Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Chương 40: Chương 40: Bản vẽ




Thời gian lùi về tối hôm qua.

Tối qua hệ thống cuối cùng cũng biểu thị nhiệm vụ cưỡng chế trồng và phổ biến cách trồng khoai trắng của Ngô Nặc đã hoàn thành viên mãn, sau khi nhận được 10000 điểm tích phân hệ thống thưởng cho, Ngô Nặc còn chưa kịp làm ấm với tích phân, đã phải trả hết toàn bộ cho hệ thống, ngoài ra còn phải trả thêm tiền lời ba mươi ngày, tổng cộng là 1500 điểm tích phân.

Tuy rất đau thịt, nhưng bất kể nói thế nào, đuổi kịp trước kỳ hạn cuối cùng trả tiền cho hệ thống còn trả luôn cả tiền lãi, một thân không nợ nhẹ nhàng, Ngô Nặc vẫn rất cao hứng.

Trừ phần thưởng tích phân ra, y còn nhận được một cơ hội rút thưởng tùy ý, tuy lần trước chỉ rút được một cái cọ, nhưng hệ thống từng nói qua rút thưởng tùy ý của nhiệm vụ cưỡng chế hoàn toàn khác với rút thưởng tùy ý của nhiệm vụ bình thường, trong lòng Ngô tiểu Nặc vô cùng chờ đợi.

Sau khi kính nhờ Ngọc hoàng đại đế Như lai phật tổ và cả thượng đế xong, Ngô Nặc ôm tâm trạng khá là thấp thỏm, chọt vào nút rút thưởng.

Phần thưởng xoẹt cái xuất hiện, y liền ngu người__ Bản vẽ kết cấu lò gạch nguyên thủy.

Bản vẽ 3D vô cùng tỉ mỉ miêu tả toàn bộ kết cấu của lò gạch, chỗ mấu chốt còn có văn tự thuyết minh tận tường, ngay cả một tên không có chút văn hóa nào cũng chưa từng xem qua bản vẽ như Ngô Nặc cũng có thể dễ dàng hiểu được.

Nhưng mà.

Y muốn là công pháp, linh dược còn không thì có chút vũ khí công cụ có thể phòng thân gì đó kìa, dù sao trước nâng cao hệ số an toàn cho mạng nhỏ đã, cho y một bản vẽ lò gạch có tác dụng lông gì chứ khốn kiếp (╯‵口′)╯︵┻━┻.

Đợi Ngô Nặc xoắn xong, hệ thống lập tức cho y biết bản vẽ kết cấu này thật sự rất hữu dụng__

[Nhiệm vụ cưỡng chế 3: Nung gạch, cải thiện điều kiện nhà ở cho bộ lạc Trường Hà

Thời hạn nhiệm vụ: 100 ngày.

Phần thưởng nhiệm vụ:

1, Nhiệm vụ cấp B khởi đầu, nhìn vào tình trạng hoàn thành của ký chủ để thưởng tích phân, thấp nhất là 10000 tích phân giao dịch cao nhất không giới hạn.

2, Vu linh quả x1]

Phần thưởng đang tràn đầy mong đợi, chớp mắt đã biến thành nhiệm vụ độ khó cao mới, trong lòng Ngô Nặc chán nản ra sao, quả thật khỏi phải nói, ngay cả đại miêu mập tròn lộ ra bụng nhỏ mềm mại cũng không thể an ủi được tâm linh bị thương của y.

Càng buồn bực hơn là, tốn 10 điểm tích phân phí tư vấn, Ngô Nặc mới biết vu linh quả là cái thứ gì__ sau khi dùng, có tỷ lệ nhất định kích phát vu lực, trở thành người thừa kế huyết thống đại vu.

10 điểm tích phân căn bản không lấy được tin tức tận tường về vu linh quả từ chỗ hệ thống, tỷ lệ nhất định rốt cuộc có bao nhiêu chỉ có trời biết, với trình độ hố của hệ thống, khẳng định không cao đến đâu. Nhưng, nếu quả đó thật sự có hiệu quả, vậy thì đúng là có thể giải quyết một nan đề lớn của y __ vu lực.

Thời gian này Vu Nặc bận rồi bận, thỉnh thoảng rảnh rỗi sẽ thường xuyên đến chỗ đại vu, gần như mỗi lần đến, đều thấy đại vu đang ngao chế vu dược. Xem nhiều rồi, Ngô Nặc liền phát hiện vu dược có truyền vu lực và vu dược không truyền vu lực, hiệu quả hoàn toàn khác. Thậm chí, Ngô Nặc còn tận mắt nhìn thấy, đại vu dùng vu lực cách không lấy vật.

Vu lực nhìn không thấy sờ không thấu, nhưng là một trong những thiên phú bẩm sinh của người có huyết mạch đại vu, người có huyết mạch đại vu cho dù có thể nghe hiểu ngôn ngữ thiên phú của thú nhân, nhưng nếu không có vu lực hoặc vu lực thấp kém, cũng không thể trở thành đại vu bộ lạc, nhiều lắm chỉ có thể làm trợ thủ của đại vu __ tế ti.

Địa vị của tế ti hoàn toàn khác đại vu.

Ngô Nặc chưa từng nghĩ sẽ thay thế vị trí của Vu Quyền, trở thành đệ tử của ông hoàn toàn là để hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, nhưng Vu Quyền lại không nghĩ thế, Ngô Nặc có thể nhìn ra từ trong ngôn ngữ thần thái của ông rằng ông vô cùng coi trọng mình, hơn nữa rất cấp thiết muốn bồi dưỡng mình.

Đã thế y lại lừa đại miêu, nói mình là sứ thần cứt chó gì đó.

Sống theo luận vô thần mười hai mươi năm, khi đó y đối với thế giới này hoàn toàn không hiểu rõ, làm sao có thể nghĩ đến trên tinh cầu này thật sự tồn tại sức mạnh siêu tự nhiêu gì đấy.

Vì hoàn thành nhiệm vụ còn giả chết ngầm thừa nhận mình là người có huyết mạch đại vu.

Khoác lác cho cố vào, thật sự không dễ thu dọn hậu quả.

Vu linh quả không cần nghi ngờ là một cơ hội bổ cứu, cho dù tỷ lệ có thể rất thấp, nhưng tóm lại vẫn tốt hơn là một chút hy vọng cũng không có. Nể tình phần thưởng này, trong lòng Ngô Nặc tốt hơn không ít.

Lại nói, nhà ở của bộ lạc Trường Hà quả thật không ra sao, nhà đại miêu đã tính là loại rất tốt trong bộ lạc, nhưng vừa đến mùa mưa, bên ngoài đổ mưa lớn trong nhà đổ mưa nhỏ, tối căn bản không cách nào ngủ. Những nhà khác dùng da thú cột gỗ dựng tạm lên, thì khỏi phải nói, gặp lúc mưa to gió lớn căn bản không cách nào giữ người, chỉ có thể sang cọ nhà người khác.

Theo Bạch nói, khi đến mùa đông, hiện tượng cọ nhà này càng thêm tới tấp, người chen một chỗ nhiều rồi, nói bên này nói bên kia, khó tránh phát sinh khẩu chiến, đặc biệt là lúc thiếu thốn thức ăn. Ngoài ra chính là sinh bệnh, mọi người tụ lại một chỗ, có một người bị bệnh, nếu không chú ý thì người trong cả căn nhà đều bị bệnh, người già và trẻ nhỏ thân thể yếu, dễ bị truyền nhiễm nhất, lúc vu dược chỗ đại vu còn đủ thì không sao, nhưng nếu dùng hết vu dược rồi, thì chỉ có thể tự gánh lấy, gánh không nổi chỉ còn con đường chết.

Cho nên, hiện tại có cơ hội cải thiện hoàn cảnh nhà cửa cho mọi người, Ngô Nặc cảm thấy cũng là chuyện tốt.

Nhưng vấn đề là, y chưa từng nung qua gạch, căn bản không biết trình tự, cho dù bậy bạ làm theo bản vẽ tạo thành lò gạch cũng phí công. Hơn nữa thời hạn nhiệm vụ hệ thống cho lại ngắn như thế, thời gian vốn đã không đủ, hiện tại nó còn bắt y trong thời gian quy định hoàn thành thêm một nhiệm vụ cưỡng chế khác.

Thật lòng không thể hố hơn QAQ.

Lời cự tuyệt lăn một vòng trên đầu lưỡi Ngô Nặc, lại nuốt trở về, đáp ứng sắp xếp của đại vu, sau đó nói luôn kế hoạch nung gạch xây nhà.

“Gạch mà con nói, thật sự dùng tốt như thế? Bùn đất nung lên thật sự có thể cứng như đá, dựng nhà thật sự không lộ gió không lộ mưa?” Kim Đồng vẫn là lần đầu tiên nghe nói đến thứ tốt như thế, nhà ông đã là nhà tốt nhất trong bộ lạc, nhưng lúc đổ mưa vẫn bị dột như thường.

“Đúng, vốn lúc ở bộ lạc Viêm Hoàng, mọi người đều dùng gạch xây nhà. Nhưng con chỉ biết cái lò dùng để nung gạch phải xây thế nào, cụ thể nung gạch và xây nhà ra sao, còn cần phải tiến hành thử nghiệm.” Xây nhà đâu phải có gạch là xong, còn phải có xi măng, trời biết xi măng làm sao sản xuất ra (╯‵口′)╯︵┻━┻.

Đại vu đi qua không ít bộ lạc siêu cấp, có vài bộ lạc siêu cấp quả thật dùng bùn đất xây thành nhà, nhưng những nhà bằng đất đó hoàn toàn khác với Ngô Nặc miêu tả, hiển nhiên loại gạch mà Ngô Nặc nói càng chắc càng bền hơn, nhà xây ra cũng tốt hơn.

Nếu cả bộ lạc đều có thể sống trong nhà xây bằng gạch, không phải chịu gió chịu mưa rét lạnh xâm nhập, thì tốt biết bao. Đợi đến năm sau, bộ lạc họ trồng ra đủ thức ăn, lại có nhà tốt như vậy, không còn lo không thu hút được người của bộ lạc khác.

Bộ lạc Trường Hà, có hy vọng hưng thịnh rồi! Mắt đại vu càng lúc càng sáng, cứ như được cái gì điểm sáng.

Thần thú phù hộ, Bạch lần này thật sự nhặt về một nhóc con tài ba!

“Thử nghiệm không thành vấn đề, đợi kết thúc hội giao dịch, con muốn thử nghiệm thế nào cũng được, ta sẽ cố gắng điều nhân thủ tới phối hợp con.” Đại vu nói.

“Đợi hội giao dịch kết thúc thì quá trễ, con hy vọng mọi người đều có thể được ở nhà mới trước khi tới mùa đông, cho nên hiện tại con muốn bắt đầu thử ngay.” Miệng thì nói đại nghĩa lẫm liệt như thế, trong lòng khổ bức bao nhiêu, chỉ có mình Ngô Nặc rõ nhất.

“Nhưng gần đây bộ lạc đều bận rộn cho hội giao dịch, thật sự không rút ra được nhân thủ.” Kim Đồng đương nhiên cũng muốn nhanh chóng bắt đầu chuyện này, nhưng trong bộ lạc căn bản không tìm được người rảnh rỗi.

Đại vu suy tư một chút, nói: “Thời gian này, để đội đi săn của Tinh ở lại phòng thủ bộ lạc, bảo họ ban ngày luân phiên làm việc cho Vu Nặc.” Bộ lạc mỗi ngày đều cần giữ chiến sĩ lại phòng thủ, khi không có địch tấn công, kỳ thật cũng là một loại điều chỉnh nghỉ ngơi biến tướng. Hiện tại nhân thủ trong bộ lạc thật sự không đủ, chỉ có thể để chiến sĩ phòng thủ cùng làm việc. Vô luận xây lò cũng được, nung gạch cũng được, bộ lạc Trường Hà trước giờ chưa có ai từng làm qua những việc này, như thế, cố định nhân viên làm việc cũng rất cần thiết.

Đội đi săn của Tinh tổng cộng có bốn năm chục chiến sĩ thuần nhân, ban ngày chỉ cần một nửa số người qua giúp đỡ, cũng đủ.

Trong tay Ngô Nặc có bản vẽ, chỉ biết nên làm sao xây lò, không biết làm sao nung, cũng không cần dùng đến nhiều nhân thủ như thế, đợi khi nào y thật sự nung ra đồ rồi, lại an bài sau cũng không muộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.