CHƯƠNG 49: Ngang tài ngang sức
Edit: Yến Phi Ly
.
< Mật lệnh tuyệt đối> là bộ phim mang tính chất thương mại.
Cảnh sát quốc tế nhận được mật báo, tổ chức khủng bố lớn nhất thế giới gài bom có sức công phá cực mạnh tại Las Vegas, nhiệm vụ của bọn họ chính là cải trang lẫn vào sòng bạc lớn nhất Las Vegas tìm ra cũng như ngăn cản hành vi phạm tội của tổ chức khủng bố. Tiếp nhận nhiệm vụ này chính là thành viên tổ đội chim Ưng, tổ trưởng của bọn họ Jo. Lý là một người Hoa, được xưng là cảnh sát ưu tú nhất trong lịch sử.
Cùng lúc đó, có người cung cấp manh mối, tên tội phạm lừa gạt khét tiếng nhất nước cùng đồng lõa đã tới Las Vegas chuẩn bị tiếp tục cho hành vi lừa gạt của chúng, đặc công Hướng Phi đang trà trộn ở Las Vegas cũng tiếp nhận mật lệnh truy tìm tóm cổ bọn tội phạm này, áp giải chúng về nước, vả lại tốt nhất không cần kinh động cảnh sát địa phương.
Dưới sai sót ngẫu nhiên, hai bên đều lầm đem đối phương là mục tiêu của nhiệm vụ, bắt đầu một loạt đấu trí đấu dũng, cuối cùng đương nhiên là tiêu trừ hiểu lầm, liên thủ với nhau hoàn thành nhiệm vụ.
Đóng vai cảnh sát quốc tế uy tín lâu năm Jo. Lý là Hàn Uyên, mà Lục Diễn tất nhiên thủ vai đặc công Hướng Phi, hai người trong phim có rất nhiều phân cảnh diễn chung, từ ban đầu đối chọi gay gắt thăm dò lẫn nhau đến cuối cùng bắt tay hợp tác.
Đạo diễn “Thiên tài” Từ Vệ am hiểu nhất chính là loại tình tiết phim như thế này, hơn nữa ảnh đế Hàn Uyên uy tín lâu năm cùng tân vương Lục Diễn gia nhập, phim còn chưa khởi quay đã nhận được sự chú ý. Fan đối với sự hợp tác giữa hai người thì vô cùng chờ mong.
Lục Diễn không phải lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Uyên. Đời trước hắn từng đóng vai quần chúng trong phim của Hàn Uyên, chính là một nhân vật bé nhỏ không chút thu hút, nhưng có thể cùng đại thần Hàn Uyên góp mặt trong phim, lúc đó Lục Diễn kích động hưng phấn không thôi, tuy rằng giữa bọn họ cũng không có phân cảnh nào diễn chung.
Sau khi sống lại hai người cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt, trừ bỏ cùng nhau tham dự lễ trao giải Bách Thảo, còn có một lần tham gia hoạt động thương mại, nhưng mà đều chưa chính thức trò chuyện.
Bất quá mặc kệ nói như thế nào, đây là lần đầu tiên hai bên chạm mặt tại đoàn phim, Hàn Uyên cũng không lộ ra biểu tình cao ngạo, mà là thực khách khí mở lời chào hỏi.
Bản tính của Hàn Uyên vốn là một người khá ôn hòa, thậm chí có thể nói có chút hướng nội. Khi không có cảnh quay của hắn, hắn đa phần đều là một mình ngồi lẳng lặng, rất ít chủ động trò chuyện với kẻ khác, nhưng nếu có người chủ động tìm hắn nói chuyện, hắn cũng sẽ lễ phép đáp lại. Chẳng qua bởi vì hắn là siêu cấp ảnh đế, đại đa số người cho rằng hắn rất cao ngạo lãnh đạm, cũng không dám chủ động tới quấy rầy. Chỉ có bạn bè quen thuộc của hắn mới biết được, hắn kỳ thật chính là không biết làm sao chủ động cùng người khác giao lưu mà thôi. Có rất ít người có thể tưởng tượng được Hàn Uyên trước kia đóng qua vô số phim hài, mang đến cho người ta đầy tiếng cười, kỳ thật lại là một người thật không thích nói chuyện.
Nhưng mà một khi đứng trước ống kính, cả người hắn đều thay đổi. Khôi hài vui vẻ, nghiêm túc lãnh khốc, cười hi hi ha ha hay tức giận mắng chửi, cuồng bá khốc suất…. nhân vật giao cho hắn tính cách như thế nào, hắn liền biến thành tính cách như thế đó. Trước màn ảnh, hắn đã không còn là Hàn Uyên, mà là người trong kịch bản. Bạn tốt trong giới của hắn, đạo diễn nổi danh Vương Dịch đánh giá giành cho hắn chính là, “Kẻ trời sinh làm diễn viên.”
Lục Diễn đối với Hàn Uyên là tôn kính cùng bội phục. Mỗi một bộ phim của Hàn Uyên, gồm cả những phim bị rất nhiều bình luận chê bai hắn đều xem qua, hắn từ trong quỹ đạo tìm hiểu đại thần Hàn Uyên từng bước một lột xác cùng trưởng thành. Có thể nói, Hàn Uyên đối với phim của bản thân có khi cũng không quen thuộc như Lục Diễn. Bởi thế cho nên, hiểu biết của Lục Diễn đối với Hàn Uyên sau màn ảnh so với bất luận kẻ nào đều sâu sắc hơn.
Thời điểm biết được cùng Hàn Uyên hợp tác, trong lòng Lục Diễn chỉ có hưng phấn, mà không có sợ hãi, hắn căn bản không lo lắng sẽ bị áp chế. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, Lục Diễn hiểu biết về Hàn Uyên đã cực kỳ khắc sâu, mà Hàn Uyên đối với Lục Diễn, có thể nói rằng hiểu biết quá ít.
Chính như Tô Mạc còn cho rằng, biểu hiện của Lục Diễn trong mấy bộ điện ảnh trước, còn chưa phải là năng lực chân chính hắn. Không phải nói hắn cố ý giữ lại, mà là rất nhiều thời điểm, thực lực phô bày được hay không kỳ thật quyết định bởi với đối thủ của anh. Nếu đối thủ quá yếu, cho dù anh một giây là KO (knock out) đối phương nhưng cũng biểu hiện không hết được sự cường đại của anh. Mà nếu đối thủ, mạnh đến mức anh bị rơi vào thế hạ phong, lại cũng có thể giúp anh hiển lộ tài năng. Có thể đem anh bức đến cực hạn, bày ra thực lực chân chính, vĩnh viễn chỉ có thể là đối thủ cân tài cân sức mà thôi.
Đối với Lục Diễn mà nói, Hàn Uyên vừa là tiền bối cùng đối tượng học tập, lại vừa là đối thủ. Mỗi một người đàn ông có tâm huyết, đều khát vọng một cuộc chiến thống khoái, bất luận là hình thức gì. Mà một đối thủ ngang tài ngang sức, có đôi khi so với mười đồng đội trung thực tin cậy càng khó gặp hơn.
Hàn Uyên đối với Lục Diễn, cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả, ít nhất hắn biết Lục Diễn là nam diễn viên phụ xuất sắc nhất cùng diễn viên mới xuất sắc nhất trong lễ trao giải Bách Thảo năm ngoái, tuy rằng giải Bách Thảo là giải thưởng quần chúng, nhưng trong quần chúng cũng có không ít người chân chính hiểu biết, không phải tất cả đều chỉ xem ngoại hình. Mà đạo diễn Lý Nhiễm nổi tiếng luôn luôn hà khắc cũng đã hết lời ngợi khen Lục Diễn, có thể thấy được người trẻ tuổi anh tuấn này đúng là rất có thực lực.
Cảnh diễn chung đầu tiên giữa bọn họ phát sinh tại quán bar.
Một tiếng súng nổ, quán bar huyên náo phút chốc trở nên an tĩnh, chỉ có âm nhạc nhẹ nhàng còn đang chậm rãi vang lên. Hai tên cướp che mặt đột nhiên xuất hiện lập tức tản ra trong đám người, trong đó một kẻ còn cầm súng trong tay, họng súng hướng về phía trước vẫn còn bốc khói, có thể thấy được một tiếng nổ vừa rồi chính là từ nó phát ra.
Không ai biết hai tên cướp này đầu óc thế nào mà chạy đến quán bar cướp bóc, nhưng sự tình đã phát sinh, nhất định cần phải giải quyết. Đám khách dưới sự uy hiếp của tên cướp bị dồn vào trong góc phòng, cảnh sát quốc tế cùng đặc công cải trang vừa lúc cùng đám người ở trong này hẹn gặp mặt cũng không ngoại lệ.
Tên cướp đã bắt đầu cưỡng ép khách giao tiền cùng đồ có giá trị, đặc công và cảnh sát đều yên lặng suy xét làm sao không thương tổn quần chúng vô tội lại có thể chế ngự kẻ cướp. Kẻ cướp có hai tên, hơn nữa trên tay đều có vũ khí, càng khó chính là bọn chúng vô cùng tỉnh táo mà dựa lưng vào nhau, nếu không thể đồng thời chế ngự cả hai có lẽ sẽ khiến cho càng rối loạn.
Hai người đều vừa quan sát động tĩnh chung quanh vừa suy nghĩ đối pháp, bỗng nhiên bốn mắt trên không trung gặp nhau, xuất phát từ một loại bản năng hai người đều hiểu được chuyện đối phương muốn làm, vì thế dù không hề thương lượng cả hai ngầm đưa ánh mắt ẩn ý, sau đó đồng thời ăn ý ra tay.
Hai tên cướp dưới sự liên thủ của hai vị cảnh sát rất nhanh đã bị chế ngự, đám người chen chúc đi lên trói bọn chúng lại, trước khi cảnh sát địa phương đến hai người lại đều yên lặng rời đi.
Đặc sắc nhất và cũng là quan trọng nhất trong cảnh diễn này dĩ nhiên là hai người đồng thời ăn ý chế ngự tên cướp. Thời điểm ánh mắt giao hội cùng với ra hiệu đều hoàn toàn không có đối thoại, cả phân cảnh hai người đều không nói một lời, nhưng sóng ngầm thủy chung lại bắt đầu khởi động, vô luận là nội tâm hay hành động.
Hàn Uyên đoán được Lục Diễn diễn xuất không tồi, lại thật không ngờ sẽ giỏi đến như vậy. Trước khi quay phim hắn đã chuẩn bị khả năng sẽ NG, thậm chí đã lo lắng nếu đối phương lộ ra biểu tình uể oải hẳn là nên an ủi như thế nào cho thỏa đáng lại không thương tổn tự tôn của đối phương, cùng với nên từ góc độ gì mà nhắc nhở Lục Diễn có thể diễn tốt hơn. Ấn tượng hắn dành cho Lục Diễn vẫn luôn rất tốt.
Kết quả sau khi quay phim, Hàn Uyên phát hiện hết thảy chuẩn bị trước đó đều không cần. Lục Diễn diễn cảm vượt xa dự liệu của hắn, hắn vốn dĩ còn có chút thu liễm diễn xuất của mình lại vào lúc ánh mắt Lục Diễn nhìn qua liền hoàn toàn bộc phát, hắn ý thức được đây có thể là một đối thủ ngang sức ngang tài, căn bản không cần hắn nhường. Ý thức được điểm này khiến cho Hàn Uyên cực độ hưng phấn, hắn đã thật lâu không có cảnh diễn thỏa thích như thế này.
Sau đó hai người đều xuất hết thực lực, mỗi một phân cảnh đều cạnh tranh tóe lửa. Rất nhanh, diễn viên phụ và nhân viên công tác liền cảm nhận được dòng năng lượng này, người cảm nhận được trước tiên chính là đạo diễn Từ Vệ.
Từ Vệ không phải lần đầu tiên hợp tác với Hàn Uyên, đối với trạng thái Hàn Uyên vẫn tương đối hiểu biết, gần mấy năm qua, y rất ít nhìn thấy Hàn Uyên hưng phấn khi quay phim như vậy, hệt như mới uống máu gà. Tựa như một cao thủ võ lâm, khi hắn đạt tới cảnh giới nhất định ngay cả tâm cũng sẽ bình tĩnh trở lại, thực khó có chuyện gì có thể làm cho hắn kích động. Hàn Uyên diễn xuất như trước là không thể xoi mói, nhưng chung quy vẫn khiến người cảm giác thiếu gì đó, Từ Vệ hiện tại nghĩ tới, đó là thiếu đi tình cảm mãnh liệt.
Nhưng hiện tại, phần tình cảm này trở nên cực kì mãnh liệt. Hàn Uyên như vậy, quả thực hoàn mỹ.
Từ Vệ rất nhanh cũng nhìn ra, Hàn Uyên thay đổi là do Lục Diễn xúc tác, ngay từ đầu y vẫn là có chút giật mình. Người thanh niên này, khi đối mặt đại thần Hàn Uyên không sinh ra lo sợ mà phát huy thất thường đã là không tồi, khi hai người diễn chung có thể không rơi vào thế yếu đã rất có bản lĩnh, cư nhiên còn có thể kích phát nhiệt tình của Hàn Uyên, quả thực không thể ngờ tới.
Nói thật, vừa mới quyết định tìm Hàn Uyên tới thay cho Cốc Dương bận rộn, Từ Vệ có chút do dự. Sau khi Cốc Dương đề cử Lục Diễn cho y, y cố ý đi tìm tài liệu về Lục Diễn để xem, hiểu rõ liền cảm thấy thực vừa lòng, hơn nữa y cũng xem phim hai người cùng đóng, phân cảnh diễn chung tương đối phấn khích, nhìn ra được ăn ý giữa bọn họ, vì thế đối với chuyện hai người bọn họ cùng đảm đương hai nam chính rất có lòng tin.
Ai biết kế hoạch biến hóa quá nhanh, Cốc Dương nhất thời không thể tham gia, thật đúng là buồn chết Từ Vệ, mắt thấy sắp đến ngày khởi quay, nam chính lại chưa có, này là chuyện gì chứ! Thời gian cấp bách, tìm được người thích hợp mà còn phải có thời gian rảnh thì thật không dễ dàng. Vừa mới nghe nói Hàn Uyên gần đây có thời gian, tiếp xúc với nhau, đối phương cũng rất có hứng thú, lúc này Từ Vệ ngược lại có chút khó xử.
Y xem trọng Lục Diễn nhưng không phải không thừa nhận, trong mắt y, Lục Diễn cùng Hàn Uyên còn chưa phải chung một đẳng cấp, y cũng sợ Lục Diễn bị áp chế quá mức, phát huy không được, dù sao hắn chỉ là một người mới ra mắt hơn hai năm mà thôi.
Nhưng cuối cùng, Từ Vệ vẫn quyết định tìm Hàn Uyên, dù sao một pho tượng đại thần như vậy, có thể mời đến cũng đã thực không dễ dàng, còn suy xét nhiều như vậy làm cái gì. Cùng lắm thì, hai nam chính biến thành nam chính và nam thứ chính là được. Lục Diễn nếu thực lực không được, cũng không thể trách người.
Ai từng nghĩ quá, cư nhiên còn có kinh hỉ như vậy, Từ Vệ quả thực muốn vì chính mình anh minh thần võ mà âm thầm nhấn like một cái.
Hoàn chương 49
☆,