Vì Trở Thành Tom Sue Mà Phấn Đấu

Chương 92: Chương 92




Memphis đi vẫn như trước là Thần Điện đế đô Savia, trong suy đoán của hắn mọi người ở Thần Điện sẽ chăm sóc cho Nal, tế ti của họ.

Sinh hoạt trong ngọt ngào hơn một tháng Memphis hoàn toàn quên đi tội ác hắn phạm phải ở Osborn, cho nên khi hắn dường như không có việc gì lấy thân phận tùy tùng tế ti Nal đi vào Thần Điện, chào đón là mũi nhọn của hộ vệ Thần Điện vốn ôn hòa.

“Dị đoan!”

Họ gọi Memphis như vậy, Memphis kinh ngạc một chút, hắn nháy mắt nghĩ Nal đã nói gì đó cho những người này, nhưng mà nháy mắt sau đó hắn liền phủ nhận suy nghĩ kia, hắn hẳn nên tin tưởng đại nhân của hắn.

Hắn thử cảm nhận tồn tại của Nal, cái hôn khi tiễn bước Nal đã lưu lại ấn ký của hắn, nhưng vị trí của ấn ký này lại không phải Thần Điện trước mắt, mà là đế quốc Osborn xa xôi.

Chuyện xảy ra ngày đó trở lại trong đầu, Memphis biết Nal khẳng định có chuyện ngoài ý muốn, hắn trong nháy mắt vòng qua □□ của hộ vệ đi đến trước mặt hô vệ, bóp cổ hộ vệ đặt hắn ở thần trụ nâng lên lại không thương hại đến hắn.

“Đại nhân đâu, đại nhân đi đâu!” Memphis hạ giọng chất vấn, người trong thần điện nghe thấy động tĩnh từ bên trong đi ra, vây Memphis ở bên trong.

Trong đó có rất nhiều người đều quen Memphis, hắn chọn một người bình thường có quan hệ tốt nhất với hắn: “Weather nói cho ta biết, đại nhân đi đâu.”

Weather hai mắt rối rắm nhìn Memphis: “Mặc, cậu đúng là Ma tộc, đúng là dị đoan?”

Memphis buông tay bóp hộ vệ, trầm mặc một khắc: “Cậu chỉ cần nói cho tôi biết đại nhân đi đâu.”

Weather biết đây là cam chịu, hắn ra hiệu với hộ vệ, hộ vệ buông □□ cầm trong tay, sau đó Weather nói với Memphis: “Tế ti đại nhân bị đại hoàng tử Osborn mang đi, lấy tội danh cấu kết dị đoan tội.”

“Cấu kết?” Memphis thanh âm chợt đề cao.

“Đúng vậy, đại hoàng tử Osborn mang theo quả cầu thí nghiệm, nguyên tố quang minh trong cơ thể tế ti đại nhân quá mức thưa thớt.”

Memphis không nói gì, lưng chợt lộ ra, cánh dơi khổng lồ nứt vỡ quần áo mở ra, mọi người Thần Điện phát ra tiếng hét hoảng sợ.

Memphis lui về phía sau, bọn họ cũng lui về phía sau, sau đó Memphis quay đầu nói một câu xin lỗi với hộ vệ bị hắn bóp cổ, cánh dơi vỗ mạnh, cuộn lên một trận bụi đất, mà thân thể hắn thì bay vào không trung không hề trở ngại phá tan mọi thứ vây quanh bay về phía phương xa, đó là phương hướng đế quốc Osborn.

Lời nói cuối cùng của Memphis tất cả mọi người đều nghe được, bao gồm hộ vệ bị Memphis bóp cổ kia, ánh mắt mọi người đều có chút quỷ dị, một Ma tộc, giải thích? Đây là chuyện mà Ma tộc sẽ làm? Nhưng cặp cánh dơi kia thì chỉ có Ma tộc mới có.

Weather im lặng, mọi người im lặng, phần lớn người ở đây đều là nhìn hay cùng Memphis từ một đứa bé lớn thành một thiếu niên, bọn họ đối với Memphis không phải không có cảm tình, mà loại cảm tình này dưới tình huống Memphis là một Ma tộc lại sinh ra hoài nghi quỷ dị.

Qua thời gian thật dài, lại giống như chỉ là trong chốc lát, Weather thở dài dùng quyển trục truyền âm giáo chủ lưu lại truyền tin tức của Memphis qua.

Ma tộc cuối cùng vẫn là ma tộc, quang minh và hắc ám vĩnh viễn chỉ có kết cục đối lập, nhưng mà sự thật chỉ có thể là như thế này thôi sao?

Hắc ám sinh cùng quang minh, không có hắc ám quang minh liền không có ý nghĩa tồn tại, cho nên quang minh và hắc ám thật sự chỉ là quan hệ đối lập thôi sao? Nhưng cũng đã không còn quan trọng.

Giáo chủ Savia từ trong tin tức nghe được hồi thần, thở dài, quyền trượng trong tay gõ gõ gạch đá đình thẩm phán.

Ba người cầm quyền, hai giáo chủ, hai tế ti bảy người tôn quý nhất đại lục Eden nhìn về phía giáo chủ Savia, giáo chủ Savia từ trên chỗ ngồi run rẩy đứng lên: “Thần Điện truyền tin tức đến cho tôi, dị đoan đang đuổi tới, cho nên là lúc tuyên bố Nal vô tội.”

“Không không không, ” Nói chuyện là giáo chủ Osborn, “Đây ngược lại càng có thể chứng minh tế ti Nal cấu kết với Ma tộc, giáo chủ Savia.”

“Giáo chủ Osborn! Đây là khác với quyết định ban đầu của chúng ta!”

“Tất cả vì thần Quang Minh, trừ khi tế ti Nal có thể khôi phục nguyên tố quang minh chứng minh hắn tín ngưỡng thần Quang Minh, chư vị nghĩ thế nào?”

“Tán thành.” “Tán thành “

Phụ thân đại hoàng tử, đế vương Osborn cùng tế ti Osborn trước tiên tán thành.

Đế vương, giáo chủ cùng tế ti đế quốc Vino nhìn thoáng qua, lần lượt tán thành.

Dưới bỏ phiếu gần như áp đảo, giáo chủ Savia cùng người cầm quyền Savia nhìn thoáng qua nhau, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.



Hai ngày sau, Nal bị áp lên thần trụ tế tự Osborn, trên thần trụ điêu khắc đường văn ma pháp hoa mỹ, chung quanh thần trụ là ao nước thánh, bọn giáo chủ Osborn tính lấy Nal làm con mồi để dụ dỗ Memphis tiến vào, cho dù không xác nhận như vậy có thể thành công hay không, nếu không thành công như vậy Nal sẽ trở thành tế phẩm chân chính.

Nal cẩn thận quan sát vẻ mặt mọi người suy đoán nguyên nhân, duy nhất có thể là Memphis hắn xuất hiện!

Nal quay đầu hỏi nhìn về phía giáo chủ Savia, giáo chủ Savia hơi hơi gật gật đầu với hắn, sau đó quay đầu đi không hề nhìn Nal.

Nal đứng ở đỉnh thần trụ, hai tay hai chân bị xiềng xích trói chặt trên thần trụ, không có đủ nguyên tố quang minh để chứng minh bản thân, hắn hiện tại có thể làm chỉ là cầu nguyện Memphis đừng xuất hiện.

Áo nước thánh dưới thần trụ cháy ngọn lửa nhấp nhô, lửa không lớn, nhưng nhiệt độ lại rất cao, Nal đứng ở định ngọn lửa, góc áo cùng đuôi tóc đều bị cháy có chút cuộn lại, tản mùi khói.

Khi họ có tin thì đã giữa trưa, lấy tốc độ toàn lực phi hành của Ma tộc, đuổi tới bên này nhiều nhất cần hai ba ngày, cũng chính là trễ nhất giữa trưa ba ngày sau Memphis sẽ tới.

Nhưng họ vẫn đánh giá sai thực lực của Memphis, đêm hôm sau Memphis cũng đã đến thủ đô Osborn, bị màu đen che dấu Memphis liếc mắt nhìn liền thấy Nal bị cột cao trên thần trụ. Nal từ giữa trưa hôm bị trói trên thần trụ sau liền vẫn bị hơi nóng lửa thánh thiêu đốt, đến bây giờ nửa ngày, môi Nal liền bị thiêu đến khô nứt lột da, cả người vô lực bị xiềng xích giam cầm trên thần trụ.

Sừng nhọn đại biểu sức mạnh từ giữa hàng tóc toát ra, cánh dơi phía sau khép Memphis có chút chật vật chạy ra ngoài, lủi về phía Nal trên thần trụ, cánh dơi vỗ, mang lên một trận ánh lửa đỏ.

Có thủ vệ phát hiện dị trạng của thánh hỏa, phóng đạn tín hiệu, đạn tín hiệu nổ thành pháo hoa trắng trên bầu trời, bóng người chỗ đài thẩm phán đung đưa, bắt đầu có người xuất hiện, Memphis cùng Nal không chú ý ai cả, hai mắt họ đang cố chấp nhìn lẫn nhau.

“Đại nhân! Đại nhân, đại nhân….” Memphis thu hồi cánh dơi, nhìn Nal so với khi bị mình tiễn bước thời còn có vẻ suy yếu hơn, hai tay nâng lên lại buông, không biết nên làm gì bây giờ, chỉ có thể một lần lại một lần kêu đại nhân.

Môi khô khốc của Nal nhếch nhếch, gợi lên một nụ cười: “Mặc.”

“Đại nhân em sai rồi, em không nên để ngài một mình trở về, em không nên, không nên…” Chú ý xiềng xích trên người Nal, Memphis loạn tay đi tháo, xiềng xích đặc chế vừa tiếp xúc làn da Memphis, khối làn da kia nhất thời như bị thiêu cháy toát ra khói trắng, còn có mùi tro thịt nướng, Memphis lại như không cảm thấy đau đớn cố chấp giơ tay ra tháo.

“Không cần lấy tay! Dùng ma lực của em.” Tay Nal bị cột ở sau bắt lấy tay Memphis, “Còn nữa không phải em sai, Mặc, không cần tự trách.”

Memphis lúc này mới phản ứng lại, nhanh chóng làm đứt xiềng xích, sau đó đỡ lấy Nal có chút đứng không vững, “Đại nhân, em hiện tại liền mang ngài rời đi!”

Cánh dơi mở ra, Memphis ôm Nal liền muốn rời đi, nhưng sau một đường sáng trắng, lửa thánh vốn chỉ nho nhỏ dưới đáy thần trụ, ngọn lửa chợt lên cao mấy trượng, ngọn lửa trực tiếp cao bằng thần trụ. Memphis theo ánh sáng trắng nhìn lại, trên đài thẩm phán, giáo chủ Osborn đang thu hồi quyền trượng của ông ta.

Giáo chủ Osborn hét về phía Memphis cùng Nal: “Mọi người đều thấy được, tế ti Nal cấu kết với Ma tộc cấu, phản đồ phản bội thần Quang Minh cùng dị đoan đều phải bị trừng phạt.”

” Giáo chủ Oostin nói không sai, phản đồ cùng dị đoan đều phải bị trừng phạt.” Làm đế quốc yếu nhất, người đế quốc Vino phụ họa trước.

“Vậy giáo chủ Savia, ngài thì sao?” Osborn giáo chủ nhìn giáo chủ Savia nói.

Savia mắt nhìn hai người Memphis cùng Nal ôm nhau đứng ở đỉnh thần trụ, quay đầu đi không nói lời nào, xem như cam chịu. Cảnh tượng này đã rất rõ, nhìn phương thức Ma tộc đối đãi Nal cho dù Nal không có cấu kết Ma tộc, cũng thoát khỏi không quan hệ với Ma tộc.

Giáo chủ Osborn vừa lòng gật đầu, quyền trượng trên tay lại bắn ra đường sáng vào ao nước thánh dưới thần trụ, ngọn lửa trong ao nước thánh nháy mắt quỷ dị đình chỉ, lập tức bùng lên nhiệt độ càng thêm mãnh liệt.

Lửa thánh nóng rực làm trên người, trên mặt Memphis thiêu ra dấu đỏ, Memphis dùng ma lực bao vây mình và Nal vào muốn mượn điều này lao ra khỏi vòng, nhưng ma lực tướng xích với lửa thánh phảng phất thành nhiên liệu của lửa thánh, thế lửa nháy mắt biến lớn.

Nal ôm lấy đầu cùng eo Memphis, áp hắn về phía mình, trên người dâng lên nguyên tố quang minh màu trắng, dựng lên một cái màng mỏng manh bao quanh hai người.

“Mặc, ” Nal vô lực tựa vào bên tai Memphis nói: “Em không nên tới.”

“Nhưng em không rời khỏi đại nhân.” Memphis chôn đầu ở cổ Nal, thanh âm có chút kích động “Em không rời khỏi ngài, đại nhân! Cho dù có chết, em cũng muốn làm bạn bên cạnh ngài!” Tay Memphis dùng sức ôm eo Nal, vùi mình vào ôm ấp của Nal, cánh dơi màu đen bọc lấy hai người, chặt chẽ.

Biểu tình Nal ngưng một chút, chợt kéo khóe miệng, tay từ đỉnh đầu Memphis trượt đến eo, lặp lại vuốt ve, Nal an ủi: “Ta cũng vậy, bắt đầu từ ngày ta thấy em ta liền không rời khỏi em, Mặc.”

Sức nóng phi nhanh va chạm màng bảo vệ mỏng manh quanh hai người, sau đó bị ngăn cản ở bên ngoài, Memphis ôm chặt Nal, nghe tiếng tim đập lẫn nhau, một tiếng một tiếng, muốn va chạm đầu óc lẫn nhau.

Lửa thánh càng ngày càng nóng, Memphis không phải người ngồi chờ chết, cánh dơi khổng lồ bao lấy hai người mở ra một khe hở hẹp, vỗ mạnh.

Memphis ôm Nal hai người nhằm phía ngọn lửa, lửa trắng cùng màng bảo vệ ở chung, phát ra tiếng vang xẹt xẹt, sắc mặt Nal chợt trắng bệch, sau đó nổi lên ửng hồng, nuốt máu dâng lên miệng. Cánh dơi Memphis bởi vì quá mức lớn, lộ ra ngoài màng bảo vệ, bị đốt tản ra mùi khó ngửi, biểu tình Memphis bởi vì đau đớn mà có chút dữ tợn, lại như trước vỗ cánh tan nát kiên trì bay về phía xa xa.

Trên đài thẩm phán, giáo chủ Osborn ban đầu ngồi ổn nắm chắc trên đài trên mặt tràn ngập khiếp sợ, “Điều đó không có khả năng, dưới thần trụ chứa thần lực thần Quang Minh, Ma tộc bình thường sao có thể xuyên qua từ trong đó!”

Giáo chủ Savia bỗng nhiên nói: “Là quang minh thủ hộ, ma pháp phòng ngự cần nguyên tố quang minh, là Nal, Nal vẫn có nguyên tố quang minh!” Giáo chủ Savia hoài nghi nhìn về phía giáo chủ Osborn: “Nếu Nal thật sự như lần thí nghiệm đó chỉ có vài nguyên tố quang minh sẽ không phát động được ma pháp này, nếu Nal thật sự phản bội thần Quang Minh vậy hắn cũng không phát động được ma pháp này, cho nên giáo chủ Osborn, tôi nghĩ tôi cần một lời giải thích!”

Giáo chủ Osborn liếc nhìn giáo chủ Savia: “Nếu ngài nói đều là thật, như vậy hiện tại quan trọng nhất chẳng lẽ không phải nên giải quyết dị đoan kia cứu tế ti Nal của mấy người về? Người tới, tụ tập tất cả nhân viên Thần Điện, tiêu diệt dị đoan!”

“Vâng!!”

_____________________________________________________________________________

Memphis vỗ cánh dơi bị cháy nát đều sẽ mang đến đau đớn khó qua, nhưng đây không phải điều quan trọng nhất, khi Memphis mang theo Nal xuyên qua tầng lửa thánh kia, nhận hết ký ức cùng năng lực ký ức truyền thừa đã sớm biến mất ở trong đầu lại bắt đầu phát sinh dị biến.

Bay đi, đau đớn kịch liệt khiến cho cánh dơi mất đi sức vỗ hai người bắt đầu rơi xuống.

Nal quay người chuyển Memphis mất đi hơn phân nửa ý thức qua mặt trên, dùng chính mình bối làm lục điểm, sau tiếng đập nặng nề, sắc mặt Nal bắt đầu trở nên tái nhợt, lại vẫn chịu đựng đau đớn đỡ Memphis vào lòng: “Mặc em làm sao vậy?”

Memphis lại không có biện pháp trả lời hắn, ký ức xa xưa bắt đầu thức tỉnh trong đầu.

Từ thiên địa sơ khai, đến khi sinh ra thần minh nguyên thủy, từ thần minh sống nương tựa lẫn nhau đến chủng tộc mới xuất hiện, thần minh bắt đầu sinh ra khác biệt.

Thần Hắc Ám, thần Quang Minh, một chủ trương giết chóc, một chủ trương nhân từ.

Bọn họ từ dựa sát lẫn nhau đến đi về phía ngược lại, càng chạy càng xa, cuối cùng là ở trận chiến Chủ Thần kia thần minh ngã xuống, hai đại chủ thần một bên chết một bên bị thương, thần Hắc Ám chết đi gởi thần hồn vào Thần Cách chuyển thế, chờ đợi thức tỉnh, mà thần Quang Minh trong truyền thuyết thì trở về cung điện của hắn.

Memphis trầm mê trong trí nhớ kia, phảng phất gần như phân không rõ mình đến tột cùng là ai, Ma tộc Memphis? Hay là thần Hắc Ám.

Đám người Osborn giáo chủ theo dấu vết đuổi tới, Memphis vẫn như trước ở trong trí nhớ, cánh dơi tỏa mùi khét khoát qua một bên, hô hấp mỏng manh như là sắp chết, Nal liền ôm Memphis vào trong ngực.

“Nal, ” Giáo chủ Savia lướt qua mọi người hướng về phía trước, giơ tay với Nal: “Con trai của ta, lại đây, đến bên này.”

Nal lắc đầu: “Con muốn đi cùng em ấy, giáo chủ.”

“Hắn là Ma tộc, là dị đoan con trai của ta, con là tín đồ của thần Quang Minh, nhanh đến bên này.”

“Không, ” Nal chạm một cái trên khóe miệng nhiễm khí đen của Memphis: “Em ấy là người yêu của con.”

“Giáo chủ Savia, ” Giáo chủ Osborn cắt đứt đối thoại của hai người, “Sự thật đã đặt ở trước mắt, tế ti Nal đã thừa nhận hắn yêu Ma tộc, đây chính là dị đoan, giáo chủ Savia ông còn có lời gì muốn nói không?”

“Tôi… Nal!” Giáo chủ Savia hai mắt cầu xin nhìn Nal, thấy Nal kiên định lắc lắc đầu, ông xoay người chậm rãi lui về trong đội ngũ mọi người.

Nhìn bóng dáng giáo chủ Savia có chút tập tễnh, Nal do dự một lát vẫn nói với giáo chủ Savia: “Cho dù con yêu Ma tộc, con vẫn như cũ tín ngưỡng vào thần Quang Minh, giáo chủ.”

Bước chân giáo chủ Savia dừng một lát, nhưng vẫn không có quay đầu liếc nhìn Nal, mà ánh mắt Nal cũng quay lại trên người Memphis.

Sai người kết thành ma pháp trận vây hai người Memphis cùng Nal trong ma pháp trận, đám người giáo chủ Osborn còn lại dưới sự trợ giúp miệng niệm chú văn cấm thuật tối nghĩa rườm rà, quang cầu màu trắng ẩn chứa năng lượng đáng sợ bắt đầu xuất hiện ở đỉnh đầu Memphis cùng Nal.

Nal lại như không cảm giác được, tay hắn ôn nhu ma sát mặt Memphis, vuốt mặt hắn nhịn đau nhăn lại mày, giống như khi Memphis đuổi hắn về đại lục Eden, tinh tế miêu tả mỗi một nơi, sau đó cúi người dán lên môi Memphis.

Memphis dần dần thức tỉnh từ trong trí nhớ, phảng phất như nghe thấy một người ghé vào lỗ tai hắn lặp lại một câu “Con tín ngưỡng vào thần Quang Minh” tín ngưỡng thần Quang Minh? Memphis mở mắt ra, khóe miệng gợi lên một nụ cười, mang theo trào phúng cùng đau thương…

Nal cảm giác được bên môi người nọ có động tác, ngẩng đầu liền chống lại đôi mắt như vậy.

Memphis đẩy Nal ra, ngẩng đầu nhìn quả cầu năng lượng trên đỉnh đầu uy áp ngày càng khổng lồ, sau đó đứng lên, tất cả miệng vết thương trên người bao gồm cả cánh dơi trong nháy mắt biến mất không thấy.

Nal và mọi người bên ngoài ma pháp trận phát hiện Memphis đang biến hóa, đang phát sinh biến hóa, tựa như bùn đất bị tạo từ một hình dạng này thành một hình dạng khác, trừ vẫn là nhúm bùn đất kia, cái gì cũng thay đổi.

Biến hóa đầu tiên là đầu, ngũ quan Memphis thật giống như trải qua vi điều, vẫn là khuôn mặt kia lại càng thêm tinh xảo, cũng càng thêm có khí thế, sau đó biến hóa là cánh, cánh dơi khổng lồ ban đầu biến nhỏ, lại ẩn chứa sức mạnh càng mạnh hơn, biến hóa còn lại bị che dấu trong quần áo nhìn không ra.

Bước chân giáo chủ Osborn có chút không ổn, nhìn thấy giáo chủ Savia và giáo chủ Vino có chút khiếp sợ đứng tại chỗ kêu lên: “Mau tới hỗ trợ!”

Hai vị giáo chủ từ ngây người hồi thần, cũng biết hiện tại không phải lúc nghĩ gì khác, Ma tộc này rõ ràng không đúng, lần lượt gia nhập giáo chủ Osborn niệm chú văn tối nghĩa. Có hai vị giáo chủ gia nhập tốc độ quả cầu năng lượng thành hình càng lúc càng nhanh, cảm giác áp bách cũng càng ngày càng nặng.

Nal thân ở trung tâm quả cầu năng lượng, cả những người tạo thành ma pháp trận cũng đều bị áp xong eo, Nal suy yếu lại hoàn toàn không cảm nhận được áp bách mà đứng thẳng, là Memphis chống đỡ tất cả áp bách cho hắn.

“Mặc!” Nal muốn đi tới ôm lấy Memphis, lại bị sức mạnh vô hình ngăn tại chỗ.

Memphis quay đầu nhìn Nal, ánh mắt một mảnh tối đen, như không có bất cứ cảm tình, lại như chứa đựng tất cả cảm tình với hắn, tuy rằng khuôn mặt ấy không thuộc về Memphis ban đầu.

Bị khuôn mặt xa lạ lại quen thuộc này chấn động tại chỗ, đầu Nal đau xót, ký ức hỗn độn bắt đầu dâng lên, hắn không khỏi nhắm mắt lại.

Ký ức lung tung nhanh chóng xẹt qua trong đầu, tất cả, đều không thuộc về tế ti Nal, mà là ký ức thuộc về thần Quang Minh, ấm áp, tra tấn, vui vẻ, bi thương, tất cả ký ức ngưng bặt sau khi thần Hắc Ám ngã xuống.

Mọi chuyện chỉ xảy ra trong một cái chớp mắt, Nal mở mắt ra chống lại chính là bóng dáng Memphis sau khi nhìn hắn một cái, nhằm về phía quả cầu năng lượng.

Tất cả thanh âm đều kẹt ở cổ họng, tất cả động tác đều trở nên cứng ngắc, Nal chỉ có thể nhìn thân ảnh kia giống như trước đây nhằm về phía thần lực hắn phát ra, va vào quả cầu năng lượng màu trắng, sau tiếng nổ mạnh kịch liệt, thi cốt vô tồn…

Chấn động vụ nổ làm thảm cỏ cây cối cùng những người giáo chủ Osborn chung quanh lật ngã xuống đất, mà Nal ở trung tâm vụ nổ lại cả sợi tóc cũng không lay động một chút, hắn nhìn hư không sau vụ nổ lay động chỉ còn lại trống rỗng, nửa ngày tiến lên một bước.

Tóc vàng dài đến vai đột nhiên dài xuống mặt đất, áo trắng tế ti cũ nát trên người bỗng dưng được một bộ áo dài thuần trắng che lại, từ lưng áo dài vươn ra cánh chim màu trắng khổng lồ.

Tóc vàng, áo trắng, cánh chim trắng, từ đáy ba thứ đó, bắt đầu trèo lên màu xám nhạt, sau đó là màu đen, không cần một lát, liền bị nhuộm thành màu đen thuần khiết.

Tóc vàng, áo trắng, cánh chim trắng, đó là tượng trưng của thần Quang Minh, trừ thần Quang Minh không ai có thể dùng cánh chim, vậy tóc đen, áo đen, cánh chim đen, thì có nghĩa gì? Người ba nước hồi thần hỏi bản thân như vậy.

Nal nhìn về phía người ba nước, cái liếc nhìn kia, liền là uy nghiêm, cùng lạnh lùng thuộc về thần.

Đây đại biểu, thần Quang Minh, đọa lạc.

Ở thần điện Osborn xa xôi cùng các Thần Điện toàn bộ đại lục, tượng thần thần Quang Minh lập tức mất đi ánh sáng oánh nhuận, từ đáy tượng thần bắt đầu nhuộm đen.

Vỗ cánh chim đen, Nal rất nhanh biến mất trước mặt mọi người, chỉ để lại mấy cọng lông chim màu đen rơi xuống.

Thần Quang Minh đọa lạc, như vậy những tín đồ tín ngưỡng thần Quang Minh họ đây nên làm gì bây giờ?

Trong mắt mọi người tràn ngập mê mang, sau đó Nal không cho họ càng nhiều cơ hội mê mang.

Không lâu sau, nơi Nal biến mất truyền ra một tiếng nổ mạnh, theo sát sau đó là tượng thần trong tất cả Thần Điện đều sập, hư hao.

Tuyên bố đại lục này, đại lục không có thần Quang Minh, càng không có thần Hắc Ám, trở thành đại lục bị thần vứt bỏ…

___________________________________________________________________

Đại lục Cửu Nguyên, ở cửa một bí cảnh nhỏ, có rất nhiều người quần áo đủ loại đứng ở ven đường, khẩn trương nhìn lối vào bí cảnh.

Những người này nam nữ khác nhau, chiều cao khác nhau, dáng người khác nhau, duy nhất giống nhau chính là họ dù là nam nữ đều có một mái tóc ngắn thì đến eo, dài thì đến đất, nữ búi tóc nam cài trâm, quần áo cũng là áo dài tay rộng thuần một màu, tiên khí bay bay, a, cũng có quỷ khí bay bay.

“Ý, bí cảnh có động tĩnh!” Một người chỉ vào lối vào bí cảnh kêu lên sợ hãi.

“Có động tĩnh? Mau để ta nhìn xem là ai ra trước.” Người khác phàn người nọ kiên với tới đầu xem.

“Ngươi đừng đè ta, ta nhìn không thấy.”

“Ai đạp chân ta.”

“Có người sờ mông ta!”

“Ai nắm tóc bà, không muốn đệ đệ nữa phải không!”

“Bắt trộm!!! Có người trộm linh thạch của ta, a a a, đi chết chết chết đi!”

“Úi, ai đá ta!”

“Mau mau mau, mọi người mau che lại túi Càn Khôn của mình!”

“Ta đá tên trộm hừ!”

“Ai trộm!”

“Ngươi… ách, xin lỗi nhé, hôm nay đổi chỗ trộm túi Càn Khôn.”

“…”

Trường hợp một mảnh lộn xộn, chỉ có hai nơi im lặng, một bên thuần một màu trắng, một bên thuần một màu đen.

Người hai bên liếc nhau, đều hừ lạnh một tiếng xoay đi.

“Ra rồi ra rồi!”

“Là ai?”

“Tên chiếm chỗ ngồi tốt nói gì coi, nói mau là ai, không thì liền cút đi cho bà!”

“Mặc đồ trắng quanh thân tỏa băng hàn, hình như là Thanh Nguyên tông.”

“Thanh Nguyên tông?”

“Quả thực lại là Thanh Nguyên tông, đúng là nơi nơi đều cho họ chiếm hạng nhất, hừ!”

Bên trận doanh màu trắng dựng thẳng lỗ tai, trong lòng vui sướng một trận, chắp tay với bên trận doanh màu đen: “Đa tạ! Đa tạ!”

Bên trận doanh màu đen đều loạt xoạt đen mặt, vừa mới chuẩn bị đào cái tên đứng trước ra lại có động tĩnh truyền đến.

“Đợi lát nữa đợi lát nữa, trong lòng người nọ có ôm một người!”

“Cái gì, lại ôm một người?!”

“Có gì kỳ quái, bí cảnh nhỏ này mỗi lần mở ra, đi vào dù là nam nam nữ nữ hay là nam nữ, cuối cùng đầu tiên đi ra nhất định là hai người cùng nhau.”

“Nhưng hỏi những người đó những người đó gì cũng không nói, cố tình lại đánh không lại, thật sự là đáng giận!”

“Nói cũng đúng, sư tổ ta chính vì điều này mà ở cùng với trưởng lão nội môn của Thanh Nguyên tông, còn bỏ rơi mấy sư đồ chúng ta chạy qua bên Thanh Nguyên tông, quả thật đáng giận! Nhớ đến sư phụ ta một mình nuôi mấy sư huynh muội ta lớn lên, hiện tại nhớ lại, ta… hức hức hức”

“Đổi đề tài đổi đề tài đi! Vấn đề bây giờ là trong tay người Thanh Nguyên tông này ôm đến cùng là ai!”

“Cũng phải a, ha ha, không cẩn thận kích động.”

“Đằng trước, có nhìn thấy không đó.”

“Đúng đó đúng đó, có nhìn thấy không đó.”

“Ai, đợi lát nữa đợi lát nữa, đừng chen đừng chen, thấy rồi thấy rồi, mặc đồ đen.”

“Hả, mặc đồ đen à.”

“Cái gì đồ đen?”

“Đồ đen!”

“Đồ đen!!”

“Đồ đen!!!”

“…”

Mọi người đằng trước đều xoạt xoạt nhìn về phía đội hai bên xếp ở sau.

Đội hai bên đồng loạt nhìn nhau.

Đội bên đen: “…”

Đội bên trắng: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.