“Vâng, thưa các bạn, trong khi tình hình kinh tế thế giới bất ổn định thì tập đoàn kinh tế xuyên quốc gia JLS không chỉ giữ vững vị thế của mình trên trường quốc tế mà còn đang từng ngày vươn lên vị trí số 3 trong các tập đoàn hàng đầu. Từ 1 năm trước, người thừa kế tập đoàn, chủ tịch cô Kim Chơn Na đã đưa JLS lên một tầm cao mới. Sau đây tôi xin phỏng vấn cô Lee Ha Na, trợ lí đắc lực của tập đoàn JLS!”
Cô phóng viên xinh đẹp cười tươi rói, hướng mic đến phía Ha Na, miệng hỏi những vấn đề liên quan tới Chơn Na.
Ha Na toát mồ hôi hột, đài truyền hình này đã làm mọi cách mời Chơn Na nhưng không được nên đánh lấy cô ra làm lá chắn.Số mệnh cô thật là khổ mà, Shinnee thì được cùng Chơn Na về Ma Cao còn cô tại sao lại phải ở lại đối phó với bọn papazazi đáng ghét này??? Tuy nhiên, Lee Ha Na vẫn rất chuyên nghiệp cười trách đ những vấn đề liên quan tới Chơn Na, trong lòng thì rủa thầm không thôi!
Trong khi đó, tại sân bay quốc tế lớn nhất ở Ma Cao, hàng loạt người hâm mộ đứng hàng dài như muốn chờ đón một ai đó, ngay cả bảng hiệu cùng poster cũng rất đầy đủ. Tuy nhiên, người trên hình dù có sao đi chăng nữa thì cũng chỉ có bóng lưng hoặc gương mặt bị che khuất bằng kính đen.
Gaem Jan Di mặc một chiếc áo len bông màu đỏ rất nổi bật, đầu đội mũ len có quả bông dễ thương, tay cầm một vali to đùng cũng màu đỏ mận, trên sân bay tấp nập này cũng rất ư nổi bật.Nhìn đám người đông đúc kia, cô tò mò đi lại phía đó, dùng tiếng Anh ấp úng của mình hỏi:
“Các bạn đang muốn.... tới đón ai vậy? Có siêu sao nào.... tới đây ư?”
Geam Jan Di hồi hộp nghe câu trả lời, bóng dáng kia rất quen thuộc nhưng cô không nhớ ra là ai cả. Có thể là, chị chăng??? Nếu thật sự là chị đã khỏi, tại sao không trở về tìm các cô? Cả cô lẫn Ga Eul đều rất nhớ chị ấy!
Người được hỏi hơi khinh thường liếc mắt đẹp, chỉ lên tấm poster có một bóng lưng vô cùng đẹp, mái tóc màu xanh như biển cả, thật quen thuộc, có thật là chị ấy không?
“Chủ tịch tập đoàn JLS, chị Kim chơn Na, cô biết chứ? Chị ấy là thần tượng của toàn bộ giới trẻ Ma Cao, mới chỉ 19 tuổi mà đã trở thành một danh nhân như vậy, hơn nưa, chị ấy lại còn rất xinh đẹp. Nghe nói hôm nay chị ấy về Ma Cao nên chúng tôi, đội hộ vệ trung thành nhất mới có mặt tại nơi này!!!”
Gaem Jan Di nghe xong, sững sờ, chị ấy đã khỏi bệnh, và tới Ma Cao, có khi nào tại đây cô cũng được gặp chị ấy không?
Gaem Jan Di hồi hộp, nhanh chóng xoay người lấy một chiếc điện thoại hơi cũ ra, ấn một dãy số nhưng chưa kịp nghe thì đã bị một người va phải, chiếc điện thoại văng ra. Jan Di đang định cúi xuống nhặt thì đạ bị một người kéo như bay ra ngoài.
Gaem Jan Di không khỏi định la lên thì nghe thấy một tiếng nói trong vắt vang lên:
“Mau đi, còn đứng đó làm gì a~~”
Nghe giọng nói quen thuộc tới mức làm cho Jan Di ngẩn người ra, cô quay người lại, miệng mở rộng, thốt lên:
“chị Chơn Na???”
Kim Chơn Na nhíu mày, uồi, ai biết cô vậy ta? Nhưng mà cô không biết cô bé này nha! Chơn Na cười gượng, may mà hiện giờ trang phục của cô đang che kín hoàn toàn dung mạo, vậy nên Chơn Na cười nhăn nhở, lấy giọng thật trầm mà nói:
“Chơn Na nào cơ?? Cô gái, có phải cô lầm rồi không? Tôi đáng tuổi mẹ cô đó!!!!”
Gaem Jan Di nghe xong, cũng ngượng ngùng nghĩ mình đã nhầm, vì thế, cô cúi người xin lỗi. Chơn Na coi như không có việc gì, vẫy vẫy tay nói không sao rồi lẩn đi.
**************
“Đại tỷ, lâu lắm rồi tỷ không về bang, các an hem đợi đã rất lâu rồi! Lần này nhất định chúng ta phải cho lũ chó bang BN một bài học nếu không chúng sẽ cứ coi thường bang JP của chúng ta mãi!”
Một hán tử cao lớn, gương mặt dự dằn nghiến răng một cái nói. Từ hơn một năm trước, JP và BN vẫn là tử địch, từ Hàn Quốc chạy thẳng sang Ma Cao mà vẫn thấy mặt chúng mới điên!
Cô gái ngồi trên ghế xoay trầm mặc một lát rồi đưa tay lên, nói:
“Đưa chiến thư cho bang BN, 3 ngày nữa quyết chiến tại phố Mikter. Giờ ta có việc rồi!”
Nói xong, cô gái nhanh chóng bước đi, đúng lúc này có điện thoại gọi tới, cô nhấc máy lên nghe:
“Sao vậy”
Bên kia vẳng tới tiếng người giận dữ cực kì:
“Đại tiểu thơ, làm ơn mau về đi! 15 phút nữa chúng ta phải kí hợp đồng với một đối tác quan trọng đó!”
Cô gái chán nản ậm ừ rồi đưa tay lên, bỏ chiếc mặt nạ màu đen đi, lách người 2, 3 chiếc ngõ rồi trèo lên một chiếc Limos đời mới nhất, kéo rèm quanh rồi chưa tới 10' sau, tại khách sạn Missona, chiếc Limo dừng lại.
Cô gái mặc một bộ vest nữ trang trọng đứng ở cửa khách sạn sáng mắt, nhanh chóng chạy tới mở cửa, liên miệng nói:
“May mà cô tới kịp! Nghe nói cậu chủ kia khó tính lắm!”
Từ trong xe, một bóng người mặc lễ phục công sở trang trọng bước xuống, con ngươi tím nhạt đảo quanh, khi không thấy ai gần đó mới hừ nhẹ:
“Shinnee, cằn nhằn nhiều quá là không lấy được chồng đâu!”
Park Shin Nee đang định phản bác gì đó nhưng liếc thấy người hầu khách sạn đã dàn hàng ngang đón tiếp nên cô cũng nhanh chóng nuốt lại lời định nói, nghiêm chỉnh đứng.
Chơn Na từ trong chiếc xe bước ra, Shin Nee cầm tài liệu bước đi ngay sau, khi vừa bước vào trong, hàng loạt vệ sĩ đã đi theo và tỏa ra tứ phương ngăn chặn báo chí. Đúng lúc này, ngoài cửa cũng có một trận xôn xao.
“Đối tác?”
Chơn Na nhướng mày, đứng dậy, nhìn người con trai mới tới, gươn mặt góc cạnh hoàn mĩ, mang theo vẻ đẹp vô cùng kiêu ngạo. Mái tóc xoăn dưới ánh mặt trời tỏa sáng, Chơn Na hơi mỉm cười, nói:
“Goo Jun Pyo, lâu lắm mới gặp cậu!”
Ánh mắt lạnh lùng của nam tử đảo qua, hơi sững sờ nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, nói:
“Hóa ra đúng là em!”
Chơn Na thân thiện gật đầu, cười nói:
“Đã lâu nghe danh F4 mà em chỉ biết có 3 người, còn một người nữa, liệu giờ có thể giới thiệu cho em chứ?”
Goo Jun Pyo biến sắc, hóa ra cô ấy quên thật, là ai? Trong F4, cô ấy đã quên đi ai, hoặc giả, ai là người làm tổn thương cô ấy, làm ô bé ngây thơ ấy muốn quên đi và không bao giờ bước chân về Hàn Quốc nữa????????