Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 285: Chương 285




Quay trở lại lúc mà Heracles cùng với Gilgamesh vừa mới bắt đầu lao vào nhau...

“CHOENG!! CHOANG”

Tiếng hai thanh kiếm chát chúa vang lên, Saber Arturie cùng với Saber Gilles đang chiến đấu với nhau. Rõ ràng, kiếm thuật của cả hai đều là nhất đẳng. Kiếm thuật của Vua Hiệp Sĩ - người đã được tôi rèn qua vô số cuộc chiến lúc này đang đọ sức với người anh hùng xứ Orlean, kiếm thuật của cả hai đều không phải dạng vừa.

Đây là nhận định của Iskandar khi đang vừa quan chiến, vừa dè chừng Caster Giả cùng Master của gã khỏi dây mũi vào. Cả hai đang ngồi trên một con thuyền, hưng phấn chứng kiến cuộc chiến.

Vô số tiếng vũ khí va chạm vào nhau vang lên.

“Sao thế, không đánh được nữa à?”

Gilles mở miệng, cười dài trong khi khiêu khích Saber. Saber khua lưỡi kiếm trong khi lùi về phía sau, nàng nhíu mày. Bất chấp nhân phẩm của Gilles, nàng không thể không phủ nhận Gilles thực sự có tài chiến đấu. Điều này cũng khiến nàng căm phẫn tột độ, vì nàng cũng có được thông tin về những “anh hùng” khác từ Chén Thánh.

Kẻ sát hại hàng trăm trẻ em, lại có thể được triệu hồi từ Anh Linh Tọa, kẻ này không phải là một anh hùng, mà là một ác linh mới đúng.

“Vậy thì...”

Vua Hiệp SĨ hít một hơi sâu, nàng vung gươm lên, đột nhiên “ẦM” một tiếng, Phong Vương Kết Giới quanh lưỡi gươm bị gỡ bỏ trong thoáng chốc, tuy nhiên lượng ma lực xung quanh lưỡi gươm lại dày đặc hơn rất nhiều lần.

Một tiếng sấm vang rền. Và thanh kiếm vàng lộ diện, xua tan bóng tối của màn đêm bằng ánh sáng chói lòa.

Phong Vương Kết Giới ngoài việc nén không khí và khúc xạ ánh sáng còn có thể dùng theo một cách khác. Đúng vào lúc kết giới được giải phóng, nó có thể thổi bay đối thủ bằng một đòn tấn công từ xa với cơn gió tạo ra bởi áp suất cực mạnh của không khí bị nén chặt.

Và đó chính là kế hoạch của Saber. Đưa thanh kiếm ra phía sau trong một tư thế như vậy - để tăng tốc hơn nữa cho đòn tấn công.

Được giải phóng khỏi thanh kiếm, một luồng không khí sẽ bắn về phía sau. Nhờ trút bỏ lớp giáp để tăng lượng ma lực có thể sử dụng, cơ thể cô vút về phía trước như một viên đạn. Chính đòn đánh này cũng đã được cô thực hiện một lần trong cuộc chiến với Lancer Thật, tuy nhiên đã bị anh hóa giải bằng cách sử dụng hai lưỡi giáo.

Lần này, Saber vô cùng thận trọng với bất kỳ bất ngờ nào có thể xảy tới.

“...”

Gilles hoàn toàn bất ngờ. Tuy nhiên không hổ là người anh hùng của xứ Orlean, anh vung kiếm lên, Bảo Khí Lệnh Thánh Chiến - Saint War Order toàn lực kích hoạt. Thậm chí ánh sáng bắt đầu len lỏi phát ra từ bộ giáp của anh.

Đối với ai đó, thì những tia sáng này có thể là biểu tượng cho sự thánh khiết của một người nghĩa sĩ. Nhưng với cả Iskandar lẫn Saber, những tia sáng này đơn giản chỉ là lời chế nhạo tới đối phương.

Ánh chớp lóe lên, tia lửa điện xuất hiện khi hai thanh vũ khí cùng va chạm vào nhau. Thanh kiếm của Vua Hiệp sĩ lạnh lùng chẻ ngang thanh kiếm của Gilles.

Mặc dù Lệnh Thánh Chiến gia tăng chỉ số sức mạnh của Gilles lên một cấp độ, nó cũng đồng thời làm giảm khả năng phòng ngự của anh. Lý do cho việc này được cho là bởi vì bản chất của Gilles khi trở thành một Anh Linh hoàn toàn không phù hợp với Bảo Khí này.

“ẦM!”

Gilles ngay khi nhận thấy thanh kiếm đã gãy, lập tức bật ra ngoài. Hiển nhiên bản năng chiến đấu của Gilles rất cao, tuy nhiên dù thế, thanh gươm Excalibur vẫn chém được xuyên qua bộ giáp của anh.

Gilles bị chém bay đi, ngã xuống nền đất. Saber dừng lại, thở dài nhìn Gilles. Nàng biết về quá khứ của người đàn ông này thông qua các thông tin được Chén Thánh truyền tới, thậm chí biết cả về quá trình người đàn ông này hóa điên nữa.

Tuy nhiên, dù thế cũng chẳng thể nào phủ nhận được việc hàng chục đứa trẻ đã bị giết. Phong Vương Kết Giới lúc này đã quay trở lại với thanh gươm, Saber từ từ tiến về chỗ của Gilles, thanh gươm tàng hình vung lên:

“Chuẩn bị đền tội đi, Gilles.”

Chợt, không gian xung quanh Gilles bắt đầu nhảy múa, rồi một thanh gươm hai lưỡi khổng lồ được ném về phía con thuyền đang đậu ngoài xa. Con thuyền đang đậu ngoài khơi kia hiển nhiên cũng là một cái xưởng phép tạm bợ, tuy nhiên người ném thanh kiếm chẳng ai khác hơn là Iskandar, một Anh Linh.

Thanh gươm chẳng mất lâu để chém xuyên qua kết giới được giăng lên chung quanh con thuyền, trong nháy mắt đâm một lỗ xuyên thủng qua hàng rào phòng ngự của nó. Lập tức một tia sáng lóe lên, và rồi 3 bóng người xuất hiện ở trên bến cảng.

Người thứ nhất là một gã thanh niên, người thứ hai là một cô gái ăn mặc theo lối.. ừm, mặc dù trông rất lộn xộn với đủ loại đồ trang sức trên đó, tuy nhiên vẫn có thể nhận ra đồ nàng mặc là hàng chất lượng cực cao.

Người thứ ba, anh ta là một cậu trai trẻ, khoảng mười mấy tuổi, mặc một bộ vest thời thượng. Tuy nhiên chỉ nhìn vào Linh Cơ của anh ta cùng với lượng ma lực dày đặc quanh người cậu ta, bất kỳ pháp sư nào cũng có thể khẳng định cậu ta chính là một Anh Linh.

Rõ ràng, vừa nãy là một loại ma pháp huyễn ảnh nào đó, bởi vì lúc này trên vai cậu ta đang vác Gilles, người đang đổ máu. Trong khi đó, ở phía xa kia, “Gilles” vẫn còn đang cố gắng gượng đứng dậy, nhìn trông vô cùng chân thực.

Riêng Saber và Iskandar hai người đã xuất hiện trên “đỉnh núi” hôm đó, cả hai đều nhận ra đây chính là Caster Giả - người mà tự nhận là bạn thân nhất của Gilles de Rais.

“Là ngươi?”

Saber nhướng mày. Không thể nào một ai có thể quên được cái người đã tạo nên một quả núi chỉ bằng trí tưởng tượng của mình. Đương nhiên theo lời Ruler nói - đó là do Thế Giới bị đánh lừa, nên tạo ra các đặc điểm vật lý để phản ứng lại các hoạt động của ngọn núi đó, nhưng đối với nàng cũng không khác lắm.

“Artie, cô không thể nhẹ nhàng hơn một tí à?”

Cậu trai trẻ - Francois Prelati nói, tỏ vẻ đau lòng. Saber trừng mắt nhìn Prelati, nói:

“Đừng có làm ra vẻ như ta quen biết với ngươi!”

“Không, cô không quen.”

Francois Prelati gật gù, nhưng kế đấy, anh ta bật cười lớn, thành từng tràng một:

“Đùa đấy.”

“....”

“Không phải tui đã nói với cô rồi sao, Artie?”

Francois Prelati nói, lau nước mắt:

“Các sếp ở cái hồ đó rất muốn nhìn thấy cô trở về đó. Mà, có khi tại một thế giới nào đó cô thực sự có thể về được cái hồ đó cũng nên. Ý tôi là nếu bằng cách nào đó cô được triệu hồi ở Anh, có khi các sếp sẽ không ngại tới thăm cô đâu.”

Ngay khi nghe thấy “cái hồ đó”, lập tức một luồng điện chạy dọc theo xương sống của Vua Hiệp Sĩ. Nàng đã ngờ ngợ về nó ngày hôm qua, tuy nhiên lúc này đây, khi thực sự mặt đối mặt, luồng khí tức quen thuộc của một kĩ năng khiến cô không thể không run rẩy.

“Học Trò Của Tinh Linh”, một kĩ năng khiến cho các pháp thuật được những người do các tinh linh vùng hồ chỉ dạy bội tăng về sức mạnh. Đối với Saber, do nàng được các Tinh Linh Vùng Hồ ban phước, thậm chí còn nhận được thanh Thánh Kiếm Excalibur, cho nên nàng khá dễ dàng nhận ra người sở hữu kĩ năng này.

Dường như điều ngược lại cũng đúng. Prelati cũng đã nhận ra Vua Arthur ngay lần đầu gặp mặt.

Tuy nhiên, điều khiến nàng chấn động chính là một học trò của tinh linh vùng hồ lại trở thành một kẻ sát nhân, một tên đồ tể tàn sát nhân mạng vì thú vui, một kẻ đã sa đọa vì hắc ma thuật.

Nàng đã không còn muốn nhiều lời nữa. Có những con người có thể cảm hóa được chỉ bằng lời nói, và có những con người.. chỉ có thể dùng tới nắm đấm.

Vua Hiệp Sĩ vung thanh kiếm, lao thẳng về phía Caster. Phong Vương Kết Giới trên thanh gươm được gỡ bỏ, một luồng không khí áp suất cực cao bùng nổ, đẩy nàng về phía trước. Francois Prelati giật cả mình, chí ít đó là biểu hiện ban đầu của cậu, ngay sau đó anh giơ lên một bàn tay, phì cười.

“Huyễn Thuật!”

Đột nhiên, một cái khiên lớn xuất hiện phía trước mặt 4 người Caster. Cùng lúc này, cậu thanh niên được cô gái kia một tay xách lên, biến mất trước mắt Saber và Iskandar.Hiển nhiên cô gái này cũng là một ma thuật sư siêu đẳng.

“YAHHHHHHHH”

Saber hét lớn, lao thẳng về phía trước. Nàng vung kiếm, một nhát chém làm đôi cái khiên, hiển nhiên mặc dù có thể dùng Huyễn Thuật, và tác dụng của ảo thuật tới một mức độ thần bí, nhưng Francois Prelati vẫn không thể tạo ra những thứ vượt qua một giới hạn nào đó.

Bất chấp sự kết hợp của Tạo Thành Dụng Phẩm cấp B, mặc dù trong khi sử dụng nó kết hợp với Huyễn Thuật nó bị giảm xuống còn Cấp C, nhưng vẫn không thể chống lại một đòn này của Vua Hiệp Sĩ.

Muốn làm được điều đó,có lẽ phải vận tới Bảo khí của anh: Đại Huyễn Ảo.

“Chà, cô nàng thực sự rất mạnh mẽ đấy.”

Caster nói, cười lớn trước khi anh - bằng một cách nào đó - lơ lửng trên không, cách mặt đất khoảng 10 mét, và bắt đầu dần dần biến mất.

“Thôi thì để chúng ta gặp lại sau.. ỐI!!”

Đột nhiên, một tiếng sấm rền vang lên. Và rồi lao về phía Francois Prelati chính là cỗ ngưu xa của ông, cũng chính là Bảo Khí: Thần Uy Xa Luân, hai con bò thần lực lưỡng tung vó thẳng tiến về phía Francois Prelati, buộc anh phải từ dạng nửa linh thể quay trở về hình dáng vật lý thông thường.

“RIDER!!! Tại sao ngươi cứ phải ngăn cản ta nhỉ?”

Francois Prelati hét lên trong lúc né tránh mấy con bò thần cuồng loạn khỏi giày xéo chính mình, Iskandar khinh thường hừ lạnh trong khi ông lái cỗ Thần Uy Xa Luân húc qua Prelati - chỉ một chút nữa là trúng:

“Ta chẳng quan tâm tới ngươi. Nhưng kế hoạch của ta hôm nay là đánh bại Saber. Để cho cô ta tỉnh khỏi giấc mộng của cô ta, và để làm thế thì các ngươi cần đi đời trước. Ta cần Saber toàn tâm toàn ý chiến đấu vói ta bằng tất cả sức mạnh và ý chí của cô ta.”

Hiển nhiên, Iskandar biết Vua Hiệp Sĩ sẽ chẳng đời nào để cho Gilles rút lui toàn vẹn. Chắc chắn dù cho Caster có chạy trốn cô ta vẫn sẽ đuổi theo đến cùng.

“Giấc mộng?”

Saber quắc mắt nhìn về phía Iskandar:

“Rider, ông vẫn tiếp tục muốn sỉ nhục ta sao?”

“Ồ, cô bé à.”

Iskandar thở dài, nhìn về phía Vua Hiệp Sĩ bằng một ánh mắt - có thể nói là thương hại - ông lắc đầu:

“Cô đang đi trên một con đường không phải của con người. Là một Anh Linh, đó là trách nhiệm của ta để đánh bại cô, bằng không cô sẽ bước tiếp trên vết xe đổ của chính mình. Thay vì thế, hãy đến bên cạnh ta, và tỏa ánh hào quang thực thụ với tư cách thuộc hạ của ta.”

“.......”

“Ông chú già, ông đang nói cái gì vậy?”

Francois Prelati - người vừa né tránh khỏi cú lao của Thần Uy Xa Luân, phủi chút bụi bị bám từ cỗ xe. Lúc này hắn đang đứng trên mặt nước, giống như Saber vậy:

“Chẳng đời nào Artie lại bỏ lỡ cơ hội đoạt được Chén Thánh. Trong tất cả mọi người, cô ta là kẻ khát khao Chén Thánh nhất, trên cả tôi, trên cả ông.”

“Dù sao, nếu cô ta không đạt được Chén Thánh, cô ta sẽ mãi mãi “còn sống”, không bao giờ chết đi. Chỉ khi đạt được Chén Thánh, cô ta mới đạt được điều ước của mình và trở thành một Anh Linh thực thụ, một Thủ Hộ giả. Đây chính là thỏa thuận của cô ta với thế giới này.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.