Sáng sớm ngày thứ hai, Lý Phù Trần đi tới Nhiệm Vụ Đại Điện.
Rất nhanh, hắn tìm được một nhiệm vụ cao cấp thích hợp với mình.
Nội dung của nhiệm vụ là đuổi giết ba huynh đệ họ Vương, đoạt lại ngọc phật.
Ba huynh đệ họ Vương đều có tu vi Quy Nguyên cảnh cửu trọng.
Tu luyện công pháp, là Hoàng cấp Đỉnh giai Huyết Khí Đại Pháp.
Tu luyện Võ học, Huyết Đao Trảm, Huyết Thủ Ấn, Hóa Huyết Đại Pháp.
Nhiệm vụ thưởng 2 vạn điểm cống hiến.
- Nhiệm vụ này có chút ý tứ a!
Lý Phù Trần rất hứng thú.
Ba huynh đệ họ Vương là Võ giả của Lâm Sát Thành, trong một lần kỳ ngộ, ba người lấy được truyền thừa của một Võ giả Địa Sát cảnh, học được công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai Huyết Khí Đại Pháp cùng với ba môn Võ học lợi hai, từ đó, thực lực đột nhiên tăng mạnh, mười cái tám cái Võ giả Quy Nguyên cảnh cửu trọng bình thường đều không phải đối thủ của ba huynh đệ này.
- Nhiệm vụ này đi.
Sau khi kéo xuống nhiệm vụ, Lý Phù Trần bước nhanh đi ra Nhiệm Vụ Đại Điện.
- Hắn đã rời khỏi Nhiệm Vụ Đại Điện, nhất định muốn ra ngoài làm nhiệm vụ.
Bên ngoài Nhiệm Vụ Đại Điện, mấy tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông vẻ mặt khác nhau.
Lâm Sát Thành là thành thị biên giới của Thương Lan Vực, cách Thiên Sát Vực chỉ vài trăm dặm, mà Thiên Sát Vực do Thiên Sát Môn thống trị, là một tông môn cường thế bá đạo hơn cả Thương Lan Tông.
Lần này Lý Phù Trần không có ý định rèn luyện khinh công của mình, mà lựa chọn cưỡi ngựa.
Ngựa là Yêu Huyết Mã Nhị cấp, tốc độ cực nhanh, sức bền kinh người.
Giá!
Hai chân kẹp vào bụng ngựa, Yêu Huyết Mã Nhị cấp chở Lý Phù Trần phóng đi như một mũi tên, tốc độ nhanh hơn Yêu Huyết Mã Nhất cấp đâu chỉ mấy lần.
- Đuổi theo!
Sau khi Lý Phù Trần đi không lâu, một đám đệ tử Chấp Sự Nội Tông cũng cưỡi Yêu Huyết Mã Nhị cấp đuổi theo.
- Thú vị, tên tiểu tử này lại có nhiều địch nhân như vậy.
Đám đệ tử Chấp Sự Nội Tông này đi không lâu, thì có một bóng người hiện ra.
Khí tức của người này bất ngờ là Địa Sát cảnh.
- Cũng được, lập tực giết chết tiểu súc sinh này không tốt, chờ bọn chúng đấu xong hết rồi, ta lên cắt đứt chân chó của nó, mang về Liêu gia.Bóng người há miệng cười, thân hình loé lên, giống như hoá thành một luồng khói xanh phóng ra ngoài.
- Tiểu tử này đúng là làm người khác hao tâm, bất quá lâu rồi không đi ra ngoài, xem phong cảnh một chút cũng không tệ.
Trên bầu trời, một nam tử trung niên đang đứng trên hư không, quan sát hết thảy mọi chuyện xảy ra.
Nếu như Lý Phù Trần ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra, nam tử trung niên chính là người phụ trách khảo hạch đệ tử Nội Tông, Nhạc trưởng lão.
Nhạc trưởng lão tên là Nhạc Hoa, một Nội Tông Trưởng Lão như hắn, địa vị tôn quý, bình thường căn bản là bế quan tu luyện, thỉnh thoảng mới thực hiện một vài nhiệm vụ của Nội Tông, lần này xuất quan, là bị Nội Tông Đại trưởng lão Triệu Vô Tẫn nhờ bảo vệ Lý Phù Trần một lần trong lúc thi hành nhiệm vụ.
Nếu như người khác, Nhạc trưởng lão sẽ trực tiếp từ chối, an nguy của một tên đệ tử Nội Tông đâu có quan hệ gì với hắn.
Nhưng Lý Phù Trần không giống, Nhạc Hoa rất coi trọng Lý Phù Trần, nếu không, ban đầu cũng không đề nghị Lý Phù Trần trở thành thiên kiêu Nội Tông.
Nhạc Hoa bay lên cao, giống như một con chim lớn, phá không mà đi.
- Tổng cộng mười một tên Quy Nguyên cảnh cửu trọng, hẳn là có thể giải quyết.
Lý Phù Trần đã sớm nhận ra được mình bị người khác theo dõi.
Nhưng hắn cũng không nhận ra được sự tồn tại của Võ giả Địa Sát cảnh kia.
Đây là một rừng cây nhỏ, xuyên qua rừng cây, là một con sông lớn, sông lớn quanh co, như một thần long đi tới cuối trời đất.
Trên đường lớn cạnh rừng cây, Lý Phù Trần dần dần thả chậm tốc độ.
- Hắn phát hiện chúng ta sao?
Phía xa, đám đệ tử Chấp Sự Nội Tông cũng thả chậm tốc độ lại.
- Phát hiện thì thế nào, chẳng lẽ hắn có thể chống lại mười một người chúng ta.Một tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông trong đó hừ lạnh.
- Không sai, mặc dù hắn chiến thắng Liêu Thiên Quân, thực lực so với bất kỳ ai trong chúng ta đều mạnh hơn, nhưng chúng ta là mười một người, ba tên Liêu Thiên Quân cũng không phải đối thủ.
- Đã như vậy, thì lên đi! Giết hắn, gọn gàng.
Giá!
Mười một tên kẹp chặt bụng ngựa, chạy như bay tới Lý Phù Trần.
- Các ngươi là người phương nào?
Lý Phù Trần đánh giá mười một người.
Ban đầu hắn hoài nghi là Liêu gia, nhưng lấy lực lượng của Liêu gia, hẳn sẽ không phái ra Quy Nguyên cảnh cửu trọng mà là Võ giả Địa Sát cảnh.
Mặc dù hắn biết mình vừa đi ra là sẽ bị người khác ám toán, nhưng cũng không có biện pháp, nhiệm vụ của tông môn, không thể không làm, điều duy nhất hắn có thể làm là mua một vài vật phẩm bảo vệ tính mạng. Hắn tin, bằng vào những vật này, cho dù Võ giả Địa Sát cảnh, cũng đừng nghĩ dễ dàng giết hắn.
- Chúng ta là người phương nào, ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết, ngày này sang năm, chính là ngày giỗ của ngươi, giết!Mười một tên Chấp Sự Nội Tông đồng loạt vỗ lưng ngựa, phóng lên cao, lướt tới Lý Phù Trần.
- Nếu ta đoán không sai, các ngươi là Thân Đồ gia, Dương gia cùng với Quan gia đi?
Lý Phù Trần híp mắt lại, lộ ra hàn quang.
- Giết hắn!
Mười một người nghe vậy thì nóng nảy, bọn họ không nghĩ tới, Lý Phù Trần có thể đoán được.
Mười một người như mười một con chim lớn, từ nhiều phương hướng đánh úp tới Lý Phù Trần, trong nhất thời, kiếm quang dày đặc, khí thế bức người.
Nếu đổi thành Liêu Thiên Quân ở chỗ này, tuyệt đối sẽ bị đâm thành tổ ong trong nháy mắt.
Lý Phù Trần nhìn mười một người giống như nhìn người chết, hắn rút kiếm.
Kiếm vừa ra khỏi vỏ, ba đạo lưu quang cùng hiện.
Phốc phốc phốc!
Ba tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông dừng lại trên không, trên ngực có một lỗ máu.
Thân thể của hắn trược đất mà đi, lại xuất ra ba kiếm hướng không trung.
Phốc phốc phốc!
Một người bị đâm xuyên qua hạ thể, một người bị cắt ngang thành hai khúc, còn một người bị đánh gãy xương sống.
Tiếng thi thể rơi xuống đất, lúc này mới vang lên, mà trong nháy mắt ngắn ngủi, Lý Phù Trần đã giết sáu người.
- Đáng chết, kiếm của hắn so với lúc đánh với Liêu Thiên Quân nhanh gấp đôi, uy lực nhanh gấp ba.
Năm người còn lại sợ hãi.
Bọn họ chưa bao giờ thấy qua kiếm nhanh như vậy, tốc độ xuất kiếm như thế này, đã vượt qua thị giác cực hạn của bọn họ, vượt qua phản ứng thần kinh của bọn họ.
- Trốn!
Năm người hoàn toàn đánh mất chiến ý, thân hình loé lên, chuẩn bị đào tẩu.
- Chạy thoát sao?
Lý Phù Trần giẫm chân dưới đất, thi triển khinh công cùng thối pháp đến cực hạn, cả thân hình giống như quỷ mỵ, xuyên qua giữa năm người, một lát sau, con mắt của cả năm người mở thật to, hoặc ngửa mặt lên trời ngã xuống, hoặc hoặc cuối mặt quỳ xuống, hoặc mềm ngoặc nằm xuống.
Huyền Thiết Kiếm vào vỏ, Lý Phù Trần chậm rãi thở ra một hơi.
- Mười một tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông chết, tin tưởng Thân Đồ gia, Dương gia cùng với Quan gia sẽ rất đau lòng đi!
Ba gia tộc của Vân Vụ Thành không phải Liêu gia, Võ giả Địa Sát cảnh của ba gia tộc chỉ có mấy cái, Quy Nguyên cảnh cửu trọng là lực lượng trung kiên của họ, một lần chết đi nhiều Võ giả Quy Nguyên cảnh cửu trọng như vậy, Lý Phù Trần không tin ba gia tộc không đau lòng.
Lý Phù Trần đang chuẩn bị lục soát chiến lợi phẩm, đột nhiên khựng lại ở đó, sau đầu mồ hôi lạnh dầm dề.
- Có ý tứ, trên Phong Vân Đài, ngươi lại ẩn giấu nhiều thực lực như vậy, vậy thì càng không thể để ngươi sống rồi.
Không biết lúc nào, cách đó mấy chục thước xuất hiện một lão già.
Lão già mặc quần áo xám, che mặt nạ, ánh mắt thâm độc.
- Võ giả Địa Sát cảnh?
Lý Phù Trần không xoay người lại, dựa vào cảm ứng khí tức, hắn biết, người này nhất định là Võ giả Địa Sát cảnh, còn Địa Sát cảnh mấy trọng, tạm thời hắn không cách nào phân biệt.
- Yên tâm, ta sẽ không lập tức đánh chết ngươi, như vậy thì quá tiện nghi cho ngươi.
Lão già áo xám chậm rãi bước tới, thần thái ung dung tự tin.
Phanh!
Ngay tại lúc này, Lý Phù Trần ném về phía sau mấy vật màu trăng tinh, lập tức, rất nhiều sương trăng bùng nổ, trong nháy mắt tràn ngập mấy chục thước.