Tiếng bước chân nặng nề càng lúc càng lại gần phòng bảo vệ.
Tất cả mọi người bất giác nín thở, dừng hết mọi động tác.
Sau khi tiếng bước chân kia dừng trước cửa thì lại có tiếng chìa khóa va vào nhau leng keng—— có lẽ tên bảo vệ ở bên ngoài đang muốn dùng chìa khóa mở cửa.
Tim cả đám muốn ngừng đập.
Đại ca đeo xích vàng đã cầm chày cán bột mai phục một bên cửa.
Tuy nhiên lỗ khóa đã bị nhét kẹo chewgum, kẹo này rất khó gỡ sạch.
Ngoài cửa, bảo vệ gắng sức tra chìa khóa vào lỗ, tiếng kim loại ma sát vào nhau vang lên càng lúc càng lớn nhưng mãi vẫn không tra chìa khóa vào được.
Cuối cùng, bảo vệ phát ra tiếng “Hô hô” cổ quái dồn dập rồi phẫn nộ đấm một cái “Rầm” lên cửa, sau đó tiếng bước chân nặng nề rời đi.
Đám người trong phòng thở phào nhẹ nhõm.
Anh chàng người nước cầm dao phay kinh hỉ mở to hai mắt, thở phào một hơi rồi giơ ngón cái về phía Cảnh Kỳ Trăn, nhưng ngay lúc anh ta muốn nói chuyện thì bị Mạn Mạn túm lại, lắc lắc đầu rồi chỉ chỉ ra ngoài cửa.
Cả đám giật mình.
Đúng lúc này bạn trai của Mạn Mạn lại vẫy vẫy tay ý bảo mọi người lại xem video giám sát.
—— Ngoài hành lang phòng bảo vệ, một sinh vật giống người có thân hình cao lớn rậm rạp cơ bắp nhưng phần đầu lại rất nhỏ đang ẩn nửa người vào bóng tối, bởi vì nó ló người ra quá nhiều để nhìn về phía phòng bảo vệ nên bóng nó nổi bật trên màn hình giám sát, cặp tình nhân trẻ đã nhạy bén nhận ra.
Vừa nãy tên “Bảo vệ” kia chỉ rời đi được vài bước rồi lại ngồi ngoài cửa ôm cây đợi thỏ!
Tức khắc anh chàng người nước ngoài cũng chảy mồ hôi lạnh như lão Tiêu.
Mạn Mạn im lặng gõ chữ trên di động: “Nó biết bên trong có người nên cố ý làm vậy.”
Vì để mọi người cùng giao lưu, bọn họ vẫn chọn cách đổi tên Bluetooth, tuy cách này hơi tốn thời gian nhưng quả thật rất thuận tiện cho chín người cùng giao tiếp với nhau.
Cảnh Kỳ Trăn đứng trước màn hình giám sát nhanh chóng phát hiện hình như ma nữ đang bay lang thang trong siêu thị kiếm ai đó. Bộ dáng này khác hẳn với dáng vẻ điên cuồng trước đó.
Cảnh Kỳ Trăn gõ mấy chữ lên di động: “Không biết ban đêm IQ của mấy thứ này có tăng cao không nữa?”
“Bảo vệ” biết mai phục bên ngoài phòng bảo vệ, ma nữ hình như cũng không điên cuồng như trước.
Vân Song Hoa là người duy nhất không có di động, anh nhìn trái, liếc phải, cuối cùng lựa chọn đứng cạnh Cảnh Kỳ Trăn - người mà anh thấy ấn tượng nhất, anh ghé đầu nhìn vào màn hình di động của cậu.
Lúc này Cảnh Kỳ Trăn không nghĩ nhiều, thậm chí còn hơi xấu hổ vì lần ném thịt heo thăm dò hoàn cảnh đã hại người anh em này một phen thảm thiết, dẫn tới người ta phải chạy trốn đến rớt cả điện thoại, Cậu chủ động nghiêng màn hình di động qua hướng Vân Song Hoa để anh dễ nhìn được cuộc thảo luận của mọi người.
Mạn Mạn đưa một bên tai nghe cho Cảnh Kỳ Trăn, bên khác cho em gái thu ngân, khi hai người họ đã đeo tai nghe lên cô lại ra dấu bảo hai người nhìn di động của cô.
Đây là một đoạn video ngắn quay lại cảnh ma nữ quay về phòng làm việc sau khi đã xé xác con quái vật bằng tay không.
Em gái thu ngân là người duy nhất trong đám người quen biết ma nữ lúc còn sống nên chỉ có thể nhờ cô phiên dịch câu nói mơ hồ của ma nữ.
Em gái thu ngân cũng yên lặng gõ chữ trên di động: “Chỉ nói ' siêu thị sắp đóng cửa ' thôi.”
Cảnh Kỳ Trăn: “Lúc trước ma nữ đột nhiên đi về phòng làm việc chắc cũng vì thời gian.”
Vân Song Hoa tràn đầy tò mò chỉ chỉ vào di động của Cảnh Kỳ Trăn ý muốn mượn, sau khi nhận di động anh nhanh chóng đổi tên Bluetooth của Cảnh Kỳ Trăn: “Vậy chúng ta phải làm gì tiếp theo?”
Đây rõ ràng là một câu hỏi vô nghĩa, Mạn Mạn liếc nhìn Vân Sênh Hoa một cái.
Không thể không nói, Tướng mạo của Vân Song Hoa thực sự rất tốt. Hơn nữa lúc này anh cũng không lộ vẻ căng thẳng, lo lắng, đôi mắt đen nhánh sáng ngời mở to, môi cũng nở một nụ cười tỏa nắng làm người ta nhìn vào liền cảm thấy tâm tình rất tốt.
Ngay cả Mạn Mạn luôn xem người yêu của mình như Tây Thi cũng phải thừa nhận, dưới tình huống nhìn bạn trai qua lăng kính tình yêu, cộng thêm vốn dĩ bạn trai cũng đẹp trai và có tài nấu nướng tốt mới có thể so điểm được với cái mặt của Vân Song Hoa.
Bởi vì Mạn Mạn nhắc nhở, Cảnh Kỳ Trăn cũng mở video quay lén ma nữ xé xác quái vật bằng tay không lên,“Tôi cứ có cảm giác hình như ma nữ ra tay tàn nhẫn với quái vật không phải vì lời khiếu nại của tôi, mọi người xem thử đi! Trước khi xem phải chuẩn bị tinh thần nhé, hình ảnh hơi máu mé.”
Mọi người gật đầu.
Lão Tiêu đã đổ mồ hôi lạnh ướt gần hết người, ban đêm nhiệt độ hạ xuống, hắn ta buộc lòng phải cưỡng bách bản thân bình tĩnh lại, tìm vui trong khổ gõ chữ: “Mọi người có ý kiến gì thì hãy tự ghi lại, đừng để suy nghĩ của mình ảnh hưởng đến người khác, chúng ta cùng nhau động não nào.”
Em gái thu ngân không xem video, cô chỉ cần nghĩ đến hình ảnh tay chân bị xé rách và máu tươi loang khắp sàn nhà là lại nhớ đến mùi máu tanh đã xộc vào mũi, nhịn không được tái mặt mắc ói.
Đại ca đeo xích vàng nhíu mày.
Ngược lại, anh chàng người nước ngoài có Kinh nghiệm xem phim Âu Mỹ máu me lại không thấy khó chịu lắm, hơn nữa kẻ bị xé tay xé chân cũng là quái vật, anh ta chả thể thương xót cho nó.
Bà lão đang suy nghĩ gì đó.
Rõ ràng Lão Tiêu cũng không chịu nổi mấy hình ảnh máu me như em gái thu ngân, hắn ta liều mạng che mũi miệng lại sợ bản thân phát ra tiếng nôn khan.
Bạn trai Mạn Mạn không lo lắng lắm, còn Mạn Mạn thì không biết đang nghĩ gì, vẻ mặt cô thoáng hiện lên chút thần sắc quái dị.
Về phần Vân Song Hoa, anh không có di động nên chỉ có thể tiếp tục nghiêng người nhìn ké di động của Cảnh Kỳ Trăn, thỉnh thoảng còn tò mò ngẩn đầu nhìn cậu một cái.
Cảnh Kỳ Trăn bị anh nhìn chằm chằm có hơi khó hiệu, trực tiếp gõ chữ rồi đưa di động qua cho anh, “Sao nhìn tôi hoài vậy?”
Vân Song Hoa cũng gõ chữ: “Cậu không sợ hả?”
Cảnh Kỳ Trăn hỏi ngược lại: “Lúc anh bị ma nữ rượt tôi cũng thấy anh có sợ đâu!”
Kỳ thật cậu vẫn hơi sợ, có ai đột nhiên rơi vào hoàn cảnh này lại không bị ảnh hưởng đâu?
Chẳng qua, trong tình huống này nếu nói ra mình sợ thì nỗi sợ trong nhóm sẽ tăng lên, nếu vậy không bằng tất cả mọi người đều không nói tới nó, bằng cách này cả nhóm sẽ cố gắng giữ bình tĩnh để tránh ánh hưởng đến người khác.
Cảnh Kỳ Trăn không chút nghi ngờ đại đa số người trong nhóm nhỏ này đều sẽ có suy nghĩ giống cậu, đúng là trong lòng có sợ, nhưng sẽ không nói để tránh cả nhóm rơi vào khủng hoảng. ngôn tình sủng
Trái đất đột nhiên thở dài cảm khái: “Thì ra anh không diss một mình tui a!”
Cảnh Kỳ Trăn: “...... Mày muốn tự kiểm điểm bản thân không?”
Trái đất lập tức không thèm để ý đến Cảnh Kỳ Trăn.
Bản thân Vân Song Hoa lại không cảm thấy Cảnh Kỳ Trăn đang khịa mình, thái độ vẫn ôn hòa, “Chà, dựa vào hình ảnh ma nữ xé quái vật bằng tay không trong video này tôi có thể xác định, nếu sức mạnh của cô ta cũng chỉ có vậy thì tôi không sợ cô ta.”
Nghe đến câu nói cuối cùng của Vân Song Hoa, Cảnh Kỳ Trăn không khỏi trầm tư.
Nếu trong đội ngũ bọn họ có người nói có thể xử ma nữ thì bọn họ còn cần phải trốn sao, không phải bạo lực mới là phương pháp đơn giản hiệu suất nhất sao?
Vân Song Hoa thấy Cảnh Kỳ Trăn không trả lời mình thì chớp chớp mắt, trong lòng có hơi bối rối vì không biết ban nãy mình đã nói sai câu nào.
Bởi vì lúc nãy Trái đất đột nhiên xuất hiện làm Cảnh Kỳ Trăn nhớ tới mấy chuyện cậu và Trái đất nói lan man lúc mới gặp, thừa dịp mọi người đang sắp xếp lại ý nghĩ của mình, cậu cũng cẩn thận hồi tưởng và sửa sang lại những tin tức Trái đất đã đưa ra.
Lại một lát sau, mọi người ngẩng đầu lên đưa ra phân tích của bản thân.
Đại ca đeo xích vàng và anh chàng người nước ngoài có kinh nghiệm đánh nhau nên phân tích cũng không khác nhau lắm: “Hành động xé xác của ma nữ trong video không có kỹ xảo, chỉ dựa vào sức mạnh, nhìn cách cô ta cào xé băng keo thì biết sức mạnh của cô ta vượt xa con người, hơn nữa cô ta còn có thể tác động đến đồ vật có thực thể.”
Lời phân tích của bà lão vẫn dựa trên góc độ sinh học, mỗi một chữ đều vô cùng chuyên nghiệp: “Ma nữ đi cầu thang xuống lầu, trước khi tấn quái vật phải xé rách băng keo mới có thể chạm vào quái vật, hơn nữa cô ta còn để lại vết máu trên tường, từ những điều này bà phỏng đoán ma nữ không thể đi xuyên tường và có thể bị công kích vật lý. Kỳ thật chúng ta hoàn toàn có thể xem cô ta là một dạng siêu thực, đó là dạng tồn tại đặc biệt nửa trong suốt, có thể bay lơ lửng nhưng sức mạnh không tương xứng với cơ xương. Một con kiến có thể nâng một vật nặng hơn nó 400 lần, có thể kéo một vật nặng hơn nó 1700 lần, từ góc độ này mà đánh giá, sức mạnh ma nữ bộc phát khi xé rách quái vật kém xa sức mạnh của một con kiến khổng lồ.”
Mọi người đều dùng ánh mắt ái ngại nhìn bà lão.
Dù con kiến có kích thước bằng con người rất đáng sợ, nhưng mà sao nghe xong lại đột nhiên cảm thấy ma nữ không còn đáng sợ vậy cà =v=
Kết luận của Mạn Mạn khá đặc biệt, lời nói vẫn ngắn gọn súc tích nhưng lượng tin tức lại bùng nổ.
Mạn Mạn: “Tôi có một người chị em, trước khi tổ chức hôn lễ cô ấy phát hiện mình bị khuê mật chơi thân từ nhỏ cắm sừng, lúc cô ấy phẫn nộ, hận không thể tự tay xé nát tra nam và tuesday cũng giống vậy.”