Vĩnh Dạ Chi Phong

Chương 94: Chương 94: Giải đấu tỉnh – Reaper (1)




Hoa nở thật thỏa thuê.

Hôm sau Victor tỉnh lại, cảm giác xương khớp toàn thân đều bị dỡ ra rồi ráp lại, đi đường cứ nhũn nhùn nhùn, như giẫm trên mây bay vào phòng khách.

Cậu nhìn thấy núi băng nhà mình đang ngồi phịch trên sopha.

Tyler mặc áo ngủ, hai chân gác lên bàn trà, trên đùi đặt một hộp bỏng ngô, một tay ngán ngẩm chống đầu, nghiêng đầu nhìn màn hình lớn trước bàn trà.

Victor: “…”

Không hiểu vì sao Victor nhìn thấy cảnh này bỗng có loại cảm giác cute thác loạn: Chiến Thần nhà cậu rốt cuộc trở nên hiện đại như vầy từ lúc nào?

Còn nhớ năm đó lúc mới quen Tyler…Núi băng này không thích ghế sopha hiện đại, nhất định phải mua gỗ lim cổ điển. Không thích chỉ lệnh sạch sẽ của hệ thống, mỗi lần đều tự vệ sinh sửa sang. Còn ghét đủ loại thức ăn nhanh tiện lợi đơn giản, chỉ ăn đồ do người thật nấu——

Quả thực là khó hầu hạ vô cùng!

Thế nhưng bây giờ, đồ cổ cũng học được nằm trên sopha xem TV ăn bỏng rồi?!

Victor không nhịn được cười trộm, đi qua muốn tìm chỗ ngồi.

Tyler liếc mắt nhìn cậu, giật giật chân nhường cho cậu một chỗ, theo động tác này, hắn tiện thể lười biếng duỗi éo——chẳng biết vì sao Victor bỗng nhiên đỏ mặt tới mang tai, cảm thấy động tác này khiêu gợi cực.

Tyler thuận tay đặt hộp bỏng vào trong lòng Victor, nói: “Cười gì vậy?”

Victor không nói cho hắn, còn hỏi: “Anh đang coi cái gì mà chăm chú thế?”

Tyler nói: “Video thi đấu của Duke, đây là vòng thứ hai giải đấu khu vực của hắn”

Duke là ID đối thủ tiếp theo của hắn, chức nghiệp là Reaper, vũ khí là một lưỡi hái to lớn, vì thế nên cũng được các fan gọi là “Tử Thần”. Phong cách chiến đấu của hắn không phù hợp lắm với chức nghiệp loại hình Chiến sĩ này, mà càng gần với đấu pháp của chức nghiệp hệ nhanh nhẹn, rất có đặc trưng cá nhân.

Victor cảm thấy rất ngạc nhiên.

Tyler thường xuyên quan sát thông tin tổng thể của đối thủ, thế nhưng rất ít sẽ xem từng trận từng trận, về cơ bản chỉ biết chọn một video thi đấu đại biểu trình độ tương đối cao. Khả năng quan sát của hắn đặc biệt kinh người, thường chỉ dùng vài phút là có thể tổng kết ra ưu khuyết điểm của một tuyển thủ.

Cho nên, Tyler nói hắn đang xem video giải đấu khu vực của Duke, Victor liền giật mình, cậu hỏi: “Người này mạnh lắm à?”

Tyler nhướn mày nói: “Ngược lại. Nhược điểm của hắn vô cùng rõ ràng. Khả năng cân đối trọng tâm của hắn rất kém, tầm nhìn bên trái có điểm mù rõ rệt, lực dùng lưỡi hái bên tay trái cũng rất yếu”

Victor càng mù mờ: “Vậy nên hắn rất yếu? Thế sao anh còn nghiên cứu video thi đấu của hắn?”

Tyler giật ngón tay, cho Victor xem website chính thức của Duke.

Victor vừa nhìn đã hiểu.

Bởi vì diễn đàn fan của Duke, phong cách phát triển là như vầy:

“Hôm qua lão Duke lại vào viện, nghe nói tình trạng nôn ra máu vẫn chưa khỏi…[Ngọn nến] cầu nguyện cho lão Duke”

“Tuyển thủ vòng trước đúng là quá đáng quá thể! Biết rõ thân thể lão Duke không tốt, kiên quyết muốn đấu đao với ổng! Đánh cái khác không được sao mà nhất định phải chọn phương thức tạo gánh nặng lớn cho đại não như vậy, rõ ràng là cố ý”

“Đáng thương Duke của tui gắng ngượng chống chọi với bệnh tật. Đây có thể là giải đấu tỉnh cuối cùng của ổng rồi, xin mọi người chuyển tiếp ra ngoài nhiều hơn nữa được không? Tui không muốn lão Duke phải nuối tiếc đâu”

“Thiếu một tuyển thủ xuất sắc, đám người kia liền vui vẻ sung sướng, bọn họ hận không để lão Duke bệnh chết luôn hôm nay nữa kìa!”



Nhiều vô số, cơ bản gần như đều là bài post.

Victor nhìn xong trên đầu đều muốn mọc ra dấu chấm lửng “…”, nói: “Hắn bị bệnh gì vậy?”

Tyler lật tiếp, cho Victor xem:

Bệnh này của Duke, tên là “Bệnh rỗng tủy sống thể tinh thần”.

Victor: “…” Khoan! Cái tên này sao trông quen thế nhỉ! Đây chẳng phải là căn bệnh trước đây của đồ cổ nhà mình sao!

Tyler nói: “Em không nghĩ sai đâu”

Cái người Duke này, làm cho rất nhiều tuyển thủ cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.

Bởi vì nhược điểm của hắn đặc biệt rõ ràng, đó chính là nửa bên trái cơ thể khá là không cân đối. Thế nhưng cố tình, nhược điểm này lại không thể bị lợi dụng.

Bởi vì Duke không thể kiểm soát tốt nửa cơ thể bên trái nguyên nhân duy nhất chính là do bệnh rỗng tủy sống thể tinh thần.

Một khi các đối thủ lợi dụng nhược điểm này, vậy thì chính là “Bắt nạt tuyển thủ bị bệnh, cố ý khơi mào nguyên nhân phát bệnh của tuyển thủ”. Nếu Duke không có việc gì thì không sao, nếu Duke thi đấu xong mà phải vào viện (chuyện này vẫn xảy ra mỗi ngày), vậy thì xong đời. Các fan của Duke sẽ lập tức hóa thân thành rồng mẹ bảo vệ con, ầm ầm ầm phun ra ngọn lửa dư luận đốt tất cả mọi người thành than cốc (2).

Đâu chỉ khó giải quyết, quả thực là khiến người ta đau đầu đến phát điên.

Đối với những tuyển thủ trên cơ thể có tật bệnh, vốn cũng có giải đấu đặc biệt dành riêng cho họ. Nhân viên công tác mỗi lần đều sẽ đến tận cửa khuyên nhủ Duke hết nước hết cái. Thế nhưng Duke cứ khăng khăng, cố tình đăng ký tham gia giải đấu ngoại hạng eSport, nhất định phải thi đấu với một đám người khỏe mạnh.

Đám người khỏe mạnh liền vô cùng khó xử.

Có lúc một vài tuyển thủ đã xác định được mình nằm trong danh sách đấu vòng sau, cho nên nhìn thấy đối thủ là Duke, dứt khoát nhường cho hắn thắng. Có khi một vài tuyển thủ ăn cơm hình tượng, vì duy trì hình tượng mình vất vả xây dựng, chỉ có thể nhịn đau thua Duke, thà rằng thua cũng tuyệt đối không để người ta nói là bắt nạt người ốm đau bệnh tật. Có còn nhiều lúc, một vài tuyển thủ nếp nhăn não tương đối phẳng, lợi dụng nhược điểm của Duke. Sau khi thắng xong vừa quay đầu lại đã bị fan phun máu chó đầy đầu, chỉ có thể ăn năn xin lỗi Duke.

Thế nhưng mặc kệ ra sao, Duke vẫn là người vô tội, tất cả những việc làm của các fan, đối thủ đều không liên quan gì đến hắn. Hắn cũng chả biết, hắn bày tỏ mình quanh năm suốt tháng ở trong bệnh viện ngăn cách thế sự, không tranh với đời.

Xem xong diễn đàn của Duke, cả người Victor đều ngây ngốc, đau lòng nhìn đồ cổ nhà mình nói: “Vậy phải làm sao giờ? Ván tiếp theo anh đánh với hắn, khẳng định không thể thua, đây là trận thi đấu cuối cùng để vào top sáu rồi. Thế nhưng anh cũng không thể đánh ác quá…Nếu không thì, nhường cho hắn ván này được không?”

Tyler trầm ngâm một lát, nói: “Thực ra tôi cũng có một nhược điểm rất rõ ràng”

Victor: “?!”

Tyler nói mà không có biểu cảm gì: “Tôi sẽ không thua. Tất cả kinh nghiệm, tất cả kỹ xảo của tôi đều là làm sao để sống sót, làm sao để chiến thắng, làm sao để giết chết đối thủ, không có chút xíu nào là về làm sao để cố ý bị đối thủ giết”

Victor: “…”

“Nhược điểm” này quả là bá đạo không biên giới!

Tyler móc một miếng bỏng ngô từ trong lòng Victor, bá khí trắc lậu (3) nói: “Nếu hắn có thể thắng tôi thì cứ việc. Nếu hắn không thắng được tôi ——kẻ yếu thì có tư cách gì mà yêu cầu kẻ mạnh?”

Một ngày sau, lúc Tyler đứng trên sân khấu, quả nhiên cũng không đặc biệt săn sóc gì Duke.

Trước khi thi đấu bắt đầu, Duke đứng trên sân, vẻ mặt có hơi tái nhợt, bộ dạng giống như không thể đi lại ——dù rằng nhân vật trong thế giới ảo tuyệt đối không có bất kỳ tật bệnh gì, thế nhưng ai bảo hắn mắc phải “bệnh rỗng tủy sống thể tinh thần”, một căn bệnh mà y học hiện đại vẫn bó tay làm chi. Fan của hắn một mực cho rằng loại bệnh này cũng sẽ ảnh hưởng đến việc điều khiển cơ thể ảo, dẫn đến hình tượng giả lập của Duke cũng rất làm người ta thương tiếc.

Duke vì thế mang găng tay, che miệng ho khụ khụ hai tiếng đau đớn tột cùng.

Sau đó lúc hắn đi tới bắt tay, Tyler trực tiếp không để ý đến hắn.

Tất cả mọi người: “…”

Duke lúng túng giơ tay một lúc lâu, chờ đến lúc fan của hắn bắt đầu ầm ĩ, bày tỏ sự bất mãn với Odin, hắn mới giống như chợt phản ứng lại, tháo găng tay ra.

Tyler lúc này rốt cuộc chịu vươn tay, hai tuyển thủ mới bắt tay nhau.

Hai mắt vàng sậm của Tyler đâm vào hai mắt Duke, điều này làm cho người sau gò má tái nhợt bởi vì đột nhiên sinh ra cảm giác nguy hiểm mà đỏ ửng lên.

Tyler khẳng định, tinh thần của Duke rất tốt.

Ít nhất không tệ hơn hắn năm đó lúc mới xuyên qua.

Bản đồ ván thi đấu thứ nhất: Rừng trúc ngọc bích.

Nhìn tên là biết, đây là một bản đồ khắp nơi đều là trúc, rừng trúc vô cùng rậm rạp, song đều là chướng ngại vật tương đối dễ bị phá hủy. Nếu như là lưỡi hái lớn của Duke, quét một cái là có thể dọn dẹp được một khoảng không gian lớn. Ở trung tâm rừng trúc có một cái đình (4) cùng một miếu thờ bằng đá nhỏ, thế nhưng lúc thi đấu, tuyển thủ rất khó có thời gian cố ý tìm đến đấy.

Lúc bắt đầu, Tyler trực tiếp tuyền tống đến phía trước miếu thờ, nói vậy Duke sẽ ngẫu nhiên truyền tống vào chỗ sâu trong rừng trúc.

Hai bình luận viên cũng đang nói: “Trận thi đấu hôm nay của chúng ta, có cảm giác Đại Ma Vương VS Tử Thần…”

“Khụ khụ, hình tượng, khí tràng của hai tuyển thủ đều rất đặc thù, phong cách chiến đấu cũng như nhau vô cùng nổi bật. Chúng ta đều biết tuyển thủ Odin có sức bật rất mạnh, rất giống như thần ưng từ trên trời giáng xuống, lao nhanh tiếp cận, sau đó là một đợt combo nhanh chuẩn ác lấy mạng đối thủ”

“Mà tuyển thủ Duke thì có cảm giác như rắn độc trong bụi cỏ, đặc điểm chức nghiệp của hắn vô cùng linh hoạt, có thể nói là tự mang Shadow Jump vô cùng tận. Hắn xuất lưỡi hái trước hay sau thậm chí giữa chừng đều có thể nháy mắt trốn vào trong cái bóng rồi nhảy ra, tạo cho người ta một loại cảm giác khó mà đề phòng cho được”

“Tính ngẫu nhiên của ván thi đấu này rất lớn, chúng ta hãy cùng xem tuyển thủ Duke có thể xuất kỳ bất ý (5) phục kích được Odin, hay là Odin có thể dùng một bộ combo như nước chảy mây trôi đánh cho Duke tàn phế”

Sau khi thời gian đếm ngược kết thúc, hai tuyển thủ đều nháy mắt biến mất.

Tyler sau khi ẩn thân, không vội vã di chuyển. Hắn nhẹ nhàng đứng trên miếu thờ đá, như một bức tượng trầm lặng lẳng lặng chờ đợi kẻ địch.

Mà Duke thì trực tiếp lợi dụng đặc tính của chức nghiệp, hòa vào trong cái bóng, nhanh chóng bay vút trong rừng trúc. Những nơi hắn đi qua, mắt thường không thể nhìn ra manh mối, chỉ có có Directed camera tô hiệu ứng màn sương màu đen lên hắn, giúp cho bình luận viên cùng khán giả có thể thấy rõ được vị trí của hắn.

Lúc một cơn gió mạnh lướt qua rừng trúc, mỗi phiến lá trúc đều xào xạc lay động, giống như vô số đao kiếm bé nhỏ phát ra tiếng kêu không yên.

Tyler đứng trên miếu thờ đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía bóng tối đang bao trùm ở sâu trong rừng trúc.

Mà lúc này, Duke thân là Reaper, kỹ năng bị động cũng đưa ra cảnh báo cho hắn, biểu thị có cơ thể sống đang ở trong mười mét phụ cận hắn.

Màn sương màu đen từ từ dừng lại, lập tức lặng yên không một tiếng động tiếp cận miếu thờ.

Vào giờ phút này, hai tuyển thủ đều không thể nhìn thấy đối phương, thế nhưng bầu không khí khẩn trương vô hình trung đã lan tràn ra.

Hai bình luận viên đều đang tập trung cao độ, chuẩn bị đón lấy một đợt bùng nổ thần tốc.

Đột nhiên, Tyler vươn tay, nhẹ nhàng kéo dây thép của hắn.

Tổng cộng sáu sợi dây thép nối liền các hướng khác nhau. Khi chúng nhẹ nhàng rung lên, cành khô lá héo trên mặt đất đều sẽ cùng phát ra âm vang ——thế nhưng, chỉ có một hướng lại không có âm thanh như thế.

Vì thế ngay trong nháy mắt đó.

Hai tuyển thủ đồng thời xông lên!

Chú thích:

(1) Nguyên văn Thu cát giả “ 收割者 ”: class này thường mang theo một vũ khí dạng lưỡi hái nên có tên gọi như vậy. Reaper có nghĩa là máy gặt, thợ gặt và tử thần

(2) Than cốc là sản phẩm tạo thành từthanmỡ,làloại thanchứa ít lưu huỳnh và ít tro nhiều chất bốc nhờ quy trình luyệnthanmỡ thànhthan cốcở điều kiện yếm khí trên 1000°С. Các thành phần dễ bay hơi (chất bốc) như nước, khíthanvà trothanđã bị loại bỏ gần như hoàn toàn

(3) Bá khí trắc lậu “ 霸气 侧 漏 ”: bá khí chỉ ngạo khí, nhuệ khí tài hoa hoặc khí thế cuồng dã…Trắc lậu ý nghĩa trực tiếp là chảy ra từ bên cạnh. Đến từ quảng cáo băng vệ sinh lưu hành “không chảy ra”. Bá khí trắc lậu nói đơn giản là bá khí sản sinh quá nhiều, băng vệ sinh không ngăn được nó chảy ra. Ý nghĩa sâu xa chính là cảm thấy một người nào đó biểu hiện phong thái quá phận quá đáng, gây nên sự phản cảm nhẹ, dẫn tới ghép hắn với công năng của băng vệ sinh để trêu chọc

(4) Danh từĐình“ 亭 ” là một công trình xuất phát từ kiến trúc cổ truyền Trung Quốc, không có tường bao quanh, và thường có dạnglục giác,bát giáchoặc tròn. Thông thường, đình là nơi che nắng mưa hoặc để nghỉ ngơi tại các nơi công cộng như công viên, vườn cảnh,đền thờ…(wikipedia)

(5) Xuất kỳ bất ý “ 出其不意 ”: đánh bất ngờ, hành động khi người ta không đề phòng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.