Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 184: Chương 184: Thần Phong Đường




Trong đình viện, đang ngồi bên cạnh cái bàn đá, Lý Phù Trần chậm rãi thưởng thức chung trà rất thơm ngon.

Trà này được gọi là Thanh Tâm Trà, một cân có giá khoảng 1 vạn điểm cống hiến, Lý Phù Trần mới đổi lấy mấy cân, để có thể uống mỗi ngày.

“Hiện tại còn không đến 900 vạn điểm cống hiến, ta phải dùng số điểm cống hiến còn lại sao cho thật hợp lí, không thể tùy ý phung phí được.”

Mặc dù còn rất nhiều điểm cống hiến, nhưng Lý Phù Trần hiểu rằng cứ tiêu xài bừa bãi thì sẽ rất nhanh chóng tiêu hết.

Bách Thảo Bí Cảnh, dù sao cơ hội cũng chỉ có một lần, sau này rất khó có thể tìm được cơ hội nào tốt như thế nữa.

Theo thực lực tăng lên, hắn liền tính toán xông qua Chân Truyền Tháp, bởi vì xông qua mỗi một tầng, sẽ có được tư cách đổi lấy một môn chân truyền.

Được gọi là chân truyền, mỗi một môn đều rất đắt, giá cả có thể lên tới hơn 10 vạn điểm cống hiến, nhất là bí pháp.

Bí pháp 3 sao đã có giá 50 vạn điểm cống hiến.

Bí pháp 4 sao thoáng cái tăng lên gấp mười lần, cần tới 500 vạn điểm cống hiến.

Bí Pháp 5 sao cần tới 5000 vạn điểm cống hiến.

Như Đại Trưởng Lão Triệu Vô Tẫn, để có thể đổi lấy bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông, ông ấy đã phải tích lũy điểm cống hiến hơn mười năm trời mới đủ. Tất nhiên, muốn đổi lấy bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông, còn phải đợi Tông Chủ và Thái Thượng Trưởng Lão đồng ý mới được, bằng không có đủ điểm cống hiến cũng không đổi được.

Cốc cốc cốc…

Bên ngoài đình viện truyền đến tiếng gõ cửa.

“Mời vào.”

Lý Phù Trần có chút ngạc nhiên, từ khi hắn chuyển tới đây, chưa từng có khách tới chơi.

Đẩy cửa ra, một thanh niên đi vào trong sân.

“Làm phiền Lý Phù Trần sư đệ, tại hạ là Hướng Thiên Cường, chính là con cháu của Hướng gia ở Ngân Phong Thành.” Hướng Thiên Cường nhìn về phía Lý Phù Trần, mỉm cười nói.

“Mời ngồi.” Lý Phù Trần giơ tay mời ngồi.

“Cảm tạ.” Hướng Thiên Cường chọn chỗ ngồi đối diện với Lý Phù Trần.

Róc rách!

Lý Phù Trần rót cho đối phương một chung trà, nước trà như là hổ phách, óng ánh trong suốt, mang theo cảm giác rất thư thái.

Hướng Thiên Cường nâng chung trà lên uống một ngụm, “Không hổ là Thanh Tâm Trà, Thanh Tâm Ngưng Thần, mọi phiền não dường như tan biến hết.”

Hắn chưa từng tham gia Bách Thảo Bí Cảnh, cho nên điểm cống hiến vô cùng ít ỏi, dùng để đổi lấy tài nguyên để tu luyện còn không đủ, thì lấy đâu ra mà đổi lá trà, Thanh Tâm Trà này, hắn cũng chỉ được uống có vài lần mà thôi.

Lý Phù Trần lại rót cho đối phương một chung trà nữa, nói: “Không biết Hướng sư huynh tới tìm ta có chuyện gì ?”

Lý gia cùng với Hướng gia có chút quan hệ, Lý Phù Trần tất nhiên là biết.

Hướng Thiên Cường nói: “Đệ tử nội tông mỗi một năm cần phải chấp hành một lần nhiệm vụ, còn đệ tử chân truyền thì không có quy định này, ở lại Thương Lan Tông tu luyện cũng được, chẳng qua ta nghĩ có rất ít người muốn an nhàn như thế, lần này qua đây, là muốn hỏi thăm Phù Trần sư đệ một chút, xem đệ có hứng thú đi tới Phân Đường của Thần Phong Đường hoặc là Phân Đường của Thiết Huyết Đường hay không, tới đó có thể nhận nhiệm vụ săn giết võ giả Ma Đạo, tiêu diệt toàn bộ những kẻ còn sót lại của Tà Quyền Môn.”

“Võ giả Ma Đạo, những kẻ còn sót lại của Tà Quyền Môn?” Lý Phù Trần mặt lộ vẻ trầm tư suy nghĩ.

Võ giả Ma Đạo, là một số võ giả tu luyện võ học mất hết nhân tính.

Thiên Sát Môn tuy là nửa chính nửa tà, nhưng cũng không phải là võ giả Ma Đạo, công pháp võ học mà bọn họ tu luyện, nhìn qua thì rất là kinh khủng, nhưng không cần phải giết hại sinh linh để tu luyện.

Còn võ giả Ma Đạo không giống như vậy, bọn họ tu luyện công pháp vô cùng tàn nhẫn, như là loại công pháp hút máu, hút càng nhiều máu của người khác, công lực tăng lên càng nhanh, nếu như hút được máu của cao thủ, công lực tăng lên càng nhanh hơn, là một môn công pháp giúp tu vi tăng lên cực nhanh.

Còn có một số công pháp Ma Đạo, cần phải thải âm bổ dương, có không biết bao nhiêu thiếu nữ đã bị thải bổ cho đến chết, lại có một số công pháp, cần phải có máu của hài nhi sinh vào ngày âm tháng âm năm âm phối hợp tu luyện, nói chung, công pháp Ma Đạo đều là công pháp mất hết nhân tính, cho dù là công pháp Ma Đạo bình thường nhất, cũng rất tàn nhẫn, khiến người bình thường không thể nào tiếp nhận được.

Về phần Tà Quyền Môn, đây là một cái tông môn vô cùng kinh khủng.

Nguyên nhân dẫn đến Đại Chiến Tông Môn lần thứ ba ở Đông Lân Đại Lục, phần lớn là vì muốn tiêu diệt Tà Quyền Môn, sau khi đại chiến kết thúc, Tà Quyền Môn sụp đổ, nhưng không có bị phá hủy hoàn toàn, chỉ là phân tán ra, hầu như vực nào cũng có bóng dáng của Tà Quyền Môn .

Có người lo lắng, nếu như bạo phát Đại Chiến Tông Môn lần thứ 4, rất có thể là do Tà Quyền Môn phát động.

“Được, chúng ta hãy đi tới Phân Đường của Thần Phong Đường!”

Thương Lan Tông có rất nhiều Đường Khẩu, trong đó Thần Phong Đường cùng với Thiết Huyết Đường là Đường Khẩu chịu trách nhiệm duy trì sự yên ổn phồn vinh cho Thương Lan Vực, nhiệm vụ chủ yếu là truy sát địch nhân, cùng với tiêu diệt toàn bộ tổ chức Ma Đạo.

“Được, cùng đi tới Phân Đường Thần Phong Đường.” Hướng Thiên Cường mỉm cười, uống một hơi cạn sạch chung trà.

Tổng bộ của Thần Phong Đường được đặt tại Thương Lan Tông, hai người muốn đi tới phân đường, trước tiên phải được sự đồng ý của tổng bộ.

Đối với yêu cầu của đệ tử chân truyền, tổng bộ không có lý do gì để từ chối, cứ như vậy, hai người được phát cho lệnh bài của Phân Đường thứ 7 thuộc Thần Phong Đường, có thể tùy ý đi tới Phân Đường thứ 7.

Phân Đường thứ 7 nằm ở phía bắc Thương Lan Vực, ngay ngày hôm sau, hai người cưỡi Huyết Mã Yêu cấp hai, hướng phía phương bắc mà đi.

“Đây là, thật thê thảm, thôn trang này, gần như là bị tàn sát hết!”

Càng tiếp cận phương bắc, hai người càng cảm nhận rõ ràng sự hỗn loạn ở nơi đây, so với phía nam, quả thực khác một trời một vực.

“Ở đây sao lại hỗn loạn như vậy?” Lý Phù Trần cảm thấy khó hiểu.

Hướng Thiên Cường giải thích: “Phía tây bắc Thương Lan Vực là Thiên Sát Môn, phía đông bắc là Linh Ẩn Tông, sở dĩ khu vực phương bắc hỗn loạn như vậy, là do võ giả Ma Đạo thường xuyên giết chóc, một khi bị bao vây tiêu diệt, bọn chúng lại chạy trốn sang Thiên Sát Vực cùng Linh Ẩn Vực, khiến cho nhân mã Thương Lan Tông ta, không thể gióng trống khua chiêng đuổi theo, chỉ có thể âm thầm hành động, chính vì điều đó, khiến cho 10 lần truy đuổi thì có tới 7-8 lần để bọn chúng chạy thoát.”

“Theo ta suy đoán, trong khoảng thời gian này võ giả Ma Đạo thường xuyên có hành động, đúng lúc chúng ta tới đây, chứ bình thường rất ít khi nhìn thấy tình cảnh này.”

Hướng Thiên Cường hiểu khá rõ tình hình, nói liên tục.

Lý Phù Trần gật đầu, sắc mặt có vẻ trầm trọng.

Những người này đều là sinh linh vô tội, bởi vì không có võ lực cường đại bảo vệ mình, chỉ có thể mặc cho người khác chém giết, căn bản một chút sức phản kháng cũng không có. Hắn không dám nghĩ tới, nếu như Vân Vụ Thành cũng gặp phải tình huống như vậy, thì phải làm gì để có thể tự bảo vệ mình.

“Những võ giả ma đạo này, tất cả đều đáng chết.” Lý Phù Trần không có tự chủ phóng xuất ra sát khí.

Hướng Thiên Cường kinh ngạc liếc mắt quan sát Lý Phù Trần, thầm nghĩ: “Phù Trần sư đệ sát khí thật là nặng, chẳng qua đối phó với võ giả Ma Đạo cũng không thể hành động lỗ mãng được, phải từ từ tìm hiểu, quá cậy mạnh, rất dễ mất cái mạng nhỏ của mình.”

Vài ngày sau, hai người đi tới Phân Đường thứ 7 thuộc Thần Phong Đường.

Phân đường thứ 7 là một cái Sơn Trang được xây dựng bằng đá tảng, bên ngoài Sơn Trang, có rất nhiều đội đệ tử của phân đường đang đi tuần tra.

Những đệ tử của phân đường thứ 7, mỗi một người đều có tu vi Quy Nguyên Cảnh, không có một ai là Luyện Khí Cảnh tu vi, chẳng qua tuổi của bọn họ đều khá lớn.

Thương Lan Tông có vô số đệ tử tạp dịch, tự cảm thấy bản thân không có cách nào để trở thành đệ tử chính thức, sẽ tự động xin vào Thương Lan Quân, trở thành đệ tử ở các Đường Khẩu, ở Đường Khẩu cố gắng lập công, vẫn còn có thể thăng chức, hơn nữa kiếm điểm cống hiến cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều.

“Người từ phương nào tới đây, nơi này là Phân Đường thứ 7 của Thần Phong Đường.” Có một đội đệ tử của phân đường ngăn cản 2 người lại.

Hướng Thiên Cường lấy ra lệnh bài của phân đường thứ 7 cùng với lệnh bài dành cho đệ tử chân truyền, “Chúng ta là đệ tử chân truyền của Thương Lan Tông, đến đây là muốn báo danh.”

“Nguyên lai là chân truyền sư huynh.” Những đệ tử của phân đường tỏ ra vô cùng kính nể.

Đệ tử chân truyền có địa vị vô cùng tôn quý, không hề thua kém so với Đường Chủ ở phân đường, tất nhiên, khi đã đi tới phân đường, thì vẫn phải nghe mệnh lệnh của Đường Chủ phân đường.

Có hai tấm lệnh bài, hai người một đường đi tới không có bị ai cản trở nữa, rất nhanh đi vào tới Phân Đường.

Trên đường đi tới đại sảnh của Phân Đường, hai người nhìn thấy một tấm bia đá thật là lớn, bên trên mặt bia nổi lên rất nhiều cái tên, ở bên cạnh mỗi tên, còn có một hàng chữ số.

“Đây là Liệp Sát Bia, trên mặt bia chỉ nổi lên tên của đệ tử chân truyền, về cơ bản đều là đệ tử chân truyền Hoàng Kim.” Hướng Thiên Cường giải thích.

Lý Phù Trần gật đầu, không có để ý quá nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.