Bầu trời Hoàng Liên Sơn Mạch một cỗ ma khí đen đặc che phủ, lờ mờ phía sau là mênh mông huyết hải đỏ lòm, lại thêm một đầu hắc động thông đạo sâu hun hút treo giữa thiên không, bên trong vô vàn đầu trâu mặt quỷ đang hùng hổ xong lên, nhìn lại không khác một trận diệt thế là bao.
Lão Tả Ao thủ chưởng vỗ bay Tiên La Điện Chủ Bạt U, điều một đạo hỏa long vồ giết về phía Phượng Sơn Môn Chủ Phương Tuyến khiến hai vị Thiên quốc Tông chủ toàn thân chấn động, khí tức hỗn loạn đành buông địch nhân lui về sau. Đoạn lão Tả gầm rống, Hắc Hình Kỳ của lão hóa lớn trải rộng, hỏa khí vượng vô cùng, lửa đỏ hừng hừng thiêu đốt huyết hải cùng ma khí từ Ma Huyết Phiên, lại thêm lôi đình dày đặc bổ răng rắc xuống biển máu, Cao Biền vô pháp ẩn núp bên trong đành phải hiện thân.
”Sư đệ, vợ con ngươi vẫn khỏe?” - Cao Biền nhếch miệng gian xảo hỏi. Mệnh Trailer
”Súc sinh, đền mạng con ta!” - Lão Tả Ao gầm lên, song chưởng lão hiện ra hỏa lôi đan xen nổ ầm ầm, một đạo hỏa lôi cầu lớn lao về phía biển máu nơi Cao Biền đứng, huyết hải lập tức biến thành hỏa lôi trì, khắp nơi lôi long, hỏa long gầm gào vồ giết khiến Cao Biền luống cuống chân tay, huyết hải bị Hắc Hình Kỳ thôn phệ ngày càng thu hẹp, nhốt Cao Biền bên trong.
Cao Biền vội vàng ứng biến, điều động huyết hải hóa thành một đầu ma xà khổng lồ đối chọi hỏa lôi hỏa long, lão tự tin mười phần có thể hạ vị sư đệ này nhanh chóng, nhưng lão đã nhầm. Tả Ao lật úp mu bàn tay, hỏa lôi cùng hỏa long bất ngờ xoắn lấy nhau hợp thành một đầu Hỏa Lôi Long khổng lồ há miếng phun ra đì đoàng sấm sét cùng hỏa ngục, đầu ma xà trụ không nổi một chiêu sụp đổ tan thành bọt máu, Cao Biền trúng chiêu lảo đảo, khóe miệng vương một tia máu, hô lên: “Triệu gia, các ngươi còn đứng nhìn, muốn chết chung sao?“.
Cao Biền có chút hoảng hốt, không ngờ bao năm qua hắn khổ công tu luyện chung quy vẫn thua kém vị sư đệ này, những tưởng biến cố khiến Tả Ao rời lánh thế nhân, bản lĩnh mai một, thực không ngờ. Lại thêm Hắc Hình Kỳ kia vốn là Hình Khí Môn trấn sơn trọng bảo, Cao Biền cũng tưởng rằng trận kỳ này đã theo lão Sư phụ Môn chủ vô dụng của hắn xuống mồ, thực không ngờ lại rơi vào tay Tả Ao.
Triệu gia nhân mã sau một khắc lưỡng lự, cuối cùng quyết đinh xông lên hợp sức vây công lão Tả. Tiên La Đồng Điện, Phượng Sơn Hỏa Ấn cùng Thiên Đồng Cổ Kính đồng loạt phóng xuất pháp lực bổ về bên này hợp công khiến lão Tả Ao buộc phải buông Cao Biền quay lại đối phó. Cao Biền được thể huy động Ma Huyết Phiên chụp nguyên cả biển máu lên cường giả các phe, huyết hải đỏ ngầu sôi sùng sục, trong huyết hải lão là bá chủ.
Thế nhưng lão Tả còn một trương hồ lô đeo bên hông chưa dùng tới, Hắc Động Hồ Lô của lão đột ngột hóa lớn, miệng hồ lồ như một chiếc động không đáy, lực hút mạnh mẽ vô song, từng đám huyết hải bị hồ lô hút vào, ma khí cũng không ngoại lệ, Hồ Lô này tham lam y như lúc lão Tả uống rượu vậy.
”Đáng chết!” - Cao Biền quát một tiếng vội thu hồi huyết hải, Ma Huyết Phiên mới khôi phục được bảy tám phần cũng khiến lão bó buộc chân tay, lão điều ma kỳ vặn xoắn như mũi kiếm đâm về phía hồ lô khiến bảo vật này lăn lông lốc xuống thung lũng, nhưng chỉ được một chốc hồ lồ lại bay lên hướng nhân mã các phe hút, cuồn cuộn phong vân chui vào hồ lồ, thậm chí cả ánh sáng cũng bị vặn vẹo hút theo vào, ai nấy chao đảo giữa không trung, Thiên Đồng Cổ Kính vội lao ra đối phó.
”Thái sư, lão Thượng hoàng, nhị vị Tông chủ.” - Thêm một giọng nói lạnh lùng theo vách núi dội tới, bầu trời xuất hiện thêm mấy chục vị cường giả, ai nấy mặt mũi bặm trợn, hình xăm che kín toàn thân, sẹo đan đầy mặt, dẫn đầu là Khúc Bạch cưỡi Tam Đầu Minh Xà, tay cầm Man Huyết Phủ đỏ như máu.
”Hỏng bét, Man Thành.” - Triệu Khống thầm hô một tiếng.
”Các vị, giao ước đã lập, ai bất tuân phải chết!” - Khúc Bạch gầm lên, Man Thành cường giả lao vào Triệu gia chém giết, riêng hắn huy động Man Huyết Phủ khổng lồ bổ về phía Cao Biền, cùng lão Tả ân sư thầy trò hợp lực.
Man Thành cường giả là thế lực mà các tông môn phe phái e ngại nhất, vốn dĩ đám người này là lục lâm thảo khấu, không thân không thích ko ràng buộc, lại trung thành cực kỳ, bọn hắn sẵn sàng cùng địch nhân đồng quy vu tận, chiến đấu tới thường không chết không thôi.
Lý Minh đứng trên tế đàn cùng lão Đại Mo Sư, hắn đang ngẩng đầu nhìn về phía đám âm binh lâu la trong hắc động, chợt nghe Khúc Bạch nói về giao ước, hắn bèn hỏi: “Đại Mo Sư, giao ước gì vậy?“.
Lão Mo Sư ho nhọc mấy tiếng, nói: “Các ngươi niên kỷ còn nhỏ, có nhiều chỗ còn chưa biết, giải thích một lúc không thể thấu triệt. Đại loại Đại lục cường giả, tuyệt đối không được bước chân vào Man Hoang. Man Thành đời đời trấn thủ, vi phạm ắt bị bọn hắn tìm giết. Đấy là vạn năm quy tắc, chưa từng có ngoại lệ!”
”Còn có loại chuyện này?” - Lý Minh đưa tay lên cằm vuốt vuốt.
Cục diện vốn đã rối rắm vô cùng, đạo Âm Binh đầu tiên bắt đầu hạ giới, mỗi tên khí tức quỷ dị vô cùng, thân người, đầu trâu, mặt ngựa, đủ các chủng loại. Bọn Âm Binh đáp xuống thung lũng gầm gào chú ngữ khó hiểu. Lúc này Thiên Ngục Hỏa Trận đã tắt, một chút nham tương còn sót lại không thể cản bước âm sai, lập tức Man Thành cường giả tách ra một nhóm lao vào chém giết. Man Thành cường giả tu vi thấp nhất đều ở Thâu Linh Cảnh, điều động thiên địa lực lượng cực kỳ đáng sợ, dường như Man Hoang quy tắc không hạn chế bọn hắn, âm binh từng tên đầu rơi máu chảy, mất mạng hóa thành một đạo Cửu U khí bay trở về hắc động lớn treo trên thiên không.
Man Thành tuy mạnh, nhưng số lượng lại không đủ, phần nhiều phải đối phó Triệu gia, chưa kể còn mấy đạo khí tức đang rình rập xung quanh Hang Hao thung lũng chưa xuất đầu lộ diện, hẳn là bọn Thiên Ma Giáo, Thiên Hoa Tông, Tây Lâm, Hắc Vực đợi chờ ngư ông đắc lợi. Âm binh mỗi đạo xuống cả ngàn người, Man Thành bắt đầu để lọt lưới, từng tên âm sai tản ra xung quanh dùng máu vẽ trên mặt đất, bọn hắn đang xây dựng tế đàn.
”Đại Mo Sư, bọn hắn là quỷ phương nào?” - Hắc Quy cũng cảm thấy gớm ghiếc.
”Cửu U Giới!” - Lão Mo Sư đáp. Đây còn là lần đầu bọn Lý Minh nghe qua, lúc trước có nghe Đế Vi nói về Thần Giới, nay lại thêm Cửu U, bọn hắn sắp hồ đồ đến nơi.
”Tiểu lừa gạt, ngươi dẫn bọn hắn đi.” - Nghiêm Bảo Tính bấy giờ khôi phục một hai thành công lực cũng nhảy vào chiến trận, lão vốn bị Ly Tào Phán Quan đập một chưởng, bấy giờ là lúc lão ra tay xử lý bọ lâu la giải tỏa ức chế.
Trong một thạch động đâu đó trên núi, lão Đại Mo Sư đang cúi gập người lễ bái một đôi điểu thần tượng trông giống Phượng Hoàng, trên lưng đôi điểu tượng này có một tòa cổ tháp đen ngòm tỏa ra khí tức tang thương cổ xưa bay lơ lửng. Lý Minh đứng phía sau ngạc nhiên không nói, bọn hắn nhận ra tòa cổ tháp này, Man Hoang hư ảnh một đêm hắn không thể quên, tòa cổ tháp chấn nát Ma Huyết Phiên, uy lực thông thiên triệt địa.
Lão Đại Mo Sư tế bái xong, lão đột nhiên quỳ xuống, xá dài nói với Lý Minh: “Lý thiếu hiệp, tộc nhân của ta còn xin thiếu hiệp chiếu cố!“.
Lý Minh lúng túng, một tay cầm phương thuốc giải hồn độc, một tay vội vã đỡ lão Mo Sư dậy, nói: “Đại Mo Sư, chúng ta nào dám. Moan tộc ơn huệ, Việt tộc ắt phải báo đáp.”
”Thiếu hiệp, để ta kể một chuyện.” - Lão Mo Sư ngồi xuống, đoạn nói: “Truyền thuyết tộc ta kể, Moan Việt vốn chung gốc, điều này là thực.”
Bọn Lý Minh nhìn nhau, quả thực Moan Tộc hình dáng tám chín phần giống Việt Tộc, chỉ là phong tục khác nhau.
”Chúng ta là một nhánh Việt tộc, gọi là Ư Việt. Vạn năm trước, sau chiến trận loạn lạc, chúng ta có nhiệm vụ thủ hộ nơi này. Khục khục!”
”Thủ hộ, thủ hộ cái gì?” - Hắc Quy nhanh nhảu.
”Thần Ma Mộ Địa! Chúng ta là thủ mộ tộc!” - Lão Mo Sư nói ra một lời làm rúng động tâm thần bọn hắn, Man Hoang không ngờ lai lịch to lớn như vậy, vậy mà tu chân giới còn truyền tai nhau rằng Man Hoang thiểu tộc bị Thần linh phong cấm ghét bỏ, không ngờ bọn hắn là lại người canh giữ mộ địa của Thần Ma, đúng là một trời một vực.
”Đại Mo Sư, chúng ta từng thấy Man Hoang hư ảnh, còn có cả âm binh quân đoàn, chuyện này?” - Từ Thức lập lờ khẳng định, nhưng hắn không dám chắc.
”Đúng vậy, là hình ảnh thượng cổ chiến trận!” - Lão Mo Sư gật đầu, nói thêm: “Các ngươi hẳn biết Hắc Bạch Giang?“.
Bọn Lý Minh gật đầu, tất nhiên bọn hắn biết, Hắc Bạch Giang là gianh giới tự nhiên giữa Man Hoang và Đại Việt, quỷ dị vô cùng, đã bị Pháp Vân Tự cường giả thiết lập cấm chế, nội bất xuất ngoại bất nhập.
”Hắc Giang chính là con sông ma khí các ngươi đi theo tới Hoàng Liên Sơn Mạch. Bạch Giang ở phía sau Hang Hao Sơn. Về sau hợp lại thành một dòng, đều chảy ra từ Thần Ma Mộ Địa. Tộc nhân ta đang đợi ở phía Bạch Giang đầu nguồn, phiền các ngươi dẫn bọn hắn xuôi dòng.” - Nói xong, lão đưa một một tấm bản đồ Man Hoang cực kỳ chi tiết, quả thực có Hắc Bạch Giang hai dòng hợp lưu ở phía nam sát với Đại Việt.
Lý Minh muốn hỏi thêm, hắn còn rất nhiều thắc mắc trong lòng không cách giải thích, nhưng thời gian không đợi chờ hắn. Lúc này, bên ngoài lão Nghiêm cùng Man Thành cường giả bị Thiên Ma Giáo quấy nhiễu khiến Cửu U Âm Binh vô pháp khống chế, một tòa tế đàn khổng lồ chiếm một góc thung lũng được bọn âm binh dùng chính nham thạch từ hỏa ngục trận xây dựng thành, bên trên tế đàn khắc vô số Cửu U chú ngữ, từng tên âm sai cắt cổ tay để dòng máu đen ngòm chảy vào rãnh tưới lên tế đàn, từng Cửu U ngữ cổ tự đen ngòm phát sáng. Nghiêm Bảo Tính thấy vậy bèn ném một cây phật xử vào Cửu U tế đàn, nhưng địch nhân của lão là Thiên Ma Giáo Tả Hộ Pháp Lỗ Đan bám riết không tha, đưa một cây ma đao chém bay phật xử.
”Mô phật, tiểu lừa gạt là người của bần tăng, ma thí chủ đừng hòng tranh đoạt.” - Nghiêm Bảo Tính từng đụng độ với Lỗ Đan mấy lần trong Man Hoang, hai bên động thủ chung quy cũng vì Lý Minh, một bên muốn giết, một bên muốn sống, giờ phút này vẫn đang sính cường.
Cả vạn tên âm binh cùng nhau huyết tế, tế đàn phủ kín bởi u huyết phát xạ ra hắc quang đen ngòm, một đạo khí tức hùng hồn theo hắc động thông đạo giáng xuống Hang Hao thung lũng, Ly Tào dùng hàng vạn âm sai huyết tế, đổi giá lớn để pháp thân tới Hoang Giới, thung lũng hiện ra một ma ảnh khổng lồ, ma ảnh thủ chưởng vỗ ra chấn một đám Thiên Hoa Tông hóa thành mưa máu.
”Gràooo!” - Ly Tào Pháp Thân ngửa mặt lên trời gầm rống, hắn không điên cuồng tấn công cường giả mà thi triển từng quyền liên tiếp nện xuống đại địa Man Hoang nổi tiếng cứng rắn, thung lũng hồi lâu nứt ra một khe nhỏ hiện ra vô số quan tài khổng lồ treo lơ lửng bên dưới, âm khí tỏa ra theo lòng đất thoát ra mù mịt. Lý Tào miệng lầm rầm Cửu U chú ngữ, một cổ quan tài bất chợt nhúc nhích, người chết như muốn phá quan đi ra.
”Thủ Mộ Giả!” - Lão Tả Ao quát lớn, Triệu gia nhân mã đầu óc quay cuồng, Cao Biền liền đem lá ma kỳ phất mạnh chấn tan âm công của Tả Ao.