Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm

Chương 92: Chương 92: Đừng đi bán mặt




Sau khi hai “vợ chồng” thổ lộ tình cảm (?!), Tạ tiểu nương tử từ chỗ không hề có trách nhiệm tiến vào hình thức hiền thê, đầu tiên là thật sự sửa xong tấm lưới cá rách, Cảnh Hoan trở về vừa nhìn thấy đã kinh ngạc đến ngốc hết cả người.

Buổi tối hôm đó vẫn luôn dùng loại ánh mắt quỷ dị mà người hiện đại dùng để nhìn người ngoài hành tinh len lén liếc Tạ tiểu nương tử, thậm chí còn tới gần sờ sờ đầu nàng: “Có phải có người giành thân thể với ngươi hay không?”

Tạ tiểu nương tử: “. . . . . .”

Không sai. Nàng vốn chính là bị bám người đó, nàng chính là linh hồn bám vào đó đó, cũng đã chung đụng lâu như vậy mà còn ngạc nhiên như thế chứng tỏ tâm lý vẫn chưa thành thục còn cần tiếp tục rèn luyện đó thiếu niên ~

Hơn nữa làm một người cổ đại nhìn người hiện đại là nàng đây, lại dùng ánh mắt của người hiện đại nhìn người ngoài hành tinh, dù sao cũng không phải là cùng một tầng lớp được không, cảm giác vượt trội về chỉ số thông minh lập tức lại xuất hiện thể hiện sự tồn tại rồi đó.

Ngày hôm sau Cảnh Hoan mang theo tấm lưới đã sửa xong đi theo thôn dân ra bờ biển đánh cá, sau đó đến giờ trên thanh kỹ năng của thiên chi kiêu tử* Tĩnh Vương Điện hạ vẫn chưa từng có hạng mục đánh cá này, rốt cuộc nghênh đón lần đầu tiên cũng là lần suy sụp lớn nhất trong cuộc đời hắn, hơn nữa còn là lịch sử đen mà trong cuộc đời sau này không thể xóa đi.d,đ/lqđ

Sắc trời dần đen xuống, Triệu Tam Giang liếc mắt nhìn Tĩnh Vương Điện hạ dính nước bùn khắp người không hề có thu hoạch, trù trừ bên cạnh hắn một lúc lâu, mới miễn cưỡng tìm được chỗ có thể khen ngợi: “Mặc dù không biết đánh cá, nhưng ánh mắt của ngươi rất tốt. Ngươi cưới một nương tử có tay nghề sửa lưới cá không tệ.”

Tĩnh Vương Điện hạ: “. . . . . .”

Tên ngu xuẩn này tới an ủi hắn à? Rõ ràng là tới bổ đao!

Còn nữa, xin sử dụng cấu trúc ngữ pháp cho chính xác, quan hệ chuyển ý trước sau hoàn toàn không thành lập được chứ?

Tĩnh Vương Điện hạ bị tổn thương tự ái một tay kéo lưới cá ướt nhẹp, tay kia xách hai con cá Triệu Tam Giang cứng rắn (bố) nhét (thí) cho hắn. Ủ rũ cúi đầu đi về.

Chờ đến khi hắn vừa bước vào phòng, lập tức đã bị kinh sợ lớn hơn nữa, trên bàn thật sự bày đồ ăn đã nấu xong à, chắc chắn là do cách mở cửa của hắn không đúng, sau đó lại nhìn thấy tiểu tẩu tử nhà mình quay đầu lại cười tươi với hắn: “Đã về rồi à, muốn ăn cơm trước hay tắm rửa trước?”

Tĩnh Vương Điện hạ đần độn bị kéo đến cạnh bàn ngồi xuống ăn xong bữa cơm tối dù không coi là phong phú nhưng dầu gì cũng có mặn có chay, sau đó hồ đồ bị ném vào trong thùng tắm, lúc này mới ngay lập tức tỉnh táo lại, nhưng chờ đón sau khi tỉnh táo là điều không thể tưởng tượng nổi lớn hơn nữa.

Một tiểu cô nương được nuông chiều từ nhỏ, còn chưa cập kê đã bị đón vào cung lại thật sự có thể khâu vá có thể làm cơm, điều này hoàn toàn không khoa học được chứ?

Sau khi hắn lung tung tắm rửa sạch sẽ cho bản thân, tùy tiện mò y phục sạch sẽ đặt bên cạnh bao lấy, liền vội vàng mở cửa đi tới cạnh “tiểu nương tử” nhà hắn đang rửa chén, hỏi lại cho rõ: “Cơm tối hôm nay là do Vương đại thẩm sát vách làm giúp?”

Tạ tiểu nương tử nhướn mày nhìn hắn quần áo xốc xếch, ánh mắt lưu luyến một lượt khắp khu vực rộng lớn trên người hắn, từ cổ trở xuống từ bắp chân trở lên. Sau đó nghiêm trang gật đầu một cái, đưa ra đánh giá vô cùng công chính: “Dáng người không tệ.”

Kỹ năng hấp dẫn đạt max level.

Tĩnh Vương Điện hạ không chút nào cảm thấy điểm chú ý của nàng có gì không đúng, hai mắt lập tức tỏa ánh sáng: “Coi như ngươi biết hàng, muốn sờ thử không?”

“Ta nhận ý tốt,“ Vẻ mặt Tạ tiểu nương tử tiếc nuối, đưa hai tay ra cho hắn nhìn: “Đáng tiếc tay ta bị ướt. Chờ đến khi ta rãnh rồi hãy nói.”d0đ#l%Q*D

“Cơ hội mất đi sẽ không trở lại!” Tĩnh Vương Điện hạ hất cằm lên, bày ra vẻ mặt “phàm nhân ngu xuẩn, lại có thể không biết nắm chặt cơ hội, ngươi cho rằng cơ hội sẽ còn quay lại chắc”, sau đó quay đầu đi, đi hai bước lại quay đầu lại, như có điều suy nghĩ cau mày hỏi “Đúng rồi, nhà chồng của đại thẩm sát vách là họ Vương đúng không?”

Ngày thứ ba, chờ đến khi Tĩnh Vương Điện hạ không chịu thua lại chạy ra bờ biển thử các loại tư thế đánh cá khác nhau, Tạ tiểu nương tử ở lại giữ trong nhà bắt đầu phát triển ra ngoài, vấn đề mấu chốt trong đó là, nếu như không đi ra, trong nhà đã không còn gì có thể ăn. . . . . .

Trạm thứ nhất chính là nhà Vương đại thẩm sát vách, kết quả nhà chồng đại thẩm người ta họ Triệu. . . . . .

Tạ tiểu nương tử bày ra dáng vẻ vừa xấu hổ vừa sợ sệt như con thỏ, không ngừng miễn phí tỏ vẻ dễ thương ra bên ngoài, thu hoạch rất phong phú.

Ví như cực kỳ thuận lợi biết nơi này nằm trong khu vực Nhuận Châu, Triệu gia thôn ở hạ du Mịch Giang. Trong thôn phần lớn đều họ Triệu, lại ví như, trước khi nàng đi Triệu đại thẩm kín đáo đưa cho nàng mấy món ăn, thậm chí còn có hai quả trứng một miếng thịt.

Vì vậy đến khi Tĩnh Vương Điện hạ lần nữa xách hai món thành quả lao động của người khác trở về lại bị kinh sợ, bởi vì trong sân, cái góc hắn từng lừa nương tử nhà hắn rằng đã trồng hạt giống rau kia, hôm nay vậy mà thật sự mọc lên một mảng nhỏ rau dưa xanh biếc.

Ngày thứ tư hắn trở về thì phát hiện chỗ hắn từng nói muốn đặt một chuồng gà thật sự mọc ra một chuồng gà đơn giản, còn có hai con gà con lông xù ở trong sân nhảy tới nhảy đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.