Đột nhiên lúc này, từ trong ống tay áo Lan bắn ra một con dao nhỏ, dài khoảng năm phân. Nàng lách khỏi thanh kiếm lao thẳng đến hắn. Nếu Trần Ngọc Lân không đang chiến đấu có khi hắn còn nghĩ đây là một con dao gọt trái cây không chừng.
Nhưng hiển nhiên hắn đang vô cùng coi chừng Lan, một kiếm đi ngang qua cả cánh tay nàng phun máu tứ tung. Một vết rạch từ xương quai xanh thẳng hướng đến cổ tay nàng, trông vô cùng rợn người. Chợt, có thể là do bộ quần áo đang vô cùng hỏng bét, hoặc vết rạch của hắn khiến bộ áo hỏng hẳn, tóm một đoạn áo ở phần ngực áo bắt đầu tuột ra, để lộ một phần...
Hình vuông màu đen, bên trong có ghi chữ 18+????
Trần Ngọc Lâm:
-?????????????
Hệ Thống lúc này trầm giọng nói kèm theo tiếng tặc lưỡi:
[Thật là hư đốn. Kí chủ tuổi còn nhỏ đã tập tành làm hại con gái nhà lành. Theo Luật Pháp hiện hành, việc này Kí Chủ không được thực hành cho đến khi đủ 18 tuổi. Xét thấy Kí Chủ tuổi còn nhỏ mà đã như thế này, Hệ Thống tuyên bố phán cho Kí Chủ một cái Debuff tới khi Kí Chủ 18 tuổi. Mọi thông tin 18+ đều sẽ bị censored mất.]
Trần Ngọc Lâm:
-?????????????????
Gái nhà lành? Từ từ, nó nói cái gì bị censored cơ?
Trần Ngọc Lâm hét lớn:
“Cái gì?”
Hắn tái mặt mở điện thoại ra, lần tìm vào khoảng ba bốn lần mở các thư mục khác nhau, mở ra vài cái ảnh. Kế đó mặt hắn đen lại, thật bị Che rồi? Hơn nữa che kiểu này che quá ác liệt, trong phim chỉ che riêng bộ vị trọng yếu, đằng này lại che toàn bộ?
Trời ạ, đùa nhau à?
Chỉ thấy một cái nháy mắt sau đó, hai chỗ bị “Che” bởi mấy cái hình vuông đen thù lù bống biến thành hai cái mặt cười đang ha ha cười vào mặt hắn. Trần Ngọc Lâm mặt càng lúc càng tối đen sầm lại.
Trần Ngọc Lâm gầm gừ:
“ Hệ thống chết tiệt. Ngươi làm trò tốt gì?”
Hệ Thống:
[Đây hoàn toàn là vì lợi ích của Kí Chủ.]
Trần Ngọc Lâm nhìn sang Lan, hai mắt tràn đầy sát ý. Có điều hắn rất nhanh trấn tĩnh lại, thầm nhủ cùng lắm thì ta đây tự tưởng tượng, hoặc lấy quyển sinh học lớp 8 ra “hành sự” vậy. Chỉ có điều ngay sau đó, mặt hắn càng đen hơn.
Hệ Thống:
[Thật đáng tiếc, đây là Censorced cấp độ Hệ Thống. Cho nên dù là tưởng tượng cũng phải bị Censorced đi mất.]
Trần Ngọc Lâm đấm vỡ một tảng đá, gầm gừ:
“ Ngươi đi chết đi Hệ Thống.”
Ngay sau đó, hắn chĩa thanh kiếm vào Lan, người đang từ từ bò ra ngoài bìa rừng:
“ Này. Thằng này đang ngồi tự kỷ không có nghĩa là nó không để ý xung quanh đâu đấy.”
Hệ Thống:
[Cảnh cáo Kí Chủ, không được có ý đồ đồi bại, nếu không chặt....]
Hệ Thống chỉ nói đến thế, còn lại thì bỏ cách ra. Trần Ngọc Lâm toát mồ hôi hột. Chặt? Chặt cái gì? Hắn trừng mắt nhìn Lan, kế đó trên tay hắn xuất hiện một cái quan tài, một tay hắn nắm lấy cổ nàng, một tay kia mở cái quan tài ra vứt nàng vào bên trong.
Ngay khi Lan vào trong quan tài, lập tức cái quan tài thay đổi hình dạng, bên trên trạm khắc hình ảnh của Lan, có điều trong tư thế đang say ngủ thôi.
[Nhân Quách]: Vật phẩm đặc biệt. Thông thường hòm Item không thể đút vật còn sống vào, nhưng nếu kết hợp Nhân Quách thì lại có thể. Có điều chỉ có thể cho những người bị khống chế, lực chiến giảm mạnh, hoặc đang bất tỉnh vào bên trong. Một ngoại lệ là những người tình nguyện đi vào bên trong nó.
Trị giá: 20 điểm Vận Mệnh. Không có giá trị lắm, chỉ là để rảnh tay khi muốn bắt cóc ai đó. Hơn nữa điều kiện bên trong của Nhân Quách giống hệt như hòm Item. Dù là một trăm năm sau lấy ra Lan vẫn sẽ y nguyên còn sống dù cho không đem ra hít thở lần nào.
Trần Ngọc Lâm thu lấy Nhân Quách vào hòm Item cho bõ ghét. Sau này đem lôi ra làm... ừm, làm gì sau này tính. Kế đó hắn vò đầu bứt tai, dính cái Debuff khỉ gió kia, từ nay về sau như thế nào còn lên mạng kiếm phim... à nhầm, tư liệu ôn tập hai môn Sinh Lý?
Về sau còn làm sao học tập tốt hai môn đó đây? Đã thế cái này còn ác hơn cả Censorced, thậm chí cả trí nhớ, và trí tưởng tượng của hắn cũng bị che nữa.
Trần Ngọc Lâm:
“........”
Hệ Thống:
[Xin chúc mừng, Kí Chủ hoàn tất nhiệm vụ, được hưởng 150 điểm Vận Mệnh cộng thêm điểm thưởng mốc 2 phút. Tổng là 225 điểm Vận Mệnh.
Đồng thời, Kí Chủ nhận về 6000 điểm Kinh Nghiệm thông qua đánh bại Lan. Hiện tại, cấp độ của Kí Chủ là cấp 10. Mời mở khóa quà Cấp 10.
]
Trần Ngọc Lâm nghe thế sửng sốt, hắn còn có quà cấp 10? Nhưng ngay sau đó trong đầu hắn vang lên hai tiếng Tích Tích, một hộp quà xuất hiện trong hòm Item.
Tạm quên cái vụ tên chết toai Hệ Thống đi, giải quyết việc trước mặt đã.
[Quà Cấp 10]
----> Mở.
Không Mở.
Trần Ngọc Lâm lựa chọn Mở.
Lập tức trong hòm Item của hắn nhiều hơn năm món đồ vật. Ngoài ra còn xuất hiện một vật phẩm khác là quà cấp 20 nữa.
Năm món, lần lượt là: [Thẻ Triệu Hoán thông thường], [Thẻ Triệu Hoán Đặc Thù Giới Hạn Thời Gian], [Vé Phó Bản A-1 không hạn định cấp độ], [Vé Phó Bản Z-1 không hạn định cấp độ] và cuối cùng là một bộ Chiến Y cấp C-1.
Trần Ngọc Lâm ngắm nhìn bộ chiến y, trông khá giống một bộ vest đen, mặc dù có nhiều sợi tơ trắng kết thành một hai cái túi áo giả nhưng hắn biết đây là chỗ đặc biệt nhét vũ khí vào. Là một loại pháp khí không gian nhỏ.
Ngoài ra bộ giáp này gia tăng cho hắn 20% tỉ lệ phòng thủ, còn có tăng 10% tốc độc di chuyển nữa. Đó là chưa kể đến tác dụng an chấn tâm thần, bình ổn tâm lý khi đang mặc.
Không phải quá cần thiết, hắn đã có Hắc Linh rồi. Tuy rằng nó hơi nặng, nhưng hắn vẫn vác được. Khi trang bị Hắc Linh như một kiện Chiến Y, tùy theo cách Hắc Linh biến hình mà hắn chỉ nhận vào 50% cho tới 0% sát thương. Ví như vừa rồi nó biến thành Hulk Buster hình dáng hắn chỉ nhận vào 4% sát thương, chủ yếu do rung lắc và dư chấn.
Các tác dụng khác không đáng kể. Hắn dự tính bán món đồ này đi vậy. Đây không thuộc về phạm trù đồ vật không thể bán, có điều khổng thể bán ngược lại cho Hệ Thống. Để về sau tìm chỗ nào đáng tin bán lại vậy.
Các vật phẩm còn lại: [Thẻ Triệu Hoán thông thường], [Thẻ Triệu Hoán Đặc Thù Giới Hạn Thời Gian], [Vé Phó Bản A-1 không hạn định cấp độ], [Vé Phó Bản Z-1 không hạn định cấp độ].
[Thẻ Triệu Hoán Thông thường] thì chỉ có thể triệu hoán rank khá thấp, hắn dự tính chốc triệu hoán sau.
Còn [Thẻ Triệu Hoán Đặc Thù Giới Hạn Thời Gian], là loại thẻ triệu hoán 1 cường giả trong 1 thời gian nhất định, tỉ như cái này là 3 phút đồng hồ. Loại thẻ này có 3 loại, một là cố định triệu hoán một nhân vật. Loại thứ hai là có thể biết trước nhân vật có thể triệu hoán, thuộc về loại hình random nhân vật. Loại thứ ba là sử dụng mới biết sẽ triệu hoán ra được loại nhân vật nào.
Loại thứ nhất khác loại thứ hai ở chỗ loại thứ hai có thể có thêm 1 lần xoay xúc xắc random ra nhân vật mới.
Hắn quét cái thẻ một đường qua trán, lập tức cái thẻ mặt trên lúc trước đang trống trơn, chợt hiện lên một đống thông tin:
[UltraLisk] - Tộc Zerg - Rank C
Kích cỡ: Dài 22 mét, cao 16 mét.
Nặng: 10 tấn.
Sở hữu 2 cặp ranh nanh sắc nhọn có thể kẹp đứt thủng cả những bức tường thành kiên cố nhất. UltraLisk là một trong các đơn vị tấn công to lớn nhất của tộc Zerg.
Kĩ năng đặc biệt: Không!
Trần Ngọc Lâm nhìn vào thẻ bài UltraLisk, hơi tò mò. Hắn chơi Starcraft đã lâu, cơ mà đây là lần đầu tiên có cơ hội gặp một con Zerg hàng thật giá thật như thế này. Nếu không kiềm chế có khi hắn suýt thì thật triệu hoán ra rồi, chỉ để ngắm thôi.
Hắn cất cái thẻ vào hòm Item, rút ra hai thẻ Phó Bản. Trong mắt hắn, Giám Định nhảy ra (Lúc này đã đạt cấp 4, hẳn là do giám định Lan, Thiên Sứ Pháp Thân kích thích level) hiện ra hai tin nhắn:
[Phó Bản A-1] - Phó Bản Nhện Relgo Mê Cung - Tăng 200% Kinh nghiệm, tăng 200% Điểm Vận Mệnh mỗi con, kinh nghiệm không chia đều mà tập trung vào chủ nhóm.
[Phó Bản Z-1] - Phó Bản Dị Giới - Đệ Nhị Thế Giới, mô phỏng dựa trên thế giới Nguyên Bản - Thế Giới Hệ Thống Tạo Lập.
Trần Ngọc Lâm nhìn vào Phó Bản Z-1, chợt Hệ Thống hiện ra:
[Phó Bản Dị Giới chính là cho phép Kí Chủ xuyên qua một thế giới khác nhằm đánh bại Ma Vương. Ở thế giới đó Kí Chủ có thể chết, nhưng vẫn sống ở đây. Điểm Vận Mệnh, Kĩ Năng sẽ được chia sẻ, những cái khác thì không thể bao gồm cấp độ.]
Trần Ngọc Lâm:
“Đánh bại Ma Vương? Loại Dị Giới Fantasy kiểu Isekai(Dị giới) à? Cũng được đó, cho ta “Xuyên qua” đi.”
Có khi, nếu ăn may ở thế giới đó hắn có thể lập harem luôn chừng.
Ủa? Mà có Harem làm gì nếu không mần ăn gì được? - Trần Ngọc Lâm tự hỏi, có điều lúc này đã muộn.
Hệ Thống nói:
[Ơ-Kê-Ra. Đã Hiểu.]
Trần Ngọc Lâm chờ đợi cái gì đó như là một ánh sáng thần thánh chiếu rọi, đưa hắn tới Dị Giới nhưng mãi mà chẳng có gì. Trần Ngọc Lâm đang tính hỏi thì chợt hắn cảm giác lạnh cả người, hắn bèn nhảy phốc lên trên cây.
Cúi đầu nhìn xuống, hắn tái ngoét mặt. Chỗ hắn vừa đứng thì bị nghiến ra trông như mới bị cày xới lên bởi một cái... xe tải to khổng lồ nhất mà hắn từng nhìn thấy. To ít nhất gấp bốn mấy cái xe khác. Bị cái này đè vào chắc hắn cũng xuyên đến Dị Giới luôn quá.
Từ từ, bị cái xe tải này nghiến.. đừng nói thật phải bị cái xe này nghiến mói đến được Dị Giới nhé? Nghe nói trong các bộ truyện tranh chuyển sinh, có tầm 7 phần mười là bị xe tải đâm, giờ hắn cũng chuẩn bị là một thành viên à?
Hệ Thống:
[Tại sao Kí Chủ lại né? Nếu Kí Chủ không để Truck-kun đâm, thì làm sao Kí Chủ xuyên tới Dị Giới được?]
Trần Ngọc Lâm gào lên:
“ Truck-kun là cái thứ tà ma ngoại đạo gì?”
Lúc này, trong sự kinh khủng của Trần Ngọc Lâm, cái xe bắt đầu biến thành phi định luật vật lý, trực tiếp trèo thẳng lên trên cây bất chấp khối lượng lẫn kích cỡ.
Hệ Thống nói:
[Đã là Isekai thì phải do Truck-kun đến quản lý. Không phải Truck-kun đưa đến Dị Giới thì tất cả đều là tà ma ngoại đạo.]
Trần Ngọc Lâm triệu hoán Hắc Linh, nó rơi thẳng xuống cái xe tải bên dưới. Hắn cười lạnh, nằm mơ ông mày mới bị một cái xe tải nghiến nát người nhé. Dù cho có được du hành tới Dị Giới đi chăng nữa.
Hắc Linh đang rơi thẳng, chợt kính chắn gió của xe tải mở ra, từ bên trong chui ra một khẩu pháo xe tăng, chĩa thẳng vào Trần Ngọc Lâm bắn một phát vào mặt hắn.
Trần Ngọc Lâm:
-...................
Trước khi bị cái xe tải (hay còn gọi là Truck-kun) bắn nát nhừ, hắn còn loáng thoáng thấy bên trong hình như có một dàn tên lửa chứ không chỉ có mỗi cái họng pháo xe tăng kia.
Đây là loại xe tải gì vậy? Trời đánh thánh đâm cái Hệ Thống chết tiệt kia!!