CHƯƠNG 91
“Ầm!”
Thời Viễn cảm giác đầu như muốn nổ, tiếng thắng xe chói tai cùng tiếng va chạm làm cho hắn xuất hiện bệnh trạng ù tai ngắn ngủi, ý thức cũng có chút không rõ ràng.
“Nhanh, đụng phải người!”
“120!”
“Nhanh…”
Lúc tiếng người huyên náo xung quanh chân chân thực thực rơi vào trong tai, Thời Viễn mới cảm thấy được chính mình là thật sống lại.
Bất quá —— tình huống không đúng!
Ý thức trở lại trong đầu, Thời Viễn cả người mới có nhận biết.
Đau.
Cả người đều đau.
Thời Viễn mở mắt ra, ánh mặt trời chói mắt đột nhiên đâm tới trong đôi mắt, hắn không nhịn được mà lần thứ hai nhắm hai mắt lại.
Mất công tốn sức chớp chớp, đợi đến đôi mắt có thể thích ứng tia sáng chung quanh, Thời Viễn mới thật sự mà thấy được tình huống dưới mắt.
Hắn dưới thân là nhựa đường bị ánh mặt nhiệt liệt trời chiếu nóng, xung quanh có ô tô dừng lại, bên người còn vây quanh rất nhiều người qua đường thần sắc khẩn trương.
Hắn xuyên áo ngắn tay, cánh tay sát xuống nhựa đường đau rát, động cánh tay, quả nhiên mặt đất đã cọ phá cả cánh tay hắn, có địa phương chỉ lau đi da dẻ, có địa phương xanh xanh tím tím, địa phương nghiêm trọng đã chậm rãi đang chảy ra máu.
Mụ! Thời Viễn rủa thầm một câu.
Hắn đây là về tới trước một giây tử vong lúc trước, chỉ có điều khi đó hắn cứ như vậy chết rồi, hiện tại thật giống chỉ là nhẹ nhàng bị thương.
Bất quá, Trình Mộ đâu? Khi đó trước khi chính mình nhắm mắt rõ ràng nhìn thấy y, hiện tại… Y ở đâu?
“Mau nói chuyện a, ngươi cảm giác thế nào?” Thời Viễn bị người lắc lắc.
“Hoàn hảo.” Thời Viễn mới vừa nói xong người kia thở phào nhẹ nhõm xoay người rời đi, lưu lại mấy người dìu hắn lên.
“Cái này hoàn hảo, cái kia sợ là không được đi!”
“Xe cứu thương lập tức đến!”
Thời Viễn tâm nhất đốn, lập tức bắt lấy cánh tay một người: “Còn có ai bị thương sao? Y ở đâu?”
Hay là y! Tuyệt đối đừng phải!
“Hắn ở bên kia.”
Người kia chỉ một địa phương cách hắn có chừng mười mét, nơi đó cũng vây quanh một vòng người, hắn thấy không rõ lắm người ở bên trong là ai.
Hắn bỏ qua người đỡ cánh tay hắn khập khễnh nhanh chân hướng nơi đó dịch, hắn muốn nhìn rõ ràng, hắn phải biết người bị thương là ai.
“Tránh ra!” Thời Viễn trường hợp này cố lễ phép không được, “Phiền phức tránh ra!”
Sốt ruột mà đẩy ra đoàn người Thời Viễn trên cánh tay vết thương liền cọ đến, bất quá bây giờ hắn căn bản không quan tâm cái này.
Liền muốn nhìn thấy, Thời Viễn nhịp tim đã loạn không ra dáng, hắn chân tâm hi vọng không phải là cái người kia.
Lòng rối loạn, chân run, Thời Viễn trực tiếp quỳ ngồi trên mặt đất.
Trình Mộ cứ như vậy thẳng tắp nằm trên đất không nhúc nhích, trên mặt không có chút hồng hào, cẳng chân thật giống bị thương rất nghiêm trọng, có máu không ngừng mà từ trên đùi của y chảy ra, Âu phục màu đen bị huyết ngâm, màu sắc trở nên không nhứt thiết thâm trầm.
Thời Viễn căn bản không phát hiện nước mắt đã rớt xuống, mãi đến tận mặn ý đến trong miệng hắn mới lung tung lau một cái, lần này hắn rốt cục có động tác tiếp theo.
Lảo đảo đứng dậy, tiến lên, ngồi xổm xuống, dò hơi thở trên mũi. Một loạt động tác Thời Viễn làm nước chảy mây trôi, thật giống trước đã làm qua vô số lần, hắn bình tĩnh không giống như là mới vừa rồi còn xông loạn loạn chàng không để ý trường hợp và người.
“Xe cứu thương còn bao lâu đến?” Hắn thanh âm mặc dù không cao nhưng nói từng chữ rất rõ ràng.
“Phỏng chừng năm phút đồng hồ.” Có người biết trả lời chắc chắn cho hắn.
Lúc này Thời Viễn yên tĩnh lại, không nói một lời, chỉ là thẳng tắp nhìn chằm chằm mặt Trình Mộ, thật giống muốn đem bộ dạng y khắc ở trong lòng.
Hắn tin tưởng Trình Mộ sẽ không chết, bình tĩnh lại tâm tình suy nghĩ một chút, hắn là thông qua làm nhiệm vụ thu được trọng sinh, nói cách khác hệ thống không thể cũng tuyệt đối sẽ không xúc phạm tới tính mạng Trình Mộ, bởi vì tính mạng Trình Mộ không phải trả giá cao hắn trọng sinh muốn.
Thời Viễn cự tuyệt bác sĩ xử lý đơn giản, trực tiếp cùng Trình Mộ lên cùng một chiếc xe cứu thương.
Đơn giản kết quả thật sự hoàn hảo, không có nguy hiểm đến tính mạng Trình Mộ. Trên mặt y trầy da, trên người có địa phương cũng có vết thương nhỏ, thương tổn nghiêm trọng chủ yếu ở trên đùi, phỏng chừng mấy tháng y bỏ được không thạch cao cũng không xuống giường được.
Chuyển tới phòng bệnh bình thường sau chân trái Trình Mộ trực tiếp bị giá lên, cả người tư thế nhìn rất buồn cười, Thời Viễn thật sự không muốn nói tại thời điểm Trình Mộ ngủ hắn vì thế cười trộm quá nhiều lần, thậm chí còn rất không biết xấu hổ chụp hình cho y.
Làm cho y soái, bộ dáng này sau này tuyệt đối là lịch sử đen của y, Thời Viễn tưởng tượng thời điểm đó biểu tình y nhìn thấy tranh ảnh liền cảm thấy sẽ phi thường có ý tứ.
“Thời Viễn, ta muốn đi phòng vệ sinh.”
Trình Mộ hiện tại không tiện Thời Viễn chỉ có thể ôm y đi, bất quá, ánh mắt người bên cạnh là cái quỷ gì?
Mỗi một người đều thật giống lão tài xế a…
“… Ngươi đã xong chưa.”
Thời Viễn đem y lộng đến bên trong liền chính mình đi ra, nhưng này hơn nửa ngày rồi làm sao còn không có động tĩnh.
“Ta không đứng lên nổi.”
Thời Viễn: “…”
Mới vừa đem y đỡ đứng lên đang chuẩn bị ôm, Trình Mộ mất thăng bằng đột nhiên hướng hắn ngã lại đây, hoàn hảo tử bất tử đem hắn vây ở giữa tường và y.
Thời Viễn muốn đở y lên kết quả cảm nhận được một luồng lực đạo khước từ, chỉ cảm thấy chính mình cùng tường cùng Trình Mộ đều dán thật chặt cùng nhau.
Trình Mộ chỉ mặc y phục bệnh nhân thật mỏng, khoảng cách gần như vậy dán vào, Thời Viễn rõ ràng mà có thể cảm giác được nhiệt độ từ trên ***g ngực khoẻ mạnh của y truyền tới phút chốc đốt tới trong lòng hắn.
Hắn mang theo buồn bực vừa ngẩng đầu, liền cùng Trình Mộ mắt đối mắt mũi đối mũi, mặt cùng mặt khoảng cách cũng chưa tới một quyền. Mấu chốt là hắn còn nhìn thấy nụ cười trêu tức của Trình Mộ.
Hắn mắt nhắm lại, mụ, y là cố ý đi.
“Ngươi là người ngoài sao?”
Thời Viễn cảm giác không hiểu ra sao: “… Chúng ta là huynh đệ tốt.”
“Huynh đệ tốt đồng thời ngủ?”
Thời Viễn mặt đỏ lên, hắn mới không tin Trình Mộ nói là ngủ trong sáng, cứ việc ngữ khí của y nghe tới đàng hoàng trịnh trọng.
Bất quá —— y lời này là có ý gì!
“Ngươi!”
“Ngươi truy người kỹ xảo thực sự là không kém người nào.” Trình Mộ đem khoảng cách lại một lần nữa thu nhỏ, mũi và mũi Thời Viễn trực tiếp chạm vào, “Sau này ngươi dạy cho ta.”
Sau đó, y bỏ qua đầu đối lỗ tai Thời Viễn thổi một cái nhiệt khí: “Ôm ta trở lại.”
Đem Trình Mộ để tốt ở trên giường sau, Thời Viễn căn bản là ngồi không yên.
Hắn vốn là cho là Trình Mộ sẽ không có ký ức, hắn khả năng tại trong thực tế sẽ thất bại, nhưng bây giờ, y thậm chí có ký ức. Có điều có ký ức, chính mình làm này đó chuyện ngu xuẩn không phải bị hắn cười nhạo chết. Hơn nữa… Hắn vẫn cùng Trình Mộ làm thật nhiều lần.
Trước đều là tại trong thế giới giả lập, thay cái thế giới Thời Viễn cũng sẽ không cảm thấy như thế nào, nhưng bây giờ là hiện thực a, hắn làm sao nhìn thẳng Trình Mộ, đệt! Tuy rằng hắn rất yêu y, có điều tạm thời phải làm sao, làm sao ở chung.
Chính mình trước một giây còn tưởng rằng quan hệ của mình với y vẫn là lấy trước trong thực tế huynh đệ tốt, nhưng bây giờ chính là… Truy y rất nhiều lần ngu xuẩn, đệt!
Thời Viễn đứng ở cửa sổ làm bộ nhìn bên ngoài, bất quá hắn thỉnh thoảng sẽ nghiên đầu, nhìn phản ứng Trình Mộ trên giường.
Sơ ý một chút vừa vặn liền đụng phải ánh mắt tự tiếu phi tiếu của Trình Mộ, Thời Viễn rủa thầm một tiếng liền quay đầu lại.
“Thời Viễn, ta muốn uống nước.”
Thời Viễn: “…” Đau khổ khi không có cách nào cự tuyệt ai có thể hiểu.
Thời Viễn nỗ lực tránh né tầm mắt của y, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm cốc tới tới đi đi. Trình Mộ như là phát hiện chuyện này, đem chén nước lấy tại bên mép chậm chạp bất động.
Mẹ hắn đây liền lúng túng, Thời Viễn thật không tiện liên tục nhìn chằm chằm vào một vị trí xem a.
“Thời Viễn, ngươi khát?”
Không đợi Thời Viễn phản ứng, Trình Mộ ngửa đầu ực một hớp nước sau đó kéo cổ Thời Viễn qua liền hôn lên.
“Khụ khục…” Thời Viễn bị bị sặc, không chỉ là vấn đề nước, bên cạnh có người đang xem a.
Hắn che miệng quay đầu lại đánh giá chung quanh, may là bệnh nhân kia đang ngủ, người chăm sóc hắn cũng không tại.
Thời Viễn nếu không phải nhìn Trình Mộ bị thương, phỏng chừng sáng sớm đi đánh y.
“Thời Viễn.”
Thời Viễn không lên tiếng.
“Ta thật lâu trước đây liền yêu thích ngươi.” Thời Viễn còn chưa kịp cao hứng, y liền tiếp một câu, “Ngươi tên ngốc tử cư nhiên chậm chạp không cảm giác. Đầu óc của ngươi có phải là che giấu tín hiệu ái tình, hả?”
“… Giời ạ!” Thời Viễn rên lên một tiếng, hắn sợ đánh thức người bệnh nhân kia bị phát hiện chuyện mình cùng Trình Mộ, dù sao hiện tại hắn cùng Trình Mộ quan hệ không thể bại lộ tại dưới ánh mặt trời, nếu không sau đó kết quả hắn không dám nghĩ.
“Thời Viễn, ngươi nói chuyện cùng ta.”
Thời Viễn lườm y một cái như trước không lên tiếng.
“Ta yêu thích ngươi, ta yêu thích ngươi, ta…”
Thời Viễn đột nhiên bưng kín miệng Trình Mộ đỏ mặt hơn nửa bên.
Người này làm sao vậy, đột nhiên không bình thường như vậy, biện hộ cho lời nói cùng đảo hạt đậu giống nhau.
“… Ngươi câm miệng!” Thời Viễn liền quay đầu lại liếc mắt nhìn giường bệnh đối diện.
“Ta sẽ không câm miệng, ta muốn đem lời ta giấu ở trong lòng ngày hôm nay nói hết ra.” Trình Mộ âm thanh chẳng hề cao lại nghe rất thâm tình.
“Thời Viễn, ta bắt đầu từ năm tuổi cùng ngươi đánh nhau nhận thức ngươi chỉnh chỉnh hai mươi ba năm, ta từ mười lăm tuổi chân chính ý thức được yêu thích ngươi đã chỉnh chỉnh mười ba năm. Ta không nói nhiều, một năm ấn một lần tính, ta ngày hôm nay muốn đem yêu thích nén ở trong lòng mười ba năm nói hết ra.”
“Không nhiều, liền mười ba câu.”
“Ta yêu thích ngươi.”
“Ta yêu thích ngươi.”
“Ta yêu thích ngươi.”
“Ta yêu thích…”
“Ta yêu…”
“Ta…”
“…”
Thời Viễn không nói ra được cảm giác gì, chỉ liên tục nhìn chằm chằm vào Trình Mộ, nhìn đôi môi y mở mở hợp hợp.
Nguyên lai, hắn bỏ lỡ y nhiều năm như vậy yêu thích.
“Trình Mộ, ngươi yêu thích ta mười ba năm, sau này mười ba năm, ba mươi năm, sáu mươi năm, chỉ cần ta sống, sẽ vẫn luôn yêu thích ngươi.”
Thời Viễn âm thanh cấm không ngừng run rẩy: “Ngươi nguyện ý cùng với ta sao?”
Câu này vừa ra khỏi miệng, Thời Viễn tất cả lo lắng đều biến mất.
Đi mẹ nhà hắn ánh mắt dị dạng, đi mẹ nhà hắn phản đối, đi mẹ nhà hắn không dễ chịu.
Nghĩ như vậy, Thời Viễn đột nhiên cảm thấy vui sướng, hắn phóng đại âm thanh: “Lão tử liền yêu thích ngươi. Toàn thế giới phản đối ta liền cùng toàn thế giới đối nghịch!”
Trình Mộ bật cười, xoa xoa tóc của hắn.
“Có chút bệnh trung nhị a, bất quá ta yêu thích.”
Về sau tất cả cũng không dễ dàng đối phó, mà hai người bọn họ đều không hề từ bỏ.
Kiếp này nếu quyết định yêu ngươi, như vậy nhất định sẽ không bỏ qua.
Từ tuổi thanh xuân đến tóc trắng xoá, Thời Viễn bên người đều bồi tiếp một người gọi là Trình Mộ, nghe nói —— bọn họ chưa từng chia lìa.
“Thời Viễn, gặp ngươi, yêu thích ngươi, yêu ngươi, là may mắn lớn nhất của ta cả đời này.”
“Ta cũng vậy.”
Share this:TwitterFacebookGoogleLike this:Like Đang tải…
Related
Share this:TwitterFacebookGoogleLike this:Like Đang tải…
Điều hướng bài viết
Previous Post Khoái Xuyên 90Next Post Khoái Xuyên 92
Gửi phản hồi Mời bạn bình luận …
Mời bạn điền thông tin vào ô dưới đây hoặc kích vào một biểu tượng để đăng nhập:
Thư điện tử (yêu cầu) (Địa chỉ của bạn được giấu kín)
Tên (yêu cầu)
Trang web
Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com ( Log Out / Thay đổi )
Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter ( Log Out / Thay đổi )
Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook ( Log Out / Thay đổi )
Bạn đang bình luận bằng tài khoản Google+ ( Log Out / Thay đổi )
Hủy bỏ
Connecting to %s
Notify me of new comments via email.
Tìm kiếm:
Chọt chọt đi
Chọt chọt đi
Lời Con Edit Ehèm!!!!Bài dịch chui đừng mang đi khỏi nhà nha ^^Đây là thiên đường của ĐAM MỸ và chỉ có ĐAM MỸ thôi nếu dị ứng và vân vân thì byby nha cầm khăn tay vẫy vẫyCHÚC CÁC HỦ XEM VUI VẺ(●∩∩●)
CHỦ NHÀ NÀTên: Bánh Bao
Oe Oe: 15/7/1997
Sở thích: chỉ ĐAM MỸ thôi
Sở ghét: BÁNH BÈO NÃO TÀN
Gu: Xuyên…, 11, hỗ sủng, không đổi công thụ, văn có thịt, hài, ngược nhẹ…ok
SÌ lô rành: HỦ NỮ BẤT DIỆT
Bánh mới ra lò
Tin Vui ^^
09/22/2016
Hôn Quân 4-6
09/22/2016
Hôn Quân 1-3
09/21/2016
Lời muốn hỏi????
09/19/2016
Thông báo nhỏ
09/12/2016
Ngọa Tào! Nữ Thần Của Ta Cư Nhiên Là Nam Nhân!!!
09/05/2016
Bảo vệ: Ngọa Tào! 22-end
09/05/2016
Bảo vệ: Ngọa Tào! 19-21
09/04/2016
Bảo vệ: Ngọa Tào! 16-18
09/04/2016
Bảo vệ: Ngọa Tào! 13-15
09/04/2016
Người cùng chí hướngNhà Bánh BaoHOMESummer rainnhabanhbaoLồng Bánh BaoĐông Chí PhongAme KurotaGot lostWKSJ13Ngạo
Follow Nhà Bánh Bao on WordPress.com
Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.
Nhà Bánh BaoTrái đất còn cong, chúng ta cần gì phải thẳngHOMEHai chị em mình làm hai thể loại khác nhau nên các bạn hãy đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng. Vào nhầm xin click back.Summer rainBuông tay là quyết định của lí trí Nhưng chưa bao giờ được sự đồng ý của con timnhabanhbaoLồng Bánh BaoĐông Chí PhongNếu biết trước có hôm nay, hà tất khi xưa còn làm!Ame KurotaYêu thì chính là yêu thôi, sao phải phân biệt giữa đồng tính luyến và dị tính luyếnGot lostI’m in love for the very first time…WKSJ13NgạoTội lỗi theo người vào lòng đất. . . Hóa tro bụi tan ra trong gió trời. . .
%d bloggers like this:
%d bloggers like this:
92