“Rốt cuộc nhớ ra rồi sao!” Thanh âm tự giễu của nam tử vang lên
“Ân” Vân Thiển Y gật đầu nói “Ngày đó cám ơn công tử, nhưng là……hiện tại sắc trời đã khuya, không biết công tử tìm tiểu nữ có chuyện gì không?”
Nàng thật sự không nghĩ ra ý đồ của nam tử này, nhưng là trước mắt
phải làm cho nam tử này nhanh chóng rời đi, hôm nay nàng kinh hách nhiều quá rồi. Nàng không biết mình còn có thể kiên trì bao lâu nữa
Lê Hân đứng dậy, nhìn nữ tử mặc dù có vẻ chật vật này nhưng vẫn có
thể đẹp đến mức làm cho ng ta hít thở không thông, nữ tử này tiến vào
chỗ sâu nhất trong lòng hắn, ánh mắt luôn bình tĩnh lúc này lại hiện lên đủ loại cảm xúc phức tạp, cuối cùng ngưng đọng lại một chỗ, sau đó lạc
sâu xuống đáy lòng, cái loại cảm giác bi thương. Hắn rốt cuộc đã biết……
Miệng hắn chậm rãi nâng lên một cái độ cong, lệ mâu bén nhọn nhìn
chằm chằm Vân Thiển Y, ánh mắt thị huyết, làm cho nàng không khỏi lạnh
run một cái, sau đó không dám nhìn hắn nữa, hai tay gắt gao ôm chặt lại
chính mình
Đáng chết! Hắn lại dọa đến nàng……Lê Hân thấp giọng rủa một tiếng, hai tay nắm chặt thành quyền, nhịn xuống cảm xúc muốn ôm nàng vào lòng an
ủi, lúc này, hắn quên hết thảy, trong lòng chỉ có thương tiếc nữ tử
trước mắt…..
Tinh nùng như nước, ngay cả thần tiên cũng trốn không thoát, huống chi phàm nhân như hắn……
“Thiển Y, vì sao không muốn gả cho ta? Vì sao muốn tìm người thay gả?” Thanh âm trầm thấp thể hiện thống khổ không nói nên lời, nam tử đau đớn kịch liệt gầm nhẹ. Rốt cuộc không đè nén được cảm xúc. Điên cuồng gào
thét ra…..
“Cái gì……” Vân Thiển Y giật mình đứng thẳng dậy, hai mắt không khỏi trợn lên, nhìn lại hồng y trên người hắn, vừa rồi nhất
thời không chú ý, hiện tại nhìn kỹ, y phục này chính là hỉ phục
Không lẽ nam tử này chính là Huyền Vũ đại tướng quân…..
Điều này sao có thể?
“Ngươi là Lê Hân?” Nàng không thể tin được, người ở
Bách hoa tuyết cứu mình là Lê Hân, hắn cũng chính là người muốn thú
nàng. Điều này làm người ta quá khó để chấp nhận. Hắn biết nàng. Như vậy hôn sự lần này, không lẽ từ đầu đến đuôi đều do một tay hắn thiết kế
sao? Lúc nãy quá mức sợ hãi, trong lòng rối loạn. Nên không nhìn thấy
tình yêu say đắm trong mắt nam tử
Hiện tại mới biết được sao? Lê Hân nhếch môi. “Vân gia các ngươi thực to gan, tìm người thay gả, dám kháng chỉ, không sợ chu di cửu tộc sao?”
Vân gia thiếu hắn, hắn nhất định đòi lại, ai cũng đừng nghĩ tránh
được, trên đời này không người nào có thể đem Lê Hân hắn coi như hầu tử
đùa giỡn
Vân Thiển Y nhìn hắn mặt mày âm trầm, không khỏi cường ngạnh đứng lên, thanh âm chậm rãi phát ra, không thấy nửa phần chột dạ. “Tướng quân, thánh chỉ chỉ viết muốn nữ nhi Vân phủ xuất giá, không viết là Vân Thiển Y” Nhìn thấy Lê Hân thần sắc chưa động, mi phong mở ra, nàng mới nói tiếp “Hơn nữa Thiển Y đã sớm có người trong lòng, gia phụ cũng không muốn miễn
cưỡng. Cho nên việc này cũng là bất đắc dĩ , hết thảy đều là lỗi của
Thiển Y, nên nếu muốn trách, thì trách Thiển Y đi!” Nói tới đây, Vân Thiển Y nước mắt như trân châu bị cắt đứt không ngừng rớt xuống
Mỹ nhân tình lệ, lê hoa hải đường
Nhưng là lúc này, hắn lại bất chấp tất cả, ghen tị tận trời hung hăng áp đảo hắn. Nghe từ miệng người khác nói là phẫn nộ, nhưng từ miệng
nàng nói ra, là đau lòng không nhịn được
“Là ai…..Người kia là ai?” Hắn tàn bạo gào thét, tới gần nàng…..
“Là !” Thiển Y không ngừng lui về phía sau, nam tử
trước mắt giống như ác ma muốn cắn nuốt nàng. Mỗi một bước tiến lên như
móng vuốt đẫm máu, muốn đào lòng nàng ra……
“Không muốn nói sao! Như vậy ngươi nói xem nếu ta phá thân của người, hắn còn có thể muốn ngươi không?” Lời nói lạnh như băng, làm cho lòng của nàng trong nháy mắt cũng đóng băng…..