Vạn Năng Bảo Bảo

Chương 7: Chương 7




CHƯƠNG 7

Nghe được lời này, Quan Chính uống không nhiều nhưng lại lập tức đỏ mặt, nột nột đối với Bảo Bảo nói.

“Ngươi còn nhỏ, ngươi không hiểu.”

“Ai nói ? Ta biết, ngày đó sau khi giúp ngươi giải quyết một lần, ta đi tìm hiểu trên sách, trên sách ghi nói sau khi hôn nam nhân còn phải làm 2-3 thứ, còn phải uy no tính dục của nam nhân, ta còn đi mượn A Phiến, thế nhưng lại cho ta mượn Điệp Phiến, làm cho ta biết được, nam nhân cùng nam nhân cũng có thể làm.”

Quan Chính khiếp sợ trợn mắt há mồm, chỉ cảm thấy có chỗ nào không đúng.

“Bảo Bảo, ngươi đi mượn cái loại lừa đảo này, cái kia không phải phải có chứng minh thư sao?”

“Ta cầm chứng minh thư của ngươi, cái kia cũng không có vấn đề gì, bình thường ngươi bao lâu làm một lần? Có lẽ từ khi mụ mụ ta chết tới giờ ngươi cũng đã lâu không làm, có lẽ ngươi nhịn cũng đã lâu rồi.”

“Bảo Bảo ngươi mượn Điệp Phiến sao?”

“Đúng vậy, ta vẫn còn giữ ở trong tủ kia.”

Nói xong Bảo Bảo liền tới tới tủ liền lấy cái kia ở ngăn kéo lấy ra, kia chẳng phải là nam nam A Phiến sao.

Quan Chính vừa thấy cái VCD trước mặt, lại bắt đầu nóng lên, mấy tên chết tiệt, hài tử nhỏ như vậy chỉ cần cầm chứng minh thư của người khác liền dám cho y mượn, ban ngày nhất định phải cùng y tới đó nói lý lẽ. Còn có cái bao của Điệp Phiến này thật sự làm hắn nóng lên, nơi đó đang phản ứng thật sự không thể nào lừa người.

Vội vàng ăn hết cơm, Quan Chính mệt mỏi đi vào phòng, đại khái lúc hơn mười hai giờ, Quan Chính thấy bên ngoài không có động tĩnh gì, vì thế lén lút đi ra khỏi phòng, đầu tiên hắn cố ý đi tới trước cửa phòng Bảo Bảo nghe, thấy không có âm thanh, xác định Bảo Bảo đã ngủ, hắn mới đi tới phòng khách, mới dám mở Điệp Phiến mà Bảo Bảo đã đưa hắn xem lúc buổi chiều.

Quan Chính nhất thời không biết mình có đồng tính luyến ái hay không, nhưng nhìn thấy hình ảnh một hài tử mười tuổi bị một thiếu niên khoảng mười ba mười bốn đặt dưới thân thương yêu, nơi đó chính mình lại phản ứng mãnh liệt như vậy.

Quan Chính thoát quần, bắt đầu lấy tay kích thích hạ thể của mình.

Lại không nghĩ đến Bảo Bảo đã thấy hết mọi thứ.

Bảo Bảo đi tới, thừa lúc Quan Chính đang xấu hổ sửng sốt mà đi đến mà cầm lấy phân thân của hắn, cũng học theo hình ảnh động tác trên TV mà dùng đầu lưỡi liếm trên phân thân.

Dương vật đang nổi gân xanh, Bảo Bảo lại dùng đầu lưỡi liếm làm nơi đó ngày càng lớn hơn. Nơi đó xuất hiện những đường gân xanh tím.

Quan Chính nhìn Bảo Bảo dùng đầu lưỡi liếm nơi đó của hắn, đầu lưỡi lướt qua nơi đó làm địa phương đó ngày càng tỏa nhiệt. Hắn muốn đẩy Bảo Bảo ra, lý trí nói với hắn như vậy là không đúng, nhưng *** cuối cùng cũng chiến thắng lý trí.

Quan Chính nâng mông mình lên, hạ thể cứ thể mà càng hiện rõ trước mắt Bảo Bảo, Bảo Bảo càng thêm dùng cái miệng nhỏ nhắn âu yếm nơi đó của hắn, cuối cùng thoải mái mà rên rỉ ra tiếng.

“Ân! A!”

Bảo Bảo nhìn màn hình thấy tiểu công dùng đầu lưỡi của mình liếm vào hậu môn của đối phương, Bảo Bảo nhăn mặt cảm thấy nơi đó có chút bẩn, ngay sau đó tiểu công lấy một ngón ta cắm vào hậu huyệt của đối phương.

Bảo Bảo cũng học theo lấy một ngón tay cắm vào nơi đó của Quan Chính.

Quan Chính chỉ cảm thấy phía sau mình cảm thấy lành lạnh, một người thông minh như hắn, đã biết chuyện gì, vừa nhìn thấy hình ảnh trên TV thì đã thấy hai người đó sắp vào cao trào.

Tên đã trên dây không thể không bắn, nhìn con người trước mặt mình không biết mình làm sai điều gì, Quan Chính quyết định cho Bảo Bảo biết chính y đang làm gì.

Hoàn chương 7.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.