Cánh tay trắng ngần của Vũ Thủy lộ ra hở tới tận vai để cho bao gã phàm phu tục tử thèm nhỏ rãi, thú tính trong người nổi lên, la hét giống như bọn dạ miêu tới kỳ động dục vậy. Lý Minh trông thấy cảnh tượng như vậy thì lấy làm bất bình lắm, nhưng hắn còn có chỗ chưa rõ quy củ nơi đây nên không dám làm càn, hắn lại suy nghĩ Vũ Thủy ắt hẳn cảnh giới phải ngang với Trần Lộc, đều là Huyễn Nhu Cảnh cấp Đại trưởng lão, đã là cường giả trấn trụ một phương, tự khi nào lại thụt lùi trở về Thâu Linh Cảnh để tên đầu rắn kia gia hại.
Ngay lúc này thì bọn quần nữ Vô Vi Tông lục tục kéo tới, mấy chục người phi thân tới chỗ bọn trưởng lão đang đứng, ánh mắt bất thiện nhìn về Hắc Long Nhân. Điệp Hiên tính nóng hơn cả, chưa đợi bọn trưởng lão phân phó đã đạp phi kiếm nhảy xuống chiến đài đứng đối diện cùng Hắc Long Nhân quát lên: “Súc sinh, nếu ngươi không dùng thủ đoạn đê hèn ám toán sư tỷ ta, thì ngươi bây giờ cũng chỉ là một con rắn chết.”
Hắc Long Nhân ban đầu trông thấy Điệp Hiên có khí chất nhưng nàng mở miệng ra thì lập tức mạt sát người, Giao tộc kỵ nhất là bị thế nhân so sánh với xà tộc, nàng lại chửi một câu súc sinh khơi gợi lên thù hằn giữa nhân và yêu, Hắc Long Nhân dù có mê luyến tới mấy thì cũng làm sao mà giữ bình tĩnh cho được, hắn bèn xuất ra một quyền muốn cường thế đập chết Điệp Hiên nhưng liền bị nàng một kiếm chấn lui khiến mọi người ồ lên, gã cười nói: “Tụ Thần Cực Cảnh. Để ta xem thân thể nàng có tuyệt mỹ như vị sư tỷ kia hay không.”
Thì ra chiếc đại phá thuyền này có công dụng kỳ lạ, đem cảnh giới của song phương áp chế về công bình, thảo nào một quyền của Hắc Long Nhân bị Điệp Hiên phản kích mạnh mẽ tới như vậy.
Điệp Hiên đem nguyên thần của nàng phóng thích ra biến thành một màn sương mờ lãng đãng phủ kín đại phá thuyền, khiến cho Hắc Long Nhân tầm nhìn trở nên hẹp lại, nàng biết gã thủy tộc này lực công kích bá đạo, cận thân chém giết rất khủng bố, vậy nên nàng tựu kế đem hắn ném vào sương mù, còn bản thân thì đứng từ xa công lại, đấu pháp rất hay khiến bọn cường giả tấm tắc khen ngợi. Qua mấy chiêu đầu, Hắc Long Nhân có vẻ rơi vào thế hạ phong, bị Thanh Thủy Kiếm Quyết đánh rất rát, lại không trông thấy phương hướng nên bị thụ thương nhẹ, nhưng qua một hồi
thì đầu giao của hắn ngả nghiêng nghe ngóng, dần thích nghi đem kiếm pháp của Điệp Hiên hóa giải hoàn toàn.
Điệp Hiên biết đánh lâu thì nàng không phải đối thủ nên quyết định dùng sát chiêu, nàng vận kiếm quyết đem thanh trường kiếm ném đi, để trường kiếm tự động quấn quanh tấn công địch nhân, đoạn nàng đem nỏ sau lưng gỡ ra để lên vai, chân trái quỳ, chân phải trùng xuống nhắm bắn Hắc Long Nhân. Toàn bộ sương mờ phủ trên phá thuyền bị chiếc nỏ của Điệp Hiên hút lấy toàn bộ, đem nguyên thần lực lượng tụ vào mũi tiễn, mũi tiễn dần dần trở nên sắc lạnh, lờ mờ phát ra sát khí, Hắc Long Nhân thấy thế cũng kinh hoảng vội vã nhảy lùi về sau, song phương một chiêu bộc phát...
”Tướng quân, tướng quân!” - Điệp Trang, Điệp Tử cùng bọn quần nữ đột nhiên chạy lại vây quanh Lý Minh, nhất loạt quỳ xuống sát đất cầu xin hắn xuất thủ cứu Điệp Hiên cùng Vũ Thủy. Lý Minh đang thầm tiếc cho Điệp Hiên một chiêu không thể bắn chết được Hắc Long Nhân, để hắn vận Long công phản kích đem Long trảo đập văng mũi tiễn thì bọn quần nữ đã ập tới bủa vây, hắn có muốn chạy lên trời cũng khó.
Lý Minh còn chần chừ chưa quyết thì Hắc Long Nhân đã đem Điệp Hiên cột ra sau lưng Vũ Thủy, lại thi triển trò đồi bại đem một đoạn váy của nàng xé đi. Mấy vị Việt tộc thần thông giả tức giận tới đỏ mắt nhưng cả Vũ Thủy cũng đã chiến bại thì bọn hắn có nhảy tới cũng chỉ là chịu chết, kẻ nào bàn tay cũng nắm chặt tới hằn lên cả vệt máu. Lý Minh hừ lạnh một tiếng không thèm đáp lời bọn quần nữ mà tung mình nhảy xuống chiến đài, bọn cường giả lần này không ồ lên mà cất tiếng chửi rủa thóa mạ, bởi bọn hắn đang ngắm mỹ nhân thì xuất hiện kỳ đà cản mũi.
Hắc Long Nhân đang trêu đùa mỹ nữ ngạc nhiên nhìn lại không hiểu từ đâu xuất hiện một gã tiểu tướng cổ quái. Lý Minh lại không thèm để ý tới gã mà đưa mắt nhìn ngắm chiếc phá thuyền, bề mặt khoang thuyền rộng rãi phải tới mấy trăm trượng vuông, một cảm giác tang thương phả vào mặt, nơi này giống như có vô hình quy tắc đánh lên hồn phách hắn, đen ấn ký khắc vào nguyên thần không gian, có lẽ việc áp chế cảnh giới bắt nguồn từ đây.
”Tiểu tử, báo danh đi.” - Hắc Long Nhân thấy hắn lơ đảng thì quát lên, Lý Minh cũng ngạc nhiên không kém, rõ ràng hắn đang giả danh một vị tướng trung nhiên, vậy mà gã này có thể nhìn ra sự cổ quái bên trong, chứng tỏ Giao nhãn của gã có chỗ bất phàm.
”Tam thiếu vực chủ. Cẩn thận không được khinh địch!” - Giữa rừng người thóa mạ vẫn có mấy gã thủy tộc tốt bụng lo lắng nhắc nhở Hắc Long Nhân, gã chính là tên sử san hô kiếm khí, gã sử vỏ sò đứng bên cạnh cũng muốn lo lắng nhảy dựng cả lên, địch nhân bản lãnh thâm bất khả trắc, chưa ra chiêu nào mà bọn hắn đã kẻ chết người bị bắt, nhưng dù sao bọn hắn cũng có chút yên lòng bởi dưới kia là thiếu vực chủ, Vũ Thủy cũng phải bại dưới tay vị tam thiếu này.
Lý Minh đem yêu đao sau lưng huơ lên trời nói: “Bản tướng Thiệu Tuế, Việt tộc Bảo Thắng Quân bản bộ, hôm nay muốn bắt một đầu giao long làm thú cưỡi xông pha trận mạc.”, đoạn hắn khuynh đao chém xuống đầu Hắc Long Nhân, thế đao trông đi rất nhẹ nhàng vô lực.
Nhưng đột nhiên Hắc Long Nhân nhảy dựng cả lên, miệng gầm chấn động cả mặt biển bên dưới, bởi trong mắt hắn yêu đao kia đang một hóa làm hai, hai hóa làm bốn, điệp gia liên miên đem bóng đao phủ kín cả phá thuyền, đây là Lê gia Đao pháp Thập Nhị Đao Thức thức thứ nhất bị Lý Minh đem bát quái dung nhập vào, mỗi đao chém ra liền điệp gia thành sáu mươi tư đường tương đương với sau mươi tư quẻ, mỗi đường lại bị hắn giấu trong đó ngũ hành biến hóa, sinh ra tới cả ngàn đường đao, đem uy lực phát huy tới cùng tận.
Hắc Long Nhân biết gặp phải cường địch liền đem song thủ hóa thành long trảo, lân phiến đen kịt rắn chắc lớp lớp mọc ra, Hắc Vực Hóa Long Công trấn giáo bị hắn đem ra sử, một trảo cực mạnh đập xé mở đao pháp của Lý Minh, đao khí chém vào lân phiền gã kêu lên choang choang, chính vừa rồi một chiêu này đã giúp hắn thoát khỏi sát tiễn của Điệp Hiên, không ngờ ngay chiêu đầu gặp tên tiểu tướng hắn đã phải sử ra.
Nhân lúc Hắc Long Nhân chưa kịp hoàn thủ, Lý Minh đã chém ra thức thứ hai, lần này thế đao của hắn chỉ có tám đường nhưng uy lực lại lớn hơn rất nhiều, đem tám phương Càn Khôn trong bát quái vây lại Hắc Long Nhân khiến gã cuống quýt đem Long tộc thần thông bộc phát, đem rất nhiều long ảnh bay lượn quanh thân chặn lại đường đao. Nhưng Lý Minh xuất thủ quá nhanh, Hắc Long Nhân còn chưa kịp đỡ thức thứ hai thì hắn đã chém ra liên tiếp thức thứ ba cùng thức thứ tư, hình thành tứ tượng cùng lưỡng nghi đao, vừa vặn hình thành một thái cực đồ từ đao khí chụp lên địch thủ. Hắc Long Nhân hự lên một tiếng, long ảnh tan biến, lân phiến vỡ nát quỳ gục xuống phá thuyền, Lý Minh tính toán sử lực vừa vặn để hắn bị trọng thương chứ không chết, hắn vẫn huơ yêu đao đứng đó chờ đợi, Hắc Long Nhân hạ được Vũ Thủy sẽ không chỉ có chút bản lãnh ít ỏi như vậy.
Quả nhiên gã thủy yêu này vươn mình đứng dậy, nhỏ toẹt một bãi máu sau đó nhìn Lý Minh với ánh mắt cuồng si, dường như gã đang xem Lý Minh là con mồi, công cụ để thử chiến lực của gã vậy, gã nói: “Đánh hay lắm, đã rất lâu mới có kẻ làm ta bị thương! Tới!”, dứt lời gã ưỡn ngực ngửa mặt lên trời gầm vang, biểu hiện cho việc thi triển Hóa Long Công tuyệt kỹ, trong chốc lát cả người gã toàn là lân phiến đen kịt, song trảo hiện lên móng vuốt sắc bén kinh người, trên đầu nhú ra một đoạn sừng nhỏ, long khí vàng óng tuy còn thưa thớt nhưng lờ mờ hiện ra quanh thân. Cơ thể gã lúc này đã to lớn gấp bốn lần Lý Minh, quần áo mặc trên thân rách tơi tả, gã nhảy xổ lại muốn cận thân chém giết cùng hắn, từng bước di chuyển của gã đem phá thuyền chấn cho lung lay, bọn cường giả quan chiến kinh hãi đứng nhìn, Giao tộc quả nhiên mạnh mẽ vô song.
Hắc Long Nhân trong nháy mắt áp sát, đem một trảo bổ xuống Lý Minh, thần thông bộc phát đánh ra đủ các loại trảo chỉ, long tộc trảo pháp biến hóa đa đoan đem mặt sàn phá thuyền rắn chắc xé ra vô số vết xước, phải biết Lý Minh chém mấy chục đao nhưng cả một cái rỉ sét cũng không bung ra, vậy mà gã kia này cào nhẹ một cái suýt thủng cả thuyền, khí thế cực kỳ kinh nhân dọa cho bọn Vô Vi quần nữ tái cả mặt.
Nhưng Lý Minh cứ đứng trơ ra như gỗ, đoạn hắn đưa yêu đao chọc chênh chếch về phía Hắc Long Nhân, yêu đao hoành một đường rất kỳ lạ, lách qua vô số chưởng chỉ chọc thẳng vào dưới nách gã Giao tộc, thời điểm lại vô cùng vi diệu, chọn ngay vừa lúc Hắc Long Nhân giơ thủ trảo định vồ xuống đòn thứ hai. Gã tam thiếu vực chủ chiêu số đã xuất ra, nếu đập xuống thì nách gã sẽ tự chọc vào thanh yêu đao, gã ứng biến mau lẹ đem chưởng lực hất mạnh về sau, cả người lăn đi một vòng vội vã đứng dậy, mắt hoa lên, tay trái đau nhức không chịu nổi bởi chính lực phản chấn của mình, gã loạng choạng lùi lại thủ thế.
Lý Minh không thèm thừa cơ truy kích, cứ đem yêu đao huơ huơ trên đầu, làm cho mấy gã phục kích nhìn đứng quan chiến nhìn thấy thầm phát hoảng. Hắc Long lấy lại tinh thần lại nhảy xổ vào người Lý Minh, muốn dụng song cước từ xa đá chết hắn, tiếng rồng ngâm phá lên sau mỗi phát cước của gã. Lần này Lý Minh đem yêu đao đi sát đất lách qua long ảnh, sau đó bất chợt đâm ngược lên trên, chọn ngay lúc Hắc Long Nhân thu cước mà đâm thẳng vào bắp chân hắn, lần này Hắc Long Nhân không còn cơ hội sửa sai, do gã đá quá nhanh nên tốc độ thu chân cũng không kém, một vết đao chí mạng đem chân gã rạch ra một đoạn dài, Hắc Long gầm lên lăn lộn mấy vòng tiếp tục tránh đi, đưa tay chỉ vào Lý Minh nói: “Ngươi, ngươi biết Hóa Long Công!”
Lý Minh đem yêu đao cắm vào sau lưng nói: “Bản tướng thần thông quảng đại, đã tu qua chín chín tám mươi mốt bộ thần công, Hóa Long Công chỉ là môn mèo què trong đó.”, đoạn hắn đưa song thủ biến hóa đánh ra đúng chiêu vừa rồi Hắc Long Nhân đã thi triển, chưởng chỉ trảo biến hóa liên miên, một đòn lại ẩn chứa vô số sát cơ, long ảnh gầm gào vồ lên chụp xuống, huyền diệu hơn rất nhiều so với Hắc Long Nhân, bọn cường giả trông thấy nhất thời bật dậy vỗ tay khen ngợi.
Lý Minh nghĩ thầm: “Lão Hắc Long cha ngươi không phải bản tướng chưa từng đánh qua!”, hắn nói quả thực không sai, Lý Minh từng giao thủ với Hắc Vực Chủ trong Thần Ma Mộ Địa, Hóa Long Công của gã tam thiếu vực chủ so với cha hắn quả thực là thứ mèo què, Lý Minh chiếu theo Hắc Long sử Bát Long Quyền đánh ra Hóa Long Công còn lợi hại hơn hắn rất nhiều.
Hắc Long Nhân nhìn thấy vậy thì sợ hãi nhảy lùi lại, hắn nhìn ra Lý Minh thi triển tuyệt không phải Hóa Long Công, nhưng tinh thần biến hóa cùng chiêu số đa đoan lại hơn hẳn hắn mấy phần, thậm chí sợ rằng uy lực đã đạt tới thần thông cảnh giới của cha hắn.