Viên Tiên Sinh Luôn Không Vui

Chương 74: Chương 74




CHƯƠNG 74

Đại Thám Tử

.

Cậu không có ý dò hỏi Trịnh Thu Dương chuyện này, nhưng Trịnh Thu Dương giúp mẹ chuyển nhà, trở về chủ động nói với cậu: “Mẹ của anh chuyển nhà, là căn trước kia mẹ muốn hai chúng ta tới ở, may mà lúc đó đã dọn dẹp hết rồi, đồ đạc cũng đầy đủ hết, anh hôm nay đi xem, môi trường xung quanh còn tốt hơn nơi mẹ ở trước kia.”

Viên Thụy muốn nói lại thôi nói: “Ừ, vậy là tốt rồi.”

Trịnh Thu Dương nói: “Sao vậy? Có chuyện gì nói đi.”

Viên Thụy do dự một lát, hỏi: “Anh không hỏi dì có muốn ở cùng anh không sao?”

Trịnh Thu Dương: “. . .”

Viên Thụy lo lắng nói: “Dì tuy đã trả thù thành công, nhưng trong lòng chắc chắn cũng không vui, dì trước kia yêu ba anh như vậy, cho dù không cùng nhau sinh hoạt mỗi ngày, nhưng ít nhất thỉnh thoảng vẫn đến ở cùng dì, còn có chút hi vọng, ít nhiều cũng vui vẻ, giờ chỉ còn lại có một mình dì rồi.”

Trịnh Thu Dương nhịn không được hỏi: “Vậy nếu mẹ muốn anh đến ở cùng, em làm sao bây giờ?”

Viên Thụy đã sớm nghĩ tới vấn đề này rồi, cậu đương nhiên không nỡ cùng Trịnh Thu Dương tách ra, nhưng lại sợ Trịnh Thu Dương khó xử, cứng rắn bày ra bộ dạng không sao cả nói: “Dù sao thì em cũng sắp đi làm lại rồi, công việc sau này cũng rất bận rộn, chờ đến lúc em nghỉ ngơi, anh lại xin phép dì trở về.”

Trịnh Thu Dương: “. . .”

Hắn biết rõ Viên Thụy không có giả vờ, cũng bởi vì cái không giả vờ đấy, mới vừa ngốc vừa đáng quý.

Hắn cười nói: “Anh hỏi mẹ rồi, mẹ nói không muốn ở cùng anh, anh lớn lên quá giống ba, mỗi lần mẹ nhìn thấy còn buồn phiền hơn.”

Viên Thụy mở to mắt, có hơi cao hứng lại không dám thể hiện rõ ràng, cẩn thận xác thực: “Thật sao?”

Trịnh Thu Dương gật đầu nói: “Đương nhiên là thật, mẹ hiện giờ hận ba anh thấu xương.”

Viên Thụy tin thật, thầm thả lỏng nhẹ nhàng thở ra, nói: “Vậy, vậy cách ngày anh lại đi thăm dì đi.”

Trịnh Thu Dương chìa tay dùng sức xoa đầu cậu.

Lúc dọn nhà cho mẹ, Trịnh Thu Dương thuận miệng hỏi mẹ có muốn dọn đến ở cùng bọn họ hay không, kỳ thật hắn cũng biết mẹ hắn sẽ không đáp ứng, nhưng lại không ngờ rằng mẹ lại vì câu nói này mà trở mặt, lôi Viên Thụy ra mắng cẩu huyết lâm đầu, nói Viên Thụy muốn thấy mình để chê cười, bà mới không cho cậu thực hiện được, càng nói càng khó nghe, nói trước kia đã cảm thấy Viên Thụy giả ngu, kỳ thật tâm nhãn so với người khác còn cao hơn, cái video kia nói không chừng là chính bản thân cậu tìm người quay để lăng xê bản thân Còn thế lực hả, thích nhất là ôm bắp đùi, ai đỏ là cậu đi thân cận với người đó Còn nói trong giới người mẫu rất bẩn, cậu chỉ là người mẫu hạng 18 quèn dựa vào cái gì mà có thể cùng các nghệ sĩ ưu tú khác tham gia show thực tế, nội tạng dơ bẩn còn không phải việc cũng đã làm qua sao, trên Tianya đã nói tất cả, cậu hiện tại được tham gia vào show bản quyền nước ngoài cũng là nhờ ôm đùi Lương Tỳ, Lương Tỳ trên Tianya lại là một Playboy nam nữ không chừa, Viên Thụy sao có thể ôm được đùi của hắn —— Mẹ nói: “Chính con nghĩ cho kỹ đi!”

Trịnh Thu Dương có thể nghĩ cái gì, vứt câu “Con nghĩ cho kỹ đi” ra khỏi đầu, sau khi chuyển nhà xong một câu cũng không nói mà nhanh chóng rời khỏi, về nhà.

Hắn kỳ thật rất tức giận, mẹ hắn quanh năm lăn lộn trên Tianya, không có khả năng tin mấy lời đồn nhảm này, nói trắng ra là muốn mượn đề tài để nói chuyện của mình, bản thân mất hứng, lấy Viên Thụy ra để mắng cho hả giận. Nhưng phận làm con không thể so đo, mẹ chướng mắt Viên Thụy, không sao, hắn cảm thấy tốt là được rồi.

Hôm nay quay《 Đại Thám Tử 》- Tập 1, Viên Thụy rốt cục có thể đi ra ngoài.

Cậu 6 giờ đã rời giường, đứng trước gương hào hứng bừng bừng ăn diện cho bản thân, bởi vì thời gian còn sớm, Trịnh Thu Dương cũng không vội ngồi dậy, nằm trên giường nhìn cậu thay quần áo rồi lại vuốt gel cả buổi, cảm thấy cậu rất có tinh thần, vô cùng đáng yêu, nói: “Anh tiễn em đi, em lâu như vậy không ra ngoài, chắc cũng không còn ai quay hay chụp lén.”

“Không cần, em 7 giờ đi rồi, Tiểu Triệu đang trên đường tới.” Viên Thụy đứng trước gương soi soi, quay đầu nhìn Trịnh Thu Dương cười nói, “Em đi anh còn ngủ được nửa tiếng nữa.”

Trịnh Thu Dương nghe Triệu Chính Nghĩa sắp đến rồi thì thôi, kỳ thật hắn cũng không buồn ngủ, chỉ là nằm trên giường không muốn động.

Viên Thụy còn nói: “Hôm nay sẽ gặp các khách mời còn lại, còn có tổ tiết mục, tất cả đều là lần đầu tiên hợp tác, em muốn để lại cho người ta ấn tượng tốt. Anh xem, em nhìn đẹp trai không?”

Trịnh Thu Dương giả vờ quan sát đánh giá, nói: “Em tới đây.”

Viên Thụy hướng bên giường đi tới.

Trịnh Thu Dương còn nói: “Gần thêm chút nữa.”

Viên Thụy lại đến gần chút nữa, đứng ở cạnh giường, buồn bực nói: “Có phải là gần đây vẽ nhiều quá, anh lại tăng độ rồi?”

Trịnh Thu Dương vươn hai cánh tay từ trong chăn ra, mở hai ra tay, nói: “Cục cưng muốn ôm một cái.” (Đ : Ặc =)) )

Viên Thụy: “. . . Ha ha ha.”

Cậu nằm sấp xuống, cách chăn ôm lấy Trịnh Thu Dương, vốn định ôm một cái rồi thôi, Trịnh Thu Dương ngược lại không buông tay, rầm rì nói: “Hun cục cưng.”

Viên Thụy lại hun anh một cái.

Trịnh Thu Dương được voi đòi tiên nói: “Sờ JJ của cục cưng nữa.”

Viên Thụy: “. . .”

Trịnh Thu Dương dùng chân đá chăn, nghịch nói: “Không sờ cục cưng sẽ khóc.”

Viên Thụy gục ở trên người anh cười đến toàn thân phát run.

Trịnh Thu Dương cũng không thật sự muốn cho cậu thẩm du cho mình, chỉ là miệng tiện nói đùa, thấy cậu bị chọc cười, bản thân cũng cười rộ theo.

Viên Thụy cười đã rồi, ngẩng đầu lên nhận xét: “Thu Dương, anh bán manh quá. . .”

Trịnh Thu Dương có chút chờ mong, Viên Thụy sẽ khen hắn thế nào?

Viên Thụy trung thực nói: “Quá gớm.”

Trịnh Thu Dương: “. . .”

Viên Thụy: “Ha ha ha.”

Trịnh Thu Dương phẫn nộ nhấc chăn lên lôi cả người cậu vào, đến cuối cùng vẫn bắt cậu phải sờ JJ lớn cục cưng.

Triệu Chính Nghĩa ở dưới lầu đợi hơn 10 phút mới nhận được người, bất quá Viên Thụy từ trước đến nay không đi trễ, kịp giờ là được.

Viên Thụy ở trong nhà nửa tháng, ngoại trừ Trịnh Thu Dương và Phương Sĩ Thanh còn chưa thấy qua người thứ 3, lúc thấy Triệu Chính Nghĩa có phần kích động.

Triệu Chính Nghĩa lại không tâm tư linh thông, bị cậu nhìn chăm chú nhiệt tình, ngược lại xin lượng thứ nói: “Viên ca tôi sai rồi, tôi sẽ lập tức trả 233 tệ kia lại cho anh.”

Viên Thụy nghĩ thầm, cậu căn bản không có ý này a! Bất quá, cậu đã nhiều lần nghĩ cách đòi tiền Triệu Chính Nghĩa, nhưng lại không thể không biết ngượng mở miệng đòi 200 tệ hơn này, đáp ứng mua bao vô-lăng cho Trịnh Thu Dương còn chưa có mua, Triệu Chính Nghĩa đã chủ động đưa cho cậu, thật sự quá tốt!

Cậu vui sướng nói: “Được được, thanh toán qua số di động của tôi đi.”

Triệu Chính Nghĩa tự nhủ, thậm chí còn không thèm khí khách! Đồ keo kiệt!

Nửa tiếng sau, bọn họ đến địa điểm quay, Triệu Chính Nghĩa uống cà phê Viên Thụy mua cho, ăn sandwich Viên Thụy mua cho, cảm thấy Viên ca của hắn thật tốt.

《 Đại Thám Tử 》là hàng ngoại nhập, vì để đủ yêu cầu qua kiểm duyệt trong nước, tổ tiết mục phải điều chỉnh rất nhiều so với nguyên bản, đầu tiên là đổi đội hình người bình thường sang toàn bộ minh tinh, trong 13 vị khách mời, Lương Tỳ là lão đại show truyền hình thực tế trong nước, còn Viên Thụy là thành viên chiếm cứ đầu bảng mấy tháng liên tiếp, những người khác hoặc là nhân vật mới trong hai năm nay chạm tay có thể bỏng, hoặc là thần tượng thành danh đã lâu không già, dù không bì kịp Lương Tỳ, độ chú ý cũng không bằng Viên Thụy, nhưng đều là nghệ sĩ có số lượng fan đông đảo và trung thành tận tâm, nhờ vậy, ít nhất ratting cũng đã có bảo đảm cơ bản.

Lại đến việc hạn chế hình ảnh, nguyên bản là một chương trình có cảnh giết người vô cùng chân thật, hiệu quả make-up và đạo cụ khá khoa trương khiến cho hình ảnh có hơi máu me, mà trong nước lại không phân cấp, trên internet cũng muốn cân nhắc độ tuổi người xem, vì vậy phần này lại phải sửa chữa, chỉ vẻn vẹn chiếu cảnh mập mờ hành hung hoặc lời độc thoại của hung thủ.

Chương trình này tổng cộng 9 tập, bắt đầu từ…

Tập 1 – Tổ đạo diễn tạm thời diễn vai “Người bị hại”, sau mỗi một tập, “Người bị hại” và “Hung thủ” chính là 1 trong 13 vị khách mời. Mỗi một tập quay ba ngày, ngày đầu tiên là quay cảnh điều tra tại hiện trường gây án, mọi người sẽ ở hiện trường và “Phòng chứa thi thể” để tìm những manh mối hữu dụng, ngày thứ hai thì khiêu chiến nhiệm vụ, tổ tiết mục cung cấp nhiệm vụ có liên quan đến vụ án, các khách mời sẽ thi chạy trí nhờ với thời gian, còn phải cạnh tranh lẫn nhau, khách mời đầu tiên giải ra đáp án sẽ được tổ tiết mục cho thêm manh mối, ngày thứ ba mỗi người sẽ vào một phòng riêng để phỏng vấn cùng tổ đạo diễn, nói ra toàn bộ suy luận vụ án cùng với đối tượng mà bản thân nghi ngờ. Sau đó tổ tiết mục sẽ căn cứ biểu hiện ba ngày này, tổng hợp điểm mỗi người, ai có số điểm cao nhất sẽ đạt danh hiệu Đại Thám Tử, người có số điểm thấp nhất vì biểu hiện không tốt, khó coi sẽ bị loại bỏ, mà hình thức đào thải, đó là người “Giết hại” ở tập này, sẽ trở thành “Người bị hại” ở vụ án tập tiếp theo.

Những vấn đề này trước khi ký hợp đồng cũng đã nói rõ, vì Viên Thụy không tiện ra ngoài, sau khi xác định tham gia, tổ đạo diễn liền thông qua weixin liên hệ với cậu, hiện tại đã đến địa điểm chỉ định, cũng là đạo diễn liên hệ trước đó tới đón cậu.

Đạo diễn nhiệt tình nói: “Lương Tỳ sáng sớm đã tới rồi, đang ở bên trong, cậu cũng vào trong đợi đi a.”

Đạo diễn đưa cậu tới cửa rồi đi, vừa vào cửa đã thấy Lương Tỳ đang chơi điện thoại một mình bên trong.

Viên Thụy đã lâu không gặp, biết rõ mình có thể tham gia chương trình này cũng là nhờ phúc của hắn, vội cung kính chào hỏi: “Lương ca khỏe, vẫn không có cơ hội nói lời cảm ơn với anh.”

Lương Tỳ nhìn cậu, bày ra bộ dáng “Đại ca dạy chú em làm người”, nói: “Đường tôi đã cho cậu rồi, có thể sống bao lâu thì phải xem vận mệnh bản thân, thời điểm mấu chốt đừng có phạm lỗi gì ngu xuẩn, nếu khiến tôi mất mặt, thì cậu xong đời rồi.”

Viên Thụy có hơi sợ hắn, nhỏ giọng nói: “Lương ca anh yên tâm, tôi mỗi ngày đều xem Conan, nhất định có thể sống thật lâu.”

Lương Tỳ xùy một tiếng, vô cùng ghét bỏ.

“Thật sự không có kịch bản sao?” Triệu Chính Nghĩa ở bên ngoài nói chuyện phiếm với đạo diễn, tò mò hỏi, “Các người cũng không biết ai sẽ bị ‘Giết’ ở tập nào?”

Điều này đạo diễn khẳng định mười phần nói: “Thật sự không có, tổ tiết mục không có thao tác [1] không gian, ban giám khảo chấm điểm khách mời cũng không phải tổ đạo diễn, mà là mời các chuyên gia trinh thám có chuyên môn đến cùng suy luận tình tiết, người ta muốn chấm điểm như thế nào chúng tôi không kiểm soát được. Lúc ký hợp đồng cũng có nói, có thể sống được mấy tập thì sẽ trả thù lao mấy tập.”

[1]dựa theo yêu cầu kỹ thuật và trình tự nào đó để tiến hành hoạt động

Triệu Chính Nghĩa vẫn không quá tin tưởng, nói: “Cũng không phải không thể khống chế a, nếu Lương ca phải dừng ngay tập 1, các người dám để cho anh ta ‘Chết’ sao?”

Đạo diễn: “. . . Người anh em, đừng nói xui như vậy được không?”

Chạng vạng tối ngày thứ ba , ban giám khảo công bố điểm ba ngày hôm nay, Lương Tỳ điểm xếp cuối, quay xong tập 1 đã bị “Giết” rồi.

Huy chương Đại Thám Tử, dừng ngay trước ngực Viên Thụy. (Đ : Còn ai chê IQ của Tiểu Viên nhà tui nữa ko ╮ (╯╰ )╭ =)))) )

. : .

Viên tiên sinh – 75Viên tiên sinh luôn không vui

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.