Vị Hôn Phu Hào Môn Có Thuật Đọc Tâm

Chương 16: Chương 16: Diệp Thù Yến đã trở lại (4)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Quá trình tìm tin tức thường dễ đắc tội với người khác, những account marketing khác phải cố kỵ một hai, nhưng Quý Vân không sợ, tuy ba mẹ cô ấy rất ghét bỏ cô ấy, song thực tế lại rất bao che cho con, có một vài tin tức không đề cập tới chuyện bôi nhọ, phỉ báng, thay vì gây chiến, chẳng bằng tuân thủ quy tắc thị trường, dùng tiền mua đứt.

Chung quy anh ta cũng không dám đánh cuộc, chỉ cả giận nói: “Chị không sợ Diệp Thù Yến tức giận sao?” Anh ta vừa nói vừa nhìn về phía trợ lý Văn đang chờ ở cửa.

Trợ lý Văn mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không xen vào bất cứ chuyện gì mà Đường Noãn đã làm, không biết là che chở hay là hoàn toàn không quan tâm.

Đường Noãn thoải mái vui vẻ cất điện thoại đi: “Cậu cũng nói là tôi sẽ không cười được đến cuối cùng mà, vậy lúc tôi khóc, sao tôi có thể cho phép người khác cười được?”

Đường Dị cắn răng: “Chị muốn thế nào?”

Đường Noãn: “Cho tôi mượn hai mươi vạn.”

Đường Dị:…

“Hiện nay cậu là người rất được nhà họ Giang tin tưởng, nhà đó còn đầu tư vào công ty của cậu, chắc là hai mươi vạn ấy không nhiều lắm đâu nhỉ? Đợi khi nào anh Thù Yến về, tôi sẽ trả lại cho cậu.”

Quả thực Đường Dị bị sự vô sỉ của cô làm cho giận quá hóa cười, nhưng Đường Noãn vẫn tiếp tục nói: “Đúng rồi, quan hệ giữa cậu và Giang Miểu rất tốt nhỉ, cậu chuyển lời cho cô ta, nếu như tôi bị xấu mặt trong buổi tiệc sinh nhật của cô ta…” Cô lắc lắc điện thoại di động: “Tôi sẽ khiến cô ta phải khóc cùng tôi.”

Đường Dị cả giận nói: “Căn bản là Diệp Thù Yến không hề yêu chị, cho dù Giang Miểu không tới gần Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến cũng sẽ không mặc kệ cô ta, dù cho chị có dùng thủ đoạn không lên được mặt bàn này, thì cuối cùng cũng tự rước lấy nhục mà thôi.”

“Không cần cậu nhọc lòng.” Đường Noãn thong thả ung dung xoay người: “Trước hai giờ chiều nay, nhớ chuyển tiền vào thẻ của tôi, nếu không vào thời điểm náo nhiệt nhất đêm nay, tôi sẽ đưa công chúa nhà họ Giang lên hot search.”

Đường Dị nhìn bóng lưng của cô, hai tay nắm chặt, căm hận nói: “Chúng ta chờ xem!”



“Chậc chậc, cậu cũng quá xấu rồi.” Quý Vân vừa nhìn Đường Noãn thử lễ phục vừa châm chọc: “Sau khi Giang Miểu trở về, cô ta bắt đầu tô vẽ thân thế của mình, lại thêm có sự đầu tư của nhà họ Giang, hai tháng nay đã nhận được không ít kịch bản tốt, có thể thấy cô ta rất thích làm minh tinh, muốn phát triển trong giới giải trí.”

“Nếu cô ta còn muốn lăn lộn trong giới giải trí, không đúng, nếu cô ta không muốn mất mặt, trong bữa tiệc sinh nhật sẽ không dẫn dắt Diệp Thù Yến làm ra bất cứ chuyện gì…”

“Cậu nhắn lên diễn đàn như vậy rồi, tớ còn tưởng rằng cậu có lòng tin vào Diệp đại thiếu, tin tưởng vào bản thân mình a.”

Đường Noãn liếc xéo cô ấy: “Sao tớ cứ có cảm giác cậu có hơi tiếc nuối nhỉ?”

Quý Vân nói: “Tu La tràng của Diệp đại thiếu mà.” Cô ấy ghé sát vào Đường Noãn: “Chẳng lẽ cậu không tò mò sao? Nếu cậu đối đầu với Giang Miểu, Diệp Thù Yến sẽ giúp ai?”

Đường Noãn cong mắt: “Chẳng lẽ cậu không nhận ra, người không có lòng hiếu kỳ mới là người được sống an nhàn sao?” Cô cảm thấy lễ phục rất phù hợp, trực tiếp bảo nhân viên phục vụ gói lại.

“Cuộc sống của con người sẽ thiếu đi biết bao niềm vui chứ? Chỉ có người già trải qua tang thương mới không có lòng hiếu kỳ…” Quý Vân than thở: “Ayda, cậu không kén chọn nữa à? Bộ này đoan trang hiền huệ thế, trông không phù hợp với cậu tí nào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.