Vì Sao Mang Tên Em

Chương 6: Chương 6




Tháng 6

Cuối cùng,buổi tốt nghiệp cũng diễn ra thành công tốt đẹp,cảm giác nhức nhối này thật khiến con người ta không thể kìm lòng!.!Ây za, thoáng cái nhìn lại,giờ chỉ còn là những kỉ niệm đáng quý, của cái tuổi được coi là đẹp nhất trong đời.L

Cả lớp 12-3 hôm nay thật an tĩnh,1 không khí đặc biệt lạ lùng,lúc này từ ngoài cửa, chủ nhiệm Cao bước vào,thật nghiêm túc và chỉnh tề,ông bước vào lớp mang theo 1 tâm trạng khó diễn tả khi đứng trước đám “Tiểu yêu” của mình.

Vốn dĩ,nãy giờ 12-3 an tĩnh,trấn tâm như vậy là vì không muốn khi thấy chủ nhiệm Cao,thì liền òa lên khóc.Vậy mà chẳng hiểu sao, chủ nhiệm Cao chưa kịp phát biểu câu nào thì Ngạn Lăng đã lớn tiếng “huhu” cuống quýt cả lên,làm cả lớp cũng nhao nhao theo khóc.Lúc này, một người vốn dĩ cao lãnh kèm theo một chút ”thiếu thốn”cảm xúc lãng mạn như Thượng Hiên cũng sụt sùi theo,chỉ nghĩ:”Thôi toi,bao nhiêu công sức kìm nén đều bị người anh em tốt này phá hỏng rồi.”

Chủ nhiệm cao “E hèm” 1 cái,giọng nói vô cùng ấm áp,nhẹ nhàng nói lớn:

“Đám nhóc này có gì mà phải khóc,có phải thầy còn chưa đánh các em đã làm loạn phải không?”

“Thầy Cao… Giờ mà thầy còn đùa được!!” *Cười* 12-3 đápMắt thầy Cao cũng có những khóe đỏ rồi…

“Hôm nay là ngày tốt nghiệp của các em.Thầy sẽ nói nhanh để không làm mất thời gian của các em nữa,còn nhớ lần đầu tiên tôi nhận chủ nhiệm lớp này,tôi thật sự nghĩ các em hết thuốc chữa rồi,trong lớp này ấy mà,người kém thì không chịu học hỏi,người giỏi thì không thèm phát huy,đến nỗi kì nào chúng ta cũng đứng nhất trường từ dưới lên…Tôi thấy mình thật thảm a,nhưng tôi cũng phải cảm ơn các em,vì đã cố gắng nhiều như vậy,tôi nhìn thấy chính mình ở các em, hơn thế nữa tôi còn được học rất nhiều khía cạnh khác.”

“Thầy Cao….***”

“Có 2 điều này nhất định tôi phải nói với các em,à không nhất định phải dặn dò mới đúng:

Sau này,khi bước ra thế giới rộng lớn ngoài kia rồi, các em nhất định phải đến nơi mình thích,hãy trở thành người mình muốn.Bởi lẽ,các em chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để thực hiện tất cả những gì mong mỏi.Phải luôn đặt mình vào vị trí của người khác để biết rằng nếu là mình,mình sẽ cảm thấy thế nào!Nếu học được rồi ,thì tiếp theo các em hãy tiếp tục mà hành xử cho đúng những chuẩn mực.Các em hiểu không?”

“Sau đó….còn sau đó…và tiếp tục…”

35 phút sau…

Ôi cha mẹ ơi!!!Sự ngắn gọn của thầy Cao thật vô cùng ngắn gọn đó hả.12-3 chắc hẳn chẳng xa lạ gì nữa với tình huống này,nhưng chẳng hiểu sao,bình thường đám nhóc này sẽ kêu rên thảm thiết, cùng với vài khuôn mặt vô cùng vô cùng đặc biệt ngái ngủ,vậy mà bây giờ chúng khác hẳn!Ngồi chăm chú,lắng nghe đến lạ.Thầy Cao thật sự cảm động muốn chết ><

Hi Di thấy bài phát biểu “ngắn gọn” vài trang giấy của thầy Cao kết thúc thì liền cướp diễn đàn:

“Cao lão giã!Chúng em bị thầy làm cho xúc động rồi,thật không nỡ rời xa nha!”

Cả lớp 12-3 ậm ừ nhẹ gật cái đầu,làm bộ mặt con nít.Tử Khương chính là lại lóe ra thứ gì đó,liền bay lên chỗ Hi Di kéo theo cả Thượng Hiên và Ngạn Lăng.

“Lão gia,không phải hôm qua thầy vừa nói với em rằng muốn mời lớp mình đi du lịch sao?” *Ánh mắt thật chẳng có nửa điểm thật thà*J

…..

……..

……….

“Tử Khương,thầy có nói vậy sao?Em mau lại đây,thầy nói với em lúc nào hả,đứng yên ở đấy, cấm chạy a.”

“Tha mạng…Đại Lao Gia tiểu nhân già rồi,…xin tha mạng…”

“Được,…dừng lại,thầy không có sức đuổi em nữa.Thật ra thì ban nãy đánh Tử Khương chỉ là 1 hình thức vì dám nói không thành có thôi!Bởi hôm nay thầy muốn thông báo với các em 1 tin cực kì tốt.”

“Chúng ta sẽ được đi cắm trai 3 ngày 2 đêm ở núi Trầm,toàn bộ chi phí sẽ do nhà trường lo,chỉ có đồ cá nhân thì phải tự túc.”-Ngạn Lăng và Thượng Hiên chính là như vậy dung bộ mặt tỉnh bơ đồng thanh cùng 1 lúc,nói hết những gì thầy cao sắp thông báo.Đã vậy còn quay lại nhìn nhau,thản nhiên đập tay 1 cái*tự mãn J*

Lúc này,12-3 vô cùng náo nhiệt,ra sức hò hét,nhất là đám người ham vui như Tử Khương,Thiên Tống,Hi Di và Ngạn Lăng thì điều này lại càng bùng nổ hơn.Trong không khí thế này, có lẽ chỉ có mình thầy Cao rơi vào trạng thái “TỤT CẢM XÚC”đặc biệt nghiêm trọng,vì sao ư,đơn giản thôi,vốn dĩ thầy Cao cứ ngỡ mình biết đầu tiên,ông muốn là người làm lũ nhóc này phải sung sướng 1 phen.Từ lúc vào lớp này,ông chính là luôn bị lũ quỷ nghịch ngợm đi trước 1 bước,cứ tưởng lần này ông sẽ mang đến bất ngờ. Ấy thế mà 2 con người kia lại nỡ nói toẹt ra như thế.Thật biết cách làm tổn thườn trái tim người khác.Chẳng cần phải nói gì,chỉ cần lướt nhẹ qua bộ mặt thầy Cao lúc này, cũng cảm thấy vô cùng bi thảm.Nhưng dù sao, đã làm thì làm cho chót,thầy Cao lại lần nữa ổn định lớp đang định thông báo về giờ khởi hành thì Ngạn Lăng và Thượng Hiên nói tiếp:

“-Ngày mai đúng 7:30 có mặt, tâp chung ở sân trường.”

“Trúng phóc, Thượng Hiên à đập tay nào!”

“Không lệch,Ngạn Lăng cũng được đấy!”

Thầy Cao chính là không nên nói nữa,đành phải chốt thôi.

“Được tốt lắm,các em đều biết hết rồi,các em xem tôi còn chưa nói được câu nào.Tóm lại là ngày mai xuất phát.Nhớ đến đúng giờ,nếu không các em tự đi bộ đến chỗ cắm trại a.”

12-3 hô lớn:

“Cao lão gia Vạn Tuế….Vạn Tuế…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.