Vật Hi Sinh Tu Chân Ký

Chương 97: Chương 97: Thiếu






Editor: White Silk-Hazye

Beta: Sư Tử Cưỡi Gà

Tô Ngưng Mi cũng không cố tình muốn nghe những câu đại loại như nói cô không biết xấu hổ, nói cô không xứng với Liên Cẩn Viên của cô nàng kia. Có điều, sau khi tu vi đạt tới Kết Đan, tất cả các phương diện của cô đều tăng lên không ít, thính lực thì khỏi phải bàn cãi. Cô cũng không xem lời nói của cô gái này là thật, đơn giản chỉ vì lòng ghen tỵ của người ta quấy phá thôi, tuy không có ý định làm khó dễ cô nàng này, nhưng Tô Ngưng Mi vẫn quay đầu lại nhìn cô bé kia, khóe môi nở nụ cười cổ quái.

Cô kia thấy Tô Ngưng Mi quay đầu lại thì hoảng sợ, miệng cũng khép lại, cuối cùng nhìn thấy Tô Ngưng Mi xoay đầu lại, lẩm bẩm nói một câu lỗ tai chó.

Về phần Liên Cẩn Viên, anh đương nhiên cũng nghe được tất cả, vốn dĩ không muốn làm khó cô kia, nhưng lúc sau cô này còn nói Tiểu Mi là lỗ tai chó, Liên Cẩn Viên thừa nhận mình hẹp hòi, rất khó chịu khi người khác nói xấu Tô Ngưng Mi, ở trong mắt của anh, Tô Ngưng Mi chính là cô gái tốt nhất thế giới này, cho nên anh nhẹ nhàng động ngón tay mấy cái...

Tô Ngưng Mi nhìn anh, cười nói: "Anh làm gì với con gái nhà người ta vậy?"

Liên Cẩn Viên cười với cô: "Miệng cô ta không tốt, để cô ta câm miệng một thời gian, cho cô ta một bài học nho nhỏ."

Tô Ngưng Mi chỉ cười, không ngăn cản, hai người đi tới chỗ mà người nhà họ Tô đang chờ, Liên Cẩn Viên kể lại chuyện về giá phòng, cuối cùng nói: "Ông ngoại, bà ngoại, nếu không mọi người về nhà với con một chuyến trước đi, nhà con ở Bắc Kinh, trước tiên có thể đi thăm ba mẹ của con, nếu mọi người chịu thì sau này cũng có thể ở chung với bọn họ, không muốn thì chúng ta lập tức đi mua nhà." Tinh hạch tích trữ được mấy năm nay cũng miễn cưỡng đủ để mua nhà.

Ông ngoại Tô gật đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc: "Cũng được, đã tới Bắc Kinh thì trước hết đi thăm nhà thông gia, nếu có thể, tốt nhất bổ sung một tiệc rượu cho hai con, Cẩn Viên, con thấy sao?"

Liên Cẩn Viên dĩ nhiên là vô cùng vui mừng, gật đầu: "Được ạ, sau khi trở về con sẽ bàn bạc lại với người nhà, sẽ đãi tiệc ở trong gia tộc, ngoài ra chắc chắn giấy chứng nhận kết hôn của Bắc Kinh cũng khác, đến lúc đó con và Tiểu Mi sẽ đi bổ sung thêm."

Ông ngoại Tô gật đầu, cuối cùng trên mặt cũng xuất hiện nụ cười, rồi lại chuyển ánh mắt về phía Tưởng Nguyệt và Tô Vũ: "Hai đứa các con cũng yêu đương khá lâu rồi, xem xem khi nào đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, đợi đến khi tìm được chỗ rồi sẽ làm tiệc cho hai đứa."

Mặt Tô Vũ đỏ bừng, nhìn Tưởng Nguyệt bên cạnh, Tưởng Nguyệt cười díp cả mắt, gật đầu: "Mọi chuyện đều nghe theo ông ngoại."

Bắc Kinh cũng trải qua một trận động đất, hiện giờ đang xây dựng lại toàn bộ, Liên Cẩn Viên không biết bây giờ người nhà đang ở đâu, lấy ngọc giản ra liên lạc với người nhà, cuối cùng biết được họ đang ở tại khu ba, Liên Cẩn Viên nói tin này cho mọi người biết, sau đó quyết định lập tức đến khu ba.

Tiêu Linh Vũ và Trần Kiều Kiều và Đậu Đậu nói tạm biệt với mọi người ở đây, tất cả mọi người đều tự lên đường.

Giá phòng khu ba là một vạn một mét vuông, đối với người có tiền lương chỉ hai ba trăm, một vạn một mét vuông không khác gì giá trên trời. Ở khu một, khu hai đều là những người có quyền thế và dị năng giả tu chân, còn ở khu ba là một vài gia tộc không muốn có liên can gì đến quyền thế nhưng lại có tiền.

Con đường trong thành phố Bắc Kinh đã sửa xong, rộng lớn và yên tĩnh hơn so với con đường trước kia, ra khỏi phòng kiểm tra, mọi người tìm một vị trí vắng vẻ lấy xe trong không gian ra ngoài, cũng may trước mạt thế Tô Ngưng Mi đã chuẩn bị rất nhiều xăng, đến bây giờ vẫn còn dư lại không ít, đổ xăng vào xe, mọi người lên xe đi về phía khu ba. Trên đường có biển chỉ dẫn, không sợ đi lạc, bây giờ số lượng người ở Bắc Kinh ước chừng chỉ có vài trăm vạn, đi trên đường cũng có thể nhìn thấy mọi người đang đi làm, ăn mặc bình thường, trên khuôn mặt cũng chứa chan nụ cười.

Dọc theo đường đi mọi người cười cười nói nói, khoảng hơn hai tiếng sau đã đến khu ba, khu ba không khác nhiều lắm so với Bắc Kinh trước mạt thế, vô cùng phồn hoa, đủ các loại cửa hàng, nhà cao tầng. Ông ngoại Tô nhìn thấy một cửa hàng đang tấp nập nên vỗ ả vai của Liên Cẩn Viên đang lái xe: "Tiểu Liên à, dừng xe lại một lát, chúng ta đi gặp thông gia, nên mang theo vài món quà đến đó."

Liên Cẩn Viên dừng xe ở sát lề đường, quay đầu lại cười nói với ông ngoại Tô: "Ông ngoại, không cần mang theo quà đâu."

Bà ngoại Tô cũng nói: "Làm vậy sao được, đây là lần đầu tiên chúng ta đến chỗ nhà thông gia, nhất định phải mang quà theo. Tiểu Liên à, trong nhà của con có những ai? Ba mẹ của con thích thứ gì?"

Liên Cẩn Viên cười nói: "Bà ngoại thật sự không cần phiền phức vậy đâu, chúng ta đều là người một nhà, đừng đề cập đến những nghi lễ kia."

Ông ngoại Tô, bà ngoại Tô, cậu cả, mợ cả, cậu nhỏ và mợ nhỏ đều kiên trì muốn biếu quà, Liên Cẩn Viên không khuyên nổi, đang chuẩn bị dẫn mọi người xuống xe đi đến cửa hàng phía trước, những cửa hàng này không khác gì với thế giới trước đây, vàng bạc châu báu, phụ kiện đeo tay, quần áo, mỹ phẩm, tiệm cơm vân vân. Người trong tiệm cơm nhiều hơn, trong những cửa hàng khác thì lác đác chẳng được mấy người.

Tô Ngưng Mi vội nói: "Ông ngoại, bà ngoại, trong không gian của con có trái cây và các loại phụ kiện trang sức, nếu được thì cứ lấy vài


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.