Lão R biết tôi là fan girl BTS cuồng nhiệt ,cứ mỗi lần bật tới bài của idol tôi la hét ầm ĩ, lão thấy tôi như vậy chỉ biết lắc đầu lấy hai tay ôm lấy hai tai lại cho tới khi tôi hết la hét thì lão mới buông tay ra ,lão hỏi tôi
Mấy cái thằng đấy là gì mà em điên cuồng như thế hả
Tôi khựng lại vài giây nhìn lãảoR ,hét lên
Thằng ?Sao anh lại nói thế họ là tất cả thanh xuân của em đấy!
Tôi chẳng thèm nhìn lão chạy lên phòng chùm chăn lại ,tối lão đứng ngoài cửa phòng gọi tôi ăn cơm ,tôi không trả lời lão
Một lát sau tôi nghe có tiếng nhạc một ca khúc hát vang lên tôi biết ca khúc đó ,ca khúc cả một nữa thanh xuân ở trong đó ,lần mò theo điệu nhạc xuống dưới nhà tôi thấy lão tay đang cầm BomB , miệng hát theo bài springday(ngày xuân ) tôi há mồm lão nhà tôi bị tôi lây luôn rồi sao
Lão thấy tôi ,tiến lại gần đưa Bomb cho tôi lão nói
Anh xin lỗi ,trả lại thanh xuân của em
Tôi rớm rớm nước mắt nhìn lão
Tại sao
Lão vén tóc tôi mỉm cười dịu dàng Vì họ thanh xuân của em
Anh đã cố gắng học thuộc lời nhưng đối với anh rất khó nhớ, anh chỉ nhớ được một từ duy nhất
Từ gì thế ???
Saranghaeyo
Tôi ôm chặt lão khóc nấc lên, lão R biết không nữa thanh xuân của tôi đi được nữa đường lại dừng và gặp được lão tôi biết nữa còn lại là dành cho Lão R.