Sau khi quay trở lại nhà hàng, những người khác cũng đã chuẩn bị trở về.
Tại Triệu Thu Thủy yêu cầu, Thu Hà được Rozen đưa về.
Tại trên đường lộ, Rozen lái xe băng qua từng tòa cao ốc.
Ban đêm Đế Đô cũng không khác ban ngày là bao nhiêu, trên đường vẫn rất đông đúc, kẹt xe chuyện này cũng thường xuyên xảy ra.
Mà Rozen lúc này cũng đang bị kẹt xe.
Tại trong xe, khác với bên ngoài ồn ào, bầu không khí rất yên tĩnh.
Ngồi bên cạnh Rozen Thu Hà cũng không nói một lời.
“ Ngươi không có gì muốn nói với ta a, Thu Hà tỷ tỷ? “ Rozen nhìn nàng nói.
“ Có gì để nói! Nói ngươi muốn nói cho ta biết thì sẽ chủ động mở lời, còn nếu không muốn thì cho dù ta có hỏi ngươi cũng sẽ không nói. “ Thu Hà nhàn nhạt nói.
Nàng cũng không phải là người nhiều chuyện, cứ gặp chuyện liền phải hỏi cho bằng được.
Nghe vậy Rozen khóe miệng nhếch lên cười nói.
“ Ta biết bây giờ trong lòng ngươi có rất nhiều nghi hoặc, bất quá bây giờ ta không thể nói cho ngươi. Đợi đến lúc thích hợp, ta sẽ nói cho ngươi biết. “
Tại ngươi trở thành ta nữ nhân một ngày kia.
Nghe vậy Thu Hà chỉ gật đầu nhẹ một cái, không nói gì.
“ Ta có thể gọi ngươi là băng tê được không, Thu Hà tỷ tỷ. Ta cảm thấy gọi như vậy sẽ thân thiết hơn, dù sao chúng ta cũng sắp trở thành vợ chồng, nên thay đổi một chút vấn đề xưng hô. “ Rozen cười nói.
“ Có thể. “ Thu Hà gật đầu nói.
“ Như vậy Thu Hà, thứ bảy này ta sẽ đến đón ngươi đi qua Đấu Trường Trung Tâm. “
Rozen muốn nhân cơ hội này để cho Thu Hà làm quen với hắn nữ nhân.
Ngoại trừ Yuriko, Saeko, Yuuko, Liễu Ngọc nàng đã gặp qua, còn những người khác thì như C.C, Miya, Julie nàng chưa có gặp, hiện tại các nàng đều đang ở trong biệt thự của hắn.
Nhân cơ hội này để cho Thu Hà cùng các nàng làm quen, để sau này tránh phải xấu hổ.
“ Ùm! “ Thu Hà gật đầu một cái, xem như là đáp ứng.
Sau đó Rozen liền đưa Thu Hà trở về nhà, rồi lái xe trở về Liễu Gia biệt thự.
Bất quá vừa đi vào trong nhà, đập vào mắt Rozen là ngồi uống rượu một mình Liễu Băng.
Gương mặt nàng có chút hồng, xem ra là uống rất nhiều rượu.
“ Uống rượu nhiều không tốt lắm đâu, Liễu Băng tỷ tỷ. “ Rozen đi đến bên cạnh nàng ngồi xuống nói.
“ Không liên quan đến ngươi. “ Liễu Băng nhìn Rozen lạnh lùng nói một tiếng, sau đó lại tiếp tục uống rượu.
“ Ngọc Nhi đâu rồi, ta còn tưởng nàng cùng ngươi trở về a. “ Rozen nói.
“ Nàng đang ở trong phòng, đừng làm phiền nàng, nàng đã ngủ. “ Liễu Băng lạnh lùng nói, sau đó lại tiếp tục uống rượu.
Thấy vậy Rozen liền đem trên tay nàng ly rượu đoạt lấy sau đó thay nàng uống.
Liễu Băng lườm Rozen một cái, sau đó lại cầm lên chai rượu nhìn qua rất đắt tiền một hơi uống, cũng không để ý đến việc bị Rozen chiếm tiện nghi.
Qua một lúc nàng liền đem chai rượu cho uống hết, sau đó lại cầm lên một chai rượu khác mở ra uống tiếp.
Ngồi một bên nhìn xem một màn này Rozen trợn mắt há hốc mồm.
Hắn không nghĩ đến nữ nhân lại điên cuồng như vậy, so với nam nhân còn muốn điên cuồng.
“ Ngươi có tâm sự cần mượn rượu giải sầu a, Liễu Băng tỷ tỷ? “ Rozen biết rồi còn giả vờ hỏi.
“ Không liên quan gì đến ngươi, đừng làm phiền ta. “ Liễu Băng không chút khách khí nói.
“ Ta nghĩ là có liên quan đến ta a. “ Rozen cười nói.
“ Ý ngươi là gì? “ Liễu Băng nhìn Rozen nheo mắt lại, nhìn qua vô cùng đáng sợ nhìn nói.
“ Ngươi nhất định là bởi vì ta sắp lấy Thu Hà mà cảm thấy buồn đi, bởi vì ta sắp đem ngươi hảo bằng hữu tỷ muội cướp đi. “ Rozen một bộ ta đã biết rõ mọi chuyện nói.
“ Hừ, tự cho là đúng!! “
Liễu Băng hừ lạnh một tiếng nói, sau đó lại tiếp tục uống rượu.
Rozen vẫn chưa phát hiện ra nàng cùng Thu Hà quan hệ, như vậy nàng cũng sẽ không tiếp tục để ý.
Qua được một lúc, Thu Hà gương mặt đỏ bừng một mảnh, cả người có chút lung lay, giống như người say sỉn một dạng.
“ Ngươi uống đủ rồi, Liễu Băng, uống tiếp sẽ không tốt cho thân thể. “
Nói xong Rozen liền đem trên tay nàng chai rượu đoạt lấy.
“ Trả lại cho ta… ta còn không có say… “
Liễu Băng nhào đến, muốn đem chai rượu đoạt lại.
Bất quá nàng động tác có chút yếu lung la lung lay, hoàn toàn giống một cái người say.
“ Ngươi cứ tiếp tục như vậy nếu để cho Liễu Ngọc nhìn thấy nàng sẽ rất lo lắng a. “
Rozen thở dài một tiếng, sau đó liền đem Liễu Băng vác lên trên vai hướng về phía trên lầu đi lên. Rozen có thể cảm nhận được sau lưng mềm mại xúc cảm, bất quá hắn cũng không để ý nhiều.
“ Thả ra ra… ta còn không có say… “
Liễu Băng không ngừng giãy giụa, hai tay hai chân đấm đá lung tung.
“ Ngoan ngoãn một chút, nếu không đừng trách ta. “ Rozen nhỏ giọng uy hiếp một cái nói.
Đã như vậy rồi còn nói mình không say, nếu để ngươi uống tiếp, không biết ngươi có hay không đi vững.
Mở cửa ra đi vào, Rozen liền đem Liễu Băng ném lên giường.
Ngay tại hắn đang chuẩn bị xoay người rời đi thì đột nhiên Liễu Băng đem hắn ôm chặt lấy, kéo xuống giường.
“ Thu Hà, đừng bỏ rơi ta….ta không muốn ngươi lấy người khác….ta không muốn ngươi bị nam nhân vấy bẩn…” Liễu Băng hai mắt uông uống nước mắt nhìn Rozen nói, ngữ khí đáng thương nói, như một cái thiếu nữ bị bỏ rơi một dạng.
Nhìn qua dạng này giống như nàng đem Rozen nhận lầm thành Thu Hà.
Mà Rozen nhìn Thu Hà như đang suy nghĩ điều gì đó, sau đó liền cúi đầu xuống hôn lên Liễu Băng gợi cảm môi thơm.
Trong phòng rất nhanh liền vang lên từng đạo ngượng ngùng thở dốc âm thanh.