Editor: Waveliterature Vietnam
Thỏ trắng cảm thấy hơi rối… …vấn đề này nếu như hỏi người khác thì có vẻ không được ổn cho lắm, còn đem đi hỏi Trịnh Thành Tử thì nhất định anh ấy sẽ không chịu trả lời mình… …
Thỏ trắng cứ ngồi trầm ngâm như vậy trên ghế, tay nâng cằm cẩn thận suy nghĩ một hồi lâu, đột nhiên trong đầu lóe lên một sáng kiến, đúng rồi! Có thể đem chuyện này đi hỏi Trình Thơ! Chẳng phải cô ấy với Sách Đồng Học là một cặp hay sao, mấy chuyện này chắc cũng rất rành!?
Không chần chừ lâu, thỏ trắng cầm điện thoại di động lên, bấm số máy gọi điện ngay cho cô bạn Trình Thơ của mình.
Điện thoại đổ chuông vài lần thì bên kia có người nhấc máy, giọng nói quen thuộc vang lên, “Alo? Thỏ trắng à, gọi có việc gì đấy?”
“Ừ, tớ đây tớ đây!” Thỏ trắng giọng đầy phấn khích nói, “Tớ gọi hỏi cậu một chút chuyện được không?”
“Được chứ, nói đi, chuyện gì?” Trình Thơ một tay cầm điện thoại, một tay đang xoay xoay chiếc bút bi tính toàn làm bài tập trên giấy.
“ Cậu với Sách Đồng Học, đã hôn nhau chưa??” Thỏ trắng nãy giờ đang rất kích động, cô đi thẳng ngay vào chủ đề không vòng vo.
“Cái gì cơ!?” Trình Thơ sững người, tay nãy giờ đang hí hoáy viết cũng dừng hẳn lại, cô thậm chí còn tưởng mình nghe nhầm.
“Tớ hỏi là cậu cùng Sách Đồng Học đã từng hôn nhau chưa?” Lần này thỏ trắng nhỏ giọng, hỏi lại một lần nữa.
“Khoan đã… …cậu có phải là thỏ trắng không đấy?” Trình Thơ dơ điện thoại ra trước mặt, dụi mắt nhìn lại số trên màn hình xem có đúng là của thỏ trắng không, kết quả là không sai, hai chữ “thỏ trắng nằm chính giữa màn hình, Trình Thơ hỏi tiếp: “Tại sao cậu đột nhiên lại gọi điện hỏi tớ về vấn đề này vậy?? Lần trước không phải ngay cả bước một, bước hai là gì cậu cũng không hề biết à??”
“Ai nói tớ không hiểu, tớ đã tìm hiểu trên baidu rồi nhé?” Thỏ trắng liếc mắt, cố gắng phân minh, sau đó hướng về phía Trình Thơ nói: “Thôi nào, cậu đừng đổi chủ đề nữa, nhanh vào việc chính, trả lời câu hỏi của tớ đi.”
“Chúng tớ… …khụ khụ khụ… …”Trình Thơ nghe đến đây liền đỏ mặt, cô đưa tay giữ lấy bài thi, cúi đầu nhìn chằm chằm vào đề bài trên tờ giấy, trong đầu bây giờ đã rối mù: “Chúng tớ… …đơn giản chỉ là hôn nhẹ một cái…... còn lại chưa có gì hơn cả… …”
“Sao?” Thỏ trắng ánh mắt tò mò, hỏi Trình Thơ dồn dập: “Chưa có cái gì hơn là cái gì?? Đơn giản chỉ hôn một cái, hôn nhẹ là như thế nào, cậu kể chi tiết đi?”
“… …” Trình Thơ mặt tối sầm lại: “Cậu cần thiết phải hỏi rõ ràng như vậy à? Không phải là bố mẹ tớ nhờ cậu tra hỏi tớ đấy chứ? Này có phải là cậu định mách lẻo với bố mẹ tớ để tớ bị một trận no đòn không hả??”
“Tất nhiên là không phải rồi, cậu nghĩ lung tung không à… …”Thỏ trắng nhanh chóng phủ nhận, sau đó hỏi tiếp: “Trời ơi, chỉ là tớ hiếu kỳ về vấn đề đó thôi, tuyệt đối không phải là bố mẹ cậu nhờ tớ hỏi, cậu nhanh giải thích rõ hơn đi… …”
Trình Thơ trầm mặc một lúc lâu, suy nghĩ kỹ càng, rồi hướng về phía thỏ trắng thì thầm: “Thì là… …lúc tớ và Đồng Học hôn nhau chỉ khẽ chạm vào môi nhau một cái thôi… …vẫn chưa từng thử qua hôn kiểu Pháp… …”
“Nụ hôn kiểu Pháp là gì?” Thỏ trắng lại tiếp nhận thêm một khái niệm mới, cô càng tò mò hơn.
“… …thì là hôn sâu đó!” Trình Thơ bình tĩnh giải thích. “Là kiểu đưa đầu lưỡi vào trong miệng của đối phương à?”
“Đúng rồi, chính nó… …”
“À… …tớ hiểu rồi… …” Thỏ trắng gật đầu, cảm thấy là mình cũng chẳng thể hỏi được gì hơn từ cô bạn của mình.
“Mà khoan, sao cậu lại hỏi tớ về nụ hôn kiểu Pháp?” Trình Thơ tò mò hỏi ngược lại thỏ trắng.
“Không có gì… …” thỏ trắng chột dạ lắc đầu, “Tớ chỉ là muốn hỏi xem cậu có hiểu gì về những thứ này không, dự định học hỏi ít kinh nghiệm ấy mà…. …”
“Cái này thì có gì tốt đâu mà học tập, mấy chuyện này đều là do bọn con trai chủ động, hay là cậu định cưỡng hôn anh trai nào đấy à??”