Vạn Thánh Yêu Vương Chi Chiến Thần Tại Thượng: Trùng Sinh Ta Làm Lại Tất Cả

Chương 68: Chương 68: Nỗi đau từ sự ruồng bỏ (1)




Diệp Lạc Hy vừa dẫn theo Ma Long về đến căn phòng của mình, nàng liền cảm nhận được có một nguồn linh lực khác đang ngụ ở bên trong mà không phải là linh lực của bốn tên mặt dày nào đó.

Nàng khẽ nhíu mày, linh lực này, hình như là của Ma Tôn thì phải. Hắn ở trong phòng nàng làm gì? Nghĩ đến việc có kẻ lạ ở nơi của mình, nàng đã cảm thấy không được thoải mái, liền quay lưng cùng Ma Long trở vào không gian của mình.

Ma Long nhìn thấy chủ nhân vừa đến trước cửa phòng, sắc mặt nàng liền tối sầm lại, sau đó không hiểu vì sao không vào phòng mà lại vào không gian. Ma Long nhìn vào trong phòng, hắn nhìn thấy Ma Tôn đang ngồi trên giường nàng, hắn khẽ gục xuống, hai bàn tay đan vào nhau, trầm tư vô cùng.

Khi chủ nhân tỉnh lại, cho hắn thấy được tương lai, dường như hắn và con người ở tương lai mai sau của mình cũng dần có mối liên kết rất kỳ lạ. Điển hình chính là, trước một số người, dù cho Ma Long từng đối với những người đó rất kính trọng, ví dụ như Thái tử Thiên Tộc hiện tại – cũng là Thiên đế tương lai, hoặc là vị Đế Quân cao cao tại thượng nào đó, Ma Long có bài xích rất lớn với đám người đó.

Nhất là trước cảnh tượng hiện tại. Ma Tôn ở trong phòng đợi chủ nhân hắn trở về. Đời trước, chủ nhân yêu Ma Tôn đến hèn mọn, chính vì yêu cho nên rất chiều theo mọi yêu cầu của Ma Tôn mà chưa từng có một đòi hỏi nào cả. Thậm chí cả khi Ma Tôn muốn máu của nàng để chữa bệnh cho Thiên Tư Tư, nàng cũng không hề có phản ứng lại.

Nay tên Ma Tôn này đều giống với chủ nhân, cùng là kẻ trùng sinh trở về, hắn trở về là muốn làm cái trò gì đây? Trước mặt tất cả mọi người làm chủ nhân bẽ mặt một lần, nói rằng chủ nhân muốn dùng yêu cầu khó hiểu của hắn để lập nàng làm Ma Hậu, đó không phải là một câu chuyện buồn cười lắm sao? Bây giờ chủ nhân không phải chủ nhân của trước đây, hắn dám cá, cho dù Ma Tôn có tự mình nhảy vào Hồng Liên Nghiệp Hỏa, chủ nhân cũng sẽ không đả động đến hắn dù chỉ là một cái liếc mắt.

“Ma Tôn, bây giờ trời không còn sớm nữa, nếu như có chuyện gì, ngài hãy để sáng mai quay lại, chủ nhân và người nói cho rõ ràng, được hay không?”Ma Long cúi đầu cung kính.

Dù sao hiện tại, Ma Long hắn không phải là đối thủ của Ma Tôn. Nhưng tương lai thì chưa chắc.

“Nàng ấy đâu? Tại sao nàng ấy còn không về phòng?”Tiêu Nguyệt Dạ ánh mắt nửa tỉnh nửa say nhìn Ma Long, khó chịu hỏi,

Ma Long cúi đầu cung kính: “Bẩm Ma Tôn đại nhân, chủ nhân chưa từng ngủ lại ở căn phòng này. Người luôn cảm thấy chăn đệm quá thoải mái khiến người không thể chợp mắt cho nên chủ nhân thường ngủ trong không gian của người. Buổi tối chỉ có tiểu thần ở lại đây canh chừng, phòng khi có Đế Quân hay Quận chúa đến tìm người mà không thấy.”

“Vậy sao?”Ma Tôn đứng dậy, nở nụ cười chua chát cùng hối hận, lê từng bước rời đi. Trước khi đi, hắn còn nói: “Ngày mai ta sẽ đến tìm nàng ấy.”

Ma Long nhắm mắt siết chặt tay. Hắn biết chủ nhân của mình tuy sống lại một đời, nhưng có nhiều chuyện chủ nhân không thể lường được trước, mỗi bước chân người đi hiện tại đều có cửu tử nhất sinh. Chỉ cần sai một ly, liền không thể đi lại được nữa. Huống hồ, bây giờ Ma Tôn còn trùng sinh trở về giống chủ nhân. Tuy bây giờ hắn nghi ngờ Đế Quân cũng là kẻ trùng sinh, nhưng không có bằng chứng xác thực, hắn không dám liều mạng.

Ma Long dọn dẹp lại căn phòng trong của chủ nhân, sau đó trở vào không gian, hắn định kiếm chút gì đó bỏ bụng, nhưng vừa đặt chân vào, hắn đã thấy một mớ hỗn độn khiến hắn trợn mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.