Vì Sao Lấp Lánh Nhất

Chương 90: Chương 90




Lúc Minh Tinh biết mình diễn nam chính của “Túy ngọa thiên hạ” thì lập tức cẩn thận nghiên cứu nguyên tác.

Nguyên tác là tiểu thuyết cùng tên, kể về cuộc đời của một người buôn rượu.

Nhân vật nam chính là người thừa kế bí phương ủ rượu trăm năm, có được bí quyết ủ ra loại rượu ngon không ai sánh kịp. Nhưng khổ nổi hắn không có khiếu buôn bán, không cách nào đưa gia nghiệp phát dương quang đại.

Nữ chính là một vị Quận chúa, cô vì lật đổ bạo quân đang cai trị, trợ giúp cha và anh trai lập nên nghiệp lớn mà luôn khổ sở tìm cách ám sát tên hôn quân đó.

Lúc nhìn thấy nam chính, cô biết cuối cùng mình đã tìm đúng người rồi.

Bởi vì nam chính có ngoại hình rất giống một vị cô nương mà hôn quân yêu mến lúc du ngoạn dân gian.

Nam chính đang làm thợ ủ rượu ngon lành thì bị Quận chúa bắt giả trang thái giám đưa vào cung, mượn cơ hội ám sát hoàng đế. Mà khốn một nỗi là bạn bè thân hữu của nam chính đã bị Quận chúa khống chế, nếu muốn họ được bình an thì phải nghe lời cô.

Vì vậy nam chính nhẫn nhịn chịu nhục, ở trong cung vật lộn một phen cuối cùng phát hiện rất nhiều chuyện thâm cung bí sử, sau đó tình cảm của hắn với hoàng đế dần dần vượt qua mức tình bạn, chậm rãi trở thành một vị quyền hoạn chân chính.

Minh Tinh: “Sau đó nam chính…”

Đường Hâm Thành cắt lời hắn: “Kết thúc…kết thúc thế nào?”

Minh Tinh nhớ lại: “Cuối cùng hoàng đế giết sạch cả nhà nữ chính, sau đó nữ chính phát điên, sau đó nữa là cảnh nam chính dẫn theo nữ chính về quê cùng nhau ủ rượu. Hằng năm trong cung đều tìm nam chính mua rượu, tình hữu nghị đặc biệt này được giữ đến khi nam chính qua đời, sau đó hoàng đế ban cho nhà hắn một tấm biển – thiên hạ đệ nhất tửu.”

Câu chuyện này rất lạ, thiết lập chủ yếu của nam chính là nữ cải nam trang, hoàn toàn không thấy sai trái gì.

Đường Hâm Thành: “Anh có cảm thấy… Hoàng đế và nam…nam chính…” Rất gay không.

Minh Tinh: “Là huynh đệ tốt.”

Đường Hâm Thành: “Ừm, nhưng mà…” Vẫn rất gay đó trời ạ.

Minh Tinh: “Giống như chúng ta vậy.”

Đường Hâm Thành thoáng cái kẹt nòng, hắn cứng họng, im lặng gật nhẹ đầu: “Ừm!”

“Túy ngọa thiên hạ” cũng là tiểu thuyết nổi tiếng trên mạng, có tỉ lệ fan nguyên tác rất đông, vì thế khi các nhân vật chính được công bố lập tức nhận về làn sóng không lớn không nhỏ.

Nhân vật nữ pháo hôi do một vị đại hoa thuộc phái thực lực đảm nhiệm, đảng nguyên tác tỏ vẻ chỉ cần đại hoa không mang mặt tượng sáp lên màn ảnh thì sao cũng được. Có điều nhân vật hoàng đế này nhìn qua tưởng nam thứ, nhưng thực chất là nam chính thứ hai, nhân vật này do Trịnh Tây Xuyên diễn, đảng nguyên tác nghe tin lập tức tung tăng như chim sẻ, toàn đảng dậy sóng.

Đến nữ, à không nam chính, mọi người đều nhìn tên Minh Tinh im lặng ba giây.

Minh Tinh là ai, không phải là thằng cha nhờ vào show thực tế mà phất lên đấy sao?

Lần này hắn ngủ với boss nào của Phong Thải mới ôm được vai nam chính này vậy?

Nhất thời, làn sóng nghi vấn ập tới hết đợt này tới đợt khác, tạo nên một trận bùng nổ quy mô lớn trên mạng.

Nhưng những điều này không làm ảnh hưởng đến tiến độ quay phim, không bao lâu Minh Tinh đã đến Phong Thải chụp ảnh poster.

Lúc Minh Tinh chụp hình, Đường Hâm Thành đặc biệt nhín thời gian đi thăm hắn.

Minh Tinh đang thay quần áo, thấy hắn đến lập tức ngoắc lại.

Đường Hâm Thành không biết Minh Tinh lại giở trò quỷ gì nhưng vẫn ngoan ngoãn đi qua.

“Cầm lấy.” Minh Tinh nhét tóc giả thật dài vào tay hắn.

Đường Hâm Thành: “Làm…làm gì?”

Minh Tinh: “Tết tóc chứ gì, không phải cậu từng nói mỗi lần thấy anh diễn cổ trang đều muốn tết tóc cho anh đấy à?”

Đường Hâm Thành ngẩn người, nhớ lúc trước hắn cos cương thi quả thật từng gõ ra dòng comment này.

Hắn vuốt lọn tóc mềm mại trong tay, vậy mà thật sự giúp Minh Tinh tết hai bím tóc.

Hắn tết xong còn thấy rất đẹp, chụp liền hai tấm làm avatar tin nhắn của Minh Tinh.

Minh Tinh cầm hai bím tóc nhìn gương, nâng lan hoa chỉ với Đường Hâm Thành đứng sau lưng: “Chàng nói xem, thiếp có đẹp không?”

Đường Hâm Thành giơ ngón cái với hắn: “Đẹp.”

Stylist là một thằng cha rất tào lao, họ Chương, tuy tuổi không nhỏ những tư tưởng rất thoáng, vô cùng sẵn lòng tiếp thu ý kiến của người khác.

Gã vừa thấy tạo hình của Minh Tinh lập tức cười rực rỡ: “Cậu Tinh hợp với tạo hình này ghê, hay để anh cho cậu tạo hình có hai bím tóc này luôn nhé?”

Minh Tinh vô cùng cảm động bởi tấm chân tình của gã, nhưng vẫn luôn miệng từ chối, hắn nói anh cứ theo hình tượng trong kịch bản là được, đừng vẽ thêm việc kẻo mệt thân.

Stylist Chương sờ cằm: “Cậu đừng nói kịch bản với anh, thật đấy, khuôn mặt này của cậu rất hợp để bím tóc. Chúng ta ra kia chụp vài tấm có bím tóc xem sao, chụp chơi thôi, không được thì đổi.”

Minh Tinh: …

Lớn cả rồi, làm mấy chuyện tào lao này chi vậy? Vui hông?

Đường Hâm Thành vỗ vai hắn: “Cố…cố lên.”

Vẻ mặt của Minh Tinh lúc này quả thật một lời khó tỏ, giỏi ghê hồn ha, cái danh Vua Đào Hố của cậu có chết cũng chưa sụp, bây giờ còn đào hố cho anh nhảy nữa ha.

Vì cớ sự này mà tạo hình của nam chính “Túy ngọa thiên hạ” được tặng kèm cái bím tóc vừa to vừa dài.

Mà ngoài ý muốn hơn là, mọi người đều khen lấy khen để tạo hình này, nói là rất phù hợp với hình tượng nhân vật trong tưởng của họ.

Chẳng biết mấy người này bình thường nghĩ cái gì trong đầu nữa.

Tinh Xuyên đảng hô to khẩu hiệu Mỹ nhan thịnh thế, cắt ghép rất nhiều video của Minh Tinh và Ảnh Đế làm đồng nhân, độ hot nhanh chóng vượt xa lúc trước, khiến Nhất Tam đảng phải bơ vơ chèo thuyền giữa biển khơi.

Qua sự kiện lần này, Minh Tinh đã ngộ ra một chân lý – Fan CP sẽ không bao giờ biến mất.

Các cô có thể ẩn núp, có thể nằm gai nếm mật, đợi đến ngày CP phát đường chính là ngày các cô quật khởi, tái xuất giang hồ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.