Vết Cắn Ngột Ngào

Chương 4: Chương 4: HÃY TRỞ THÀNH HUYẾT PHÓ CỦA TA




Bọn họ sợ cùng Mai Sa chạy mất.Dật liếm vào trán tôi nói:

-Sao đến giờ rồi mà cô vẫn cứng đầu như vậy

Tôi tỉnh nói:

-Vì con người chúng tôi có sự tự tôn.

Dật cười

-HAHAHA KHÔNG NGỜ CÔ LẠI NGU XUẨN NHƯ VẬY. Ta quyết định rồi cô sẽ là huyết phó của ta

-Đừng đừng mà

-Tôi biết cô có một người em trai đang ốm yếu phải không?.Nếu cô không muốn tôi sẽ kiếm nó thay thế cho cô

Vì lo cho em trai tôi,tôi đành nói'Được'.Rồi sự mở đầu chính là anh ta đã cắn vào cổ của tôi.Tôi ngất đi,hắn đưa tôi về chỗ của hắn rồi bảo người tắm rửa cho sạch sẽ rồi đem lên giường.Khi người hầu mang tôi lên giường,tôi dùng chăn buộc vào nhau rồi thả xuống rồi bám vào chăn xuống dưới. Tôi chạy vào rừng nghĩ sẽ bằng cách đó thoát ra ngoài nhưng không ngờ những con dơi đuổi theo tôi.Lạc Dật vào phòng không thấy tôi cũng đi tìm.Tôi chạy vào rừng do trời tối quá nên không may tôi vấp ngã tưởng sẽ không còn được gặp tiểu Lăng nữa nhưng có một bàn tay bắt lấy tôi.Tôi nhìn lên không thể ngờ đó là Lạc Dật,anh ta bám vào một cành cây nhưng tại vì kéo 2 người nên cành cây bị gãy Lạc Dật đỡ tôi rồi ngã xuống, máu của Lạc Dật văng tung tóe.Vì tôi không muốn mắc nợ ma cà rồng nên tôi đã nói:

-Được rồi anh hút đi,nếu không chịu được thì tôi sẽ đẩy anh ra

Nhưng anh ta lại không hút máu tôi ngược lại mà chữa vết thương cho tôi.Tôi đang định trốn thì anh ta kéo tôi lại.rồi nói cùng đi với tôi.Đang đi anh ta nói:

-Người càng chống lại huyết tộc tôi càng thích nhìn biểu cảm bối rối của cô

Tôi đẩy anh ta ra rồi chạy,không may tôi bị vấp.Anh ta nói:

-Cô biết bộ dạng này của cô thành ra lúc này là gì không.Thật là dơ bẩn

Tôi hất anh ta ra rồi chạy về phía rừngTrong đầu tôi cứ nghe thấy câu nói 'Dơ bẩn' rồi tôi nhìn thấy hình bóng của Tiểu Lăng

-Tỷ Tỷ vậy mà đã làm cho ma cà rồng hút máu đến dơ bẩn rồi,thật là ghê tởm

Tôi ngất đi.Khi tỉnh dậy tôi thấy tôi đang nằm trên giường,cửa sổ đã bị đóng kín.Tôi gào hỏi

-Nơi đây rốt cuộc là đâu vậy?Mau thả tôi ra

Người ngoài cửa nói:

-Xin hãy ở yên trong phòng thưa Đỗ tiểu thư.Đây chính là phòng mà Lạc Dật thiếu gia chuẩn bị cho cô.

Bên ngoài Lạc Dật nói:

-Có chuyện gì mà ồn ào vậy

Rồi anh ta bảo người mở cửa.Tôi lao ra ngoài,anh ta nắm được cổ tay tôi rồi quăng xuống ghế Sofa.Tôi nói:

-Buông,buông tôi ra

-ĐẾN NƯỚC NÀY RỒI MÀ CÔ VẪN CÒN MUỐN TRỐN SAO?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.