Bên trong thạch động, thời khắc Lý Minh luyện thành Cửu U Linh Quyết, nguyên thần hắn hóa thành từng đầu xiềng xích quy tắc chấn phá không gian, trật tự xiềng xích của hắn như muốn phá bỏ vạn đạo tồn tại cố hữu quanh mình, chín bức cổ tự hóa thành Cửu Xích Quy Tắc leng keng múa lượn quấn quanh người hắn, mỗi sợi xích ánh lên một màu đại diện cửu đại quy tắc tỏng thiên địa, cảm giác như thiên địa đại đạo đều bị xiềng xích cắn nuốt, vạn pháp không cách nào tới gần người Lý Minh, hắn như đang đứng bên trong hồng mông hỗn độn, nơi mọi thứ hỗn loạn bất tuân.
Ngồi bên cạnh Lý Minh, Từ Thức ngộ tính không thấp, hắn cũng nhìn thấy lão Đại Mo Sư thi triển Cửu U Linh Quyết, cũng chìm đắm trong đốn ngộ, nhưng hắn đột nhiên cảm thấy xung quanh mình không gian đang bị phá nát, một cảm giác áp bức trong lồng ngực khiến Từ Thức khó chịu tỉnh lại, Hoàng Nam cùng Hắc Quy vội kéo hắn ra xa chỗ Chính Minh bị thương, Từ Thức hít thở vội một hơi miệng phun máu, hắn cảm giác vừa rồi mình bị ném vào vực thẳm chết chóc, nơi đó không một chút sinh khí, không một chút quy tắc, không thời gian như muốn nghiền nát hắn, cả bọn nhìn về Lý Minh, không gian quanh người hắn bị chín sợi xiềng xích chấn nát đang ầm ầm sụp đổ.
Một đám cổ tự còn lưu lại lúc lão Mo Sư thi pháp tự động xếp lại cùng nhau hóa thành một tên nam tử tóc tai bay loạn, ánh mắt sắc bén khiếp người, trong hắn như một viễn cỗ mãnh thú, một ánh nhìn cùng khiến người ta rét run. Đứng trên tế đàn, tên nam tử nhìn qua Lý Minh cùng đám huynh đệ, đoạn mở miệng, giọng hắn tha thiết mà ân cần, như một vị trưởng bối quan hoài đám hậu nhân của mình: “Thiếu niên, Việt tộc bây giờ thế nào?“.
Tản đi Cửu Xích Quy Tắc, Lý Minh mở mắt nhìn về tên nam tử đứng trên tế đàn, cảm giác nguyên thần đồng điệu khiến hắn hiểu rõ vị thân phận vị nam nhân kia, Cửu U Linh Quyết có lẽ chính là tuyệt học của hắn, Lý Minh tóm tắt kể lại, vị nam nhân kia buồn bã: “Đã như vậy rồi sao!“.
Thương hải tang điền, nam tử kia chỉ là một đạo chấp niệm, một tia tàn hồn còn lưu lại thế gian, hắn nhìn Lý Minh nói: “Hậu nhân, thời gian ta không còn nhiều, người tiến lên nhỏ máu vào đây.“.
Lý Minh nhìn vị nam tử, một cảm giác thân cận cùng tin tưởng khiến hắn không chút ngại ngần làm theo, hắn nhỏ máu vào trung tâm tế đàn nơi tòa cổ tháp đang lơ lửng phía trên, tế đàn ảm đạm từ lúc lão Mo Sư chết đi đột nhiên rực sáng chói lòa thạch động, một liên kết vô hình giữa Lý Minh cùng tế đàn được thiết lập, hắn lập tức cảm nhận được sợi dây liên hệ với tòa cổ tháp kia, hắn nhìn thấy từng gốc cây ngọn cỏ trong thung lũng, hắn đếm được một trăm cỗ hắc quan bị xiềng xích chôn vùi dưới thung lũng đại địa, hắn nghe thấy tiếng lá cây xào xạc phát ra từ trăm gốc Hoàng Đàn xung quanh thung lũng, dưới mỗi gốc cây là một tòa thiết quan khổng lồ được xích sắt nâng đỡ lơ lửng trong lòng núi, từng sợi rễ Hoàng Đàn bao bọc kín lấy thiết quan dường như hấp thu năng lượng từ đây tạo nên một pháp trận vô hình che dấu đi sơn mạch, áp chế hắc quan bên dưới.
Trăm gốc Hoàng Đàn cũng đang cuồn cuộn cung cấp nguyên thần năng lượng cho Lý Minh, tại nguyên thần không gian bên trong não hải, một tòa Thái Cực Đồ vận chuyển cực nhanh khai phá hỗn độn, chính giữa cắm một cây trường côn như định càn khôn thiên địa, một đầu định âm dương, một đầu câu thông hỗn độn. Lúc này Cửu Xích Quy Tắc hiện ra quấn chặt vào trường côn, nguyên thần lực lượng của Lý Minh được câu thông với Thần Ma Mộ Địa, Thái Cực Đồ của hắn trực tiếp bạo lớn, không gian nguyên thần mở rộng chưa từng có, từ chỗ chứa được cả một tòa thành lớn, nguyên thần không gian của hắn bành trướng hàng nghìn lần đủ để chứa một tòa đại lục, hắn cảm giác như nắm cả thiên địa trong tay, mạnh mẽ chưa từng có.
Lực lượng luôn đi kèm với trách nhiệm, hắn trở thành một đời Thủ Mộ Giả mới, vị nam tử nhìn hắn hài lòng, ánh mắt toát lên một tia hy vọng, trước khi biến mất, hắn truyền lại Cửu U Linh Quyết khẩu quyết:
”Việt Thiên Quyết,
”Lạc Thiên Thần,
”Âm Dương Sinh,
”Thiên Địa Diễn,
”Trọng Nguyên Thần,
”Phá Thiên Địa,
”Đoạt Hồng Mông...!“.
”Các ngươi ở lại đây.” - Lý Minh nói với bọn Hắc Quy, đoạn lăng không bay ra đứng trên đầu Ma Vương thi cốt, hắn vung tay đoạt một sợi Hắc Quan Xiềng Xích vào tay, Lý Minh đưa tay vuốt, sợi xích to như thân người hóa nhỏ quấn vào song thủ hắn, Cửu Xích Quy Tắc hiện ra bám vào Hắc Quan Xiềng Xích rồi ẩn đi, Hắc Quan Xiềng Xích thi thoảng ánh lên từng màu bất định.
Ma Vương thi cốt đang lao về phía lão Tả Ao đột nhiên đứng lại hướng phía Lý Minh gầm lớn, tên ma đầu này đã ngửi thấy mùi xích thần trật tự trấn áp hắn vạn năm, chẳng cần Cao Biền điều khiển, Ma Vương theo bản năng hung ác giơ thủ chưởng đập về phía Lý Minh, chưởng lực của hắn mạnh tới nỗi chấn không khí nổ ầm ầm.
Lý Minh nheo mắt, vươn vai đấm ra một quyền, nguyên thần lực lượng của hắn theo đầu quyền phóng ra ẩn vào bên trong Cửu Xích Quy Tắc, một tiếng nổ rung chuyển thung lũng, Ma Vương thi cốt lùi lại ba bước, xương cốt nơi bàn tay hiện ra từng vết rạn nứt.
Cao Biền thấy nguy vội vã cuốn Ma Huyết Phiên hóa một mũi huyết thương khổng lồ đâm về phía Lý Minh, đạo huyết thương như muốn đâm thủng bầu trời tập kích sau lưng hắn. Lý Minh nghiêng vai, một đầu xiềng xích quấn chặt vào cánh tay phải, tay trái cầm đầu còn lại, hắn cầm Hắc Quan Xiềng Xích vụt mạnh về phía huyết thương, xiềng xích ánh lên xích sắc chí dương chí cương hỏa đạo pháp tắc, Hắc Quan Xiềng Xích lập tức chấn nát huyết thương, ma khí tan rã, trên mặt Ma Huyết Phiên hiện thêm một vết rách.
”Ranh con!” - Cao Biền rống lên, lão thiên tân vạn khổ mới khôi phục được tám phần Ma Huyết Phiên, không ngờ một chiêu của Lý Minh liền đánh rách ma kỳ của lão.
Lão biến đổi thủ pháp, huy động ma kỳ hóa thành huyết hải chụp về Lý Minh, huyết hải sôi sùng sục, ma khí thôn thiên hòng thôn phệ hắn, từng đầu bạch cốt khổng lồ trong huyết hải đứng dậy lao về phía Lý Minh, bọn chúng chính là Thần Ma xương cốt bị Ma Huyết Phiên thôn phệ. Lý Minh lạnh lùng cầm Hắc Quan Xiềng Xích múa mạnh, trăm trượng xung quan thân hắn hóa thành một vùng hỗn độn đạo pháp bất xâm, từng tôn Thần Ma Cốt sụp đổ, xương cốt bị nghiền nát, huyết hải bốc hơi, ma khí tiêu thất.
Cao Biền thấy có biến sự vội hô lớn: “Quỷ Chủ!”, đồng thời điều khiển Ma Vương cuốn lấy Lý Minh, lão tranh thủ mở ra Tây Lâm Hắc Quan cuối cùng.
Quỷ Chủ phóng ra một đóa quỷ hỏa khiến lão Tả Ao chao đảo, giúp Diêm Vương đoạt lại Sinh Tử Bộ từ lôi đình, đoạn hắn nghe thấy Cao Biền gọi, nhìn về phía Lý Minh gầm to khó nghe: “Thủ Mộ!“.
Quỷ Chủ bỏ qua lão Tả lao về phía Lý Minh, dường như bọn thi cốt này cảm nhận được kè thù, trông thấy Lý Minh đều hóa điên bất chấp tấn công. Quỷ Chủ cả người bốc lên lam hỏa, ngọn lửa xanh xao quỷ khí bốc cháy âm u, hắn tụ một quả cầu lam hỏa khổng lồ ném lên trời bao trùm thung lũng, không thời gian bị quỷ hỏa đốt cháy vặn vẹo, Lý Minh đứng chính giữa biển lửa cảm thấy như rơi xuống quỷ vực, trăm vạn quỷ hồn hóa từ lam hỏa vồ về phía hắn. Lý Minh dùng Hắc Quan Xiềng Xích nhắm từng đầu quỷ hồn vụt mạnh, quỷ hồn lập tức tan đi nhưng một lúc sau lại đâu vào đấy, từ biển lửa lại lù lù đứng dậy, Lý Minh dậm mạnh hữu cước, Thái Cực Đồ dưới chân lan rộng, quỷ hỏa u hồn tiến vào phạm vi lập tức bị Thái Cực Đồ nghiền nát, nhưng quỷ hỏa quỷ dị vô cùng, vẫn không bị Thái Cực Đồng luyện hóa ra âm dương nhị khí, lam hỏa thậm chí nhiễm xanh cả Thái Cực Đồ của hắn, ý đồ muốn thôn phệ ngược Thái Cực Đồ.
Quỷ Chủ tay múa, biển lửa cành cháy mạnh, quỷ hỏa nằm ngoài thiên địa thái cực ngũ hành, Thái Cực Đồ của Lý Minh không cách nào xử lý, Quỷ Chủ thi cốt cười cạch cạch răng va vào nhau nói: “Thủ Mộ! Chết!“.
Quỷ hỏa càng cháy mạnh, Thái Cực Đồ của hắn bị nung tới tan chảy, Lý Minh đau đớn thống khổ gầm lên, quỷ hỏa muốn biến Thái Cực Đồ thành quỷ khí, Thái Cực Đồ thông với nguyên thần não hải hắn, trong đầu Lý Minh bấy giờ lửa xanh âm u đang đốt nguyên thần hắn vặn vẹo.
Lý Minh trừng mắt, hắn triệu hồi Âm Dương Côn cắm nơi Thái Cực Tâm Nhãn, song thủ đem Hắc Quan Xiềng Xích một đầu quấn chặt vào thân trường côn, đoạn hắn tung mình nhảy lên, hữu cước đạp lên đầu thân côn, cả người xoay mạnh, Thái Cực Đồ lập tức đảo chiều, Hắc Quan Xiềng Xích như thần ma song thủ theo trường côn vung mạnh quay vù vù, quỷ hỏa bị trục xuất hóa thành từng đầu quỷ hồn ào ào bay ra khỏi Thái Cực Đồ, trên đầu Lý Minh cũng hiện ra một đóa quỷ hỏa bị trục xuất.
”Chết!” - Lý Minh gầm to, Âm Dương Côn hóa lớn chọc ra một lỗ thủng trên bầu trời tỏa ra hư vô mờ mịt khí tức, Thiên Ảnh Huyền Thiết câu thông hư vô, Lý Minh đem xiềng xích quấn mạnh, một đầu lốc xoáy khổng lồ không kém lão Diêm Vương đánh ra hút mạnh quỷ hỏa ném vào trong lỗ thủng trên bầu trời, quỷ hồn gào lớn ngược hướng muốn chạy, Lý Minh liền đem xiềng xích đổi sang lục sắc hóa sinh mệnh quy tắc, hắn vung xiềng xích vút loạn trong biển lửa, quỷ hồn gào lớn bị lốc xoáy ném vào hư vô.
Đúng lúc này Cao Biền thành công thả ra Ma Thần Yêu Vương thi cốt, một bộ Cùng Kỳ xương cốt khổng lồ đứng dậy há miệng gầm to, đôi cánh dính chút da thịt lông vũ đập loạn, từng trận gió lớn ẩn bên trong phong nhận sắc bén chém loạn khắp nơi khiến vô số nhân mã các phương quan chết trên đỉnh núi mất mạng.