Vì Trở Thành Tom Sue Mà Phấn Đấu

Chương 42: Chương 42




Quần chúng vây xem kinh ngạc nhìn NPC tuấn mỹ làm ra hành động thân sĩ lần lượt tiến lên cẩn thận đánh giá, nhưng vị NPC tuấn mỹ này lại cũng không nói chuyện với họ, cũng không nhìn họ, chỉ là thường thường ngoắc gọi người làm trong tiệm dặn dò vài câu.

Có người nghĩ đến NPC này là nghe thấy câu nói kia của cô gái mới có động tác cũng nhớ lại nói vài từ mấu chốt, thế nhưng vẫn không có phản ứng.

Mọi người đều là đến chơi game không đến ngắm người đẹp, trừ người thích khuôn mặt, những người khác đều là tìm nhiệm vụ. Nhưng đợi khi dạo bản đồ một vòng, mọi người mới phát hiện không thích hợp, họ tìm không thấy NPC nhận nhiệm vụ.

《 Thế giới thứ hai 》 không giống mấy game trước kia, game trước kia dù có lạ, NPC bình thường cùng NPC nhiệm vụ đều rất dễ phân chia. Quái có tên đỏ, NPC bình thường không có tên, mà tên NPC nhiệm vụ trên đỉnh đầu sẽ có hình đại biểu nhân vật, dấu chấm hỏi cùng dấu chấm than.

Mà mọi người phát hiện trong《 Thế giới thứ hai 》, trừ tình huống của tân thủ thôn giống game trước đây, rời tân thủ thôn liền hoàn toàn không giống tình huống lúc trước. Mọi người mới đầu còn tưởng bug, lần lượt thoát game thông qua diễn đàn, email, điện thoại không ngừng hỏi, bên 《 Thế giới thứ hai 》 lúc này mới thông báo.

“… Vì tăng mạnh độ chân thật của thế giới này, trừ tân thủ thôn còn lại thì đều cần xúc phát nhiệm vụ. Nghĩa là tất cả nhiệm vụ cần người chơi tự động xúc phát, có thể là đối thoại với một NPC không chớp mắt, có thể là một hành động lơ đãng, có thể ngẫu nhiên có được một vật phẩm, cho dù bạn đứng ở ven đường ngẩn người nói không chừng cũng sẽ có nhiệm vụ tìm tới cửa. Ngược lại, cũng có thể bạn tìm thật nhiều biện pháp đều không có được nhiệm vụ, tất cả đều phải nhìn vận may của bản thân…”

Thông báo vừa ra lập tức làm mọi người tò mò, loại phương thức nhiệm vụ này là trước đây chưa từng gặp qua, loại tương lai không xác định này khiến mọi người bùng nổ hứng thú với 《 Thế giới thứ hai 》.

Vì thế trong game liền nhìn thấy một đám người đi đến các NPC khác nhau, vắt hết óc nghĩ ra các loại biện pháp để có được nhiệm vụ.

Bên cạnh Cố Khanh cũng vây quanh không ít người.

Mọi người chung quanh thấy một NPC cầm quạt cười đến tao nhã lại phong lưu, chen chúc tiến lên.

“Có nhiệm vụ không?”

“Muốn giúp đỡ không.”

“Anh tên là gì a.”

….

Cả đám vấn đề về phía Cố Khanh, nhưng NPC này vẫn chỉ phẩy quạt không nói lời nào. Có người bắt đầu bỏ cuộc, có lẽ đây chỉ là NPC bình thường mà thôi, đám người bắt đầu dần dần tản ra.

Lúc này, thiếu nữ tai mèo ban đầu không biết chạy trốn lúc nào lại chạy về, thiếu nữ mặt đỏ ửng đi đến trước mặt Cố Khanh, có chút xấu hổ kéo góc áo da thú.

“Chào… chào ngài, em… em tên Sophie, xin hỏi ngài tên là gì ạ.” Thiếu nữ tai mèo tên là Sophie nhìn Cố Khanh, sau khi chống lại hai mắt Cố Khanh liền cúi đầu, tai mèo màu trắng trên đầu dần dần biến thành màu phấn hồng nhợt nhạt.

Một thiếu nữ đeo cung tên cột tóc đuôi ngựa xinh đẹp chen vào vòng vây đến gần trước mặt Sophie, nhìn thiếu nữ tai mèo như là đang ở với mối tình đầu hạ giọng ở bên tai cô thấp giọng nói “Sophie, người chung quanh nói đây chỉ là một NPC bình thường sẽ không trả lời cậu, chúng ta vẫn nên nhanh đi…” Tìm nhiệm vụ đi. Lời nói sau đó của thiếu nữ xinh đẹp bị nuốt xuống, bởi vì cô thấy người đàn ông tuấn mỹ nghe nói là NPC bình thường này động một chút, đi tới bên này.

“Thì ra là cô cô gái đáng yêu, Sophie, đúng là một cái tên xinh đẹp. Tiểu thư Sophie xinh đẹp, tên của tôi là Cố Khanh, ngài có thể gọi tôi là Cố.” Cố Khanh ưu nhã cúi người.

Tất cả mọi người vây xem sợ ngây người! Anh không phải là một NPC bình thường hay sao? Anh không phải là NPC lời nào cũng không nói hay sao? Sao một cô bé nói vài chữ anh liền động! Nói cô bé này có chút nhìn quen mắt a, đây không phải là cô bé vừa được hôn mu bàn tay kia sao? Chẳng lẽ đây là một NPC nhìn mặt mũi xinh đẹp mà nói chuyện à?

Không đúng không đúng, vừa nãy cũng có tiểu thư xinh đẹp tiến lên thử qua, nhưng đều vô dụng, cho nên cô bé tai mèo đến cùng là có điểm nào hấp dẫn NPC này chú ý chứ. Mọi người lần lượt bắt đầu suy đoán, thậm chí có người suy đoán cô bé này là ‘nhân viên bên trong’.

Kỳ thật đây chỉ là một thiếp lập của tổ khoa học kỹ thuật thôi. NPC Cố Khanh là Boss đại lục Phương Tây Phương, làm một Boss trừ giá trị vũ lực cùng IQ thì nhất định còn có đặc điểm khác, tỷ như tà mị, lãnh khốc, hoa tâm phong lưu, mặt lạnh phúc hắc vân vân. Mà Boss Cố Khanh lúc ban đầu còn chưa bị vạch trần thân phận thì chỉ có hai đặc điểm, một thì đã biểu hiện ra, tự kỷ vẻ bề ngoài, còn có một chính là lễ phép.

Nói cách khác khi bạn đối thoại với hắn nếu gặp mặt chính là bạn, nói mấy lời ê này thì hắn sẽ không để ý đến bạn, còn sẽ rơi chậm lại độ hảo cảm của bạn trong lòng hắn.

Không sai độ hảo cảm, NPC trong 《 Thế giới thứ hai 》 đều là trí năng, độ hảo cảm của tất cả người chơi trong lòng NPC mới bắt đầu đều là 30, sau này có thể đề cao. Độ hảo cảm càng cao, càng dễ dàng nhận nhiệm vụ, ngược lại hảo cảm càng thấp, nhiệm vụ càng khó nhận. Sau này nếu độ hảo cảm của bạn ở trong lòng thành chủ là âm, bạn sẽ bị cấm vào thành, thậm chí bị đuổi giết.

Thiếu nữ tai mèo hai lần đều có thể khiến Cố Khanh đáp lời là vì cô hai lần đều chọc cái điểm kia của Cố Khanh. Lần đầu tiên bởi vì kinh diễm khen hắn dễ nhìn, lần thứ hai bởi vì thẹn thùng dùng từ ngài lễ phép, Cố Khanh tuy rằng đã không phải Cố Khanh ban đầu, thế nhưng khối thân thể này là được cài đặt như vậy hắn cũng không có cách nào, cho nên cô bé này thật sự chỉ là may mắn mà thôi.

Cô bé Sophie bởi vì Cố Khanh đáp lại mà vui vẻ không thôi, đang chuẩn bị nói chuyện liền bị thiếu nữ đuôi ngựa bên người ngăn cản.

Thiếu nữ đuôi ngựa tuy rằng cũng kinh diễm NPC tuấn mỹ trước mặt, nhưng cô không có giống Sophie khoa trương như vậy chỉ ngây ra một lúc liền áp chế kinh diễm trong lòng. NPC này bỗng nhiên nói chuyện nói không chừng là có nhiệm vụ, thiếu nữ đuôi ngựa dạo ý tưởng này trong đầu qua một vòng liền ngăn cản bạn tốt có chút mê trai, hành lễ nói, “Ngài Cố tôn kính, tôi là bạn của Sophie, Mila, xem ra ngài là người phương Đông, ngài một mình đến đây có cần chúng tôi giúp gì không?”

Người chung quanh vốn đã chuẩn bị đi, nghe lời hai thiếu nữ nói liền lần lượt ngừng cước bộ, chuẩn bị nhìn xem hai thiếu nữ này có thể nhận nhiệm vụ hay không. Quả nhiên, sau khi thiếu nữ đuôi ngựa kia nói chuyện, NPC lại có động tĩnh.

“Chào ngài tiểu thư Mila xinh đẹp, ” Cố Khanh theo thường lệ cong eo đáp lẽ, sau đó có chút bất đắc dĩ nói, “Tiểu thư Mila ngài nói đúng, tôi đến từ phương Đông. Tôi từ phương Đông đến đây chính là muốn mở một tửu lâu, để các ngài có thể ăn món ngon phương Đông chúng tôi.”

“Là tiệm sau lưng ngài à?” Sophie giành nói, Mila bất đắc dĩ nhìn cô một cái.

“Đúng vậy, chính là căn này.” Cố Khanh bất đắc dĩ càng nặng.

“Nhìn sắc mặt ngài, có gì chúng tôi có thể giúp ngài hay không?”

“Đúng vậy, tửu lâu đang trang hoàng, lập tức liền phải khai trương nhưng tôi phải ở bên cạnh trông chừng không còn cách nào để đi mua nguyên liệu nấu ăn, tiểu thư Sophie, tiểu thư Mila, có thể mời hai vị giúp tôi đi tìm một ít thịt gà không?”

Đây chẳng lẽ là nhiệm vụ? Mila chớp mắt đáp “Đương nhiên có thể, là vinh hạnh của tôi ngài Cố.”

Mila vừa dứt lời, trong đầu hai người “Đinh ——” một tiếng vang lên, kéo ra bản nhiệm vụ, quả nhiên bên trên xuất hiện một nhiệm vụ “Tìm kiếm thịt gà”.

Nhìn Sophie vẻ mặt vui vẻ, Mila kéo góc áo của cô ý bảo cô cẩn thận một chút đừng bị phát hiện, vừa thấy mọi người vẻ mặt tò mò chung quanh kéo Sophie còn đứng ì ra nhanh chóng lao ra đám người, bởi vì chức nghiệp của hai người đều thuộc về loại linh hoạt, rất nhanh hai người liền biến mất ở trên ngã tư đường.

Mọi người còn lại thấy thế đều biết NPC này là có nhiệm vụ, nhiệt tình đã biến mất một lần nữa dấy lên, người cẩn thận phát hiện hai cô gái vừa nãy dùng đều là kính xưng, cũng học theo dùng từ “Ngài”, sau đó vui mừng phấn chấn mang theo nhiệm vụ rời đi.

Chỉ chốc lát sau liền có mười mấy người nhận được nhiệm vụ rời đi, người còn lại sao cũng không nhận được nhiệm vụ, nhưng họ vẫn chưa từ bỏ ý định nếm thử, cũng là muốn nhìn mấy người nhận nhiệm vụ có thể lấy được phần thưởng gì. Không bao lâu liền có người hoàn thành nhiệm vụ trở lại.

“Ngài Cố Khanh, đây là thịt gà và trứng gà ngài cần, xin ngài nhận lấy.” Người đàn ông đeo đại kiếm cầm trong tay thịt gà không thành hình cùng một đống trứng gà đựng trong rổ đưa cho chàng trai trước mắt.

“Cảm ơn ngài, chiến sĩ dũng mãnh, đây đúng là thứ tôi cần, đây là phần thưởng cho ngài.” Cố Khanh mỉm cười phất tay, đồ trong tay người đàn ông liền biến mất không thấy, lập tức quanh thân người đàn ông chợt lóe vầng sáng, dưới lòng bàn chân lóe lên phù văn thâm ảo, đây là thăng cấp.

Đám người vây xem có người phát ra một trận kinh hô, bên cạnh có người hỏi sau đó cũng cùng kinh hô một tiếng.

Thì ra người mới đầu kinh hô kia đã làm một nhiệm vụ, thế nhưng nhiệm vụ kia sau khi làm xong chỉ thăng một phần ba, cách thăng cấp còn có hai phần ba kinh nghiệm, mà nhiệm vụ của người đàn ông này vừa giao liền trực tiếp thăng một cấp, mà dựa theo lúc này hắn hoàn toàn không có khả năng làm ba nhiệm vụ, đây chỉ có thể nói rõ nhiệm vụ này cho kinh nghiệm rất nhiều.

Nghe giải thích như vậy, người vốn không nhận nhiệm vụ lần lượt chen lên, nhưng vô luận họ nói gì làm gì, cũng chưa nhận được một nhiệm vụ, đợi đến người ban đầu nhận nhiệm vụ lần lượt mang theo vật phẩm nhiệm vụ trở lại, NPC này trực tiếp đóng cửa tửu lâu.

Vì thế mọi người bị nhốt ngoài cửa chỉ có thể ghen tị nhìn người chơi thăng cấp ở cửa vui vẻ rời đi.

Có người tâm lý bất bình đuổi tới email đi hỏi, email giải thích là bộ phận NPC một ngày phát nhiệm vụ số lượng có hạn, mà kinh nghiệm phần thưởng NPC nhiệm vụ đưa thường nhiều hơn một ít, đây là vì cam đoan game cân bằng. Người chơi hỏi thấy thế cũng không lời nào để nói.

Trong tửu lâu chưa xây xong, Cố Khanh biểu tình dại ra khống chế thân thể đi đến góc dựa vào sau đó yên lặng bất động, đây là động tác nhân vật của Cố Khanh sau khi hoàn thành nhiệm vụ một ngày mà game cài đặt. Nhưng trong ánh mắt dại ra, hơi hơi lóe ra tinh quang lại tỏ rõ NPC này hôm nay không giống trong thiết lập.

Cố Khanh tựa vào góc tự hỏi, loại chuyện khiến một chuỗi số liệu biến thành người đến thế giới hiện thực, hắn tuy rằng muốn xem tình huống phát triển, nhưng dựa theo từng thế giới tính bao nhiêu vẫn là liên quan đến nhân vật chính thế giới.

Mà hiện tại cách nhân vật chính thế giới xuất hiện còn hơn nửa năm, chẳng lẽ hắn nửa năm này đều phải chờ? Cố Khanh suy nghĩ trong chốc lát, vẫn quyết định chìm tinh thần vào sâu trong thân thể, để thân thể tự khống chế, một phương diện để ngừa bại lộ làm đầu não phát hiện trước, một phương diện Cố Khanh thật sự không hứng thú phát nhiệm vụ gì cả.

Uy hiếp hệ thống giả chết một chút, để nó lúc nhân vật chính xuất hiện nhắc nhở mình một chút, được đáp lại liền trực tiếp chìm tinh thần vào trong cơ thể nghỉ ngơi.

Đầu não Alviss có chút nhàm chán phiêu đãng trong internet, đột nhiên, hắn nhớ tới ‘người’ nhìn thấy lần trước, ‘người’ khiến hắn cảm thấy kỳ quái.

Hắn hiện tại đang làm gì đây?

Khi Alviss thấy ‘người’ dại ra trong tửu lâu thì đột nhiên lạnh lùng, một cỗ cảm giác không vui truyền vào trong đầu, nhưng cả chính hắn cũng không biết cảm giác không vui này là từ đâu đến, thậm chí loại cảm giác này là cái gì cũng không biết.

Nhưng, khi Alviss chú ý tới trong mắt ‘người’ này lóe ra tinh quang, tâm tình lại đột nhiên tốt lên, tựa như có một loại cảm xúc sung sướng từ trong cơ thể sinh ra, truyền khắp từng góc thân thể, tuy rằng hắn cả thân thể thật cũng không có.

Alviss cứ như vậy nhìn ánh mắt ‘người’ này, nhưng đột nhiên ánh mắt này trở nên dại ra vô thần. Alviss, lại nhìn trong chốc lát, thấy đôi mắt ban đầu kia không trở về, hắn tức giận vung tay lên muốn đánh tan bóng người trước mặt, nhưng không biết nghĩ đến gì, loại suy nghĩ này lại bị hắn ngăn chặn.

Hắn lạnh lùng nhìn khối thân thể này, sau đó dời tầm mắt. Nhưng mỗi cách một đoạn thời gian hắn đều sẽ lại đây xem xem, sau đó càng thêm tức giận rời đi, thẳng đến nửa năm sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.