Vẫn Luôn Thích Em

Chương 64: Chương 64: Ngày quốc tế phụ nữ - 8/3 (4)




“Ừ, con gái của mẹ đang lớn lên từng ngày.” Mẹ thỏ trắng vuốt nhẹ vào đầu thỏ và mỉm cười.

“Vậy tại sao con còn thấp hơn nhiều so với ca ca nước cam của con?”

“Bởi vì ca ca nước cam của con cũng đang trong giai đoạn phát triển cao lớn” Mẹ thỏ trắng cười.

“Dạ mẹ...” Thỏ trắng bất đắc dĩ gật đầu và tiếp tục hỏi: “Nếu vậy thì giờ có thể cưới ca ca nước cam của con được không không?”

“Này...”

Mẹ thỏ trắng dừng lại bởi câu hỏi của cô con gái mình. Cô quay đầu lại nhìn mẹ của Trịnh Thành Tử.

Rồi quay lại và nhìn thỏ trắng và hỏi, “Tại sao con lại muốn lớn lên để để kết hôn với ca ca nước cam?”

Thỏ trắng nheo mắt với đôi mắt to và nhìn mẹ rất nghiêm túc: “Bởi vì ca ca nước cam nói rằng chỉ khi nào lớn lên thì con mới có thể có sinh em bé!”

“Ồ...” Mẹ thỏ trắng không thể nhịn nổi cười trước câu trả lời thỏ trắng và nói, “Con chỉ mới còn nhỏ, tại sao con lại nghĩ đến việc muốn sinh em bé chứ?”

“Bởi vì nếu khi con lớn lên thì con có thể có một đứa bé cùng chơi với con và cùng đi học mẫu giáo với con!” Thỏ trắng nhìn vào khuôn mặt của mẹ với vẻ mặt ranh mãnh.

“Con đúng là một đứa bé ngốc.” Mẹ thỏ trắng lắc đầu và vuốt nhẹ vào đầu cô.

Thỏ trắng bây giờ đã năm tuổi, cũng là lúc mà cô bé sẽ phải tò mò về nhiều thứ, nhưng thỏ trắng lại tò mò về cơ thể sinh học của đàn ông và phụ nữ và làm thế nào để có con, nhưng không ai giải thích điều đó với cô.

Mẹ thỏ trắng nhìn xuống cô con gái 5 tuổi của mình và giải thích với cô bé rằng đó là những điều nhạy cảm và thỏ trắng còn quá nhỏ để biết và hiểu được những vấn đề liên quan đến sức khỏe thể chất...

Nhưng nếu dạy cho thỏ trắng bây giờ thì liệu có quá sớm không?

“Mẹ... mẹ...” Thỏ trắng gọi mẹ mình khiến bà thoát khỏi những suy nghĩ trong đầu.

“Hừm??”

“Khi nào thì con mới có thể sinh con?” Thỏ trắng vẫn đang vật lộn với điều này.

“À thì... vấn đề này...” Là một bác sĩ, mẹ thỏ trắng cũng cảm thấy cần phải giải thích cho con gái mình về sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ và cách đứa trẻ được sinh ra theo quan điểm của khoa học.

Nhưng điều này phải được chuẩn bị thật kỹ càng.

“Thỏ trắng này, vấn đề này mẹ sẽ giải thích với con sau hai ngày nữa nhé. Giờ mẹ cần chuẩn bị thật kỹ để con có thể dễ dàng hiểu được.” Cuối cùng mẹ thỏ trắng cũng quyết định giải thích với thỏ trắng rồi thì thầm với cô.

“Dạ... được rồi...” Thỏ trắng gật đầu thất vọng, nhưng khi cô nghĩ về câu trả lời của mẹ mình sau hai ngày nữa thì thỏ trắng lại trở nên vui vẻ.

“Dì Chu, đến đây nào!” Mẹ thỏ trắng nới lỏng cánh tay của thỏ trắng rồi vẫy tay với mẹ Trịnh Thành Tử.

“Có chuyện gì vậy chị?” Mẹ Trịnh Thành Tử đặt món quà mà cô tưởng là do chính tay thỏ trắng tặng xuống bàn rồi đi về phía hai mẹ con thỏ trắng.

Mẹ thỏ trắng nắm lấy tay rồi kéo Chu A Di và đi đến một góc, sau đó thì thầm với cô và hỏi: “Làm thế nào đây chị có nên dạy cho thỏ trắng về giáo dục tâm sinh lý khi con bé đang còn nhỏ như vậy?”

“Cái gì?” Chu A Di sững sờ.

“Đó chẳng hạn như cách phân biệt đàn ông và phụ nữ, cấu trúc thể chất của con trai và con gái không giống nhau, và làm thế nào để sinh con.” Mẹ thỏ trắng quyết định đưa ra một số vấn đề với dì Chu.

“Chà...” Khuôn mặt của Chu A Di dường như cảm thấy không xấu hổ lắm khi mẹ thỏ trắng nhắc đến vấn đề này: “Em thì chưa bao giờ nói gì về điều này... nhưng với tư cách là cha mẹ thì em nghĩ hơi khó để nói về điều này, trường học. Sao chị không cho thỏ trắng đến lớp giáo dục giới tính ạ? “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.