“Đế Quân đại nhân, ánh mắt của Lạc Hy thượng thần luôn nhìn người như vậy, có phải là đang nuối tiếc người của hiện tại hay không?” Thiên Tư Tư cười mỉa mai.
Thế nhưng, Đế Quân lại nghiêng đầu, tựa cằm lên tay, tư thế ung dung nhàn nhã, ánh mắt hắn sắc bén nhìn về Diệp Lạc Hy. Nụ cười của người này ngày càng sâu.
“Thiên hồn xác ma lại có thể hòa hợp đến như vậy, đúng là cực phẩm. Bổn thượng nhắm trúng ngươi chắc rồi.” Người đó cười lạnh.
Diệp Lạc Hy ớn lạnh xương sống nhìn Đế Quân kia. Từ sau khi sinh con xong, cơ thể của Diệp Lạc Hy đã có sự biến đổi rất lớn. Ngoài việc một lượng linh lực của nàng bị con hấp thụ, chuyển thành sức mạnh của riêng chúng ra thì chính cơ thể nàng đã hoàn toàn hợp nhất giữa linh hồn và thể xác.
Số là trước đó, tuy cơ thể của nàng là hồn thiên cốt ma, nhưng vẫn chưa được hòa hợp. Cũng may nhờ có Phật Tổ lão gia kia giúp đỡ, nàng mới miễn cưỡng có thể dùng được thân xác này. Nhưng sau khi sinh con xong, nàng đã còn chẳng cần đến sự giúp đỡ của thánh văn kia nữa. Chúng hòa hợp như chưa từng có thể từ trước đến nay, khiến nàng lần đó như được thay da đổi thịt một lần nữa.
Đại lễ vừa xong, người đứng đầu cuộc thi lần này chính là thái tử Thiên giới Dạ Tư Hàn. Nàng thầm nghĩ, tên này tương lai làm Thiên Đế, bây giờ hắn bá đạo như vậy cũng không có gì là lạ. Thế nhưng, nàng vẫn hi vọng Thanh Long, Bạch Hổ hai vị thánh thú ấy có thể giúp cho thái tử đừng quá khinh địch, tự kiêu mà tự hủy.
“Thưa các vị.”Thiên Tư Tư có vai trò là người chủ trì đại hội tiên kiếm lần này, cho nên nàng đã nói phần mà nàng ta cho rằng, nó hay nhất trong toàn bộ những phần mà nàng ta đã chuẩn bị: “Người đứng đầu có thể khiêu chiến với bất cứ ai mà mình muốn thử sức cùng. Thái tử điện hạ, người thật muốn khiêu chiến với ai?”
Xưa nay Thiên Tư Tư đều cho rằng, Dạ Tư Hàn ghi hận trong lòng mối thù của Diệp Lạc Hy khi bị nàng ta đánh bại trong lần đầu tiên hai người họ gặp mặt. Nếu không thì làm sao mà có chuyện Dạ Tư Hàn lại cầu học Lâm Túc thượng thần, ngày đêm dùi mài chính mình, khiến bản thân chỉ trong một thời gian chừng đấy năm đã là Huyễn Vương cảnh cấp hai?
Cơ sở để nàng ta có thể khẳng định như vậy là bởi vì nàng ta từng nghe Dạ Tư Hàn nói thế này: “Một ngày nào đó bổn thái tử sẽ chứng minh cho Diệp Lạc Hy thấy, nàng ta đã quá mức xem thường bổn thái tử rồi.” Kèm theo đó là một ánh mắt hừng hực khí thế và quyết tâm.
Cho nên hôm nay, Thiên Tư Tư mới nói ra lời này, chính là muốn cho Dạ Tư Hàn một cơ hội làm chính hắn ta bẽ mặt.
Diệp Lạc Hy nhìn ngay ra quỷ kế của Thiên Tư Tư, nàng cười lạnh, nhưng cũng phải bất lực đỡ trán. Thật tình, Thiên Tư Tư là bị ngốc bẩm sinh hay là được Thiên Hậu kia dạy dỗ có tổ chức vậy?
Dạ Tư Hàn nghe vậy, nụ cười trên môi hắn cũng thật tươi đi. Hắn ôm quyền hướng Diệp Lạc Hy, nói: “Thượng thần, đắc tội rồi.”
Diệp Lạc Hy ngạc nhiên, nàng nhướng mày: “Sao thế? Chẳng lẽ Thái tử điện hạ muốn khiêu chiến với một lão thái bà như ta hay sao?”
Dạ Tư Hàn mỉm cười.
Câu trước của Dạ Tư Hàn còn khiến cho Thiên Tư Tư mừng thầm trong bụng, nhưng câu sau lại khiến nàng ta phải kinh ngạc: “Ta muốn khiêu chiến với Nhất Thanh tiên quân! Liệu tiên quân có dám ứng chiến?”
Thiên Tư Tư kinh ngạc đến trừng hai mắt. Nàng ta siết chặt tay, nghiến răng hỏi: “Thái tử điện hạ, tại sao ngài không khiêu chiến với Lạc Hy thượng thần?”
Mục tiêu của Thiên Tư Tư chính là ép Diệp Lạc Hy bộc lộ thực lực của nàng ta, xem Diệp Lạc Hy cả ngàn năm qua có tiến bộ hơn chút nào hay chưa, để tương lai, Thiên Tư Tư nhất định sẽ khiến nàng ta thân bại danh liệt.
Thế nhưng, Dạ Tư Hàn lại nói: “Đúng là bổn thái tử rất muốn khiêu chiến với nàng ta. Nhưng so với Lạc Hy thượng thần, ta càng muốn khiêu chiến với người lợi hại nhất của nàng, chính là Nhất Thanh chân quân hơn.”
Bởi vì cả hai người họ là bằng hữu. Bởi vì cả hai người họ có cùng một ước mơ. Bởi vì cả hai người họ có cùng một mục tiêu hướng đến. Cho nên, Lưu Nhất Thanh trong lòng vô cùng muốn xem thử thực lực của kẻ chung chí hướng với mình mạnh tới đâu.
Lưu Nhất Thanh đang quan sát trận đấu bên cạnh Thao Thiết. Vốn dĩ hắn đã vì chuyện của bản thân mình mà mệt mỏi một phen. Vậy mà khi không còn có người muốn gọi hắn khiêu chiến?.