Vạn Nhân Mê Chỉ Nghĩ Đến Sự Nghiệp

Chương 6: Chương 6: Ngày thứ sáu làm sự nghiệp




Người xem phát sóng trực tiếp cũng không nghĩ đến Hạ Khê thoạt nhìn trời quang trăng sáng, nói chuyện nghiêm trang lại nói ra một câu như vậy.

Còn đang đắm chìm trong không khí tiểu đạo trưởng vừa rồi, hiện tại nháy mắt tan biến, trăm triệu không nghĩ tới lại là tiểu đạo trưởng dạng này.

Bản thân Hạ Khê còn đang tiếp tục tự tay xé nhân thiết (1).

Sau khi cùng Triệu Thiên Kỳ chia xong một túi kẹo gấu mềm còn chưa đã thèm, hứa hẹn: “Lần sau mình mời cậu ăn”

Còn có lần sau.

Tòng phạm biến thành thủ phạm chính, chỉ cách không đến 5 phút.

Hạ Khê thờ phụng lễ thượng vãng lai (2), lần này Triệu Thiên Kỳ mời cô ăn cái gì, lần sau cô cũng muốn mời lại.

Tiết mục vẫn đang thu, trong lúc hai người giao lưu toàn bộ tuyển thủ đã lần lượt vào sân.

Triệu Thiên Kỳ ngồi bên cạnh Hạ Khê, gia tăng lưu lượng cho cô là không thể bàn cãi, đã có người lục tục đến thăm hỏi Hạ Khê, bất quá Hạ Khê ở trên mạng không lưu lại quá nhiều dấu vết, trừ bỏ <> đưa ra tài liệu, còn lại đều trống rỗng.

Hai người có được không ít màn ảnh ăn xong kẹo gấu mềm liền nổi hứng xem tiết mục.

Triệu Thiên Kỳ vốn dĩ không nói nhiều lắm, Triệu phấn lần này chủ động đến xem phát sóng trực tiếp chỉ có thể than thở, mà Hạ Khê lại chỉ chuyên chú nhìn chằm chằm vào sân khấu.

Cô đối với biểu diễn của nữ đoàn một chút hiểu biết ít ỏi trên cơ bản đều từ thực tập sinh công ty biết được, giờ phút này các thực tập sinh từ khắp nơi hội tụ lại với nhau, Hạ Khê trong nháy mắt tiếp thu được lượng tin tức lớn, Street Dance, ba lê,... Loại hình đáng yêu, mị hoặc, tươi mát.

Cánh cửa thế giới mới chậm rãi mở ra trước mặt Hạ Khê.

Hạ Khê: Nữ đoàn (3) biểu diễn, so với tưởng tượng của cô còn xuất sắc hơn.

Cái này so với nuôi cá chắc sẽ thú vị hơn chứ nhỉ??

Thời gian từng giờ từng giờ trôi qua, chất lượng biểu diễn so le không đồng đều, phiên bản cắt nối biên tập ở hậu kì sẽ chỉ thả ra các đoạn ngắn xuất sắc, trải qua đủ loại gia tốc các thứ, thời gian thu trên thực tế rất dài.

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đã rời đi một phần, các tuyển thủ chờ đợi thời gian dài cũng bắt đầu mệt mỏi, từ khẩn trương dần dần bực bội hơn, biểu tình cũng bắt đầu mệt mỏi, thường thường lại có người đứng lên đấm đấm eo, nhảy hai cái.

Động tác trước sau của Hạ Khê bất biến chuyên chú nhìn lên sân khấu, các tuyển thủ phía sau Hạ Khê nhịn không được gọi cô một tiếng.

“Hạ Khê, cậu có mệt không?”

Hạ Khê đang trầm mê ngắm nhìn sân khấu đột nhiên nghe được câu hỏi này, lộ ra một nụ cười si ngốc: “Hả?”

Làn đạn lập tức giải mã.

[Nếu tôi nhìn không nhầm, biểu tình này có ý là ----- ngắm mỹ nữ sao có thể mệt]

- --------------

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp giống như là đã tìm được chân tướng, sôi nổi đồng ý. [Mẹ!! Chị em thật sự là nhân tài, tôi vừa rồi cảm thấy giống như đã từng quen biết, cho đến tận khi màn hình tối sầm lại, tôi thấy được bản thân mình, thật sự giống như đúc!].

[Đúng đúng đúng, chính là mùi vị này, mang theo thưởng thức cùng tán thưởng, tôi cười muốn chết, Hạ Khê là tới làm tuyển thủ hay là làm người xem?]

[Tôi bắt đầu hoài nghi cô ấy chọn lớp F là bởi vì cách sân khấu gần nhất]

[Nói có sách mách có chứng!]

[Các em gái xinh đẹp ai mà không thích, lại còn là các em gái xinh đẹp có tài năng ai mà không thích, có vấn đề gì sao?]

Không có vấn đề.

Người xem suy đoán rất chuẩn xác, biểu tình cùng thần thái của Hạ Khê trầm mê ngắm mỹ nữ biểu diễn không thể tự kiềm chế được miêu tả phù hợp hoàn mỹ, đã có người bắt đầu nóng lòng muốn bắt đầu làm một đống biểu tình bao (4).

Trầm mê show tuyển chọn không thể tự kiềm chế jpg, Ngắm mỹ nữ chớ quấy rầy jpg.

Hạ Khê xác thật không cảm thấy mệt, chỉ là ngồi thôi, luyện võ so với cái này còn mệt hơn, chẳng lẽ các cô không cần nghỉ ngơi sao?

Triệu Thiên Kỳ liếc mắt một cái nhìn Hạ Khê mím môi, các tuyển thủ phía sau nhắc nhở Triệu Thiên Kỳ, cô cùng Hạ Khê hình như có hơi trầm mặc.

Cơ hồ sau khi tất cả mọi người biểu diễn, tranh thủ sẽ được mấy cái phản ứng hoặc là mấy cái nháy trong quá trình cắt nối biên tập sẽ được phát sóng, muốn có nhân khí cao, rất nhiều thời điểm đều phải từ góc độ này xuống tay, không riêng gì phải dựa vào sân khấu biểu diễn.

Tuy rằng Triệu Thiên Kỳ vẫn tính toán dựa vào sân khấu biểu diễn, nhưng Hạ Khê có thể ở phân đoạn này thể hiện một chút.

Triệu Thiên Kỳ nhìn về bên phía Hạ Khê, nhắc nhở cô: “Có muốn nói gì đó không?“. Triệu Thiên Kỳ cũng không nghĩ tới có một ngày mình lại có tâm tư một người mẹ già.

Hạ Khê nhíu mày: “Phải nói sao?”

“Nên như vậy”

Điểm này Hạ Khê không đoán trước được: Tôi cho rằng chỉ cần tới biểu diễn tiết mục, không nghĩ tới còn phải thêm lời bình.

Đột nhiên thân mang trọng trách, Hạ Khê có chút áp lực, người quay phim cũng chú ý tới Hạ Khê, hắn cũng muốn nghe xem đối phương sẽ nói cái gì.

Đều có thể nhìn ra được Hạ Khê không có chuẩn bị gì, thậm chí còn có loại cảm giác bị người lớn trong nhà bắt lên biểu diễn tài nghệ mà khó xử, không nghĩ tới mở miệng lại là “tơ lụa” như vậy.

- ----------------

“Thanh âm trong trẻo sạch sẽ, rất có cảm xúc, cho người ta cảm giác đặc biệt thoải mái, phảng phất giống như chạng vạng đi trong nông thôn nghe gió thổi, trong nhà phía sau còn nuôi chó nhó, chó nhỏ phe phẩy đuôi, nơi xa xa có khói bếp, người nhà đón tiếp, chạy nhanh về ăn cơm....”

Đây là đánh giá cho Sở Tư Tư vừa hát xong.

Đối phương hát là một ca khúc tự sáng tác, kết thúc lời bình của Hạ Khê, Sở Tư Tư cũng giải thích với đạo sư động cơ sáng tác của mình, khi còn nhỏ cô ấy lớn lên cùng với bà ngoại, bà ngoại cô ấy ở nông thôn, cô ấy ở đối diện với đồng ruộng, người cùng vật có ràng buộc sâu đậm.

“Nhảy rất có lực độ, lực khống chế mạnh, tôi thích tiết tấu của cô ấy, giàu sức cuốn hút, khiến người khác muốn gia nhập nhảy cùng cô ấy”

Đây là đánh giá một tuyển thủ biểu diễn thêm vũ đạo.

Không thể nói toàn bộ tiết mục khiêu vũ của cô ấy mạnh nhất, nhưng bàn về sức cuốn hút của vị tuyển thủ này tuyệt đối xếp hạng đầu, mỗi lần làm người cách màn hình đều rung tay rung chân, xem cực kì vui vẻ.

- -------------

Triệu Thiên Kỳ cue Hạ Khê để cô nói hai câu, cho rằng Hạ Khê sẽ chỉ giống như những tuyển thủ khác, ngẩng cao cổ, a a a hai tiếng, không nghĩ tới cô lại bình luận nghiêm túc như vật.

Từng lời từng lời thổi cầu vồng (5) liên tục phát ra.

Người xem đang xem phát sóng trực tiếp cũng cảm thấy Hạ Khê hình dung vi diệu, chính là hét lên bình thường thì hơi không thú vị, những lời bình đó của đạo sư (6) sử dụng nhiều từ ngữ chuyên nghiệp đôi khi sẽ hơi thâm sâu, Hạ Khê như vậy lại vừa vặn tốt.

[Hạ Khê không nên ngồi ở ghế tuyển thủ, cô ấy hẳn là nên ngồi chỗ đạo sư, tôi nguyện ý đơn phương nhận định cô ấy là biên đạo sư không chính thức của <>]

[Đánh giá được nha, toàn bộ hành trình tôi đều điên cuồng gật đầu]

Đương nhiên cũng có nhiều thanh âm không hài hòa, giống như là “Nói nhiều như vậy, chính mình đi lên không biết sẽ thành cái dạng gì”, bất quá rất nhanh đã bị “ETC thành tinh? (7)” áp xuống dưới.

Có màn biểu diễn tương đối xuất sắc, cũng có màn biểu diễn kéo chân sau, khi ba thực tập sinh của công ty nào đó đi lên biểu diễn một đoạn nhạc thiếu nhi ấu trĩ trẻ con, các đạo sư gặp qua sóng to gió lớn không khỏi lộ ra một biểu tình có lời khó nói hết.

Người xem phòng phát sóng trực tiếp tò mò: Hạ Khê sẽ đánh giá như thê nào nha?

Sắc mặt Hạ Khê không thay đổi, bình luận: “Ngây thơ chất phác, khá là thú vị”

!!!!

[Mẹ ơi, mọi người trong nhà đều cười chết, cmn chứ ngây thơ chất phác]

[EQ thấp: Ấu trĩ, trình độ nhà trẻ; EQ cao: Ngây thơ chất phác, khá là thú vị]

Nhân viên công tác cùng với người xem phát hiện Hạ Khê đối với tuyển thủ nào cũng có thái độ hữu hảo, khoan dung, cơ hồ sẽ không nói ra lời nói quá khó nghe, tận lực tìm kiếm ưu điểm của họ.

Càng quan trọng hơn là chân thành đến đáng sợ!

Ngây thơ chất phác, khá là thú vị, giống như là ý nghĩ chân thật của cô.

Bất quá thời điểm tổ kế tiếp biểu diễn, biểu tình Hạ Khê đang mỉm cười thưởng thức xảy ra biến hóa, nhìn chăm chú sân khấu tươi cười biến mất, trong cổ họng phát ra hai chứ “Cẩn thận!!” cực thấp.

Thanh âm rất nhỏ, người quay phim đứng gần Hạ Khê nhất cũng không nghe rõ, chỉ có thể Triệu Thiên Kỳ ngồi dựa gần Hạ Khê nghe được: “Làm sao vậy?”

Hạ Khê chỉ là đoán trước được, không thể làm trò trước mặt mọi người nói chuyện, vì thế cô do dự một giây đồng hồ, hướng về phía Triệu Thiên Kỳ vẫy tay, khoảng cách giữa hai người nháy mắt được kéo gần.

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều phải dậm chân, có cái gì không thể nói trước mặt mọi người, các em gái đừng khách khí như vậy, mời đem các cô trở thành người một nhà!!

Hạ Khê quang minh chính đại nói nhỏ, tiến đến bên tai Triệu Thiên Kỳ, nói ra phán đoán của bản thân: “Cô gái đang đứng thứ hai bên trái sân khấu, trọng tâm không vững, khả năng sẽ té ngã'

Triệu Thiên Kỳ nghe Hạ Khê nói nhìn về phía sân khấu, cô gái thứ hai bên trái sân khấu đang thực hiện một động tác khó khăn, thoạt nhìn rất thành thạo, hoàn toàn không giống bộ dáng sẽ té ngã.

Vậy mà giây tiếp theo, mọi người phát ra một tiếng kinh hô.

Không có bất kì dấu hiệu gì, cô gái đang làm động tác yêu cầu cao độ té ngã một cái.

Hạ Khê đoán trước hoàn toàn đúng.

Nhưng mà Hạ Khê hơi thả lỏng một chút chính là cô ấy không bị thương, tuyển thủ té ngã đã có thể đứng lên tiếp tục hoàn thành sân khấu.

Tuyển thủ từ sân khấu xuống dưới vẫn luôn có bác sĩ dự bị chuyên nghiệp tiến đến kiểm tra, xác thật là không có việc gì.

“Đến tôi”

Triệu Thiên Kỳ đứng dậy từ vị trí của mình, một bên sửa sang lại quần áo, một bên nói chuyện với Hạ Khê.

Hạ khê nghe được nhân viên công tác gọi tên Triệu Thiên Kỳ, cô có thể nhìn thấy Triệu Thiên Kỳ không có chút khẩn trương nào, ngẩng mặt vươn tay về phía cô.

“Cố lên”

Triệu Thiên Kỳ nhìn cánh tay duỗi đến trước mặt, trên mặt lộ ra một nụ cười khẽ, cô cũng nghiêm túc duỗi tay chạm chạm.

“Được”

Nhưng vừa mới đi được hai bước, Triệu Thiên Kỳ giống như là nhớ ra được cái gì liền quay người lại.

“Chút nữa tôi lên đài, cậu sẽ khen tôi giống như khen các tuyển thủ khác sao?”

Đỉnh đầu Hạ Khê có một cái điều hòa đang bật, tóc dài buộc chặt bị gió lạnh thổi bay bay, ánh mắt cô mang theo vài phần giảo hoạt: “Tôi nào có khen ai, vẫn luôn là nói lời thật lòng”

Ý là, Triệu Thiên Kỳ phải biểu diễn cho thật tốt.

Nói còn chưa dứt lời, Hạ Khê đã cảm thấy Triệu Thiên Kỳ giống như là lĩnh hội được cái gì, bởi vì đối phương gật đầu nói với cô: “Tôi biết rồi”

Như cũ vẫn không đi, Triệu Thiên Kỳ lại đưa ra băn khoăn: “......Vậy thì, tôi sẽ không nghe được cậu đánh giá”

Di động của họ đều đã nộp lên, muốn xem tiết mục sẽ phải chờ đến sau khi rời khỏi chương trình, Triệu Thiên Kỳ không ngoài ý muốn sẽ phải đợi đến kỳ cuối cùng.

Cái này cũng nhắc nhở Hạ Khê, đây quả thật là một vấn đề.

“Có thể phiền mọi người hỗ trợ thu đánh giá chút nữa tôi nói không?“. Tuyển thủ không có di động, nhân viên công tác có.

Lời còn chưa nói xong, nữ nhân viên công tác đã điên cuồng gật đầu: “Có thể có thể”

Người quay phim mắt thấy nghề kiếm sống của mình bị đoạt, vội nói: “Không cần, đạo diễn đã nói, đánh giá của Hạ Khê có thể cắt thành đoạn ngắn cho cô xem, cô cứ yên tâm lên đài biểu diễn đi”

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp thật sự không thể bình tĩnh.

[?? Tôi cảm thấy có chút không thích hợp, mời đem tôi tiến vào lồng gà]

[Mẹ!!! Tôi gặm (8) rồi!!! Hãy nói tôi không đơn độc!!]

[Cậu không đơn độc đâu, a a a a, tôi đã trực tiếp hóa thân thành hồ nước sôi, tôi nằm mơ cũng không nghĩ đến cư nhiên sẽ gặm ngon như vậy]

[Triệu Thiên Kỳ muốn được Hạ Khê đánh giá, Hạ Khê nhờ nhân viên công tác quay lại, đây chính là cmn song hướng lao tới đi, tuy rằng tiết mục chỉ vừa mới bắt đầu, tôi sẽ tuyên bố Hạ Thiên CP gặm ngon nhất, YYDS (9)!!]

Ngay cả tên CP cũng ra đời, mùa hè.

- ---------------------

Hạ Khê đối với những cái này đều không biết gì, cô đang thưởng thức sân khấu biểu diễn của Triệu Thiên Kỳ.

Triệu Thiên Kỳ biểu diễn cùng tuyển thủ cùng công ty.

Từ một khắc kia Triệu Thiên Kỳ lên sân khấu, cho dù xung quanh có đứng bao nhiêu người, cũng chỉ có thể khiến tầm mắt của người khác dừng lại trên người cô, dựa theo thực lực của toàn bộ tiết mục mà nói, trình độ đội viên của cô là bậc trung, thậm chí còn có người trên bậc trung.

Nhưng mà Triệu Thiên Kỳ quá mạnh.

Cô ấy giống như một robot khiêu vũ khủng bố, mỗi động tác đều lưu loát dứt khoát, có thể hạ lực thì sẽ hạ lực, một chút cũng không thừa, vũ đạo co giãn vừa phải, kinh ngạc nhất là người khác giỏi riêng vũ đạo, thanh nhạc, rap, còn Triệu Thiên Kỳ bên này hoàn toàn không như vậy.

Mọi thứ đều am hiểu, trực tiếp nhóm lửa những người xem bởi vì thẩm mỹ mệt nhọc mỏi mệt quá độ thả lỏng thần kinh.

Nhóm đạo sư đưa ra đánh giá cực cao, toàn trường sôi trào, Triệu Thiên Kỳ cũng không nghi ngờ bắt được A.

Hạ Khê hướng Triệu Thiên Kỳ đang nhìn về phía cô lau mồ hôi giơ ngón tay cái lên, nhìn camera nói ra tám từ đánh giá -------

“Hoàn mỹ vô khuyết, xa hoa lộng lẫy”

Mỗi người ở trong ngành nghề của mình có thể làm ra thành tựu như vậy đều đáng được kính nể, Hạ Khê ở trên người Triệu Thiên Kỳ nhìn được cỗ khí chất của idol cùng sự chuyên nghiệp, nếu cô đã tới đây rồi, thì sẽ hướng cô ấy làm tiêu chuẩn.

- -------------

Triệu Thiên Kỳ kết thúc phần biểu diễn không bao lâu Hạ Khê đã bị kêu đi rồi, hai người thậm chí còn không có thời gian rảnh giao lưu.

Phần lớn tuyển thủ đều biểu diễn theo đoàn đội, các tuyển thủ giống như Hạ Khê bị gọi vào hậu trường chuẩn bị đều khẩn trương cổ vũ nhau, hai tay đều run run.

Nhân viên công tác: Cô muốn chiếu cố một chút tiểu đáng thương đơn độc lên sân khấu.

“Hạ Khê, không quan trọng....”

Nhân viên công tác đối diện với Hạ Khê đang áp chân lên lan can nhẹ đong đưa, cảm giác đối phương cũng không quá khẩn trương.

Hạ Khê nghe không rõ, hỏi lại: “Hả?”

Nhân viên công tác: “.....Không có gì”

Tâm trạng của Hạ Khê xác thật không tồi, đến phiên mình cô tự nhiên hào phóng lên đài, tuy rằng vừa nãy ở phòng phát sóng trực tiếp Hạ Khê đã xoát đủ cảm giác tồn tại, bất quá nhóm đạo sư đối với vẫn tương đối xa lạ, khi cô đi đến trước đài, phản ứng của vài vị đạo sư chính là -------

Điều kiện bên ngoài quả thực không tồi, cũng không biết thực lực thế nào.

Xem trang phục, có vẻ là cổ phong.

Đạo sư tương đối tò mò về màn biểu diễn của Hạ Khê, trực tiếp có thể bắt đầu rồi.

[Đây là vị thủy hoa luyện tập có nửa tháng sao?]

[Tôi vẫn luôn chờ đợi sân khấu đầu tiên của vị này, ôm được đùi Triệu Thiên Kỳ thì sao, vẫn phải xem thực lực, thực lực không được, hết thảy đều là nói bừa]

[Đừng nói như vậy, lỡ như vị này là hoàng tộc (10), nhỡ đâu xuất đạo thì sao, bạch bạch đánh mặt cậu]

Tràn ngập mỉa mai cùng không xem trọng.

Người xem tuyển tủ chán ghét nhất thủy hoa, thủy quái, càng nhiều người xem muốn có tuyển thủ có thực lực xuất đạo.

Hạ Khê một người đứng trên sân khấu eo thẳng tắp, váy dài xanh trắng đan xen phiêu dật, di thế độc lập, tiếng nhạc vang lên, là một bài hát cổ phong, bất quá không có chút mềm mại nào, mà là loại sát khí tràn ngập toát ra ngay từ âm phù đầu tiên.

Hòa cùng tiếng “Bang” Hạ Khê mở quạt xếp ra.

Đại khái là âm nhạc bắt đầu, Hạ Khê giống như biến thành một cuồng ma vô kì (11), ngón tay trắng nõn quay cuồng, quạt xếp ở trong tay cô giống như được giao sinh mệnh, mỗi một lần quay cuồng nhảy lên đều kết hợp hoàn mỹ.

Cùng thủy hoa trong tưởng tượng của mọi người hoàn toàn bất đồng, các loại động tác yêu cầu cao độ được đoàn đội xưng là đại chiêu ở chỗ Hạ Khê giống như không cần tiền mà không ngừng xuất hiện.

Mấu chốt là mỗi một động tác kết hợp đều không tì vết, động tác có lực, phù hợp với âm nhạc càng lúc càng nhanh, động tác của cô cũng càng nhanh.

Thế như chẻ tre.

Một cú nhảy bay lên không sau đó đã đạt tới một độ cao nhất định.

Nhóm tuyển thủ bên dưới có người đứng bật dậy.

“Mẹ nó, cô ấy đang bay sao?”

Đây là vũ đạo giáo viên vũ đạo của công ty đặc biệt định chế cho cô, chỉ có cô một người có thể hoàn thành, võ thuật cùng vũ đạo cổ điển kết hợp, trải qua một khoảng thời gian luyện tập, đã đem toàn bộ động tác kết hợp hoàn mỹ.

Xoay tròn dừng lại ngã xuống, làn váy nở rộ trên sàn, giống như một đóa hoa, giây tiếp theo cả người không cần muộn một ngoại lực nào đứng lên.

Đầu các tuyển thủ đầy dấu chấm hỏi: “Cô ấy làm sao đứng lên được vậy?”

Lực thăng bằng này cmn quá đáng sợ!

Âm nhạc từ nhanh đến chậm, vũ đạo cũng từ nhanh đến chậm, thời điểm kết thúc toàn bộ phòng phát sóng đều là tiếng vỗ tay,

Người kêu thủy hoa trên làn đạn đều biến mất, ngay cả người đến ngắm nhan sắc của Hạ Khê hoặc là từ biểu hiện ở ghế tuyển thủ của cô hấp dẫn đều vô cùng mờ mịt.

Tôi cho rằng cô là một cái đồng thau, không nghĩ tới cô lại là vương giả?

“Như này sẽ vào lớp A đi?“. Hai tuyển thủ ở hàng ghế phía trước đối mắt, ngoan ngoãn chờ đợi lời bình của nhóm đạo sư.

Trải qua quá trình quan sát dưới khán đài, cô đã có được kết luận, không phải hỏi cô võ thuật, cũng sẽ hỏi cô có tài nghệ nào có thể triển lãm.

Đối với yêu cầu trước Hạ Khê còn rất chờ mong, tiết mục hẳn là sẽ có không ít người quan sát, vừa lúc có thể tuyên truyền một chút.

Sau đó đạo sư thời điểm Hạ Khê sáng mắt lên hỏi: “Nghe đạo diễn nói em vừa rồi ở ghế tuyển thủ bình luận biểu diễn của mọi người rất tốt?”

“Không thì, vị trí này của tôi nhường cho em, em tới ngồi đi”

Người vừa nói lời này là nam diễn viên phái thực lực Vạn Quân, đạo diễn qua tai nghe bên trong đơn giản thuật lại cho bọn họ Hạ Khê làm sao thổi cầu vồng thí, để cho bọn họ nhớ rõ đề cập một câu, nên Vạn Quân mới đùa một chút với Hạ Khê.

Hạ Khê:???

Trên màn ảnh hiện lên một gương mặt xinh đẹp lại mờ mịt.

Hạ Khê lên tiếng trước: “Thực lực hiện tại của em còn chưa thể đạt được mức ngồi vào vị trí đạo sư ạ”

“Không sao, em bình luận thôi cũng được”

Vạn Quân là một người sôi nổi, đảm đương không khí trong nhóm đạo sư, hơn nữa kĩ thuật diễn của ông rất tốt, thoạt nhìn giống như thật sự có ý tự thoái vị cho Hạ Khê.

Hạ Khê nhìn chung quanh có ý đồ tìm kiếm đạo diễn tổ tiết mục, tìm thì tìm được rồi, đối phương cũng nhìn lại cô, gật đầu khẳng định.

Hạ Khê cầm microphone: “Tổ tiết mục không có nói cho em còn có hoạt động này, chỉ ký hợp đồng tuyển thủ....”

Người xem đứng từ góc nhìn của thượng đế, đã biết Vạn Quân chỉ là đang cùng tổ tiết mục đùa giỡn, một bên người xem cảm thấy buồn cười, một bên lại cảm thấy đáng thương quá, xem cô ấy bị đám người này chơi xấu.

Giây tiếp theo đã nghe thấy thanh âm rõ ràng của Hạ Khê vang lên: “Đến thêm tiền”

- ---------------------

(1) Xé nhân thiết: Out of character (OOC), khác với tính cách đặc trưng thể hiện ra bên ngoài.

(2) Lễ thượng vãng lai: Có qua có lại mới toại lòng nhau.

(3) Nữ đoàn: Girlgroup, nhóm nhạc nữ.

(4) Biểu tình bao: Meme.

(5) Thổi cầu vồng: Khen ngợi, nịnh nọt.

(6) Đạo sư: Giáo viên. (mình xem show tuyển chọn cũng hay thấy gọi đạo sư nên để vậy luôn)

(7) ETC: Cái này mình hổng biết:((((. Nhưng đặt trong câu chắc như kiểu “chanh thành tinh”: ghen tị.

(8) Gặm: Cắn đường, thích thú với hành vi ngọt ngào của một OTP:))).

(9) YYDS: Vĩnh viễn là thần.

(10) Hoàng tộc: Một thành viên được push trong show tuyển chọn, dù không có thực lực, ít fans, cuối cùng còn có thể vào top debut dù không đủ vote.

(11) Cuồng ma vô kì: I don't know:(((.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.