người phóng túng, bình thường cũng không hay uống, chẳng qua đây là trường hợp đặc biệt, một năm cũng khó có được một hai lần như vậy, thịnh tình không thể chối từ, hắn cũng không thể trì hoãn, không cẩn thận đã vượt quá tửu lượng của bản thân.

Tính tình khi say của Lục Diễn rất tốt, cho dù uống rượu hành động chỉ có chút chậm chạp, nhưng sẽ không làm ra chuyện gì thất thố, người không quen thuộc với hắn thậm chí nhìn đoán không ra hắn đang say.

Lục Diễn ngây người trong toilet một hồi lâu, mới chậm rãi đẩy cửa đi ra ngoài.

Từ toilet đến sảnh, phải đi qua một hành lang dài.

Hắn đi ra một đoạn, liền thấy một người ngăn cản trước mặt. Áo sơ-mi trắng cùng quần bò, đặc biệt trẻ trung tươi đẹp, đôi mắt trên khuôn mặt xinh đẹp lại hồng hồng, giống như chịu ủy khuất, gợi lên cảm giác thương hại cho người đối diện. Nếu là người bình thường nhìn thấy bộ dạng này của cậu, chỉ sợ hận không thể ôm vào trong ngực an ủi một phen.

Chính là Lục Diễn không phải người bình thường. Hắn lúc này không muốn gặp nhất chỉ sợ sẽ là cái người trước mắt này, phim cũng đã quay xong rồi, còn muốn dây dưa nữa, thật là khó lòng phòng bị.

Cơn choáng váng của Lục Diễn nhất thời cũng thanh tỉnh hơn một ít, hắn không nói lời nào, mặt không đổi sắc mà nhìn Tiếu Hử Nham đứng trước mặt.

Tiếu Hử Nham thấy Lục Diễn không có ý mở miệng, cắn cắn môi, hỏi, “Lục ca, anh gần đây cố ý trốn em sao?”

Cậu vừa mở miệng, Lục Diễn ngược lại cảm thấy có chút buồn cười, “Nói ‘trốn’ đại khái có chút nghiêm trọng.”

Ngụ ý chính là, tôi đúng là tránh tiếp xúc nhiều với cậu. Tiếu Hử Nham cũng không phải kẻ ngu dốt, dĩ nhiên có thể nghe ra, trong mắt cậu hiện lên một tia khó chịu, Lục Diễn cũng không muốn làm khó cậu ta, đang định rời đi, Tiếu Hử Nham cúi đầu lại nói, “Lục ca, có câu em vẫn luôn muốn nói với anh, nhưng vẫn không biết nên mở miệng thế nào.”

“Nếu không biết nên mở miệng thế nào, vậy không cần nói.” Lục Diễn thở dài.

“Nhưng nếu không nói, em sẽ không cam lòng.” Tiếu Hử Nham mãnh liệt ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Lục Diễn.

Nếu như là bình thường, nghe đến đó Lục Diễn nhất định là xoay người bước đi, nhưng hiện tại đầu của hắn bị ảnh hưởng của rượu nên có chút chóng mặt, hành động cũng chậm chạp hơn bình thường, vậy nên không kịp tránh đi, bị bắt nghe hết.

“Lục ca, em thích anh. Từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, nghe được những lời anh nói, em liền không quên được anh. Em vẫn luôn nhớ anh, nhớ rõ anh đã nói, phải cố gắng vì bản thân. Em vì anh mới tiến vào giới giải trí, em hy vọng có thể đủ tư cách đứng gần anh một chút, em hy vọng…”

Lục Diễn ngắt lời cậu, lãnh đạm nói, “Tôi sắp kết hôn.”

Tiếu Hử Nham sửng sốt, dừng lại lời tỏ tình, lộ ra vẻ mặt bi thương, thấp giọng nói, “Em biết… em biết. Em cũng không hy vọng xa vời anh có thể đáp lại em, em chỉ là muốn cho anh biết, có một người, một mực yên lặng thích anh, bất luận xảy ra chuyện gì, đều muốn tiếp tục thích anh.”

Lục Diễn gật gật đầu, “Người thích tôi rất nhiều. Tin tưởng mỗi một fan của tôi nếu có cơ hội đều sẽ nguyện ý nói với tôi như vậy.”

Tiếu Hử Nham lại sửng sốt, phản ứng của Lục Diễn hoàn toàn không nằm trong dự liệu của cậu, cậu kinh ngạc giải thích, “Nhưng mà, em không phải….”

“Tùy cậu.” Lục Diễn lại một lần nữa ngắt lời, “Tiếp tục yên lặng thích cũng được, từ bỏ cũng được, đó đều là chuyện của cậu. Tôi không có quyền can thiệp suy nghĩ của cậu, nhưng chỉ có một điều, hy vọng suy nghĩ của cậu sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt của tôi.”

Lục Diễn bóp bóp cái trán có chút đau, “Xin lỗi, tôi cảm thấy không thoải mái. Nếu cậu chỉ muốn nói điều này, tôi nghe xong rồi, tôi đi trước.”

Lục Diễn mới chỉ bước hai bước, đột nhiên cảm giác người hắn bị gắt gao ôm chặt, thân thể ấm áp dán trên lưng hắn, tựa hồ còn có giọt nước ẩm ướt trên vai, ngữ khí nghẹn ngào, “Lục Diễn, em thật sự thích anh!”

Lục Diễn nhất thời cứng đờ, rượu quả thật khiến phản ứng của hắn trì độn không ít, nếu không đối phương ngay cả cơ hội ôm lấy hắn cũng sẽ không có.

Lục Diễn cầm lấy đôi tay đang ôm hắn định kéo ra, phía trước truyền đến một tiếng quát khẽ, “Các người đang làm gì!”

Lục Diễn vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy Lý Nhiễm vẻ mặt bất mãn chạy tới, một phen kéo Tiếu Hử Nham đang quấn lấy hắn ra, quát lớn, “Tiểu Hử, cậu say rồi!”

Phía sau Lý Nhiễm, là Tô Mạc vẻ mặt lạnh nhạt.

Động tĩnh vừa rồi đã gây ra một chút xôn xao, không ít người chen tới bên này hóng chuyện, thậm chí còn có kẻ khe khẽ nói nhỏ, “Tôi nói rồi mà, Lý đạo cùng cậu ấy có cái gì gì rồi, nhìn vẻ khẩn trương của Lý đạo mà xem…”

“Ai nha, thật nhìn không ra, Lý đạo tính tình xấu như vậy, hóa ra lại thích loại hình cừu non thế này.”

“Làm sao cô biết người ta là cừu non, nhìn tình cảnh này cũng không phải cừu non có thể gây ra….”



Thanh âm không lớn không nhỏ, miễn cưỡng có thể nghe được có kẻ đang xì xào bàn tán. Lý Nhiễm đầu đầy hắc tuyến, cái này thật sự là nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa không sạch. Lục Diễn nhìn bộ dạng của hắn, mặc dù đang ở tình huống này, cũng nhịn không được muốn cười.

Lý Nhiễm bất đắc dĩ mà nhìn Lục Diễn càng lúc càng hiện ra men say, cố ý lớn tiếng nói với Tô Mạc một câu, “Tô đổng, Lục Diễn xem ra say lắm rồi, phiền anh đỡ cậu ấy chút?”

Tô Mạc dĩ nhiên hiểu được dụng ý Lý Nhiễm, gật gật đầu, cũng không nói gì, đi tới đỡ lấy Lục Diễn, đưa hắn ra ngoài.

Hoàn chương 106

☆,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.