Editor: Quỳnh ỉn
Beta: Thiên hạ đại nhân.
Trần Kiều Kiều bưng anh đào ngồi ở xuống ghế salon, cho mấy quả vào trong miệng, nhai ba bốn lần nuốt trọn thịt quả, nhổ hột vào bên trong thùng rác, lúc này mới nói: “Chị Tiểu Mi, đừng nói nữa, trên đường đến thành phố GX chúng tôi gặp được một người đàn ông, người đàn ông kia nói mình là người tu chân, muốn nhận Trình Dung làm đồ đệ, sau đó Trình Dung và Trình Văn Quân đi theo người nọ.”
Tô Ngưng Mi nghi ngờ, quay đầu nhìn Liên Cẩn Viên một cái: “Trình Dung không phải là dị năng giả sao? Chúng ta đã làm rất nhiều thí nghiệm, hình như dị năng giả không có linh căn.” Hơn nữa Tô Ngưng Mi đoán thế giới này trừ dị năng giả còn lại phần lớn người bình thường cũng có linh căn.
Tiêu Linh Vũ vẫn lạnh lùng ngồi ở bên cạnh Trần Kiều Kiều, Trần Kiều Kiều cười híp mắt đút vào trong miệng Tiêu Linh Vũ một quả anh đào, Tiêu Linh Vũ ngậm miệng không để ý tới, Trần Kiều Kiều lè lưỡi với anh ta, sau đó thi đấu với anh đào trong miệng của mình, sau đó mới nói với Tô Ngưng Mi: “Chị Tiểu Mi, chúng tôi cảm thấy rất kỳ lạ, sau đó hỏi người đàn ông kia, người đàn ông kia nói anh ta có thể giúp đỡ Trình Dung tẩy kinh phạt tủy gì đó, giống như anh ta có thể biến Trình Dung thành người thường, sau đó để cho cô ta tu chân.”
Tô Ngưng Mi ngồi ở trên ghế salon trầm mặc, cô có chút không hiểu tại sao người đàn ông kia lại muốn phí nhiều sức lực lớn như vậy để trợ giúp Trình Dung trở thành người tu chân. Hiện tại có liên quan đến cô, còn có xảy ra biến hóa lớn với Trình Dung, Tô Ngưng Minh không cảm thấy số mạng đời này của mình sẽ chết giống như trong sách, nhưng, Trình Dung là nữ chúa trong sách, cô vẫn không dám khẳng định sau này Trình Dung sẽ trở thành dạng gì, có nhiều số mạng.
Đang suy nghĩ, Tô Ngưng Mi cảm thấy bàn tay đang nắm chặt của mình bị người khác nắm lại, Tô Ngưng Mi ngẩng đầu nhìn Liên Cẩn Viên đang cười với mình: “Đừng lo lắng, có anh ở đây.”
Tô Ngưng Mi gật đầu cười: “Không sao.” Nói xong nhìn Trần Kiều Kiều đang vui vẻ ăn: “Kiều Kiều, vậy bây giờ các cô tính thế nào?”
Trần Kiều Kiều đang vui vẻ ăn không ngừng nghe thấy, quay đầu nhìn mặt không biểu cảm của Tiêu Linh Vũ, thở dài, nhìn Tô Ngưng Mi nói: “Thật ra tôi cũng không biết, Tiêu đại ca đoán các nơi trên thế giới có thể xảy động đất, mặt đường bị hỏng, ngồi xe sợ không quá an toàn, thật ra thì phi cơ cũng không an toàn, dù sao loài chim trên trời cũng biến dị, chỉ có thể đi bộ đến Bắc Kinh, trên đường chắc cũng khó đi, cho nên tôi và Tiêu đại ca tính ở lại đây đợi một chút, sau đó sẽ tính tiếp.”
Tô Ngưng Mi gật đầu, như chỉ có thể như vậy, thật ra thì Tô Ngưng Mi biết mục đích của bọn họ là Bắc Kinh, nhưng Bắc Kinh có thể xảy ra nhiều tai nạn hơn những nơi khác, bây giờ lên đường đi Bắc Kinh không thể nghi ngờ chính là quyết định cực kỳ không sáng suốt, cho nên Tô Ngưng Mi tính chờ Bắc Kinh trở thành căn cứ lớn nhất của Trung Quốc rồi mới đi.
Trần Kiều Kiều và Tiêu Linh Vũ ở lại trấn Phù Khẩu, trấn Phù Khẩu xây dựng căn cứ một lần nữa, Trần Kiều Kiều và Tiêu Linh Vũ cũng tham gia hỗ trợ.
Mấy ngày sau trấn Phù Khẩu cũng xảy ra động đất, may mắn mọi người đều bận rộn ở căn cứ mới, trấn Phù Khẩu không có mấy người ở lại, cho nên tránh được một kiếp. Đại đa số vật liệu xây dựng linh tình gì đó đều ở trấn Phù Khẩu, vội vàng xây dựng căn cứ nên đã phân ra một nửa đi trấn Phù Khẩu tìm kiếm vật liệu. Các xưởng ở trong trấn Phù Khẩu bởi vì động đất mà sụp đổ, nhưng đội tìm kiếm vẫn có thể tìm được rất nhiều máy móc ở trong xưởng đổ nát, mặc dù có chút hư hỏng, nhưng có người sửa chữa, rất nhanh có thể sử dụng.
Bởi vì trấn Phù Khẩu xảy ra động đất nên hành trình xây dựng căn cứ mới chậm hơn rất nhiều, vốn chỉ cần bốn năm tháng là có thể xây dựng