Nội Tông.
Phương Liệt Hải, Tần Thiếu Vũ nhận được tin tức này cũng sững sờ nửa ngày, bọn họ cùng Lý Phù Trần đều có thù hận.
Nếu vài năm sau Lý Phù Trần mới đột phá Quy Nguyên cảnh, bọn họ muốn giẫm lên Lý Phù Trần thế nào thì giẫm lên thế đó.
Ngộ tính nghịch thiên thì thế nào, tu vi theo không kịp, tất cả đều là hư vô.
Nhưng hiện tại Lý Phù Trần sớm bước vào Quy Nguyên cảnh, bọn họ muốn báo thù, muốn giẫm đạp lên Lý Phù Trần liền khó khăn rồi.
Đây là chuyện không mong muốn.
Những thiên kiêu còn lại nhận được tin tức này, vẻ mặt khác nhau. Vũ Văn Thiên âm trầm cùng tràn đầy chiến ý, Triệu Minh Nguyệt thì hiếu kỳ và hứng thú nhiều hơn một chút, trong mắt của Ô Thanh Mai thì sâu kín, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Về phần Quan Tuyết thì mím môi, thất thần trong nháy mắt.
Ba ngày sau.
Lý Phù Trần lại tới Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông.
Trong Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông, ngoại trừ Lý Phù Trần, còn có gần trăm người đệ tử dự bị Nội Tông, có nhiều người Lý Phù Trần nhận biết.
Thương Lan Tông có ba vạn đệ tử Ngoại Tông, hằng năm đều có trên một ngàn đệ tử Ngoại Tông đột phá Quy Nguyên cảnh, từng tháng cũng có chừng trăm người.
Vì tiết kiệm nhân lực cùng tài lực, khảo hạch đệ tử Nội Tông mỗi tháng tiến hành một lần, cũng không phải ngươi đột phá liền an bài cho ngươi, phải chờ.
- Tổng cộng có chín mươi bảy người, nếu đã đến đông đủ, hiện tại theo ta đến Thiên Bộc Hà.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào nhìn mọi người, nhàn nhạt nói.
Đội ngũ đi Thiên Bộc Hà tương đối nhiều, ngoại trừ chín mươi bảy đệ tử dự bị Nội Tông cùng một Trưởng Lão Nội Tông chủ trì khảo hạch.
Còn có mười tên Chấp Sự Nội Tông cùng chín mươi bảy tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông.
Thiên Bộc Hà khá xa, nếu đi từng bước mà nói, khoảng chừng mấy ngày mới tới.
Bên ngoài Đệ Tử Đại Điện của Nội Tông, một đoàn tiên hạc giương cánh vượt qua năm thước hạ xuống, nhất thời, mặt đất bị cuồng phong thổi quét, khiến mọi người không mở mắt được.
Khí lực của Lý Phù Trần kinh người, cuồng phong thổi tới, vẫn mở to mắt nhìn.
Hắn phát hiện, cả đám tiên hạc này đều là Linh thú Nhất cấp.
Linh khí trong cơ thể cùng Yêu thú Nhất cấp không khác nhau nhiều.
Mấy người một tổ, cùng nhau leo lên tiên hạc.
Hô!
Tiên hạc bay lên trời, mang theo mọi người lên cao.
- Thật nhanh!
Cuồng phong lạnh thấu xương đập vào mặt, giống như cương đao, rất mạnh.
Lúc này có thể thấy được thực lực của mỗi người.
Có đệ tử dự bị Nội Tông phải ngồi xếp bằng xuống, giảm đi cuồng phong đập vào, cũng có người mạnh mẽ chống lại, nhưng trên người toát ra khí lưu nhiều màu sắc, đem cuồng phong đẩy ra.
Chỉ có vài người, đứng đó như Thái Sơn, bàn chân như một cây trường thương cắm ở đó.
Nhất là Lý Phù Trần, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt thong dong, giống như đứng trên mặt đất.
- Không hổ là đệ tử đệ nhất Ngoại Tông, Lý Phù Trần.
Những tên đệ tử Nội Tông dự bị khác kính nể nói.
Chỉ một lúc sau, ngoại trừ Lý Phù Trần ra, những tên đệ tử Nội Tông dự bị đứng đó đều không chịu nổi.
Chống lại cuồng phong rất hao Chân khí, khi Chân khí kịch liệt giảm đi, bọn họ cũng phải ngồi xuống.
Thấy mọi người đều ngồi, Lý Phù Trần cũng không muốn cao điệu, nên cũng xếp bằng ngồi xuống.
Nhìn Trưởng Lão Nội Tông ngự không mà đi, tất cả mọi người lộ vẻ ước ao.
Võ đạo, mỗi cảnh giới đều có đặc điểm riêng.
Luyện Khí cảnh, dẫn khí nhập thể.
Quy Nguyên cảnh, Chân khí ngoại hiển.
Địa Sát cảnh, Chân khí ngoại phóng.
Thiên Cương cảnh, ngự khí mà đi.
Tất cả Trưởng Lão Nội Tông của Thương Lan Tông đều là Võ giả Thiên Cương cảnh.
Võ giả Thiên Cương cảnh, tên như ý nghĩa, có thể lên trời xuống đất, thần thông quảng đại, võ công cái thế.
Nếu một gia tộc sinh ra một Võ giả Thiên Cương cảnh, gia tộc này sẽ trở thành hào môn của Thương Lan Vực.
Phương gia của Phương Liệt Hảia, Vũ Văn gia của Vũ Văn Thiên, hẳn là hào môn của Thương Lan Vực.
Đương nhiên, gia tộc của Trưởng Lão Nội Tông, cũng là hào môn.
Mà phía trên hào môn, còn có thế gia.
Thế gia phải có lịch sử lâu dài, có nhiều Võ giả Thiên Cương cảnh, trong Thương Lan Vực cũng không có nhiều thế gia.
Mỗi một nhà đều nắm giữ quyền phát ngôn rất lớn trong Thương Lan Tông.
Tốc độ của tiên hạc rất nhanh, vào buổi trưa, mọi người đi tới một khu vực vô cùng đồ sộ.
Nhìn từ trên cao xuống, mấy trăm “dãy lụa” trắng xóa chảy xuống, giống như bạch long vào biển, ầm ầm vang dội.
Càng gần thì âm thanh càng vang dội hơn, “dãy lụa” dần dần hiện ra trước mặt mọi người.
Đây là mấy trăm thác nước, ngắn nhất cũng cao mười mấy trượng, cao hơn có năm sáu chục trượng, thác nước cao nhất khoảng chừng trăm trượng, giống như một ngọc long khổng lồ, tỏa ra khí tức mênh mông.
Mà dưới mấy trăm thác nước, là một con sông to lớn, sóng nước phập phồng, có vô số vòng xoáy, làm người khác cảm giác rất nguy hiểm.
Tiên hạc bay xuống, đáp xuống một mảnh đất trống cạnh Thiên Bộc Hà.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào vung tay lên, một màn kinh người phát sinh.
Trên Thiên Bộc Hà, một con đường bằng băng tỏa ra vô tận hàn khí xuất hiện, kéo dài đến thác nước.
- Đi theo ta.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào đi trước trên con đường bằng băng.
- Cần Băng Hàn Chân khí hùng hậu cỡ nào mới tạo thành băng lộ như thế này a!Đám đệ tử Nội Tông dự bị hít một ngụm khí lạnh.
- Lên đi, còn đứng đó làm gì.
Có Chấp Sự Nội Tông quát lên.
Nghe vậy, mọi người đều đi tới.
Đi trên băng lộ, Lý Phù Trần phát hiện băng lộ không lắc lư chút nào, phải biết rằng đây chính là hơn hai trăm người a.
Lý Phù Trần tò mò, thôi động Chân khí, theo lòng bàn chân thẩm thấu vào băng lộ.
Hai thước.
Băng lộ dày tới hai thước, hèn chi có thể thừa nhận nhiều người đi như vậy.
Chỉ trong chốc lát, mọi người đi tới dưới thác nước.
Mấy trăm thác nước, phái dưới mỗi cái đều có hơn mười khối đá lớn, những khôi đá này dưới thác nước trùng kích, vô cùng trơn trượt, giống như từng cục sỏi lớn gấp trăm lần.
Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào xoay người lại nói:- Dưới thác nước ba mươi trương kiên trì một khắc (15 phút), kiên trì được, thì bắt đầu hạng khảo hạch tiếp theo, nếu kiên trì không nổi, trực tiếp bị loại, hai tháng sau trở lại.
Nghe vậy, mọi người nuốt một ngụm nước miếng, thác nước ba mươi trượng hay trăm trượng, phần lớn dòng nước đều từ độ cao một trăm thước trùng kích xuống, lực lượng rất lớn.
Huống chi những khối đá này trơn trượt, khẳng định rất khó giữ vững, chuyện này tất nhiên sẽ tăng thêm độ khó.
- Được rồi, tiếp theo là các ngươi dựa vào bản thân đứng trên những khối đá này, nếu như sau một khắc không thể đi lên, vậy cũng không cần lên rồi, các ngươi mỗi người phụ trách một người, thay bọn họ tính thời gian, còn mười người các ngươi giám sát bọn họ.Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào nói xong, lại nói với đám đệ tử Chấp Sự Nội Tông củng mười tên Chấp Sự Nội Tông.
- Vâng.
Chấp Sự Nội Tông cùng đệ tử Chấp Sự Nội Tông cúi đầu ôm quyền.
Dòng nước của thác nước ba mươi trượng rất nhanh, hơn nữa thác nước được cấu tạo đặc thù, dẫn đến dòng nước trùng kích xuống, lực đạo rất tập trung, cơ bản không có chỗ tránh.
Chín mươi bảy tên đệ tử Nội Tông dự bị bắt đầu thử nghiệm đứng trên tảng đá.
Chỉ là tình huống không lạc quan.
Muốn đứng trên những tảng đá này còn khó hơn trong tưởng tượng nhiều.
Người bên cạnh Lý Phù Trần, mới vừa tới gần tảng đá, đã bị dòng nước bàng bạc trùng kích văng ra ngoài, vô cùng chật vật.
- Ta khuyên các ngươi cẩn thận một chút, đứng lên đó không dễ hơn kiên trì một khắc dưới thác nước.
Một gã đệ tử Chấp Sự Nội Tông nhắc nhở.
Lý Phù Trần gật đầu, theo hắn thấy, đứng lên quả thực không dễ dàng, dù sao trong quá trình di chuyển, trọng tâm không thăng bằng.
Mặc dù mọi người đều dùng hết khí lực, nhưng người có thể đứng trên tảng đá rất ít.
Lý Phù Trần không nữa đợi, vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công, Xích Hỏa Chân khí màu đỏ hiện ra ngoài, giống như một tầng hỏa diễm bao phủ hắn.
Trong lúc mọi người đang nhìn, bàn chân của Lý Phù Trần giẫm xuống băng lộ, thân hình nhảy lên một cái.