Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 78: Chương 78: Đệ nhất Thí Luyện Tháp




- Đệ tử đệ nhất Ngoại Tông, chúc mừng.

Lý Phù Trần giành được đệ tử đệ nhất Ngoại Tông, làm cho các đệ tử Ngoại Tông nghẹn họng, bao gồm cả Chúc Hồng Tú.

Bọn họ biết Lý Phù Trần rất mạnh, nhưng không nghĩ lại mạnh đến trình độ này, ngay cả Vũ Văn Thiên đều phải xuống đài.

Cái này không thể dùng hai chữ “hắc mã” để hình dung, mà là một cái “tiềm long“.

Tiềm Long xuất uyên, nhất minh kinh nhân.

Ngày thứ hai sau khi thi đấu bài danh kết thúc, Chúc Hồng Tú đi tới tiểu viện của Lý Phù Trần chúc mừng.

Nhìn khuôn mặt tinh xảo của Chúc Hồng Tú, Lý Phù Trần cười nói:- Chỉ là một đệ tử đệ nhất Ngoại Tông mà thôi, cũng không phải đệ tử đệ nhất Nội Tông.

- Thế nào, ngươi còn muốn cầm đệ tử đệ nhất Nội Tông sao?Chúc Hồng Tú kinh ngạc nói.

Lý Phù Trần nói:- Tại sao không thể.

Chúc Hồng Tú nghiêm túc nói:- Nếu như căn cốt phổ thông khác nói những lời này, ta nhất định nói hắn khoác lác, thế nhưng ngươi không giống, ta tin tưởng ngươi.

- Đa tạ, ngươi đi nghỉ trước đi, ta muốn xông Thí Luyện Tháp một chút.

Lý Phù Trần đang muốn ra khỏi cửa.

- Tốt, xem ra đệ nhất Thí Luyện Tháp, trừ ngươi ra thì không còn ai.

Chúc Hồng Tú có chút mệt mỏi nói, sau khi tạm biệt Lý Phù Trần liền đi về tiểu viện của mình.

Lần thứ hai đi tới Thí Luyện Tháp, Lý Phù Trần cảm thấy không giống như trước.

Lần trước là có thái độ thử xông vào, bây giờ là vì giành đệ nhất.

Theo tông quy của Thương Lan Tông, trước khi tấn chức đệ tử Nội Tông, bài danh trước mười của Thí Luyện Tháp cũng được thưởng.

Đệ nhất được thưởng năm vạn điểm cống hiến, thứ hai, thứ ba là ba vạn, từ thứ tư đến thứ mười là hai vạn.

Tuy rằng phần thưởng không nhiều bằng mười đại đệ tử của Ngoại Tông, nhưng cũng không nhỏ, Lý Phù Trần sẽ không bỏ qua cơ hội này.

- Là Lý sư huynh, mọi người mau nhường đường.

Hôm nay Lý Phù Trần có thể nói là người nổi tiếng, nếu ở Ngoại Tông có ai không nhận ra Lý Phù Trần, nhất định sẽ bị khinh bỉ.

Mặc dù căn cốt của Lý Phù Trần không ra làm sao, ở giai đoạn hiện tại, Lý Phù Trần chính là đệ tử đệ nhất Ngoại Tông, như mặt trời ban trưa, không người có thể địch.

Về phần sau khi trở thành đệ tử Nội Tông thì có tình huống như thế nào, mọi người không suy nghĩ xa như vậy.

“Đây là danh vọng sao?”

Nội tâm của Lý Phù Trần cũng không bài xích chuyện này, cất bước đi về phía trước.

Không cần phải gõ Thí Luyện Chung, Chấp Sự Ngoại Tông phục trách Thí Luyện Tháp trực tiếp cho Lý Phù Trần xông Thí Luyện Tháp.

Nói giỡn, đệ tử đệ nhất Ngoại Tông làm sao mà không gõ vang Thí Luyện Chung được?

Tiến nhập Thí Luyện Tháp tầng thứ nhất, Lý Phù Trần dùng một kiếm thuấn sát đầu Nguyên Khí Yêu thú.

Tầng thứ hai, vẫn là thuấn sát.

Tầng thứ ba, Lý Phù Trần phải mất một ít khí lực.

Nguyên Khí Yêu thú không giống với Yêu thú, bọn chúng không phải thân thể máu thịt, nếu không liên tục công kích điểm yếu của chúng, căn bản không cách nào đánh chết.

Đương nhiên, lấy thực lực của Lý Phù Trần, dùng hai công kích liên tục vào điểm yếu là có thể giải quyết nó.

Theo trận văn của Thí Luyện Tháp tầng thứ ba sáng lên rồi tắt, bên ngoài Thí Luyện Tháp sôi trào.

- Chín khắc độ, đã vượt qua Vũ Văn Thiên.

- Không hổ là đệ tử đệ nhất Ngoại Tông, chỉ ra tay hai lần, lần nào cũng bất phàm.

- Cái này Vũ Văn Thiên phải phiền muộn rồi, đệ tử đệ nhất Ngoại Tông không được, hiện tại ngay cả đệ nhất Thí Luyện Tháp cũng mất, thoáng một cái là mất đi bốn vạn điểm cống hiến.

- Vũ Văn Thiên sẽ cam tâm sao.

Sau khi đi ra Thí Luyện Tháp, biết được thành tích của mình là chín khắc độ, thì Lý Phù Trần cũng thầm gật đầu, thành tích này cũng không tệ lắm.

Cứ như vậy, mộc bài viết ba chữ “Lý Phù Trần” đã được treo lên vị trí thứ nhất của thạch bích, Vũ Văn Thiên thì bị đưa xuống vị trí thứ hai.

Không qua nửa ngày, tin tức Lý Phù Trần giành được đệ nhất Thí Luyện Tháp truyền khắp một nửa Ngoại Tông.

Trong tiểu viện của Vũ Văn Thiên.

Vũ Văn Thiên mặt không biểu tình, bầu không khí trong viện ngưng trọng.

Sau một lúc lâu, Vũ Văn Thiên lẩm bẩm nói:- Thứ thuộc về ta, ta sẽ cầm về, ai cũng không đoạt được.

. . .

“Bây giờ ta là Luyện Khí cảnh cửu trọng trung kỳ, ít nhất một năm mới đột phá tới Quy Nguyên cảnh nhất trọng được.”

Trên giả sơn, Lý Phù Trần mở ra hai mắt, dừng tu luyện.

Luyện Khí cảnh cửu trọng đến Quy Nguyên cảnh nhất trọng là một trạm kiểm soát không nhỏ.

Trạm kiểm soát này nhiều người có thể qua, nhưng cần thời gian khác nhau một trời một vực.

Thông thường, căn cốt phổ thông cần ít nhất năm năm mới vượt qua, nếu ngộ tính quá kém, thì cả đời phải dừng ở chỗ này.

Căn cốt nhất tinh cũng phải ba năm trở lên.

Căn cốt nhị tinh thì một năm trở lên.

Chỉ có căn cốt tam tinh trở lên mới có thể trong vòng một năm đột phá.

Nhưng trước khi đó cần phải đạt được Luyện Khí cảnh cửu trọng đỉnh phong, dù sao Luyện Khí cảnh cửu trọng sơ kỳ đến cửu trọng đỉnh phong cũng cần thời gian không ít.

Lý Phù Trần có lòng tin như vậy, hắn nắm chắc trong vòng một năm tu luyện Xích Hỏa Huyền Công đột phá tầng thứ chín, đến lúc đó, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên thật lớn.

Mà cường độ thân thể của hắn, cũng có thể thừa nhận được Xích Hỏa Huyền Công bá đạo.

Có mười vạn điểm cống hiến, Lý Phù Trần dư dã rất nhiều, một lần đổi sáu mươi viên Long Hổ Đan.

Hắn muốn trước khi trở thành đệ tử Nội Tông, tu luyện Tiệt Hình Đạo đến tầng thứ ba viên mãn.

Hoặc là không làm, nếu làm thì phải muốn mạnh nhất, mạnh đến nổi nghiền ép tên thứ hai.

Hiện tại, chênh lệch thực lực giữa hắn và Vũ Văn Thiên rất nhỏ, đối phương tùy thời vượt qua hắn, đây là chuyện hắn không muốn thấy.

Tiệt Hình Đạo tầng ba so với tưởng tượng của Lý Phù Trần còn khó tu luyện hơn, không phải có tài nguyên là được, quan trọng là phải lĩnh ngộ được tinh túy của Tiệt Hình Đạo.

Cũng may Lý Phù Trần cái gì cũng kém, chỉ có ngộ tính là cao đến đáng sợ.

Một vạn năm trăm cân.

Một vạn một ngàn cân.

Một vạn một ngàn năm trăm cân.

Một vạn hai ngàn cân.

Sau khi tiêu hao hết sáu mươi viên Thối Thể Đan, lực lượng thân thể của Lý Phù Trần tăng đến một vạn hai ngàn cân.

Ngoại trừ tu luyện Tiệt Hình Đạo, Lý Phù Trần tu luyện kiếm đạo cũng vào thời khác mấu chốt.

Hắn không đi đổi kiếm pháp Huyền cấp Đê giai, mà đổi ba môn kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, làm hắn tốn bốn ngàn điểm cống hiến.

Theo thứ tự là Tam Phân Kiếm Thuật, Tích Thủy Kiếm Quyết cùng với Phi Long Kiếm Pháp.

Lý Phù Trần không muốn trong thời gian ngắn tu luyện quá nhiều kiếm pháp cao cấp, hắn muốn đánh xuống căn cơ thật tốt.

Tu luyện kiếm đạo, nặng ở nội tình.

Không có nội tình kiếm đạo, giống như phòng ốc không có căn cơ, tùy thời có thể sập xuống.

- Tam Phân Kiếm Thuật, một kiếm hóa ba kiếm, tu luyện tới cảnh giới cao thâm, một kiếm xuất ra, có thể đâm ra trên người địch nhân ba lỗ máu.

- Tích Thủy Kiếm Quyết, lấy đâm làm chủ, kình đạo cô động, chuyện công phá công pháp luyện thể.

- Phi Long Kiếm Pháp, là một kiếm pháp khí phách hùng hồn, nhưng rất hao tổn Chân khí, Chân khí càng mạnh, Phi Long Kiếm Pháp càng mạnh.

Ba môn kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai có đặc điểm riêng, Lý Phù Trần không quan tâm chuyện khác tu luyện.

Bất tri bất giác, Ngoại Tông Đại Tái đã qua hai tháng.

Thí Luyện Tháp.

- Thành tích của Vũ Văn Thiên tăng lên, là chín khắc độ, giống như Lý Phù Trần, song song đệ nhất.

- Bài danh của Thí Luyện Tháp cũng không có tình huống đặt song song đệ nhất, người nào sớm hơn chính là đệ nhất.

Sau khi đi ra Thí Luyện Tháp, nhìn thấy thành tích của mình, Vũ Văn Thiên nắm chặc quyền.

Chỉ thiếu một chút, thiếu một chút nữa là hắn đạt được tám khắc độ.

Vì Thí Luyện Tháp bài danh đệ nhất, hắn thậm chí áp chế đột phá.

Một tuần trước, hắn có thể đột phá đến Quy Nguyên cảnh nhất trọng.

“Đệ nhất, ta nhất định phải giành được đệ nhất.”

Kỳ thật Vũ Văn Thiên cũng không quá quan tâm hai vạn điểm cống hiến, lấy năng lực của hắn, sau đó có thể kiếm về, nhưng hiện tại hắn muốn lấy lại thứ thuộc về mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.