Mộ Dung Nguyệt ngồi ăn kem trên bờ bể bơi, bên cạnh là Trần Ngọc Lâm cùng Âu Bảo Uyên, người đang nựng con trông-thì-kinh-vãi-tè-nhưng-mà-nàng-thì-lại-thấy-đáng-yêu thứ mà được gọi là bé Súp.
Thông tin bổ sung, Trần Ngọc Lâm sau khi nhớ lại thông tin về nồi cháo tử vong đã mất nguyên tuần chỉ để cố gắng không hễ nhìn thấy Uyên là chạy bạt mạng.
Và món ăn ưa thích của bé Súp là nước đun sôi để nguội do chính tay Uyên đun, hắn không biết cái thứ nước kia nó như thế nào nhưng từ ngày biết việc đó hắn chỉ uống nước đóng chai không mà thôi. Nghĩ mà xem, cái thứ kia kinh dị nhường nào, cái thứ nó thích thì có thể bình thường tới đâu?
Keal thì chạy tụt quần về hành tinh mẹ của hắn rồi, thậm chí còn không kịp thu dọn hành lý.
Trần Ngọc Lâm quay sang Tiêu Dao Thánh Nhân, cũng đang nằm nghỉ dưỡng sức. Gã này vừa mất nửa tháng đi tóm lại cái phân thân về, nghe nói phân thân và bản thể còn xảy ra đại chiến, thiếu chút bay mất một nửa của một cái hệ mặt trời không có sinh vật sống.
“Ngài cảm thấy cái con bé Súp kia thế nào?”
“Thấy thế nào là thấy thế nào? Cái gì nó tệ tới mức này thi còn có thể tệ hơn được hay không? Ý ta là nó rất là “súp”???”
“.......”
Trần Ngọc Lâm im lặng, mỉm cười không nói không rằng, tiếp tục ngâm mình hong gió, tâm tưởng chìm vào giao diện của Hệ Thống.
Đây là [Dược Viên], một tính năng mới mở khi mà hắn lên Lv20, nhưng mà do gần đây kiếm hổng nổi cái cây nào để trồng cho nên một mực để đấy, mãi gần đây mới có cho nên hắn đi chăm bón một chút.
Nhân sâm, Trích Tinh Thảo..v..v đều là những loại cây mà hắn tìm được ở trong Bách Bảo Nang của Huyết Cửu Môn. Cũng không rõ có phải do đệ tử mà hắn móc được đống cây cỏ này có phải là đệ tử đan đạo không, nhưng mà ở đây có rất nhiều loại nguyên liệu cho linh đan dược liệu.
Dược Viên không giống bình thường, nếu ở ngoài còn cần phải cân nhắc xem trồng bằng bộ phận nào của cây thì ở Dược Viên, chỉ cần cắm 1 bộ phận còn sống của cây vào, nó sẽ tự động mọc ra một cây mới. Đương nhiên nếu dùng hạt thì nhanh hơn nhiều.
Khu vực trồng trọt của Dược Viên rộng 144 mét vuông, 12 mét dài 12 mét rộng, đất đai toàn bộ đều là Tức Thổ, tức là một loại đất chuyên môn dùng để trồng linh đan dược liệu. Có điều không mang ra ngoài bán được.
Dược Viên phân làm 12 luống cả thẩy, mỗi luống có được 1 loại môi trường khác nhau: Băng giá, sa mạc, tử địa đầy âm khí, độc địa, v...v
Nghe nói còn có 24 loại môi trường nữa cơ, có cả môi trường ngoài hành tinh nữa, nhưng chỉ khi hắn đạt tới Dược Viên là LV5 và Lv10 mới có thể mở khóa. Trước đó thì mỗi lần lên Lv Dược Viên sẽ chỉ tăng thêm diện tích.
Hơn nữa các loại môi trường sẽ tự động biến ảo thành loại môi trường thích hợp nhất cho cây cối, ví dụ Trích Tinh thảo thích hợp nhất ở 21 độ C vào ban ngày và 23 độ C vào ban đêm nó sẽ tự động từ từ điều chỉnh.
Trần Ngọc Lâm quay sang nhìn bên độc khu, đang có 3 cái cây vươn lên, một con gà trống đang cục ta cục tác nhảy lon ton giữa chúng. Đây là cành Độc Mạc Dị Viêm Hoa, hắn vứt vô trong độc khu.
Cái cây ở giữa là ngoại lệ, hắn đổ bát súp hôm nọ vô tưới thử xem thế nào, kết quả hôm sau kiểm tra thấy nó đã có thể bắn laze từ nhụy hoa, có điều lại vô cùng thân mật với con gà trống, cái con mà gã Trương Cẩu Đản để lại.
Hắn coi như không thấy gì, lặng yên kiểm tra vài loại linh dược là tài liệu cho 1 loại đan dược dành cho Tam Phẩm tu sĩ.
Cũng gần đủ rồi, thêm nửa tháng nữa là mấy cây này sẽ đủ để luyện chế ra Tăng Linh Đan.
Đây là một loại đan dược tăng tiến tu vi cho Tam Phẩm, hơn nữa nó có một loại đặc điểm, đó chính là linh lực sinh ra vô cùng tương đồng với linh lực có sẵn ở trong đan điền, hoàn toàn không bị hòa trộn hoặc làm loãng đi cho nên không cần e ngại phẩm chất linh lực bị ảnh hưởng.
Phẩm chất linh lực trong cơ thể hắn hiện tại là Tam sắc linh lực, song thuộc tính Hắc Lôi. Cũng coi như trung-thượng phẩm chất rồi.
Phẩm chất linh lực càng cao, lựa chọn đan dược càng ít ỏi. Không có cách, trừ khi muốn tự đoạn tương lai chi lộ.
Ngoài ra còn có một ít một ít rau cải, rau muống, rau mồng tơi, xà lách vân vân.. Cái này phải kể từ đầu..
Trần Ngọc Lâm sau 1 tháng trên Vĩnh Hằng đảo sống vật vã như con zombie và làm việc như con sửu với đồng lương chết đói 20k/h, 160k / ngày, chưa kể tiền điện nước tự trả, tiền phòng tự trả, tiền đồ ăn ít ỏi mà đắt đỏ cũng tự trả, tiền chiếu cói nệm chăn màn cũng phải tự mua. Mặc dù là sau khi hoàn thành nhiệm vụ săn giết Ma Tu hắn có được trợ cấp tầm đâu đó chục củ, nhưng mà phòng kế toán và tài chính ngậm luôn đống tiền đó tầm 1 tuần mà vẫn chưa trả rồi.
Tầm đâu đó gần đây hắn thi thoảng được mời vào bếp nhặt rau nấu canh, thế là hắn tiện thể chôm luôn một ít mầm rau muống, hạt táo, hạt dưa hấu, hạt dưa leo, cành cải ngọt v...v đem vào trồng trong Dược Viên, chúng nó lớn nhanh như thổi, vừa luyện skill trồng trọt, vừa nâng cao chất lượng cuộc sống, tôn vinh con người.
Hệ Thống chửi thì hắn nói:
“Có thực mới vực được đạo, không có đồ ăn thì làm sao mà vực đạo, làm sao mà đi lên chính mình chi đạo, làm sao mà tu chân?”
Nói xong hắn húp hết bát mì tôm trộn salad một cách bất cần, trong khi Hệ Thống thì câm nín không biết nói gì! Chủ yếu là tại chán với thái độ YOLO của hắn.
Trần Ngọc Lâm tiếp tục một lần chăm bón, tưới phân tưới nước. Hiện tại hắn còn chưa thể đạt tính năng tự tưới tiêu chăm bón, muốn mua cần 2000 điểm Vận Mệnh, nhưng về sau chắc chắn sẽ phải mua.
“Hửm”
Chợt Trần Ngọc Lâm nghi hoặc, hắn nhìn thấy con gà đang mổ lia lịa mặt đất, hình như đang ăn đất. Dù nghi hoặc có điều hắn cũng không ý kiến, kệ xác mặt đất có là linh đan liệu dược gì thì ăn một đống đất sau khi bón phân, hắn cũng bó tay.
Trần Ngọc Lâm quay về kí túc xá, quay lại nhìn con bé súp đang há mồm như răng nhìn hắn từ khu bể bơi mà lạnh hết cả xương sống. Con này hình như vẫn còn mang thù với hắn vụ Nồi Cháo Tử Vong.
Thật nóng lòng đợi đến cái ngày Uyên cùng con này tách nhau ra, hắn sẽ là người đầu tiên trong vũ trụ này giết chết một nồi súp.
“Hệ Thống, mở giao diện Dị Giới Edra..”
Cũng lâu lắm rồi hắn không tới đó, chỗ đó cũng vui vui, nên đổi gió một chút, tiện tránh xa con Bé Súp trong thời gian gần ra vậy.
Hắn có chút phát sợ con Bé Súp, ý hắn là.. nó là một nồi súp? Thế thì không đáng sợ. Nhưng khi nó là một đống súp có thể di động, ăn uống và gào thét thì nó lại là chuyện khác.
Kiểu con slime phiên bản siêu kinh dị ấy, nhưng mà Âu Bảo Uyên thì cứ nựng “yêu yêu yêu quá cơ” nên hắn chịu không dám đồ sát nó.
Hệ Thống hiện ra một giao diện:
[Du Hành Dị Giới Edra:
-> Du Hành Bằng Thẻ Du Hành Dị Giới
Du Hành thông qua Truck-kun.
]
Trần Ngọc Lâm ngồi trong phòng, im lặng nhìn cái giao diện của khỉ kia. Hắn giơ tay nhấn vào nút [Du Hành Bằng Thẻ Du Hành Dị Giới], bất chợt cái giao diện chui cao lên một chút.
Tay Trần Ngọc Lâm cách cái nút Du Hành thông qua Truck-kun, sững sờ, kế đó hắn cười gằn:
“Thủ thuật quá thô sơ Hệ Thống à.”
Đột nhiên cái giao diện kia trong nháy mắt nhấp nháy, rồi cái nút [Du Hành thông qua Truck-kun.] sáng lên.
Hệ Thống:
[Cảm tạ Kí Chủ đã lựa chọn tính năng Du Hành thông qua Truck-kun. Truck-kun đang chuẩn bị được truyền tống.]
Trần Ngọc Lâm im lặng nhìn ngón tay, có lẽ miệng tiện cũng là cái tội? Kế đó cả cái cửa phòng bắn văng ra, một cái xe tải lao như điên chuẩn bị cán qua hắn...
“Thủ thuật quá thô sơ Hệ Thống à!”
Trần Ngọc Lâm nhẹ nhàng cười lặp lại câu nói lúc trước, trên tay hắn xuất hiện Băng Hỏa Sáo Trang, vung lên nắm đấm chỉ trong 1 combo ngắn gọn trong nháy mắt đấm văng cái xe tải quay ngược trở lại, văng ra ngoài sân.
Trần Ngọc Lâm cười nhạt nhìn cái xe tải bị đấm văng ra xa, chợt nụ cười của hắn sững lại khi Truck-kun bỗng dưng nở bung ra, giống hệ như Transformer bắt đầu lắp ráp thành hình người, còn có thể thấy một cái kí hiệu Autobot to thù lù trên ngực nó nữa.
“Xin chào...”
Optimus Prime lạnh lùng nhìn hắn, nói, giơ một khẩu súng bắn laze chĩa vào hắn:
“Và tạm biệt.”
Trần Ngọc lâm: