Quy tắc của giải quốc gia vẫn rất là phức tạp, nguyên nhân phức tạp chủ yếu là do tài nguyên bị giới hạn, thời gian tổ chức vẫn không thể nào cố định được.
Liên minh Triều Dương to lớn có sáu bán tinh vực, từ khu vực ở trung tâm nhất đến xa xôi nhất, đều phải đi mất mấy chục mấy trăm năm. Muốn tổ chức một cuộc thi toàn Liên minh thì đầu tiên phải thông báo trước cho tuyển thủ cố gắng hết sức chạy tới địa điểm, vấn đề này ngược lại có thể dùng phương pháp nếp gấp không gian (1), không tính là khó. Khó ở chỗ là tuyển thủ không thể nào có mặt, cùng với các cường hào bỏ nhiều tiền xem trực tiếp, giải đấu phải cung cấp con đường vận tốc siêu ánh sáng một tháng cho họ, mới có thể bảo đảm số liệu có thể chuyển giao và luân phiên.
Về phần khán giả không có tiền mua xem trực tiếp, tình huống tốt nhất là tinh khu của họ có radio, dùng tiền mua bản quyền phát sóng rồi sau đấy bỏ tiền ra tự trang bị thêm thông đạo, như vậy tinh khu ấy có thể thu được số liệu xem được hai đến bốn tám giờ. Tình huống gay go nhất là ngay cả chính phủ tinh khu của họ cũng không có tiền, vậy thì cũng chỉ có thể đi con đường thông tin ánh sáng thông thường nhất. Tinh cầu có khoảng cách hai năm ánh sáng, như vậy nghĩa là hai năm sau mới có thể đến xem giải quốc gia eSport mùa này…Thật đúng là người thấy thương tâm người xem rơi lệ.
Con đường truyền tin vận tốc siêu ánh sáng là bán quân dụng, giải đấu mỗi năm đều phải xin phép cơ quan tối cao của Liên minh. Lần này bọn họ vất vả lắm mới nắm được thời gian giữa hai lần quân bộ diễn tập, rút ra một tháng, 65% tài nguyên cho dân dụng.
Trong 65% dân dụng này, ban tổ chức giàu nứt đố đổ vách mua lại 79%, sau đó lập tức thông báo cho giới eSport toàn Liên minh ——
Giải đấu quốc gia năm nay sẽ được tổ chức vào ngày 14 tháng 2!
Cường độ của tin tức này vô cùng kinh người, trong phút chốc lượng thông tin và giao thông của các khu vực của Liên mình đều tăng nhẹ, mà sân đấu của giải quốc gia cũng lập tức được đưa vào sử dụng, một chuỗi sản nghiệp lên tới hàng nghìn hàng trăm tỷ bắt đầu vận hành ầm ầm.
Lúc này, hai người Tyler cũng đã đi nghỉ rất lâu, lại lần nữa chạy về Tinh tỉnh số hai, giờ bọn họ có hai lựa chọn:
Thứ nhất, chạy đến trạm trung chuyển vận tốc siêu ánh sáng, lấy hình tượng giả lập dự thi, giải đấu sẽ cung cấp miễn phí truyền tin vận tốc siêu ánh sáng chuyên dụng cho tuyển thủ.
Thứ hai, chạy xa một chút, đến thẳng sân thi đấu quốc gia trong hiện thực.
Không cần phải nói, Victor vẫy đuôi ra quyết định, vui vẻ theo Tyler tới sân thi đấu quốc gia——
Ban tổ chức siêu nhiều tiền lắm của, năm nay bắt đầu dùng dự án tiểu hành tinh để tổ chức giải đấu quốc gia.
Đúng thế, tiểu hành tinh nhân tạo!
Nó đương nhiên không phải đặc ruột, kỳ thực là một trạm không gian vũ trụ hình cầu rỗng ruột, thế nhưng lại được gọi là “hành tinh nhân tạo”, độ lớn không khác biệt lắm bằng một nửa Địa Cầu, giống như quả bóng bàn rỗng ruột lơ lửng trong vũ trụ.
Bởi vì rỗng ruột, cho nên không có lực hấp dẫn, dựa cả vào việc tự quay hình thành lực ly tâm cung cấp “trọng lực nhân tạo” giống như lực hấp dẫn của Trái Đất. Đến lúc ấy khán giả sẽ ở bên trong lớp vỏ của quả bóng bàn, y như hamster nhỏ trong vòng lăn, vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy trên đỉnh đầu mình một đám người khác đang đi trên “trần nhà”.
Mà vũ đài của các tuyển thủ thì sẽ là trung tâm hành tinh, thiết bị thực tế ảo sẽ bảo đảm mỗi người ngẩng đầu đều có thể thấy được sân khấu ngay chính diện.
Đương nhiên, trên thực tế khán giả không cần phải “ngẩng đầu”, mà là trực tiếp nằm trên ghế, ngay mặt có thể nhìn thấy sân khấu, vừa ngủ vừa xem trực tiếp, quả thật thoải mái vô cùng.
Victor mấy ngày qua đúng là bị nuôi thành biếng, đẩy chút thịt gò má núc ních của mình, nói: “Em muốn em muốn…em muốn mua một vị trí trên xích đạo, vừa nhìn là biết chắc tầm nhìn tốt nhất, nằm xem ông xã!”
Hai ngón tay Tyler kẹp một tấm thẻ, ném vút lên trời, rơi vào trong túi áo trước ngực Victor.
“Ghế người nhà” Tyler nói, “Bọn họ đã cho em vị trí xích đạo”
Hai người đi con đường nếp gấp không gian vận tốc siêu ánh sáng, chưa tới mười ngày đã đến quỹ đạo hành tinh của giải đấu quốc gia ngoại hạng eSport.
Bên trong quả “bóng bàn” to lớn là màu trắng được khảm vàng, hai loại màu sắc này phân chia quỹ đạo vĩ độ khác nhau, lấy tốc độ góc quay khác nhau tự quay quanh trục.
Bên ngoài hành tinh có khoảng mười sáu trạm quỹ đạo xoay quanh, hai người Tyler đáp thuyền ngay ở trạm quỹ đạo, ngồi trên phi thuyền cận địa do giải đấu cung cấp đi vào trong hành tinh nhân tạo.
Phi thuyền cận địa vừa bay vừa điều chỉnh góc độ, từ bên trong nhìn ra bên ngoài, cảnh sắc bao la hùng vĩ: Chốc chốc là ngân hà vô biên vô tận, vô số phi thuyền đi ngang qua, giống như san hô vô cùng nhỏ bé thuận theo cơn sóng dạo chơi trong biển sâu. Chốc chốc lại là hằng tinh chói mắt màu xanh thẫm, trí tuệ nhân tạo tự động đóng lại màng ánh sáng bán trong suốt trước cửa sổ phi thuyền. Trong chốc lát, bên ngoài cửa sổ từ từ xuất hiện vỏ ngoài hành tinh nhân tạo trắng vàng đan xen.
Vỏ ngoài của hành tinh nhân tạo là hình cầu hoàn mỹ không tì vết, chỉ có hai điểm cực Bắc cực Nam đặc biệt để lại hai cái lỗ, được làm bằng vật liệu hoàn toàn trong suốt.
Victor vô cùng hiếu kỳ hỏi nhân viên công tác: “Hai cái lỗ hổng trong suốt ở cực Bắc Nam kia dùng để làm gì vậy?”
Nhân viên công tác nháy mắt: “Bí mật”
Victor và Tyler đuổi kịp vừa khít lễ khai mạc của giải đấu quốc gia, ngay hôm ấy bọn họ đã được nhìn thấy “bí mật” của hai cực Bắc Nam kia.
Khi siêu sao cùng nhau đứng ở chính giữa trung tâm sân khấu, giống như người cá bơi lộ trong không gian vô trọng lực. Bên trong vỏ ngoài của hành tinh nhân tạo, vô số khán giả nằm trên ghế của mình phát ra tiếng hoan hô vạn chúng.
Trong micro vang lên một tiếng “Bụp” nhỏ.
Ánh đèn của toàn hành tinh trong nháy mắt ấy đột nhiên tắt!
Nhưng vào giờ phút này, hành tinh nhân tạo tăm tối vừa vặn tự quay, quay đến một góc độ hoàn hảo, để ánh sáng từ hằng tinh mà nó quay quanh kia trực tiếp chiếu rọi vào từ bên ngoài lớp vỏ ——
Cột ánh sáng ấy rọi xuống thẳng tắp từ điểm cực Bắc, lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy bay với tốc độ cao trong bóng tối, trực tiếp nối liền với thiết bị cảm quang ở trung tâm hành tinh!
Chỉ một thoáng, viên bi bị đẩy tới công tắc cuối cùng, dòng điện phun trào trong vô số mạch điện song song, đường phân cách âm dương sáng tối của ánh sáng nhân tạo từ kinh tuyến gốc (2) của hành tinh đi cực nhanh về phía đông, mãi đến khi một lần nữa quay về sợi dây này, như một bức màn che màu đen bị bàn tay vô hình của thần linh vén lên, cuối cùng trong nháy mắt thắp sáng tất cả pháo hoa rực rỡ!
Trên sân khấu ba chiều, chữ thiếp vàng cùng âm thanh của người dẫn chương trình đồng thời tuyên bố: Giải thi đấu eSport hạng A cấp quốc gia mùa thứ 1170 Liên minh triều Dương chính thức khai mạc!
Tiếng hoan hô trong nháy mắt nổ ra, biển người đều đang hò hét.
Ánh sáng đến từ hằng tinh trực tiếp xuyên qua đường trung trực của hành tinh nhân tạo này. Sau khi một lần nữa thắp sáng tất cả ánh đèn, lại rất chính xác bắn vào điểm cực Nam, sau đấy vội vàng bay về phía không gian vũ trụ vô ngần một đi không trở lại.
Nó vẫn bắt mắt như thế, mãi đến tận một giây kia khi lễ khai mạc chấm dứt, vào thời điểm ấy góc độ lệch hẳn đi, ánh sáng mới biến mất hoàn toàn.
Chương trình trên sân khấu đã bắt đầu, vui vẻ trước giải đấu quốc gia sẽ kéo dài ba ngày ba đêm.
Tyler và Victor đứng lên khỏi chỗ ngồi, đeo kính mắt phụ trợ thực tế ảo, ngồi xe từ quỹ đạo vĩ độ màu vàng đại biểu cho khán phòng chạy tới quỹ đạo màu trắng đại biểu cho khu nghỉ ngơi. Đâu đâu cũng là người, người người đều đang mặc sức vui chơi.
Trên đỉnh đầu bọn họ, bên kia hành tinh cũng đang rất tưng bừng, ánh đèn muôn màu muôn vẻ đan thành tấm thảm khó có thể phân biệt.
Victor kéo Tyler đến địa điểm nổi tiếng nhất của giải đấu quốc gia chụp ảnh chung.
“Đây chính là Ghế vương giả nè!” Victor nói, bởi vì người xung quanh quá đông quá náo nhiệt, cậu không thể không lớn tiếng nói, “Mau tới chụp ảnh chung đi! Đăng hai cái status! Nếu không thì đến không công rồi!”
Cái được gọi là “Ghế vương giả” thực ra chính là tất cả sáu mươi tư tuyển thủ tham gia giải đấu quốc gia mùa này ——ngoại trừ các tuyên thủ hạng Hoàng Kim, còn lại tất cả đều là các tuyển thủ hạng Bạch Ngân đến từ ba mùa giải đấu tỉnh mới đây.
Hình tượng giả lập của họ được lưu giữ trên một cái bệ đường kính nửa mét, đồng loạt trưng bày trong một tòa cung điện to lớn. Thời điểm khai mạc giải quốc gia, cái bệ đồng thời cũng được mở điện, những hình ảnh giả lập nháy mắt sẽ xuất hiện, biến thành người khổng lồ cao hai mét, xếp thành hàng ở hai bên cung điện.
Các du khách sẽ đi từ đầu tới cuối con đường này, quan sát hình ảnh bản phóng đại của từng tuyển thủ, còn có sự tích viết bên dưới. Trước mỗi một hình tượng còn có một tủ trưng bày nhỏ, bên trong đặt một vài vật phẩm do tuyển thủ quyên tặng, giữa giải đấu và lúc kết thúc từng người sẽ thực hiện một lần đấu giá từ thiện, số tiền đấu giá được sẽ được quyên cho các quỹ công ích eSport.
Ngoài con đường “Ghế vương giả” ra, còn có vị trí của tuyển thủ đã giải nghệ cùng người có cống hiến xuất sắc cho giới eSport, sẽ ở một lối khác.
Tòa cung điện này được gọi là “Nhà Trắng eSport”, người có thể đứng ở bên trong có thể nói là như sấm bên tai. Mặc kệ giải đấu eSport quốc gia ở đâu, tổ chức khi nào, tòa cung điện này nhất định là thứ đầu tiên được dựng lên.
Tyler là quán quân giải đấu tỉnh của Tinh tỉnh số hai, vị trí là thứ hai hạng Bạch Ngân, đối diện cửa lớn cung điện chính là hắn.
Lúc ấy ban tổ chức giải đấu hỏi xin hắn hình tượng giả lập, hắn còn cảm thấy cực không vui, hai tay ôm ngực đứng ở đó bất động nửa ngày.
Nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp lôi kéo Victor đến bên cạnh thương lượng: “Cậu có thể bảo Tứ gia động đậy, bày một pose được không? Chúng tôi phải lấy được ảnh động ít nhất mười giây…”
Victor nhỏ giọng nói: “Nhất định phải động đậy à? Tôi cảm thấy ảnh đang ngại đó”
Nhiếp ảnh gia khóc không ra nước mắt nói: “Mũ trùm cũng cho hắn đội rồi! Xin cậu đấy, bảo Tứ gia thay cánh vào đi, nhà tài trợ người ta bỏ ra mấy trăm nghìn đo ni đóng giày cánh chim, chỉ yêu cầu hắn từ đứng thẳng đến xòe cánh bay năm giây, sau đó lại rơi xuống đất ——động tác khác không cần cũng được! Thật sự không thể ít hơn được nữa đâu!”
Tyler vẻ mặt ghét bỏ: Cánh là dùng để lòe thiên hạ sao? Nhân loại nông cạn.
Bậc thầy sát thủ cũng rất kiêu ngạo, bình thường chụp hắn lúc thi đấu thì không sao, nhưng tạo dáng đặc biệt vì khán giả?
——không tạo dáng gì hết, cút.
Sau đấy Victor làm nũng với Tứ gia cả buổi ——không hiểu vì sao, nhiếp ảnh gia luôn cảm thấy về bản chất không phải “làm nũng” mà là “dỗ” ——Tứ gia cuối cùng cũng chấp nhận, nhiếp ảnh gia cảm động đến suýt nữa ôm đùi Victor gào khóc.
Lúc chụp bức cuối cùng, nhiếp ảnh gia lấy trình độ chuyên nghiệp không muốn sống giơ máy sấy lên!
Khí tràng của Chiến Thần băng sơn không tình nguyện lắm vô cùng kinh người, gió thổi làm cho áo choàng của hắn tung bay phần phật. Lúc đôi cánh đập thong dong, cả người giống như đọa thiên sứ chờ giết chóc, rồi trong nháy mắt rơi xuống đất lại có khí phách bá đạo quân lâm thiên hạ.
Sau đấy, rất rõ ràng, Tứ gia đối với sự xuất hiện của máy sấy cực kỳ không hài lòng, trực tiếp ra khỏi phạm vi chụp ảnh, đầu cũng không ngoảnh lại rời đi.
——không phần kết! Động tác không phần kết!
Nhiếp ảnh gia hóa đá tại chỗ, hai hàng lệ mì uống lượn chảy xuống.
Mãi đến khi chuyên gia đặc hiệu chảy nước miếng đưa ra ý tưởng nói: “Nếu không làm đặc hiệu, trực tiếp tan biến trong lông vũ màu đen thì thế nào?”
…
Cuối cùng hiệu ứng được làm ra, khiến cho nhân viên công tác xét duyệt và vận chuyển đều muốn biển thủ, trộm bức ảnh động ba chiều này về nhà.
Cuối cùng, hình ảnh “Odin” này, đứng ở phía lối vào đầu tiên của hàng Ghế vương giả.
Kết quả quần chúng vây xem liều mạng chen chúc, muốn nhìn từ dưới lên trên xem mặt của Chiến Thần dưới mũ trùm, còn có ý đồ nhặt lông vũ ——sau đấy lối vào này bị tắc hoàn toàn, Nhà Trắng eSport vừa mở ra ngày đầu tiên suýt nữa bởi vì sự cố ùn tắc giao thông mà đóng cửa.
Chú thích:
(1) Nếp gấp không gian: là một hiện tượng bởi vì lực hút mạnh làm không gian bị vặn vẹo. Loại hiện tượng này tồn tại chân thực, cho nên có lý luận chỉ cần có thể đạt được lực hút nhất định thì sẽ làm cho không gian cong lại, giống như muốn từ một mặt phẳng có một mặt đến đầu khác, ngoài trừ hai điểm thẳng tắp ở ngoài còn có thể trực tiếp gập lại, để hai điểm tới gần. Bởi vậy mọi người thông thường cho rằng hố đen có thể xuyên qua không gian xa xôi, bởi vì hố đen không thể lớn bằng với lực hấp dẫn, ngay cả ánh sáng cũng không tránh khỏi bị lực hút của nó hấp dẫn. Như vậy không gian dưới lực hút đó cũng có khả năng bị gập lại, điều này cũng làm cho không thể vượt qua tốc độ ánh sáng nhưng có thể biến lữ hành vũ trụ trong khoảng thời gian ngắn trở thành có thể.
(2) Kinh tuyến gốc, còn gọi làkinh tuyến số khônglà kinh tuyếncókinh độbằng 0°, đi ngang quađài thiên văn Hoàng gia Greenwich,Luân Đôn,nước Anh.