Viên chức nhỏ sắp đi du lịch với đàn anh. Được rồi, thực ra là cả văn phòng cùng đi tham quan.
Nhưng viên chức nhỏ đã tự động bỏ qua các đồng nghiệp khác, nghĩ rằng đây là lần đầu tiên mình đi du lịch với đàn anh, hào hứng đến độ trước khi đi một tuần đã bắt đầu chuẩn bị hành lý, còn tiêu tốn nửa tháng tiền lương chỉ để mua mấy bộ quần áo mới.
Kết quả hoàn toàn không giống với ảo tưởng của viên chức nhỏ, đồng nghiệp nữ muốn ngồi cạnh đàn anh quá nhiều, viên chức nhỏ hoàn toàn không thể lại gần được. Quay đầu nhìn đồng nghiệp nữ bên cạnh đàn anh, viên chức nhỏ chỉ có thể cắn từng miếng khô mực xé sợi cho hả giận. Đồng nghiệp cho rằng cậu quá đói bụng, thế là dứt khoát đưa hết mấy bao mực xé sợi cho viên chức nhỏ.
Đến nơi, lúc phân phòng vừa vặn có một phòng đơn dành cho nam, có thể ngủ một mình. Viên chức nhỏ ở cùng phòng với một đồng nghiệp khác, đàn anh thì ở phòng đơn. Cậu rất muốn giơ tay hỏi đàn anh, em có thể ở cùng phòng với anh được không? Nhưng mà viên chức nhỏ sợ, thế nên chỉ có thể oán niệm mà nhìn đàn anh đi vào căn phòng đối diện mình.
Lúc đi tham quan, viên chức nhỏ tìm đủ mọi cơ hội để có thể đi bên cạnh đàn anh, sau đó lại bị mấy đồng nghiệp nữ gọi đi làm công tác tư tưởng.
Tổng kết lại là: Bảo viên chức nhỏ đừng đi theo làm bóng đèn nữa. Tiểu Mỹ thích đàn anh, cho nên các cô ấy vừa lúc nhân dịp du lịch này, tác hợp cho hai người bọn họ.
Viên chức nhỏ đành phải bi thương mà gật đầu, mọi người đều gán ghép đàn anh với tiểu Mỹ, vậy còn ai tác hợp tui với anh ấy đây, huhu.
Lần này du lịch chơi ba ngày, ngày đầu tiên viên chức nhỏ vẫn luôn đi phía sau đàn anh, nhìn tiểu Mỹ chụp ảnh chung với anh, cố kiềm chế suy nghĩ kéo tiểu Mỹ ra thay mình vào, chụp ảnh cho hai người bọn họ.
Viên chức nhỏ buồn bực cả một ngày. Tối hôm đấy cậu đăng một bức hình phong cảnh lên “Khoảnh khắc”, với caption là: Nhìn người vui vẻ cùng người khác, tôi lại gắng gượng cười vui.
Đăng được mấy phút, viên chức nhỏ lại cảm thấy quá giả tạo, thế là liền xóa đi.