- Kiếm ý?
Lý Phù Trần loé lên ánh sáng kinh người.
Trong nháy mắt đó, tất cả các kiếm pháp mà hắn học, đều dung nhập vào trong kiếm chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh, như giao cho kiếm chiêu này sinh mệnh.
Mà sinh mệnh này chính là kiếm ý.
Dĩ nhiên, cổ kiếm ý này cực kỳ yếu ớt, giống như một mầm cây, đang chờ lớn lên.
Nhưng cũng đã rất mạnh.
Mạnh đáng sợ.
Lý Phù Trần cho tới bây giờ không biết, chẳng qua là điều chỉnh kiếm chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh một chút đã làm kiếm chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh có uy lực gấp mười lần, quả thật không cách nào tưởng tượng.
- Kiếm ý, hoặc là một tia chân ý của kiếm đạo, kiếm đạo hoàn chỉnh, ẩn chứa vô số kiếm ý, khi những kiếm ý này dung nhập một chỗ chính là kiếm đạo
Trong đầu của Lý Phù Trần thoáng qua một ý nghĩ to gan.
Thời gian từng ngày trôi qua, Lưu Tinh kiếm ý của Lý Phù Trần càng ngày càng hoàn thiện, một kiếm bình thường với lực đạo không đổi, tốc độ kiếm ít nhất gấp đôi, mà với lực đạo tương đương như thế và tốc độ kiếm tăng lên gấp đôi, uy lực ít nhất tăng lên ba lần.
Giữa tháng thứ mười.
Trên núi giả của tiểu viện.
Lý Phù Trần ngồi xếp bằng, trên người toả ra khí tức nóng cháy.
Trãi qua mười tháng, Xích Hỏa Huyền Công rốt cuộc có dấu hiệu đột phá.
Xích Hỏa Huyền Công lại đột phá chính là tầng thứ mười bốn.
Bất kể công pháp gì, ba tầng cảnh giới cuối cùng đều quan trọng nhất, mỗi khi tăng một tầng thì sức chiến đấu gia tăng rất nhiều, tầng thứ mười ba khác, tầng thứ mười bốn lại khác.
Mặt trời chói chang từ từ lên cao.
Khí tức trên người Lý Phù Trần càng ngày càng nóng.
Không biết qua bao lâu, bên ngoài thân thể của Lý Phù Trần đột nhiên xuất hiện một tầng hoả diễm chân khí.
Không sai, hoả diễm chân khí.
Trước đây, chân khí của Lý Phù Trần hiện ra ngoài, chân khí hộ thể chẳng qua giống như hoả diễm, còn bay giờ đạt tới trình độ hoả diễm.
Khi đột phá tầng thứ mười bốn, chân khí xảy ra biến chất, so với Quy Nguyên cảnh tứ trọng đến ngũ trọng, biến hoá còn lớn hơn.
Oanh!
Hoả diễm chân khí hừng hực gấp mấy lần, Lý Phù Trần như hoá thành một hỏa nhân, hoả diễm chân khí mãnh liệt phóng lên cao, đá vụn trong mấy thước xung quang đều bị thổi bay.
- Lực bộc phát thật cường đại.
Ánh mắt của Lý Phù Trần loé lên một tia nóng bỏng.
Hắn có thể cảm giác được, lực bộc phát của hắn tăng thêm mấy thành. Phải biết rằng, bây giờ hắn là Võ giả Quy Nguyên cảnh, không phải Võ giả Luyện Khí cảnh.
Võ giả Quy Nguyên cảnh gia tăng tăng thêm mấy thành lực bộc phát là rất đáng sợ.
- Còn không tới hai tháng, không biết thực lực của Lý Phù Trần tiến triển như thế nào?
Một năm ước hẹn dần đến gần, không ít người ý động.
Trong đó, Trần Phương Hoa quan tâm nhất.
Nếu thật sự Lý Phù Trần có thể đánh bại Liêu Thiên Quân, chứng minh tiềm lực của Lý Phù Trần tuyệt đối là cấp bậc yêu nghiệt, mà không phải chỉ là căn cốt phổ thông trong mắt mọi người.
Dĩ nhiên, nếu Lý Phù Trần không đánh bại Liêu Thiên Quân, không có nghĩa là tiềm lực của Lý Phù Trần không được, dù sao hắn trở thành đệ tử Nội Tông mới ba năm mà thôi.
- Lý Phù Trần, ông nội ta sẽ tự mình xem cuộc chiến này, hy vọng ngươi không làm ông nội ta thất vọng.
Sau khi Lý Phù Trần cùng Liêu Thiên Quân quyết định một năm ước hẹn, Triệu Minh Nguyệt đã nói chuyện này cho Đại trưởng lão Nội Tông Triệu Thiên Đức.
Triệu Thiên Đức có chút hứng thú với Lý Phù Trần có căn cốt phổ thông, quyết định tự mình xem chiến.
Trong một toà tiểu viện rộng rãi của Nội Tông.
- Lý Phù Trần, ngươi chờ chết đi!
Liêu Thiên Quân ngửa mặt lên trời cười to, hôm nay, hắn đột phá đến Quy Nguyên cảnh cửu trọng.
Vốn hắn có chút bận tâm, lo lắng có biến số.
Bây giờ hắn không còn chút lo lắng nào.
Dù trong một năm Lý Phù Trần có đột phá hai trọng cảnh giới đi nữa, hắn cũng có lòng tin đánh bại Lý Phù Trần, chênh lệnh ba trọng cảnh giới, không phải dễ dàng vượt qua.
- Lý Phù Trần, ngươi ngàn vạn lần không nên đắc tội Liêu gia ta, đắc tội Liêu Thiên Quân ta, ta sẽ cắt đứt tứ chi của ngươi, phế bỏ đan điền của ngươi, khiến cho cả đời này ngươi sống trong thống khổ, dám đối kháng với Liêu gia ta, chưa người nào có kết cục tốt.
Liêu Thiên Quân tự tin mười phần, trên mặt mang theo vẻ dử tợn.
Sau khi Xích Hỏa Huyền Công đột phá đến tầng thứ mười bốn, Lý Phù Trần hấp thu thiên địa nguyên khí tăng lên mấy lần.
Trong đan điền giống như cất giữ một lỏ lửa vậy, bất kể có bao nhiêu thiên địa nguyên khí đi vào cơ thể, đều bị lò lửa hoá thành Xích Hỏa chân khí.
Hơn nữa, Lý Phù Trần mơ hồ cảm thấy một cổ lực lượng đang sinh ra.
Cổ lực lượng này có chút tương tự với kiếm ý, nhưng nội liễm, nóng cháy hơn.
Lý Phù Trần biết đây chính là Xích Hỏa chân ý.
Võ học Huyền cấp, tu luyện tới cảnh giới cực hạn, cũng sẽ sinh ra chân ý.
Kiếm pháp Huyền cấp là kiếm ý.
Quyền pháp Huyền cấp là quyền ý.
Mà công pháp Huyền cấp chính là công ý.
Thật ra thì bất kể tu luyện công pháp gì, bất kể công pháp có cảnh giới gì, Võ giả cũng sẽ cảm nhận được công ý tồn tại.
Nhưng công ý này đối với Võ giả cũng không có tính trợ giúp thực chất.
Chỉ khi công pháp Huyền cấp đột phá cảnh giới đỉnh phong, mới chân chính cảm nhận được chỗ tốt của công ý.
Ví dụ, công pháp cấp bậc thấp hoặc lúc cảnh giới còn thấp, công ý chỉ là một phôi thai, mà khi công pháp Huyền cấp đột phá đến cảnh giới tối cao, phôi thai sẽ biến thành người, làm cho uy lực của công pháp tăng lên.
- Không biết Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ mười lăm, sẽ có uy lực như thế nào.
Lý Phù Trần đối với Xích Hỏa chân ý chân chính rất mong đợi.
Xích Hỏa Huyền Công là công pháp Huyền cấp Trung giai, sinh ra Xích Hỏa chân ý, theo đạo lý mà nói có thể mạnh hơn Lưu Tinh kiếm ý.
Chủ yếu nhất chính là, tu luyện kiếm pháp Huyền cấp cần nội tình kiếm đạo nhất định.
Mà công pháp Huyền cấp không có vấn đề này, công pháp Huyền cấp từ tầng thứ nhất bắt đầu, thật ra đã mang theo công ý, nó chỉ cần trình tự tiến dần mà thôi.
Tháng thứ mười một, Lý Phù Trần hoàn toàn nắm giữ Lưu Tinh kiếm ý.
Sau khi hoàn toàn nắm giữ Lưu Tinh kiếm ý thì có thể “tùy tâm sở dục” thi triển Lưu Tinh Kiếm Pháp, mà không phải như lúc đầu, có thể phát mà không thể thu lại, một khi thi triển thì đối thủ chết chắc.
Tháng thứ mười hai, Lý Phù Trần từ Quy Nguyên cảnh ngũ trọng đột phá đến Quy Nguyên cảnh lục trọng.
Vốn hắn cũng không thể đột phá nhanh như vậy.
Quy Nguyên cảnh, một trọng so với một trọng khó đột phá hơn.
Ở Quy Nguyên cảnh, trừ khi là căn cốt tứ tinh hoặc ngũ tinh, mới không cần quan tâm tới hạn chế này.
Nhưng Lý Phù Trần chỉ là căn cốt phổ thông mà thôi.
Cũng may, ngộ tính của hắn ở một trình độ nhất định nào đó đền bù căn cốt thiếu sót.
Hắn trở thành đệ tử Nội Tông không tới ba năm, Xích Hỏa Huyền Công từ tầng thứ chín đột phá đến tầng thứ mười bốn.
Cảnh giới công pháp tăng lên, tương đương với trong một thời gian ngắn, giúp hắn tăng lên căn cốt vậy.
Ít nhất thì trước mắt là như vậy.
Nhưng Lý Phù Trần cũng biết, tốc độ tu luyện của hắn cùng cảnh giới công pháp tăng lên tương quan.
Khi tu luyện Xích Hỏa Huyền Công tới cảnh giới tối cao, không cần thời gian bao lâu, hắn phải thay đổi công pháp cao cấp hơn.
Nếu không có công pháp cao cấp hơn cung cấp cho hắn, thì tốc độ tu luyện của hắn dần dần chậm lại, chờ khi những căn cốt cao hơn hắn tu luyện công pháp Huyền cấp Trung giai tới cảnh giới tối cao, tốc độ tu luyện của hắn sẽ chậm hơn bọn họ mấy lần thậm chí mười lần.
Không có căn cốt, chỉ có ngộ tính, nhất định phải đi một con đường dám nghĩ dám làm.
Hắn phải không ngừng tiến về phía trước, bởi vì không tiến lên, sẽ bị đào thải.