“Bây giờ ta có hơn năm vạn điểm cống hiến, thiếu chút nữa là có thể đổi được công pháp luyện thể Huyền cấp Cao giai, nhưng cho dù đổi được, cũng không có tài nguyên để tu luyện.”
Sau khi trở thành đệ tử Nội Tông, Lý Phù Trần bắt đầu suy nghĩ kế hoạch tu luyện tiếp theo.
Tu luyện công pháp luyện thể Huyền cấp Cao giai là chuyện không thể, ít nhất là tạm thời không có khả năng.
Công pháp luyện thể Huyền cấp Trung giai Tiệt Hình Đạo tới bảy vạn năm ngàn điểm cống hiến, công pháp luyện thể Huyền cấp Cao giai, ít nhất cũng phải hai mươi vạn điểm, cho dù bảy thành cũng là mười bốn vạn..
Cái này cũng thôi, quan trọng là không có tài nguyên tu luyện.
Một viên đan dược luyện thể Hoàng cấp Đỉnh giai cần một vạn điểm cống hiến, muốn tu luyện một môn công pháp luyện thể Huyền cấp Cao giai đến viên mãn, ít nhất phải có trăm viên, đây chính là trăm vạn điểm cống hiến a.
Nhắc tới bí tịch Võ học Huyền cấp Cao giai, phải nhắc tới đãi ngộ của đệ tử Nội Tông Nhất đẳng.
Ở Thương Lan Tông, chỉ có đệ tử Nội Tông Nhất đẳng, đệ tử Chân Truyền, Trưởng Lão Nội Tông mới có thể đổi bí tịch Võ học Huyền cấp Cao giai, phần lớn Trưởng Lão Ngoại Tông cũng không có tư cách, cho dù có điểm cống hiến cũng không được.
Có thể trở thành đệ tử Nội Tông Nhất đẳng, Lý Phù Trần đã rất thành công.
Phải biết rằng đám người Quan Hồng, Quan Diễm, Dương Liệt, Dương Chiến cùng với Lý Sơn Hà, cũng chỉ là đệ tử Nội Tông Tam đẳng mà thôi, địa vị trong tông không bằng Lý Phù Trần.
“Hiện tại ta đã là Võ giả Quy Nguyên cảnh, có thể tu luyện một môn khinh công rồi.”
Lý Phù Trần thầm nghĩ.
Công pháp luyện thể thấp nhất là Hoàng cấp Đỉnh giai, khinh công thấp nhất cũng là Huyền cấp Đê giai.
Khinh công yêu cầu Chân khí rất nhiều, không phải Võ giả Quy Nguyên cảnh, cho dù ngộ tính cao tới đâu cũng không phát huy được ưu thế của khinh công.
“Ngoài ra, còn phải chọn một môn kiếm pháp Huyền cấp Đê giai nữa.”
Tới bây giờ, Lý Phù Trần tổng cộng tu luyện chín môn kiếm pháp.
Có hai loại Hoàng cấp Đê giai, theo thứ tự là Bán Nguyệt Kiếm Pháp cùng Hổ Nha Thập Tự Trảm.
Hai loại Hoàng cấp Trung giai, theo thứ tự là Thanh Phong Kiếm Pháp cùng Thiếu Thương Kiếm Pháp.
Một loại Hoàng cấp Cao giai, là Hồng Ngọc Kiếm Pháp.
Bốn loại Hoàng cấp Đỉnh giai, theo thứ tự là Xích Hỏa Kiếm Pháp, Tam Phân Kiếm Thuật, Tích Thủy Kiếm Quyết cùng với Phi Long Kiếm Pháp.
Kiếm pháp quý tinh không quý nhiều, nhưng Lý Phù Trần lại cho rằng, muốn đạt tới đỉnh phong kiếm đạo cần phải tu luyện nhiều loại kiếm pháp.
Chính vì thu thập nhiều sở trường, lượng lớn kiếm pháp, mang đến cho Lý Phù Trần rất nhiều kiếm đạo nội tình, một ngày nào đó, nội tình này sẽ trở thành kiếm đạo căn cơ của Lý Phù Trần.
Nếu không phải hiện tại không có tinh lực, Lý Phù Trần hận không thể tu luyện hơn mười loại kiếm pháp Hoàng cấp.
Buổi chiều, sau khi ăn cơm xong, Lý Phù Trần đi đến Võ Học Đại Điện của Nội Tông đổi một môn khinh công cùng một môn kiếm pháp Huyền cấp Đê giai.
Theo thứ tự là Phong Ảnh Quyết cùng Lưu Tinh Kiếm Pháp.
Phong Ảnh Quyết, lấy “phong” vì danh, cùng Toàn Phong Thối có hiệu quả như nhau.
Nhưng Toàn Phong Thối là thối pháp, hiệu quả “khinh thân” không tốt.
Mà Phong Ảnh Quyết là khinh công thật sự, sau khi tu luyện đến cảnh giới nhất định, hành động như gió, thậm chí nhanh hơn gió.
Về phần Lưu Tinh Kiếm Pháp là một môn kiếm pháp truy cầu tốc độ cùng lực sát thương cực hạn.
Môn kiếm pháp này chỉ có một chiêu duy nhất, Thiên Ngoại Lưu Tinh!
Một cái tên vô cùng khí phách.
“Hằng năm đệ tử Nội Tông phải hoàn thành một lần nhiệm vụ của tông môn, nhưng bây giờ ta không gấp, đến chín mười tháng sau rồi hãy làm, trước đó nên tu luyện Phong Ảnh Quyết cùng Lưu Tinh Kiếm Pháp đi.”
Nhiệm vụ của tông môn có nhiều nguy hiểm, tuy Lý Phù Trần không phải Võ giả Quy Nguyên cảnh nhất trọng tầm thường, nhưng cao thủ trong thiên hạ nhiều lắm, tùy tiện một Võ giả Quy Nguyên cảnh lợi hại, đều có thể dễ dàng giết chết hắn.
Trước khi chấp hành nhiệm vụ, cần phải tăng thêm thực lực, đề phòng tình huống xấu.
- Nhanh, nhanh đưa đến Y Vụ Đại Điện, đi trễ liền không cứu được.
Trên đường trở về, Lý Phù Trần thấy bốn tên đệ tử Nội Tông đang chạy nhanh, một người trong đó cõng một thanh nhiên mặt đã biến thành màu đen, đoán chừng là trúng độc, hơn nữa dùng độc công đả thương.
- Đây không phải Tiền sư huynh sao? Tại sao lại bị thương nặng như vậy.
- Đoán chừng gặp phải Võ giả hắc đạo tu luyện độc công.
- Aizz, hàng năm có không ít để tử Nội Tông chết trong tay Võ giả hắc đạo, có thể sống trở về là may mắn rồi.
- Đúng vậy, qua một tháng nữa ta phải đi làm nhiệm vụ, hy vọng quá trình làm nhiệm vụ thuận lợi, không nên xảy ra chuyện ngoài ý muốn a.
Bên cạnh đường nhỏ, không ít đệ tử Nội Tông chỉ trỏ, bàn luận.
“Xem ra nhiệm vụ tông môn nguy hiểm hơn ta nghĩ.”
Nhìn thấy cảnh này, Lý Phù Trần đối với nhiệm vụ của tông môn có nhận thức mới.
Nghĩ cũng phải, tông môn không cần đóa hoa trong nhà ấm, mà cần địa thụ vì tông môn che mưa che gió, nếu không lịch lãm làm sao trưởng thành được.
Trở lại tiểu viện, Lý Phù Trần trước tiên cầm Phong Ảnh Quyết tu luyện.
Phong Ảnh Quyết rất huyền ảo, căn cứ theo bí tịch ghi chép, tu luyện tới cảnh giới Tiểu Thành, có thể làm thân người nhẹ như chim yến, tu luyện tới cảnh giới Đại Thành, không chỉ tốc độ nhanh, hơn nữa hành động giống như quỷ mị, vô thanh vô tức.
Có Linh hồn màu xanh, Lý Phù Trần mới ba ngày liền tu luyện Phong Ảnh Quyết đến cảnh giới Nhập Môn.
Chân khí men theo lộ tuyến hành công của Phong Ảnh Quyết di chuyển, thân thể giống như nhẹ thêm, dù cho bàn chân không được Chân khí bao phủ, cũng có thể dễ dàng đứng trên nhánh cây to bằng cổ tay mà nhánh cây không rủ xuống.
Một tháng sau, Phong Ảnh Quyết đến cảnh giới Tiểu Thành.
Lúc này Lý Phù Trần có thể đứng trên một nhánh cây to bằng ngón cái mà nhánh cây không rủ xuống.
“Khinh công thật thần kỳ.”
Trong mắt của Lý Phù Trần lóe lên tinh quang.
Khinh công cũng là một loại công pháp, có pháp môn vận khí riêng.
Mỗi lần vận chuyển khinh công, Lý Phù Trần cảm giác sự ràng buộc của mặt đất đối với hắn thấp hơn vài lần, chỉ cần chuyển động nhẹ là hắn có thể bay tới.
Nhưng tốc độ không quá nhanh, nếu tốc độ quá nhanh, sẽ có tiến gió truyền ra.
“Không biết tu luyện Phong Ảnh Quyết tới cảnh giới Đại Thành sẽ có cảm giác gì.”
Thân thể biến nhẹ là một cảm giác tuyệt vời.
Trước đây Lý Phù Trần có thể đứng trên mặt nước, nhưng đó là tác dụng của chân khí.
Chân khí tỏa ra làm phân tán áp lực của thân thể xuống phía dưới, giống như đang đứng trên thuyền.
Mà khinh công thì giống với, khinh công có thể trực tiếp làm thân thể biến nhẹ, hiện tại Lý Phù Trần còn không cách nào trực tiếp đứng trên mặt nước, nhưng khi Phong Ảnh Quyết tới cảnh giới cao hơn, đứng trên mặt nước không phải việc gì khó.
Dù sao hiện tại hắn có thể đứng trên một nhánh cây to bằng ngón cái rồi.
Tiếc nuối duy nhất chính là, khinh công có pháp môn vận khí riêng, cho nên không thể thi triển cùng với Xích Hỏa Huyền Công.
Lúc thi triển Xích Hỏa Huyền Công, không cách nào thi triển Phong Ảnh Quyết, lúc thi triển Phong Ảnh Quyết thì không cách nào thi triển Xích Hỏa Huyền Công.
Đương nhiên, đây chỉ là vấn đề nhỏ.
Tất cả Chân khí của hắn đều là Xích Hỏa Chân khí, dù không vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công, cũng có thể bộc pháp ra tám chín phần uy lực.
Trên thực tế, không chỉ khinh công, một vài võ công lợi hại cũng có pháp môn vận khí riêng.
Mà pháp môn vận khí thì có khác biệt.
Tu luyện pháp môn vận khí của công pháp, chỉ dùng để hấp thu thiên địa nguyên khí, tu luyện Chân khí.
Pháp môn vận khí của khinh công cùng võ công, là một loại vận dụng Chân khí.
Cho nên, tu luyện công pháp còn gọi là nội công, khinh công gọi là khinh công, về phần chưởng pháp, quyền pháp, thối pháp cùng với các loại kiếm pháp gọi chung là võ công.