Trần Ngọc Lâm vừa một bên điều khiển Arch Ville tránh khỏi cái mớ loạn xà bần do Xích Ma Chu gây ra, một bên liên tục tìm cách tung ra vài hit tấn công con nhện.
Hiển nhiên là không được tác dụng gì, đã hơn nửa tiếng mà HP của con nhện vẫn giữ nguyên si, chỉ sụt giảm ước chừng 10% mà thôi. Bù lại, thông qua một kiếm của hắn được phóng ra thông qua sử dụng lực lượng toàn thân, đã lấy được một con mắt của nó.
Một con mắt trên mười bốn con mắt, và giờ hắn không có kiếm, và con nhện còn điên tiết hơn. Trần Ngọc Lâm nghi ngờ cái 5% đấy thì có tới 4% là do cái vòng Kim Cang Cô đang gây chấn động đè ép lên đầu nó.
Nhưng dùng chiêu này không được lâu, bởi vì hiện tại, nó đã có một skill mới trong cái bộ chiêu thức kinh khủng của nó:
[Kháng Đau Đớn LV1]
[Kháng Chấn Động LV1]
[Kháng Nhạc Phật LV1] (Trần Ngọc Lâm: -???????????????? Nhạc Phật gây sát thương cho nó à?)
Cứ đà này, sẽ đến lúc mà cái Kim Cang Cô và Nhạc Phật Remix liên thủ độc tấu kia không còn có thể gây sát thương cho con nhện được nữa. Đương nhiên, mất nửa tiếng để nó có thêm 3 cái kĩ năng kia, đến lúc mà nó học được lên đủ để kháng hoàn toàn cái Kim Cang Cô thì có lẽ đã hết nửa cây máu rồi.
Trần Ngọc Lâm ra lệnh cho Arch Ville bắt đầu bay xung quanh con Xích Ma Chu, tìm kiếm điểm yếu. Trong khi đó vài con Imp cấp thấp, mỗi con 40 điểm MP lao ra phân tán sự chú ý của nó. Trần Ngọc Lâm ngồi tại một góc hưởng bùa buff Chia Sẻ Tầm Nhìn.
Arch Ville bay xung quanh, nhưng hoàn toàn khó để mà tìm ra được một điểm yếu nào hợp lý cả.
Ngoài ra, dường như con nhện càng lúc càng đề kháng với cái Kim Cang Cô, đến mức mà giờ đây nó chỉ đơn giản rung bần bật chứ không còn gào thét như trước nữa. Con XÍch Ma Chủ giờ đây đang ngó đầu quanh quất, tìm kiếm thân ảnh của Trần Ngọc Lâm.
Có lẽ là tác dụng của [Kháng Đau Đớn].
Arch Ville tìm kiếm thì không tìm ra nổi yếu điểm nào, nếu có thì con nhện này cũng quá to, không thể có một điểm yếu nào thực sự gây ra một vết thương chí mạng cả. Dù sao, kích cỡ của nó cũng to như một cái sân bóng đấy. Thế là nó bỏ lên trên, bắt đầu chiến dịch “Sát Thương Nối Tiếp”, liên tục tạo hiệu ứng ám ảnh lên trên đầu đối phương.
Trần Ngọc Lâm thấy Arch Ville làm thế, chợt nảy ra một suy nghĩ. Có khi nào để giết chết nó không nên chơi theo lối mòn, làm thế nào để gây trọng thương cho nó, mà mấu chốt là hao mòn nó tới chết?
Đương nhiên không phải theo cách mà Arch Ville đang làm, kĩ thuật quá kém.
Nghĩ là làm, hắn lao ra ngoài. Quả nhiên con này vẫn còn điên tiết với hắn, có lẽ là cái Vòng KIm Cô thì ít, mà Mix-Chú Đại Bi thì nhiều, Xích Ma Chu lập tực vung lên một cái chân to đến mức cái cột đình cũng chào thua lên, rồi đập một cú xuống đất.
Cú đập này mạnh tới mức làm cho đất đá vụn văng hết lên, cả một vùng đất rộng ngang cái phòng bị lún sâu xuống, để lộ một cái hố khủng khiếp trông như hố bom vậy.
Có điều cú này, hụt.
Trần Ngọc Lâm mỉm cười, sau đó hắn quay lên nhìn Xích Ma Chú, ánh mắt mang theo nồng đậm khiêu khích. Không rõ con nhện có nhìn thấy hắn được không mà bất chợt con nhện như thể nổi điên lên, gào thét vang trời sau đó bắt đầu tấn công như chùy hoa loạn vũ.
Trần Ngọc Lâm liên tục né khỏi những cú đâm như mưa, thi thoảng hắn cũng suýt bị một cái hỏa trụ bắt trúng, nhưng mà cuối cùng lại né được, khiến cho hắn đổ hết mồ hôi hột. Trần Ngọc Lâm hít một hơi chuẩn bị tinh thần, sau đó chạy thật nhanh về phía bụng dưới của nó.
Trần Ngọc Lâm híp mắt, đứng từ dưới này nhìn lên trên hắn có thể dễ dàng thấy được ổ bụng của con nhện. Đương nhiên, hắn không có thể bắn một cú mà gây tổn thương nhất kích nhất sát cho con nhện này, nhưng chi ít hiện tại hắn có một kế hoạch vô cùng có khả năng thành công.
Trần Ngọc Lâm vung tay, Hắc Linh “rầm” một cái xuất hiện trên nền đất phía dưỡi bụng của con quái vật. Kế đó, hắn ra lệnh cho Hắc Linh sử dụng [Tia Sáng Hủy Diệt], toàn bộ năng lượng đều sử dụng 100%.
Hiện tại, MP của Hắc Linh tại Level 33 là 1230, đem so với lúc sử dụng [Tia Sáng Hủy Diệt] lần đầu tiên còn muốn nhiều hơn, lần đó chỉ dùng hơn 700 MP. Hơn nữa, lần này hắn đem sử dụng toàn bộ MP vào một đòn, lượng sát thương hẳn là không ở dưới Tứ Phẩm.
Hắc Linh phần đầu phát ra ánh sáng nóng rực, năng lượng tích tụ lại ở một mức kinh người, rồi thoát ra ngoài thông qua phần đầu, năng lượng phun ra chỉ nhỏ như đầu ngón tay. Đây đã là Trần Ngọc Lâm thông qua khống chế hết mức mới có thể thu nhỏ được đến mức này.
Lần này, mục tiêu của Trần Ngọc Lâm là khớp chân của Xích Ma Chu, cụ thể hơn là khớp chân thứ hai tính từ thân. Đối với các loài chân khớp, khớp chân là vị trí hết sức nhạy cảm, cứ việc phần xương ngoài là vô cùng cứng rắn, cùng vài loại hợp kim đem đi so còn cứng rắn hơn gấp nhiều lần, nhưng các khớp lại vô cùng mềm dẻo.
Nhện là loài chân đốt, nếu hắn chặt xong cái vị trí khớp chân này, thì nó sẽ chỉ còn lại một đốt chân, đem so với chặt đi cũng không khác lắm.
Chúng phải mềm dẻo, bởi vì suy cho cùng đó là cách mà chúng cử động. Trần Ngọc Lâm điều hướng cho Hắc Linh, một tia ánh sáng phát ra, trong vòng chưa tới một giây lia sang ngang, chém đứt quá ba phần tư cái chân của Xích Ma Chu. Rồi ngay sau đó, bởi vì cạn kiệt năng lượng, nó sụp xuống đất, toàn thân thể hiện rõ một vẻ hữu khí vô lực.
Hệ Thống thông báo:
[Báo Động: Triệu Hoán Thú Hắc Linh cạn kiệt năng lượng, yêu cầu đưa về Hòm Quái Thú phục hồi Năng Lượng. Dự Tính thời gian cho đến khi có thể đưa ra: 2 tiếng đồng hồ. Xác nhận CÓ/KHÔNG!]
Trần Ngọc Lâm nói:
“Có.”
Hai tiếng, cũng đã đủ. Trần Ngọc Lâm lấy súng ra, nhảy lên lên cái chân đã suýt gãy lìa của Xích Ma Chu, xả cả một băng đạn vào đó. Cái chân lúc trước đã bị Hắc Linh lia cho một đường bị chém nát tơi tả suốt ba phần tư lập tức bị hắn bắn cho tung tóe, và nên nhớ đây là đạn có thể bắn cho Tam Phẩm Hậu Kỳ thủng như cái sàng, cái chân bị hắn bắn nát bươm vô tình rơi xuống đất đánh cái “Rầm“.
Trần Ngọc Lâm vung tay thử xem có thu được vào hòm Item không, khiến cho hắn vui mừng toàn tập là có thể thu vào. Dù sao những vật phẩm khác bao gồm xác nhện Phiến hoặc xác mấy con nhện 25 điểm kia toàn bộ đều không thể thu vào Hòm Item được.
Xích Ma Chu gào thét điên cuồng, từ trên thân mình nó phun ra một cái lồng ánh sáng từ từ trải xuống mặt đất, bao phủ chính nó. Đồng thời, toàn thân nó chợt bắt đầu phun vân thổ vụ ra hàng đống hắc khí, sương mù đen mờ nhạt lan tỏa xung quanh nó. Từ trên người nó một luồng khí tức đen nhánh, độc ác đến điên cuồng truyền ra từ trong cơ thể nó. Lập tức vết cắt trên chân của nó bắt đầu kín miệng vết thương lại, nhưng rất may là không có mọc lại chân, bằng không chắc hắn khóc thật luôn.
Lúc này, cả hai hiệu ứng của Xích Ma Chu đồng thời kích hoạt [Cường Hóa] và [Đặc Ân Của Ma Thần Vương]. Cái màn sáng kia chắc là [Cường Hóa], còn làn sương đen là [Đặc Ân Của Ma Thần Vương].
Đồng thời, bởi vì Skill [Đặc Ân Của Ma Thần Vương] cho nên Arch Ville không còn có thể tiếp tục dùng [Ám Ảnh] nữa, bị chặn rồi. Cho nên hắn thu hồi lại Arch Ville, hơi khó vì Arch Ville đang ở quá xa, nhưng chỉ cần nó bay ngược trở lại là hắn thu hồi được.
Trần Ngọc Lâm không quan tâm [Cường Hóa] hay cái khỉ khô gì cả, hiện tại còn tận hơn 2 tiếng nữa mới tới thời gian Hắc Linh hồi phục đầy cây năng lượng, hắn đành ẩn trong một cái hang nhỏ cho tới lúc đó vậy.
Xích Ma Chu lúc này đã bình tĩnh nhiều, [Đặc Ân Của Ma Thần Vương] không chỉ tăng mọi chỉ số DEF, Strength, Sức chịu đựng,... mà còn cho nó cả một Buff gọi [Ngụy Hi Vọng], trong thời gian Buff kích hoạt, Xích Ma Chu sẽ hoàn toàn không cảm thấy đau đớn gì hết, ngược lại sẽ cảm giác tràn trề sức sống.
[Ngụy Hi Vọng] dùng tốt sẽ là lá bài tẩy, dùng ngu thì lại chính là một con dao hai lưỡi. Trần Ngọc Lâm suy tính cách để lợi dụng cái Buff ngu học này, thì đau đớn phát hiện chẳng có cách nào để lợi dụng nó cả. Nếu đó là một sinh vật to cỡ hắn thì không sao, nhưng mà trong trường hợp này, con giặc này to như quả núi, đành chịu chết chờ đến khi Hắc Linh hồi chiêu xong.
Đến nhanh, đi cũng nhanh. Hai cái kĩ năng [Cường Hóa] cùng với [Đặc Ân Ma Thần Vương] chỉ kéo dài chừng 15 phút là hoàn tất nhiệm vụ, hoặc do Xích Ma Chu thu hồi về hay gì thì hắn không biết. Nhưng con nhện ngồi đợi hắn trong hơn tiếng không thấy cái gì, thì lại lui trở lại trong hang.
Hai tiếng sau, Trần Ngọc Lâm mò mò vào lại trong hang, thấy nó đang sử dụng một kĩ năng gọi [Đản Sinh Đồng Tộc] để triệu hoán thêm một đống nhện khác xung quanh nó. Chủ yếu là nhện con trắng bạch, nhưng cũng có vài con nhện Phiến và bốn con nhện Ma Khiên.
Trần Ngọc Lâm không quan tâm lũ đó, chạy vòng về phía sau, triệu hồi Hắc Linh ra “chặt” thêm một cái chân bằng phương pháp tương tự như vừa nãy, lần này có vẻ góc chém ảnh hưởng hay sao mà vết đứt lên tới 4/5 cái chân, hắn chỉ cần tốn nửa băng đạn là bay đi mất một cái chân. Kế đó Arch Ville lại chở hắn bay ra ngoài bằng phương pháp di chuyển kiểu dòng điện, đồng thời để lại một vài con Quỷ để thu hút lũ nhện chú ý.
Cứ chơi trò này, đến lần thứ 3 hắn chặt xong 3 cái chân của cùng một bên, lúc này con nhện hiển nhiên đã tàn phế muốn chết, 1 cái chân hiển nhiên rất khó để duy trì một nửa trọng lượng cho nên lúc này nó chỉ nằm rạp một chỗ. Có điều lần thứ 4 lúc chặt xong cái chân cuối cùng, thì hắn lại mắc bẫy.
Lúc hắn vừa chém xong cái chân thứ 4, toàn bộ một bên chân của nó đã hoàn toàn bị trảm, từ nay hầu như đừng hòng đứng lên được. Thì chợt con nhện dùng hết nửa sức bình sinh lật chính mình sang bên, rồi một chùm tơ phun ra từ bụng dưới nó.
Bụng dưới nhện phun được tơ ư? Trần Ngọc Lâm không phải nhà nhện-học cho nên cũng không biết, nhưng con này rõ ràng phun được. Và rõ ràng là nó không rõ ràng Trần Ngọc Lâm chui ra từ đâu, cho nên mới phun một phát là hết ba phần tư cái hang như này.
[Vạn Quân Võng]? Hiểu rồi, với kích cỡ của tấm lưới này, trải rộng ra hết mức có lẽ hoàn toàn có thể phun ra bao phủ một binh đoàn cỡ chừng vạn người. Bởi vì tấm lưới phủ lên hắn không chỉ to mà còn dày và chồng chéo lên nhau nữa.
Cùng lúc này, lũ nhện được sinh ra từ [Đản Sinh Đồng Tộc] cũng lũ lượt chui vào hang. Dễ phải đến trăm con không chừng.
Hoàn toàn bị bao vây.
Trần Ngọc Lâm mỉm cười nhạt, không lo, tuy rằng Hắc Linh bị hết năng lượng, nhưng không phải hắn không còn triệu hoán thú. Trần Ngọc Lâm động tâm niệm, cả Arch Ville lẫn Ngân Nguyệt đều lấy tư thế oai hùng mà xuất hiện....
... trong tấm lưới?
Trần Ngọc Lâm:
-?
Kế đó, hắn trợn mắt chứng kiến cả hơn trăm con nhện cấp thấp kia đều hết thảy trèo lên tấm lưới, mồm kêu lên tiếng kêu ghê rợn, từng cái răng nanh trắng ởn, từng cắp mắt thao láo thèm thuồng nhìn hắn tràn đầy đói khát, như thế chúng vô cùng sẵn sàng lóc thịt hắn...
... trong khi bị kẹt dính trên tấm lưới.
Trần Ngọc Lâm:
-?
Bọn tao thì thôi đi, tụi mày cũng thế là sao? Có vẻ tấm lưới này dính vô cùng thì phải, ai chạm vào dính ai.