Văn Minh Vạn Giới

Chương 26: Chương 26: Độ trung thành lên xuống (thượng)




Ngay lúc này, La Dũng tay cầm hai lưỡi búa, đầu đội mặt nạ xương sói, quả thực cũng là một quái vật từ đầu đến đuôi, trong chớp mắt từ trên trời giáng xuống, cảm giác mạnh mẽ áp bách hỗn tạp không biết sợ lập tức đặt ở trong lòng mọi người, giống như là muốn cho bọn hắn không thở nổi!

“Quái vật, là đám quái vật kia đuổi theo tới!!”

“Chạy, chạy mau!”

“Đây rốt cuộc là quái vật gì? Các ngươi đừng có tới đây!”

“Aaaaa!”

Trôi dạt khắp nơi liên tục trong nhiều ngày, ăn ngủ ngoài trời, bữa đói bữa no, sinh hoạt vốn đã làm cho sĩ khí của các thành viên bộ lạc Xích Hồ trở nên đê mê, mà ngay lúc này Sói Chiến Sĩ đánh tới, đẩy tinh thần bọn hắn vốn là đang uể oải suy sụp đến bờ biên giới sụp đổ!

Căn bản không có đường nào để chạy trốn, luôn luôn chăm chú đuổi theo ba tên Dã Man nhân, tại sao bây giờ Sói Chiến Sĩ mới xuất hiện ở sau lưng? Rất đơn giản, bởi vì sau khi xác nhận đại khái được vị trí của bộ lạc Xích Hồ, La Tập không chút do dự lựa chọn bọc quanh để đánh, tạm thời trực tiếp ngừng lại ở đằng sau bộ lạc Xích Hồ một chút, chỉ chờ cho La Tập ra lệnh một tiếng, bọn họ liền có thể chiếm lấy điểm ưu thế cao của gò núi, trong nháy mắt nhảy xuống, vây quanh bộ lạc Xích Hồ, phá hỏng đường lui của đối phương!

Một giọt mồ hôi lạnh trượt dọc trên mặt thủ lĩnh bộ lạc Xích Hồ, cả người hắn cứng đờ tại chỗ, đầu óc trống rỗng, đối mặt với loại quái vật vượt xa khỏi sự lý giải của hắn, hắn hoàn toàn mất đi tỉnh táo cùng sự trầm ổn của ngày thường.

La Tập cũng không vội vã động thủ, tuy hắn không thể xem giao diện đơn vị thuộc tính của kẻ thù, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được, sĩ khí của bộ lạc Xích Hồ đã hỏng mất rồi, hắn tuyệt nhiên không để đối phương có ý định cứ như vậy đi tự mình hủy diệt, sau đó để hắn không đánh mà thắng hai mươi người này.

Nhưng sự thật hiển nhiên sẽ không thuận lợi như vậy, rất nhanh liền xảy ra một sự kiện nho nhỏ ngoài ý muốn..

“A a a a a a a!!” Một tiếng gào thét khàn cả giọng từ trong miệng của một tên chiến sĩ Dã Man Nhân của bộ lạc Xích Hồ vang lên, đối phương hiển nhiên là không muốn ngồi chờ chết, mang ý định liều mạng một lần.

Thế mà chết tốt không chết, chiến sĩ Dã Man Nhân quyết định liều chết phá vòng vây, hết lần này tới lần khác lại chọn trúng La Dũng mà ra tay, đây chính là chọn con đường chết!

Đối mặt với chiến sĩ bộ lạc của kẻ thù tiến đến chém giết, biểu lộ của La Dũng dưới lớp mặt nạ xương sói có vẻ mất hết cả hứng, đối phương hiển nhiên là một trận cước loạn xạ, sơ hở trăm chỗ, quả thực vô cùng thê thảm, với chút thực lực ấy, đừng nói là Sói Chiến Sĩ, tùy tiện xách chiến sĩ trong bộ lạc của bọn họ ra, ai cũng đều có thể dễ dàng đánh tên gia hỏa này ngã xuống đất.

Không ra tay độc ác, thậm chí cũng không có đụng tới Thạch Phủ trong tay, dù sao hắn cũng biết tư nguyên nhân khẩu của thời đại này rất có tầm quan trọng, nhẹ nhõm tránh đi, sau khi tránh được sự công kích của đối phương, La Dũng nhấc một chân, nương theo một tiếng trầm đục nặng nề, một chân trực tiếp đạp tên chiến sĩ Dã Man Nhân đang nỗ lực phá vòng vây bay về trong đám người của bộ lạc Xích Hồ.

Hết thảy mọi việc xảy ra quá nhanh, nhìn thấy chiến sĩ ngã xuống mặt đất, năng lực chiến đấu của chiến sĩ bộ lạc mất đi, hô hấp của thủ lĩnh bộ lạc Xích Hồ cứng lại, một chút hi vọng trong lòng còn chưa dâng lên thì lại bị dập tắt một cách triệt để, mà nguyên một đám thành viên khác trong bộ lạc đều câm như hến, bị sức mạnh chênh lệch áp đảo, quả thực làm cho bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng.

Sau đó nhìn sự việc không khác mấy, La Tập chậm rãi đeo mặt nạ xương sói từ một bên đi ra, không muốn nói nhảm cùng bọn hắn, cuộc sống đang an ổn thì bị người khác quấy rầy, giờ phút này tâm tình hắn chính là hơi táo bạo, trong giọng nói đều hiện ra là một tia không ổn, “Chọn đi, nghe lời hoặc là cái chết!”

Một bầy quái vật rơi xuống, các thành viên của bộ lạc Xích Hồ đều đã sớm tuyệt vọng, hiện tại nghe rằng vẫn còn đường để sống, thì còn có lựa chọn nào tốt hơn sao? Bọn họ ào ào vứt bỏ vũ khí trong tay, biểu thị chọn nghe lời.

Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi “La Tập” thành công chiếm đoạt bộ lạc Xích Hồ, thu hoạch được điểm văn minh, một điểm quân sự, nhân khẩu bộ lạc tăng lên hai mươi sáu người.

Thành công chiếm đoạt bộ lạc Xích Hồ, đây coi như là chuyện nằm trong dự liệu, La Tập cũng không có cảm thấy nó có ngoài ý muốn bao nhiêu, nhưng thuận tay kiếm được một chút điểm quân sự, điều này khiến tâm tính của hắn trở nên tốt hơn một chút.

Không do dự, hắn trực tiếp đem hạng mục “huấn luyện quân sự” tiến tới nhất cấp.

Sau đó trên đường dẫn hai mươi sáu người đang bị giam giữ trở về bộ lạc Minh Kính, tự nhiên liếc mắt nhìn giao diện thuộc tính của những tên người mới này một chút, kết quả sau khi xác nhận, sắc mặt La Tập nhất thời trầm xuống, “Độ trung thành của nguyên một đám tại sao lại thấp như vậy?”

Nhìn qua nhìn lại một vòng, độ trung thành cao nhất ngược lại chính là thủ lĩnh bộ lạc Xích Hồ, đạt đến 71 điểm, mà độ trung thành của hai mươi lăm người còn lại cũng chỉ có sáu mươi điểm, nói cách khác, đám người này lúc nào cũng có thể làm phản!

Trong mắt La Tập lóe lên một tia không thể tin được, là hiệu quả “Người thống trị” của hắn không có tác dụng sao? Không có chuyện đó được, hệ thống nhắc nhở rõ ràng biểu thị bộ lạc Xích Hồ đã bị hắn chiếm đoạt, nói cách khác, 26 người cũng đã bị thiên phú “Người thống trị” của hắn ảnh hưởng mới đúng.

Ở trong chuyện này, độ trung thành còn thấp như vậy, cũng chỉ có thể nói rõ một vấn đề, chính là từ đầu độ trung thành của những người này còn thấp hơn, sau đó ngầm thừa nhận tăng thêm mười điểm độ trung thành, mới miễn cưỡng đạt đến hợp cách tuyến.

“Tại sao có thể như vậy?” Đáp án này có thể khiến cho người ta cười không nổi, La Tập nhíu mày, giống như ý thức được cái gì, sau đó muốn minh chứng cho suy đoán của mình, hắn đưa tay lấy mặt nạ trên mặt xuống.

Vào lúc này, thần sắc của các thành viên bộ lạc Xích Hồ vẫn luôn len lén quan sát sự việc bên này đồng thời sững sờ, mỗi người mỗi mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc rõ ràng.

“Hóa ra các ngươi là người?” Thốt ra câu nói này chính là thủ lĩnh của bộ lạc Xích Hồ.

“Nói nhảm!” La Tập có chút tức giận, liếc mắt nhìn, “Người nào nói cho các ngươi biết chúng ta không phải là người?”

Đối mặt với âm thanh hỏi lại này, ban đầu thủ lĩnh bộ lạc Xích Hồ nhất thời nghẹn lời, không biết nên nói cái gì mới ổn, nhưng bất kể nói thế nào, sau khi biết đối phương không phải là nhóm quái vặt ăn thịt người, tâm lý của mỗi người bọn họ đều trở nên nhẹ nhàng.

Đem những thần sắc biến hóa nhỏ xíu kia thu vào trong tầm mắt, La Tập vội vàng lại ấn mở giao diện thuộc tính của bọn họ, liếc nhìn xác nhận một chút, độ trung thành hoàn toàn chính xác tăng lên, nhưng biên độ cũng không lớn, cơ bản chỉ tăng một hai điểm, khi muốn làm phản thì vẫn là làm phản..

La Tập có chút không hiểu, hắn vốn cho rằng độ trung thành thấp như vậy là bởi vì bọn hắn bị hình tượng quái vật kia dọa cho hoảng sợ, nhưng mà hiện tại xem ra, tuy có bị ảnh hưởng, nhưng đó không phải là nguyên nhân chủ yếu.

Sự việc này làm cho lông mày của La Tập càng nhăn càng chặt, đồng thời cũng khiến cho cả người hắn lâm sâu vào một tầng suy nghĩ, “Rốt cuộc có vấn đề ở chỗ nào?”

Ánh mắt La Tập mang theo sự nghi hoặc không ngừng đảo qua trên thân các thành viên khác của bộ lạc Xích Hồ, giống như là muốn nhìn ra từ trên người bọn họ một chút gì đó, lúc đảo mắt qua tên thủ lĩnh bộ lạc Xích Hồ, thần sắc của hắn đột nhiên sững sờ, “Chẳng lẽ, nguyên nhân là từ trên thân tên gia hỏa này mà ra?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.