Vì Trở Thành Tom Sue Mà Phấn Đấu

Chương 21: Chương 21: Thế giới 3: Cổ đại




Hệ thống gạt người trước sau như một, nhưng gần đây trình độ gạt người hình như có dấu hiệu gia tăng.

Nha hoàn tiểu tư ‘khách khách khí khí ‘ đưa Cố Khanh vào trong phòng, liền tự rời phòng, sau đó ngoài cửa truyền đến tiếng lạch cạch mà sắt thép va chạm liền không có động tĩnh.

Cố Khanh che mũi xua đi mùi son phấn đập vào mặt, đợi cho mùi hương hơi bay đi mới nâng bước đánh giá vị trí hoàn cảnh chung quanh.

Đây là khuê phòng nữ tử tiêu chuẩn, bên trong có một cái giường bằng gỗ đàn hương, màn màu tím nhạt buông xuống, che bên trong nghiêm kín. Đối diện cạnh giường là một bàn trang điểm khắc trang sức con đồi mồi, bên trên đặt một ít trang sức tinh xảo. Đối diện bàn trang điểm bị một cái bình phong ngăn cách, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái bàn, một cái giá thêu. Nhưng đều bị tầng tầng lớp lớp màn chắn ở bên trong.

Trừ mùi son phấn quá mức nồng, chủ nhân khuê phòng này coi như là tiểu thư khuê các. Mùi xông vào mũi làm Cố Khanh choáng váng, tìm nơi dựa vào, Cố Khanh thầm nghĩ. Nếu cha của thân thể này nhốt hắn trong khuê phòng nữ tử, vậy hắn cũng không cần cố kỵ nam nữ thụ thụ bất thân gì nữa.

“Bíp bíp ——” Trong đầu truyền đến thanh âm quen thuộc của hệ thống, lập tức một chuỗi ký ức dài chợt lóe ở trước mắt. Lập tức dùng năng lượng điều chỉnh thân thể, đợi khi cảm giác mê muội biến mất, Cố Khanh mới thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt lại nhận ký ức. Một lát sau, Cố Khanh mở mắt ra, lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm.

Vị trí trí hiện tại của mình là một quốc gia tên là Đại Yến, đương triều hiện giờ là hoàng đế khai quốc Tuyên Văn đế.

Tuyên Văn đế sinh ra từ võ tướng, lấy Chúc thị – nữ nhi Giang Tả làm vợ, sau khi thành lập Đại Yến thì lập Chúc thị làm hậu. Tuyên Văn đế và nguyên hậu ở chung ân ái, tình cảm sâu đậm. Trong hậu cung trừ nguyên hậu, phần lớn là một vài nữ nhi của các đại thần, vị trí thấp là tần phi. Sau khi nguyên hậu qua đời cũng chỉ để Thục phi trưởng nữ của Binh bộ Thượng Thư lên làm kế hậu, cũng không còn nạp phi.

Rồi sau đó trong các hoàng tử trong cung thì Tuyên Văn đế cũng đặc biệt thiên vị Đại hoàng tử cùng Lục hoàng tử mà nguyên hậu sinh. Mà sau khi Lục hoàng tử trưởng thành rời cung kiến phủ thì trong phủ hoàng tử lại dần dần truyền ra lời đồn Lục hoàng tử thích nam sắc, nhưng Hoàng Thượng tin tưởng nhi tử nhà mình lại không coi là gì, chỉ vào tai này ra tai kia, thổi thổi liền qua đi.

Ai ngờ chuyện không thoát khỏi người, lời đồn càng ngày càng nghiêm trọng, cho đến khi trẻ con đầu đường cuối ngõ đều biết Lục hoàng tử thích nam nhân, Hoàng Thượng lúc này mới phát hiện không ổn.

Thân là hoàng tử, có thể lén đam mê, ở mặt ngoài lại không thể, Tuyên Văn đế quyết định nhanh chóng hạ thánh chỉ tứ hôn cho Lục hoàng tử, lựa chọn trưởng nữ của Hộ bộ Thượng Thư Cố Trường Ân, nhị tiểu thư Cố Thanh Mạn. Chỉ cần cưới chính phi ngăn chặn lời đồn đãi, cái khác Tuyên Văn đế có thể mở một con mắt nhắm một con mắt.

Mà Lục hoàng tử một chút cũng không có dị nghị.

Đáng tiếc là, Lục hoàng tử này cũng không phải nam chính của thế giới, nữ chính thế giới Cố Thanh Mạn sao nhìn được hắn chứ. Làm nữ chính, Cố Thanh Mạn coi trọng nam chính Tứ hoàng tử mà kế hậu sinh.

Sau khi thánh chỉ xuống, Cố Thanh Mạn quyết định nhanh chóng ăn vào viên dược kích phát bệnh đậu mùa mà trước kia chiếm được, bị Thượng Thư đại nhân đưa vào biệt viện tu dưỡng.

Ở cổ đại, cái bệnh đậu mùa này là mười phần chết chín. Đại nữ nhi bị bệnh đậu mùa, tiểu nữ nhi lại theo thần y ra ngoài du lịch tìm không thấy tung tích, Thượng Thư đại nhân liền chú ý tới mấy thứ tử của mình.

Mà Cố Khanh chính là đồ thay thế mà Thượng Thư đại nhân lựa chọn cuối cùng, bởi vì phản kháng mà bị Thượng Thư đại nhân nhốt vào khuê phòng Cố Thanh Mạn, thay thế nữ chính làm một nhi tử bị gả.

Hộ bộ Thượng Thư Cố Trường Ân có ba nam hai nữ, trưởng tử trưởng nữ (con trai & con gái trưởng) là đích thê Lý thị sinh, còn lại đều là thiếp thất sinh.

Mà chủ nhân thân thể này lại là Cố Trường Ân và hoa khôi thanh lâu Khâu Đồng sau một đêm * thì sinh, chính là con trai thứ hai của Cố Trường Ân, Khâu Đồng đặt tên là Khanh, ký thác sự chờ đợi sâu sắc.

Khâu Đồng tuy rằng là nữ tử thanh lâu, lại là con mồ côi tiền triều, thuở nhỏ giáo dưỡng bất phàm. Sau một đêm * với Cố Trường Ân liền nhận Cố Trường Ân làm phu quân, sau khi phát hiện mình mang thai thì trực tiếp đến tìm.

Chuyện “Quan to triều đình sau một đêm *, kỹ nữ thanh lâu ôm con tới cửa” ở kinh thành năm đó ồn ào huyên náo, không ít triều thần đứng ở mặt đối lập với Cố Trường Ân đều ngầm xem thường làm trò cười sau bữa cơm, thậm chí cuối cùng còn ầm ĩ đến trước mặt Hoàng Thượng, cuối cùng Cố Trường Ân bị ép bất đắc dĩ chuộc thân cho Khâu Đồng, nhét vào hậu viện.

Mới đầu do Khâu Đồng dung mạo thanh lệ, Cố Trường Ân tuy rằng không thể nói rõ là hàng đêm sênh ca với Khâu Đồng, cũng là hết sức sủng ái, thậm chí còn lạnh nhạt với phu nhân nguyên phối. Tuy nhiên hoa nở chóng tàn, nam tử nhiều phụ bạc, Cố Trường Ân rồi vẫn ngán Khâu Đồng, sau khi Lý thị đưa lên mấy mỹ nhân thì rất nhanh liền lạnh nhạt với Khâu Đồng, thậm chí dưới Lý thị xúi giục mà từ từ chán ghét mẹ con Khâu Đồng.

Mà Lý thị do trước đây Khâu Đồng được sủng nên sớm hận mẹ con Khâu Đồng, sau khi Khâu Đồng bị Cố Trường Ân chán ghét tuy rằng ở mặt ngoài đối xử bình đẳng, nhưng lại lén cắt xén không ít ngân lượng của mẹ con Khâu Đồng.

Nhưng cho dù như vậy, làm thứ tử của quan to nhất phẩm, cũng nên được giáo dục, Cố Khanh cũng không thấp kém, thậm chí còn nói thành thạo. Vốn nếu tiếp tục, tuy không nói có thể lướt qua đích tử mà chính thất sinh, nhưng đợi khi thi đậu một công danh, cưới một thê tử môn đăng hộ đối cũng có thể có một cuộc sống không tệ, nhưng xấu liền xấu ở cái ‘thành thạo’ này.

Làm một thứ tử, Cố Khanh thiên không nên vạn không nên lướt qua đích tử, đây là mọi người hiểu lòng mà không nói. Mà Cố Khanh tuy rằng thông minh lanh lợi, nhưng chung quy cũng là hài tử, không biết đạo lý này.

Ở trong lòng hắn chỉ nghĩ mình đọc sách giỏi liền có thể để phụ thân đến thăm mẫu thân, bởi vậy trên bài tập thì hơn xa đích tử Cố Văn, nhiều lần lướt qua Cố Văn mà được tiên sinh khích lệ.

Cố Khanh vĩ đại khiến mẹ con Cố Khanh lại làm đau mắt đích thê Lý thị, Cố Khanh bị Lý thị phái người đẩy xuống nước lúc trời đông giá rét, giả tạo thành Cố Khanh ngoài ý muốn rơi xuống nước. Cuối cùng tuy rằng được cứu, nhưng cơ thể bị thương lưu lại bệnh căn không thể quá mức mệt nhọc.

Bề ngoài Cố Khanh di truyền từ mẫu thân, ba phần ôn nhã ba phần tuấn tú thêm ốm yếu trên người mà bốn phần xuất trần, quả nhiên là tướng mạo tốt hiếm thấy thế gian, Cố Trường Ân chọn Cố Khanh cũng vì phần đánh giá này.

Lục hoàng tử thích nam sắc, nếu như quả thật gả trưởng nữ Cố Thanh Mạn qua thì tất nhiên không có ngày lành, không bằng đưa lên mĩ nam thế gian hiếm thấy, có lẽ Lục hoàng tử còn có thể tán thưởng họ hơn.

Đích tử, Cố Trường Ân là luyến tiếc, tướng mạo thứ tử tuy rằng đoan chính lại không thanh tú như Cố Khanh, Cố Trường Ân quyết định nhanh chóng để Cố Khanh thay đích nữ xuất giá.

Kiếp trước, Cố Khanh cũng giống như bây giờ chạy trốn không được bị giam trong phòng Cố Thanh Mạn, suốt ngày buồn bực không vui. Lục hoàng tử có lẽ thật sự không có hứng thú với nữ tử, sau khi đại hôn xong liền không hề đặt chân vào phòng Cố Khanh. Cố Khanh tuy rằng vui vẻ không cần chịu nhục, nhưng người không được sủng, rất nhanh đã bị ác nô (nô tài ác độc) ức hiếp đến chết.

Mà sau khi Cố Khanh gả thay, Cố Thanh Mạn được đưa đến biệt viện tu dưỡng lại lặng lẽ chuồn đi ra ngoài chơi đùa, gặp Tứ hoàng tử chân mệnh thiên tử. Hai người * rất nhanh rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, Cố Thanh Mạn không giữ thể diện giấu diếm thân phận đến hậu viện Tứ hoàng tử làm một thị thiếp.

Cố Trường Ân tuy rằng cảm thấy Cố Thanh Mạn ném mặt ông ta, nhưng Cố Khanh trong phủ Lục hoàng tử vừa vào cửa liền không có động tĩnh, Cố Trường Ân cũng không hi vọng gì vào Lục hoàng tử, ngược lại lén tìm nơi nương tựa vào Tứ hoàng tử.

Sau khi Tứ hoàng tử đăng cơ, Thái tử trước cùng Lục hoàng tử làm đích tử được nguyên hậu sinh thì bị lưu đày phương xa, lưu lại tính mạng, bày tỏ ơn vua.

Mà cả nhà Cố Trường Ân có công theo long (rồng) liền trở thành hậu tộc, hưởng hết vinh diệu. Nhiều năm sau mẹ đẻ Cố Khanh – Khâu Đồng bệnh chết, Cố Trường Ân mới nhớ tới “ân nhân” cho Cố gia vinh sủng, Cố Khanh. Nhưng lúc đó Cố Khanh, cả thi cốt cũng đã tìm không thấy.

_____________________________________

Cố Khanh đến điểm này thì có chút xấu hổ, nếu đến trước khi chạy trốn thì Cố Khanh có lẽ có càng nhiều cơ hội chu toàn. Mà hiện tại tiền thân bởi vì chạy trốn mà đã bị trông giữ, mất không ít cơ hội.

Chấp niệm của nguyên thân là cùng mẫu thân an ổn cả đời.

Hiện nay Cố Khanh có hai con đường có thể chọn, một là mang theo Khâu Đồng chạy trốn khỏi Cố gia. Tuy rằng do đại hôn cùng Cố Thanh mạn mà Cố Trường Ân có thể không dám tìm kiếm quy mô lớn, thế nhưng mang theo một phụ nhân không biết có nguyện ý rời đi hay không, Cố Khanh cũng không có nắm chắc đi điều tra, điều này tạm thời không bàn.

Thứ hai là thuận theo tự nhiên.

Nhưng mà, thuận theo tự nhiên lại không phải mặc cho số phận.

Đại hôn của hoàng tử tự nhiên không phải bình thường, trước là do Hoàng đế tứ hôn, sau đó để Phủ nội vụ hợp bát tự, chọn ngày tốt. Sau khi chọn ngày tốt thì phủ hoàng tử phải tu sửa lại, mà nhà hoàng tử phi thì phải bắt đầu chuẩn bị đồ cưới, toàn mấy công việc rườm rà.

Hiện nay cách ngày đại hôn còn vài tháng, Cố Khanh tự nhiên là có thể làm ra dáng vẻ thuận theo để thả lỏng cảnh giác của Cố Trường Ân, đổi được cơ hội tự do ra vào. Cho dù Cố Trường Ân vẫn cảnh giác, đợi khi gả vào phủ Lục hoàng tử cũng có thể lại tính toán.

Trong trí nhớ, Lục hoàng tử sau khi nguyên thân gả qua liền mặc kệ hắn, nguyên thân bởi vậy bị ác nô làm chết. Nhưng đổi thành Cố Khanh, đây lại hợp ý hắn.

Bị bỏ qua liền không thu hút, không thu hút liền có thể tìm cơ hội thoát thân. Cố Khanh không phải nguyên thân, thể nhược thân hư. Cố Khanh tự nhiên có biện pháp của hắn để bản thân ở trong phủ hoàng tử không bị khi dễ. Sau đó tìm cơ hội rời khỏi phủ hoàng tử, mang theo Khâu Đồng rời khỏi Cố gia là xong.

Nghĩ như thế, một trận buồn ngủ dâng lên, Cố Khanh nằm sấp trên bàn trang điểm liền đi ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.