Vì Cứu Vớt Thế Giới Tôi Dẫn Trái Đất Chạy

Chương 10: Chương 10: Chết càng thảm thì càng phải được chôn cất chuyên nghiệp






Cảnh Kỳ Trăn đang định nói chuyện trực tiếp với ma nữ thông qua loa phát thanh, mọi người tự nhiên không dám lên tiếng, họ cẩn thận gõ chữ trên điện thoại để tránh phát ra tiếng động.

Đại ca đeo xích vàng đưa mắt ra hiệu cho mấy người đàn ông: Anh chàng người nước ngoài, Vân Song Hoa và lão Tiêu, vài người họ hợp tác khiêng cái giường đơn trong phòng bảo vệ ra chặn cửa —— vì tránh cho sức nặng của giường đơn không đủ, đại ca đeo xích vàng còn tính khiêng thêm cái bàn qua.

Bạn trai Mạn Mạn còn đang cùng Cảnh Kỳ Trăn điều chỉnh micro loa phát thanh.

Thấy động tĩnh bên này, Cảnh Kỳ Trăn tạm dừng tay nhắc nhở đại ca đeo dây xích vàng: "Khỏi cần ngồi lên giường, bên này có tủ sắt nè! Gỡ từng ngăn tủ ra xếp từ đầu giường tới chân tường đối diện là gần kín rồi."

Lúc Cảnh Kỳ Trăn nói chuyện đã kéo ghế qua, bước lên ghế nhanh nhẹn chuyển mấy ngăn tủ sắt xuống.

Ngăn tủ sắt đựng đầy đồ có trọng lượng không nhẹ, đại ca đeo xích vàng đại ca thấy thế vội đi qua phụ một tay.

Thanh âm mọi người di chuyển đồ nặng phát ra làm cho ' bảo vệ' đang ngày càng bất an, nôn nóng bên ngoài đứng bật dậy, chạy vọt tới cửa.

' Bảo vệ' lại móc chìa khóa ra nhưng dù có làm sao cũng không thể tra chìa vào ổ khóa bị nhét kẹo chewgum, nó nhanh chóng quăng chìa khóa đi rồi gầm lên đầy giận dữ, dùng cánh tay chằng chịt cơ bắp đấm mạnh vào cửa phòng, kèm theo tiếng "Rầm" vang dội là ván cửa inox bị rung lên dữ dội vì lực đấm, suýt tí nữa đã văng ra khỏi khung cửa.

Lão Tiêu kinh ngạc đến run cả người, lập tức ngồi lên giường, cảm nhận được giường và ván cửa đều đang chấn động, mồ hôi trên mặt hắn đổ rào rào, bàn chân bám chặt xuống đất không cho cửa mở.

Vân Song Hoa học theo, ngồi lên giường để gia tăng thêm trọng lượng.

"Oh my God —— à không đúng, trong nước hẳn phải gọi là ông Trời, động tĩnh của con quái vật bên ngoài ghê quá!" Ngoài miệnh thì anh chàng người nước ngoài nói như vậy, mỗi câu mỗi chữ đều mang nặng khẩu ẩm Tứ Xuyên, nhưng biểu tình trên mặt và động tác trên tay anh ta lại không như lời nói.

Khác với lão Tiêu và Vân Song Hoa, gã khờ này chọn cách đứng cạnh cửa giơ dao phay chờ cơ hội cho tên ' bảo vệ ' một nhát nếu nó vào cửa.

Thấy người một nhà đang giơ công cụ mang tính sát thương, lão Tiêu không khỏi rùng mình một cái "......"

Sau khi đại ca đeo xích vàng và Cảnh Kỳ Trăn chuyển mấy ngăn tủ sắt xuống, Mạn Mạn và em gái thu ngân cũng xắn tay áo lên đi qua hỗ trợ.

Hầu hết thể lực của nam và nữ sẽ có sự chênh lệch rất rõ ràng, nhưng hiển nhiên Mạn Mạn là mẫu người tập thể hình quanh năm, còn em gái thu ngân thì đã phải làm việc từ nhỏ, vậy nên sức lực của hai người không quá yếu.

Mạn Mạn cố ý xác nhận một câu nói: "Là xếp nối mấy ngăn tủ sắt này từ đầu giường và bức tường đối diện phải không?"

Cảnh Kỳ Trăn gật đầu: "Đúng, ý tôi là vậy!"

—— lý do rất đơn giản, để đồ vật ở trước cửa chỉ là dùng lực ma sát giữa vật nặng và mặt mặt đất để chặn cửa, nếu người bên ngoài đủ mạnh thì vẫn có thể tông mở cửa. Nhưng nếu chất kín đồ đạc từ cửa đến mặt tường đối diện thì độ khó mở cửa đã không phải là lực ma sát giữa đồ nặng và mặt đất, mà là ép bẹp cái giường và mấy ngăn tủ sắt ở giữa, hoặc là trực tiếp tông sập một mặt tường khác.

Bằng sức lực của tên 'Bảo vệ' bên ngoài, nếu từ đầu nó chọn đục tường thì chỉ cần đục thủng một mặt tường là nó vào được rồi!

Địa cầu sững sờ nhìn cậu, nhịn không được bật thốt lên: "Trong mấy bộ phim và chương trình truyền hình mà tui đã xem thì người ta đều kéo tủ, bàn ghế ra chặn cửa!" Sau đó người trốn trong phòng sẽ hoảng sợ đứng lên mấy vật nặng đó để tăng thêm trọng lượng chặn cửa.

Cảnh Kỳ Trăn vừa chuyển ngăn tủ sắt vừa gật đầu,"Ừ, cảm ơn đã khen, tao đúng là một đứa nhỏ thông minh! Dù sao nếu là tao, tao khẳng định vẫn sẽ chất đồ từ cửa tới tường."

Trái đất: "......"

Vốn dĩ Trái đất muốn chửi Cảnh Kỳ Trăn một câu đồ rớt liêm sỉ, nhưng nghĩ lại hình như anh ta cũng không tới nỗi, hơn nữa Trái đất và con người đang cùng một phe nên Trái đất đành phải nuốt câu chửi lại.

Mắt thấy đám Cảnh Kỳ Trăn và đại ca đeo xích vàng đã chất ngay ngay ngắn ngắn mấy ngăn tủ sắt từ đầu giường đến bức tường đối diện tường, lão Tiêu và Vân Song Hoa cũng đứng dậy khỏi giường.

Lúc này, khi 'Bảo vệ' bên ngoài tông cửa lần hai, cả ván cửa, giường đơn và một vài ngăn tủ sắt cùng rung lên.

Mạn Mạn nghĩ nó tông cửa quá ồn nên lấy ga trải giường chêm vào giữa mấy ngăn tủ sắt.

Khi động tác của ' Bảo vệ ' càng lúc càng lớn, hình như tốc độ ma nữ đi về phía này cũng nhanh hơn.

Sức của bà lão chắc chắn không bằng một đám trẻ tuổi, cho nên ngay từ đầu bà đã nghiêm túc chăm chú nhìn màn hình giám sát, nhắc nhở đúng lúc: "Hẳn là ma nữ đã nhận ra tình huống bên này."

Gần như cùng lúc, loa phát thanh vang lên tiếng "Hú ——" cao, bạn trai Mạn Mạn xoay người lại, thở phào nhẹ nhõm nói: "Loa chỉnh xong rồi, cậu dùng micro thử giọng đi!"

Cảnh Kỳ Trăn gật gật đầu, cầm micro nói: "Xin chào".

Ma nữ đã chạy đến hành lang phòng bảo vệ chợt ngẩng đầu lên.

Bạn trai Mạn Mạn đứng cạnh Cảnh Kỳ Trăn chỉ vào một loạt đen xanh trên bảng điều khiển, nhỏ giọng nhắc nhở: "Đó là đèn báo của loa. Nhưng hiện tại chúng ta không biết loa được đặt ở chỗ nào trong siêu thị, con ma nữ đó —— à ừm, chắc hướng quý cô đó đang nhìn có một cái."

Cảnh Kỳ Trăn ra dấu "OK" cho cậu ta.

Làm lơ 'Bảo vệ' đang gắng sức tông cửa, Cảnh Kỳ Trăn hắng giọng nói vào micro: "Xin chào quý cô."

Nói xong cậu quay đầu nhìn về phía em gái thu ngân, lấy tay che micro lại rồi nhỏ giọng hỏi: "Nhân tiện, sếp cô họ gì vậy?"

Em gái thu ngân sững sốt một chút vội nói: "Cô ấy họ Lý, Lý Giang Lệ." Nói xong, em gái thu ngân còn bổ sung một câu: " Chồng của sếp tên Liêu Bách Long, bọn họ có một đứa con gái đang học cao trung (cấp 3 bên mình), nhũ danh là San San."

Cảnh Kỳ Trăn khẽ gật đầu, nói vào micro lần nữa: "Xin chào cô Lý, thực xin lỗi vì đã làm phiền công việc buổi tối của cô, chúng ta có thể ngồi xuống cùng trò chuyện được không?"

Nữ quỷ nhìn chằm chằm vào loa phát thanh, nét mặt đang thay đổi, dù nhìn qua hình ảnh hơi mờ trên camera giám sát vẫn có thể thấy đôi mắt của ma nữ đã đỏ như máu, cả người cũng bê bết máu, ngay cả bộ váy công sở cũ kỹ cũng đang biến đổi lại thành bộ dáng khi mới nhuốm máu.

Tất cả mọi người đứng trước màn hình giám sát căng thẳng nhìn cảnh tượng này.

Tuy nhiên, hình như lời nói của Cảnh Kỳ Trăn đã tạo thành kích thích rất lớn cho ma nữ, cô ta kích động gào rống lên như 'Bảo vệ' làm người khác phải khiếp sợ.

Bởi vì khoảng cách hai bên không quá xa nên đám người trong phòng bảo vệ đều nghe được tiếng gầm thét chói tai của ma nữ bên ngoài hành lang.

Mạn Mạn vừa chụp hình lại để so sánh vừa lẩm bẩm với bạn trai: "Ma nữ đã biến hóa thật rồi, tiếc là lúc chúng ta ở ' ban ngày ' không có nhìn thấy bảo vệ nên không biết nó đã biến hóa như thế nào."

Nghe đến đây bạn trai vốn đang gật đầu phụ họa đột nhiên phản ứng, "Không phải, còn có video giám sát lúc trước nữa! Không phải chỉ có hôm nay thôi đâu."

Mọi người đều nâng cao tinh thần.

Đại ca đeo xích vàng thì thào dứt khoát: "Có thể xuất video giám sát ra không? Mỗi người chúng ta đều có di động, chia video giám sát ra xem, nếu ai phát hiện ra gì thì kêu một tiếng."

Cả đám gật đầu đồng ý.

Cảnh Kỳ Trăn vẫn đang cố gắng tìm đề tài để giao tiếp với ma nữ, cho dù hiện tại đối phương không có thiện chí hợp tác cho lắm.

Tuy nhiên cậu cũng đang lắng nghe lời nói của đồng bạn, dù không nói lời nào nhưng cậu lại móc cục sạc và cáp USB từ trong balo ra, mặc kệ là sạc pin cho di động hay xuất video giám sát đều phải xài đến mấy món này.

—— cảm tạ Smart phone hiện nay rất hao pin, nhiều người ở đây đều mang theo cục sạc hoặc là sạc dự phòng.

Bạn trai Mạn Mạn nhanh nhẹn xuất mấy video giám sát thời gian gần đây ra, sau khi đổi tên video cho rõ ràng thì phân ra gửi nó qua cho từng người.

Lúc cả bọn đang vùi đầu xem video giám sát để tìm manh mối thì chỉ có duy nhất Vân Sênh Hoa không có di động đang đứng cạnh Cảnh Kỳ Trăn, xem cậu kiên trì nói chuyện với ma nữ, kết quả, Cảnh Kỳ Trăn liếc mắt một cái liền trực tiếp đưa di động của mình qua.

Vân Song Hoa: "......"

Cảnh Kỳ Trăn cầm di động cười ra hiệu.

Vân Song Hoa nhìn Cảnh Kỳ Trăn thật sâu rồi yên lặng nhận di động rời đi.

Lúc này mấy ngăn tủ sắt được xếp ngay ngắn dưới đất đã trở thành ghế ngồi.

Lão Tiêu có cầm theo mấy thứ đã mua trong siêu thị lúc trước, bây giờ rảnh rỗi liền phân phát đồ ăn vặt cho tất cả mọi người, vừa lau mồ hôi lạnh trên đầu vừa tìm vui trong khổ nói: "Ăn chút đồ ngọt có thể thả lỏng tâm trạng."

Khi mùi thơm hấp dẫn của các loại đồ ăn vặt lan tỏa trong phòng bảo vệ, ' bảo vệ' ngoài cửa càng hưng phấn hơn.

Chỉ là dù sao nó cũng tông không sập cửa, khi đã nghe quen tạp âm này rồi thì mọi người đều coi như không có chuyện gì xảy ra.

Mạn Mạn cầm một gói rong biển chiên giòn, bình tĩnh oán giận một câu: "Còn không bằng tiếng khoan điện sửa nhà ở lầu trên nhà tôi nữa."

Lúc này, dưới tình huống không thể câu thông với ma nữ, Cảnh Kỳ Trăn quyết định tung đại chiêu: "Cô Lý, có phải vì ông chồng của cô đã ngoại tình rồi cấu kết với tuesday hãm hại cô đúng không, còn trực tiếp gây ra cái chết cho cô nữa?"

Ma nữ lập tức dừng bước, trong nháy mắt cô ta lại chạy về phía phòng bảo vệ thật nhanh như lần rượt Vân Song Hoa vì nghĩ anh ta là ăn trộm.

Khi ma nữ đến, ' bảo vệ' vẫn luôn tông cửa đột nhiên phát ra tiếng gào rống hoảng sợ quái dị, ngay sau đó nó có vẻ sợ hãi, vội vàng kéo bước chân nặng nề "Đông đông đông " chạy đi mất.

Mọi người trong phòng bảo vệ: "......???"

Anh chàng người nước ngoài bỏ đồ ăn vặt xuống, "Hai người bọn họ không cùng một phe sao?"

Mạn Mạn do dự lắc đầu: "Sao tôi có cảm giác hình như bảo vệ không dám gặp ma nữ, Chắc đã làm ra chuyện trái với lương tâm rồi!"

Mắt thấy ma nữ đã vọt tới cửa phòng bảo vệ thay thế vị trí của 'Bảo vệ', Cảnh Kỳ Trăn cũng không cần dùng loa phát thanh để nói chuyện với đối phương nữa, tim của mọi người cũng đập mạnh hơn.

Trái đất nhịn không được hỏi Cảnh Kỳ Trăn: "Vì sao anh muốn kích thích ma nữ?"

Cảnh Kỳ Trăn: "Dù sao cũng lộ rồi, không đập đi thì không xây lại được!"

Trái đất: "Nếu cổ không để ý đến anh thì sao?"

Cảnh Kỳ Trăn chớp chớp mắt, "Tao tính nói, ' cô còn nhớ cô có một đứa con gái tên San San không? Hiện tại cô bé có khỏe không? '"

Trái đất: " Anh quá thâm!!!"

Cảnh Kỳ Trăn: "......? Kỳ thật tao chỉ muốn khai sáng cho cô ta thôi."

Trái đất: "Anh lừa quỷ hả?" Cầu rất khinh bỉ anh!

Nữ quỷ đứng trước cửa nhưng cô ta không tông cửa mà cứ mò mẫm cái cửa, động tác quái dị làm người sởn tóc gáy.

Một lúc lâu sau, xác định bản thân không có cách đi vào, cuối cùng ma nữ dán mặt mình vào khe cửa, khàn giọng hỏi: "Các ngươi đã biết cái gì?"

Cảnh Kỳ Trăn cũng bỏ micro xuống, đi tới cửa, nhẹ giọng hỏi: "Cô Lý, có lẽ cô cần chút giúp đỡ đúng không?"

Trái đất khó hiểu: "Anh có thể giúp được gì cho cô ta?"

Cảnh Kỳ Trăn: "Dựa theo quan niệm phong kiến mê tín chung trong nước, muốn giải quyết lệ quỷ thì quan trọng nhất là phải hóa giải oán khí của đối phương, hoặc là dùng điều đối phương quan tâm lo lắng nhất để cảm hóa đối phương. Dùng cách nói của thế hệ trước là chết càng thảm thì càng phải được chôn cất chuyên nghiệp. Và điều mà một người mẹ quan tâm lo lắng nhất chính là con của mình."

Trái đất: "......"

Ma nữ giật giật khóe miệng, tựa hồ trên hàm răng trắng bệch còn dính vài vết máu, cô ta mở to đôi mắt đầy lòng trắng, lộ ra một nụ cười vô cùng quỷ dị, giọng nói khàn khàn cười hỏi: "Ngươi có thể giúp gì cho ta?"

Cảnh Kỳ Trăn cũng nghiêm túc nhẹ nhàng nói: "Thời điểm cô bị sát hại là ngày 19 tháng 3, có lẽ cô cần chúng tôi ở ngày 22 tháng 2 cho cô một lời nhắc nhở trong vòng 26 ngày nữa cô sẽ bị người cô quen biết giết trong phòng làm việc của cô đúng không?"

- -----

Chú thích của Hoseki: Đây là hình cái phòng bảo vệ được chặn cửa theo cách của Trăn Trăn (viết chữ hơi xấu tí nhá tại tui vẽ viết trên đt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.