Vạn Yêu Chi Tổ

Chương 75: Chương 75: Luyện hóa mộc cốt




Đây là tiếng của một loại chim, mang theo cỗ khí thế mẫu nghi thiên hạ, đối với tiếng hổ gầm của Đế Thích Thiên lại có điểm hòa hợp.

"Nha!"

Tiếp nối sau đó, từ phương bắc cũng phát ra một tiếng kêu kỳ dị, không lưu loát mà rất khó nghe. Âm thanh này phát ra không chỉ chói tai mà còn làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng bực bội, ấn tượng tuyệt đối khắc sâu. Đây chính là tiếng kêu của loài quạ đen, kèm theo một cỗ khí thế âm u như từ địa phủ bay lên.

"Rống!"

Từ phía đông, một tiếng gầm gừ rung trời vang lên, xông thẳng xông thẳng lên không trung. Thanh âm này là tiếng gầm của loài Sư tử, không chút kém hơn so với tiếng gầm của Đế Thích Thiên. Sư tử cùng Hổ, đều là vương giả trong muôn thú, ẩn chứa khí thế bá chủ.

"Hú hú !"

Ở phía Tây, một tiếng gào thét tràn ngập dã tính cất lên, kèm theo những tiếng rầm rầm như gõ trống. Âm thanh dị thường khủng bố, mang theo một cố chiến ý mãnh liệt, khiến cho huyết mạch người ta sôi trào.

Năm tiếng gầm rú mãnh liệt cơ hồ đồng thời vang lên, không ngừng đan xen, kết hợp lại một chỗ. Việc này trước giờ chưa hề có ở Nam Man Sơn Mạch. Năm đạo âm thanh tràn đầy uy áp như thái sơn ép xuống, đem cả dãy núi triệt để bao trùm dưới một cỗ khí thế đáng sợ.

Yêu thú, đều là yêu thú.

Bất kỳ một con vật nào có thể lột xác thành yêu thú đều tuyệt đối là cường giả trong yêu loại.

Năm cỗ khí thế cường đại kết hợp cùng một chỗ uy áp sinh ra quả thực là kinh thiên động địa. Toàn bộ sinh linh trong Nam Man Sơn Mạch tại thời khắc nhịn không được quỳ rạp trên mặt đất, thân thể run rẩy không ngừng, đến đầu cũng không dám ngẩng lên.

Trong Nam Man Sơn Mạch hiện giờ không chỉ có các loài sinh linh mà còn có rất nhiều người tu tiên. Năm cỗ uy áp này tới quá đột ngột, căn bản không có nửa điểm dấy hiệu.. Những người này đại đa số đều là Luyện Khí kỳ tiểu tu sĩ, làm sao có thể ngăn cản uy áp của năm vị yêu thú ở cùng một chỗ? Nguyên một đám sắc mặt tái nhợt, trong nội tâm kinh hãi, hai chân run lẩy bẩy rồi không chịu được té lăn trên mặt đất.

"Chuyện này là sao? Chẳng lẽ yêu thú trong Nam Man Sơn Mạch muốn bạo động sao? Từ trước tới giờ đều chưa sinh ra chuyện như vậy….Thật là đáng sợ."

"Má ơi, khí thế khủng bố như vậy, rốt cuộc là yêu thú nào làm ra? Thật quá kinh khủng a. Nếu bọn chúng xuất hiện trước mặt ta, chỉ cần bằng khí thế như vậy, ngay cả động thủ ta cũng không dám nha."

"Ta kháo, không phải nói yêu thú trong Nam Man Sơn Mạch sẽ không xuất động ư, lời này là ai nói? Đừng để ta biết rõ, bằng không nhất định phải đánh hắn đến mẹ cũng không nhận ra."

Đám tu tiên trong Nam Man Sơn Mạch dưới khí thế đáng sợ này đều đồng thời kinh hãi, âm thầm chửi loạn lên. Chuyện như vậy, từ trước tới nay cũng chưa từng xảy ra. Khủng bố, thật sự là quá kinh khủng.

Cũng khó trách, trong Nam Man Sơn Mạch chỉ cần có thể tu luyện tới yêu thú, phần lớn đều có trí tuệ không kém con người, bắt đầu hiểu được tu luyện. Hơn nữa, yêu thú thường khắc sâu lãnh địa, bình thường sẽ không đơn giản rời khỏi phạm vi thế lực của mình. Chỉ cần không đi trêu chọc bọn chúng, tự nhiên sẽ không có chuyện gì.

Một loại tiếng gầm gừ nối tiếp nhau này là do mấy vị bá chủ trong Nam Man Sơn Mạch phát ra. Ngoại trừ Đế Thích Thiên tổng cộng có năm vị chiếm giữ những mảnh lãnh địa rộng lớn trong sơn mạch, được gọi là Ngũ đại vương giả.

Lần này bởi vì Đế Thích Thiên đột nhiên xuất thế ngang trời, trong tiếng hổ gầm mang theo vương giả khí tức, làm cho mấy vị vương giả này giật mình, không cam lòng ở ẩn nhẫn mà muốn thông qua tiếng gầm đè ép hắn. Bất quá, cuối cùng chỉ có bốn vị, còn có một vị yêu thú nữa không tham gia vào màn hú hét này.

Trong nhất thời, tiếng hổ gầm, sư tử rống, quạ kêu, chim hót liên tiếp nối liền nhau, chèn ép nhau. Có điều lực lượng lại tương đồng, không tên nào ép được tên nào, rốt lại mệt quá đành thôi.

“Rầm rầm rầm!”

Lúc này trong sơn động khắp nơi tràn ngập hắc vụ nồng đậm. Bên trong, Đế Thích Thiên cũng không gầm nữa. Thân thể hắc hổ vốn cao tới năm trượng đột nhiên xuất hiện biến hoá kỳ dị, chỉ thấy quanh thân hắc quang lập loè rồi đột nhiên thu nhỏ lại nhanh chóng. Tốc độ thu nhỏ dùng mắt thường cũng có thể thấy được.

Bốn trượng____

Ba trượng_____

Một trượng____

Cho đến khi chỉ lớn bằng lão hổ bình thường mới dừng lại.

“Rốt cục tấn chức thành yêu thú, có thể tự do biến lớn biến nhỏ. Bằng không, ta dùng thân hình cao năm trượng đi đi lại lại trong sơn cốc thật đúng là một việc phiền toái

Tu thành yêu thú, biến hoá rõ rệt thứ nhất là có thể chuyển thành lớn nhỏ tuỳ lúc. Đương nhiên biến chuyển này cũng có giới hạn. Giả dụ như thành lớn, chỉ có thể biến lớn đến nguyên bản ban đầu là cao năm trượng. Mà nhỏ đi thì nhỏ nhất cũng chỉ có thể là nguyên bản Hổ tộc. Hơn nữa, lực lượng của bản thân cũng sẽ không có bất kỳ biến hoá gì.

Sau khi thu nhỏ lại, Đế Thích Thiên cũng không có xuất quan mà lại lần nữa nhắm hổ nhãn lại, vận chuyển Hổ Khiếu Công, làm cho yêu nguyên trong kinh mạch không ngừng lưu chuyển.

Trở thành yêu thú, biến hoá rõ ràng nhất chính là có thể thay đổi hình dạng - biến hóa lớn nhỏ, cái này đã đề cập qua. Thứ hai chính là có thể luyện hoá Mộc cốt, từ đó nói được tiếng người.

Động vật không cách nào mở miệng nói chuyện là bởi vì tại yếu hầu của chúng, trời sinh một đoạn mộc cốt tồn tại. Trước kia, Đế Thích Thiên mặc dù biết được chuyện này cũng không có cách nào luyện hóa được.

Luyện hóa Mộc cốt có thể cảm nhận một cách rõ ràng. Hắn lúc ấy cũng muốn dựa vào yêu lực đệ tam trọng, thử xem có thể đem mộc cốt luyện hóa hay không. Đáng tiếc, yêu lực lại giảm xuống điên cuồng, Mộc cốt ổn định như thái sơn, căn bản không hề dao động. Mà tu thành yêu thú, yêu lực trong cơ thể cũng lột xác thành trạng thái yêu nguyên. Đem yêu nguyên ra sử dụng, có thể luyện hóa được mộc cốt.

Đối với Đế Thích Thiên mà nói đã là chuyện tương đối dễ dàng.

“Luyện hóa mộc cốt, có thể nói tiếng người”

Nghĩ vậy, Đế Thích Thiên không có nửa điểm chần chờ. Đợt bế quan này hắn sẽ triệt để biến hóa hết. Lúc này hắn tập trung toàn bộ tinh thần, vận chuyển yêu lực tới yết hầu. Tại đây có thể thấy rõ ràng một cây Mộc cốt nhỏ màu đen.

Mộc cốt cũng không ảnh hưởng tới việc ăn uống, chính là khi muốn nói chuyện lại bị nó nảy lên cản lại, cho nên vô pháp phát ra tiếng người.

“Chính là chỗ này”

Vừa nhìn thấy, Đế Thích Thiên chút không do dự. Ý niệm vừa động, một cỗ yêu nguyên lập tức đem Mộc cốt triệt để bao vây lại, bbắt đầu rèn luyện.

Mộc cốt tuy chắc chắn nhưng dù sao không có sức phản kháng, dưới sự rèn luyện của yêu nguyên, trọn vẹn một canh giờ liền có chuyển biến.

“A!”

Dưới yêu nguyên liên miên không ngừng, Mộc cốt nhanh chóng hoá mềm. Rốt cục một lúc lâu sau trực tiếp bị tu luyện thành chất lỏng đen như mực, ngưng tụ tại một chỗ, hoá thành một đạo bọt nước màu đen. Miệng hổ mở lớn, phun đám chất lỏng đen ngòm đó ra.

Bọt nước thoát ly thân thể, chạm tới không khí bên ngoài liền sinh ra biến hoá kỳ dị. Vốn ở trạng thái dịch, không thể tưởng tượng nổi trong nháy mắt liền cứng lại, hoá thành một hạt châu đen kịt. Hạt châu mượt mà bóng loáng, rơi trên mặt đất, tràn ra một cỗ quang mang ngăm đen.

“Cốt mộc bị luyện hóa, có thể biến thành một hạt châu? Cái này có tác dụng gì?”

Đế Thích Thiên chứng kiến cũng ngạc nhiên một hồi, đem hạt châu chộp vào hổ trảo, dùng yêu thức hướng bên trong tìm kiếm. Lực lượng yêu thức căn bản không cách nào tìm được trong đó có gì, bản thân cũng nhìn không ra. Bất quá hắn cũng không suy nghĩ nhiều, tiện tay đem bỏ vào trong túi trữ vật.

Ngoài cơ thể, Yêu vụ kịch liệt quay cuồng, nương theo vô số lỗ chân lông quanh thân hắn tuôn ra vào trong cơ thể.

Lần bế quan này thu hoạch quả thực khổng lồ.

Hắn đã thành công mở ra Yêu Phủ của mình. Hơn nữa Yêu Phủ này không phải phẩm bậc hoàng, huyền mà là loại thần kỳ nhất: Thiên cấp Yêu Phủ. Điều này mang ý nghĩa trên con đường tu yêu của hắn sẽ rất thuận lợi, tốc độ tu luyện so với yêu thú tầm thường nhanh hơn mấy lần. Thậm chí là mấy chục lần.

Ưu thế như vậy, hắn chắc chắn muốn quật khởi.

Hơn nữa, Yêu Phủ trong Luyện Yêu Đỉnh khiến cho hắn thừa một lượng lớn yêu lực, cần phải có thời gian luyện hoá. Lực lượng trong cơ thể tại một khắc đột phá thành yêu thú này so với lần trước cơ hồ tăng không dưới mười lần. Khiến cho thực lực của hắn nay càng thêm cường đại.

Đế Thích Thiên có tự tin, nếu đối mặt với tên Thử vương kia một lần nữa, sẽ dễ dàng giết nó như giết một con chuột (Dịch: nó vốn là chuột mà..)!

Còn nữa, luyện hóa mộc cốt, từ nay hắn có thể nói được tiếng người.

Một tiếng hổ gầm, cũng làm cho hắn đại khái minh bạch địa bàn phân bố các thế lực cường giả trong Nam Man Sơn Mạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.