Cô gái bình tĩnh nhìn nam tử trước mặt, thân hình kiều nhỏ ở trước
nam tử thân ảnh cao lớn càng thêm nhỏ bé, nhưng là ánh mắt kia lại kiên
nghị bất khuất, không thấy chút khiếp đảm
“Nghe đồn Lê Hân tướng quân nổi danh Chiến thần, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền” Âm thanh khinh nhuyễn như mặt nước, từ trong miệng nàng truyền ra, khẩu khí lại đóng băng ngay lập tức“Nguyên lai, Chiến thần cũng đánh nữ nhân!” Mỗi một chữ nói ra, khóe miệng liền cảm giác như bị lửa nóng thiêu đau đớn, nhưng càng đau, ánh mắt của nàng càng lãnh hơn
Lê Hân nhìn cô gái trước mắt, ánh mắt nheo lại nguy hiểm, kì thực
không khỏi có vài phần kinh ngạc, cả thiên hạ người có thể thản nhiên
đối mặt với mình không nhiều, nữ nhân này không sợ uy nghiêm của mình,
không sợ mình tức giận, lại nói ra lời lẽ có ý nghiêm khắc giáo huấn
mình. Dám chỉ trích hắn, không biêt là rất ngu dốt hay là không sợ chết
Nếu là bình thường, có lẽ hắn sẽ có vài phần tò mò với nữ tử như vậy, nhưng là hôm nay, không có khả năng làm cho hắn nghĩ nhiều, nữ nhân này trên người mặc gả y đỏ thẫm, cho hắn thấy rõ hôm nay bản thân bị người
lừa gạt tới chật vật như vậy, phẫn nộ bị mất đi Thiển Y, lại phải chọn
Vân Tâm Nhược, một hồi mộng đẹp bị vỡ nát, làm cho hắn tức đến mắt như
muốn xung huyết, thẳng đến hoàn toàn mất lý trí. Hắn nổi lên tính bạo
ngược, lại ba một tiếng, một cái tát đánh tiếp lên mặt bên kia
của màng. Thanh âm to lớn như vậy, có thể thấy được đã sử dụng bao nhiêu khí lực
Vân Tâm Nhược lui về sau vài bước, đụng vào ghê gỗ lim phía sau, trên mặt đau đớn, thân thể đơn bạc giống như lá cây bay xuống, ngã xuống
đất, khuôn mặt non mịn hiện tại đỏ bừng, đau đớn như hỏa thiêu. Nàng
ngước mặt lên, bình tĩnh nhìn Lê Hân, trong mắt như một hồ nước trong,
chiếu lại hết thảy hình ảnh của nam tử , tựa hồ có một loại kêu là đáng
thương xuất hiện
“Ngươi đây là cái biểu tình gì” Lê Hân nhìn thấy thần sắc đáng thương trong mắt nàng, cuồng nộ rống to, hiện tại hắn không thể áp chế được tính tình của mình “Ngươi dám dùng ánh mắt thương hại đó nhìn Bản tướng quân……..ngươi còn dám…..”
“Ta có cái gì không dám!” Vân Tâm Nhược nói ngược lại “Ta chính là thương hại ngươi, ngươi đúng là đáng thương, Vân Thiển Y vốn
là có người trong lòng, ngươi lại cầu một đạo thánh chỉ làm cho Vân Hồng Đào không thể không gả nữ nhi , nhưng ngươi có lẽ không ngờ, một chữ
kém, thú vào vẫn là nữ nhi vân gia, vẫn tưởng là nữ nhân trong lòng
ngươi” (kém may mắn đó các nàng) nói tới đây, Vân Tâm Nhược bỗng nhiên quay mặt qua, không hề nhìn hắn “Ngươi nói xem hiện tại, ai mới là người đáng thương…..” Thanh âm thản nhiên, lại giống như dao bén hung hăng đâm vào ngực Lê Hân, mang đến một trận đau đớn
Đau lòng thình lình xuất hiện, vì câu kia, Vân Thiển Y có người trong lòng……hắn chưa bao giờ có cảm giác như hiện tại, tâm giống như bị cắt
mất một khối, đau đớn rỉ máu liên tục không ngừng một khắc nào….
Tân phòng đỏ thẫm, tràn ngập một cỗ bi thương nồng đậm, có của hắn, cũng có của nàng…….
Sai thời gian, hay là duyên phận. Trách không được Vân Hồng Đào cự
tuyệt mọi người cầu thân, trách không được Vân Thiển Y năm nay tròn mười chín còn chưa xuất giá, hắn ngàn tư vạn tưởng, ngàn tính vạn tính, lại
chưa bao giờ nghĩ đến, Vân Thiển Y sớm đã trao tâm cho người khác…..
càng không nghĩ tới, hôn lễ chính mình ngày đêm chờ đợi, cuối cùng lại
là một trò cười khôi hài
“Tướng quân……” Lúc này, nghe được bên trong tân
phòng ồn ào. Hạ Chi thật sự không đứng im được, cảm giác này thật không
đúng a! Sao lại ầm ỹ như vậy, hắn đành phải đẩy cửa ra, lại bị cảnh
tượng trước mắt dọa trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày không phản ứng gì…..
Đây là tình huống gì? Tướng quân Thiên Thần quốc. Lúc này lại giống
như tù binh thất bại, thân ảnh cao lớn suy sụp, hỉ phục đỏ thẫm lúc này
tựa hồ cũng phát ra u ám, không thấy nửa phần thần thái, mà làm cho hắn
càng thêm kinh ngạc là cái kia đang quỳ rạp trên mặt đất, nữ nhân chật
vật không tả được kia là ai, gương mặt xưng húp như đầu heo, trừ bỏ đôi
mắt còn có thể nhìn, căn bản nhìn không ra ngũ quan trông thế nào, nàng
mặc gả y đỏ thẫm, kiện gả y kia là hắn tự mình đưa qua mà? Nhưng là, Hạ
Chi vò tóc, hắn có thể khẳng định, nữ nhân này tuyệt đối không phải Đại
tiểu thư tuyệt sắc của Vân gia, Vân Thiển Y hắn từng gặp qua. Nữ nhân
trước mắt này là ai, không lẽ. Nàng chính là tân nương hôm nay……
Ông trời, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, rốt cuộc có sai lầm gì rồi…