Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 59: Chương 59: Phó Bản DOOM




Trần Ngọc Lâm nhờ Gabriel ra cứu giá thằng Minh, kế đó hắn vào sâu trong Hệ Thống, chuẩn bị tiến nhập 1 phó bản.

Hệ Thống:

[Kí Chủ hiện tại còn lại 2 vé Dị Giới Du Hành, có muốn sử dụng 1 vé để tiến nhập phó bản DOOM phó bản số 003 - Tiêu Diệt Tổ Quỷ?]

[Nhiệm vụ số 003: Tiêu Diệt [Tổ Quỷ] (Gore Nest) trong Điện thờ Kadingir ở Sao Hỏa.

Mô tả: [Tổ Quỷ] là một đơn vị có thể triệu hồi nhiều quỷ từ địa ngục. Hình thức triệu hồi của nó giống như Arch Ville nhưng nhanh hơn nhiều và số lượng cũng lớn hơn.

[Tổ Quỷ] được sinh ra thông qua một loạt nghi lễ thực hiện trên xác người chết. Khi số xác chết đạt đến một số lượng nhất định, sẽ hình thành một thông đạo dẫn đến Địa Ngục. Mọi hoạt động tác động đến nó sẽ ngay lập tức khiến cho [Tổ Quỷ] tiến vào thời kì Bùng Nổ, mãnh liệt triệu tập vô số quỷ.

Gợi ý: Lén lút lại gần và tiêu diệt Tổ Quỷ. Không được làm kinh động quỷ xung quanh. Không được dây dưa với Tổ Quỷ. Không dây dưa với quỷ khi ở xung quanh Tổ Quỷ. Không selfie cùng Tổ Quỷ.

Phần thưởng: 1 thẻ bài Triệu Hoán 1 Quỷ đến từ Địa Ngục bất kỳ trong 4 loại Quỷ tự chọn (đã bị tiêu diệt) + 300 điểm Vận Mệnh.

Lưu ý: Thẻ bài có thể sử dụng 3 lần, mỗi lần dài 15 phút.

Tùy theo tiến trình đánh giá theo thang điểm 100, Kí Chủ đạt bao nhiêu điểm sẽ có bấy nhiêu phần trăm nhận thêm một vé Du Hành Dị Giới.

]

Trần Ngọc Lâm nhìn qua mô tả. DOOM là một phó bản mô phỏng một trò chơi cùng tên xuất hành năm 2016, cũng khá nổi tiếng vào thời đó. Hệ Thống tạo ra phó bản sẽ có một số điều chỉnh tương ứng để phù hợp với thực lực của hắn.

Cái quan trọng là các phó bản sẽ không lặp lại các màn chơi như trong game mà sẽ là do Hệ Thống hoàn toàn sáng tạo mới ra nhưng vẫn dựa trên dữ liệu có sẵn. Ngoài ra trọng yếu nhất chính là trong phó bản này hắn sẽ không thể sử dụng các tính năng trong Hệ Thống mà chỉ có thể sử dụng các loại vũ khí.

Một số tính năng mà hắn không thể dùng, ví dụ như Bản Đồ, Giám Định hoặc Triệu hồi thú.

Ngoài loại phó bản này, còn có 6 loại phó bản cùng loại game khác. 2 cái là giải cứu người, 2 cái là thanh lọc khu vực tương đương với tiêu diệt toàn bộ quái trong 1 khu vực. Ngoài ra còn có 2 cái là đặt bom. Cả 7 cái này tính cả cái Tổ Quỷ của hắn toàn bộ đều có một mức thưởng tương đương nhau và độ khó cùng nhau tính là Dễ.

Nhưng mà vấn đề là, hắn sau khi hoàn thành phó bản có thể tiếp tục đi cùng 1 phó bản ở cấp độ cao hơn. Các cấp độ sắp xếp khác với nhiệm vụ thông thường, lần lượt là “ Dễ” - “Khó” - “Cực Khó” - “ Ác Mộng” - “ Tuyệt Vọng” và cuối cùng là “Mày chết chắc rồi con ạ“.

Trần Ngọc Lâm:

-?

Như thế thì chế độ “Mày chết chắc rồi con ạ” nó là cái mức cao hơn cả tuyệt vọng nhỉ?

Trần Ngọc Lâm hít một hơi sâu, kế đó hắn bấm nút lựa chọn tiến vào phó bản. Đương nhiên hiện tại hắn chỉ mới làm được nhiệm vụ Dễ cấp bậc mà thôi.

Lập tức, một cánh cổng không gian trông giống giống lỗ đen hút hắn vào. Trần Ngọc Lâm cảm giác giống như toàn thân biến thành mì sợi, kế đó bị vứt vào máy xay sinh tố vậy. Cảm giác vô cùng khó chịu.

Đây có phải cảm giác mỗi khi đi truyền tống trận không?

Trần Ngọc Lâm kế đó cảm giác chân chạm đất, hắn hít vào một tia không khí, không khí sặc mùi lưu huỳnh và mùi bánh nướng. Nếu quy đổi ra khứu giác của người bình thường thì có nghĩa là mùi tanh của máu vậy.

Trần Ngọc Lâm trang bị chiến Y, ngay lập tức một tay rút kiếm, một tay rút súng. Trên tay hắn đã đeo sẵn bộ quyền sáo từ lúc nào. Hoàn toàn sẵn sàng cho mọi trận chiến.

Hắn chợt nhận ra trong hòm Item có một phụ kiện: [Mặt nạ phòng hộ] cùng [Giáp phòng hộ]. Đại khái có tác dụng ngăn cách bản thân hắn với không khí xung quanh, ngoài ra còn có tác dụng tương đương giáp nhẹ nữa, có điều đối với hắn không có gì dùng bởi vì ngoài cái ngăn cách với môi trường xung quanh, bộ Chiến Y hắn đang mặc còn tốt hơn là bộ giáp này.

Cái mặt nạ còn có chút tác dụng vì nó có thể chiết xuất Oxi nữa, bởi vì bầu khí quyển ở nơi này không thích hợp hắn thở lâu. Theo hắn vừa thử tính toán, nếu hắn nín thở hắn sẽ chỉ chịu được trong 5 phút đồng hồ, đây là trường hợp bình thường không chiến đấu.

Trần Ngọc Lâm mặc lên bộ đồ phòng hộ, kế đó hắn thử một loạt các tính năng như [Luyện Đan Thất], [Giám Định] cho tới những tính năng vô cùng quen thuộc như Triệu Hoán Thú. Toàn bộ đều không sử dụng được, mỗi khí hắn sử dụng đều xuất hiện một tin nhắn:

[Tính năng đang bị hạn chế, xin mời thử lại lần sau.]

Bản đồ không có, nhưng lại có một cái bản đồ sơ lược dẫn đường, đại khái còn 8 km nữa. Bản đồ này quá mức đơn sơ, chỉ có tác dụng thể hiện địa hình xung quanh.

Hắn bắt đầu để ý xung quanh, đây là một cái bình nguyên đá, có lẽ từ chính là thế. Trông giống một cái đồng bằng nhưng không có cây cối nếu không kể đến một hai cái cây chết khô, mặt đất khô cằn sỏi đá, từng vệt nứt to như cánh tay rõ rệt hiện ra trên nền đá.

Đá ở đây không phải đá hoa cương hay đá thường mà là một loại đá có màu đỏ đặc như màu máu. Thậm chí không khí cũng phang phảng sương mù đỏ như máu vậy.

Xung quanh hắn là từng dãy đồi núi cao, từng đỉnh núi không ngoại lệ đều nhọn hoắt. Thi thoảng còn thấy vài cây cột, đốm lửa hoặc mấy cái cây chết khô nữa. Trần Ngọc Lâm chú ý nhất là một ngọn núi ở xa xa, đỉnh núi có hình như một cái đầu lâu người, răng nanh nhọn hoắt, đầu mọc ra 2 cái sừng há mồm.

Hắn đang quan sát xung quanh, chợt hắn nghe thấy tiếng gầm gừ. Trần Ngọc Lâm núp ngay ra một góc.

Hắn nhìn thấy 2 sinh vật hình người,cơ thể của chúng nhìn qua khá là mạnh mẽ Nói là khá vì da dẻ chúng tại một số bộ phận nứt ra như vỏ cây khô vậy, nhưng mà cơ thể của chúng trống vô cùng cơ bắp, mặc dù cơ bắp của chúng lại có màu vàng nhạt thay vì màu đỏ. Đầu vai của chúng mọc ra mấy cái sừng, chúng sở hữu một hàm răng sắc nhọn, đôi mắt đỏ rực như máu. Trần Ngọc Lâm thấy rõ ràng trong mắt chúng không có một tia cảm tình.

Hắn cẩn thận kiểm tra đạn, sau khi Thú Triều xong, hắn có mua thêm 1 bó đạn dược mất 400 điểm Vận Mệnh- 12 băng đạn cộng thêm số đạn hắn mua trước đó cũng khoảng 15 băng, hiện tại đạn dược không thiếu, lại cũng không thiếu hồi HP, hồi mana linh lực các loại.

Đầy đủ để chiến đấu. Hơn nữa nếu đây đúng theo game, có thể hắn sẽ có đồ tiếp tế tại một số khu vực.

Trần Ngọc Lâm nhìn đám quỷ, Imp, một loại quỷ nhỏ, sức cận chiếu khá nhược bù lại những quả cầu lửa do nó bắn ra có uy lực tương đương 1 quả lựu đạn. Hắn rút kiếm ra, lao lên trước bằng tốc độ kinh khủng của loài ma cà rồng. Kế đó một kiếm, hắn chém bay đầu một con.

Con còn lại vừa mới quay lại đã ngay tức thì bị hắn đâm ngay một kiếm vào vòm họng, chết không kịp gào lên một tiếng.

Không có cả điểm Kinh nghiệm lẫn điểm Vận Mệnh. Xem ra dùng chỗ này để farm chùa là không được.

Trần Ngọc Lâm chợt nhớ lại cái cơ chế hoạt động Tổ Quỷ, nếu có quỷ bị giết xung quanh thì nó sẽ bạo phát tích cực phun ra hàng đống quỷ mới. Vấn đề là “xung quanh” là bao xa? Xung quanh có là khoảng 8 cây số không?

Hắn nghĩ “xung quanh” đại khái chắc chỉ khoảng vài trăm mét thôi. Mà từ trong bản đồ từ đây đến đích phải đến 8 cây số, chắc không sao.

Trần Ngọc Lâm tiếp tục lần mò theo con đường mà Hệ Thống chỉ định. Rất nhanh hắn lại đụng độ một toán quỷ khác, có cả thảy 12 con. Lần này hắn không có manh động, bởi vì trong 12 con có bốn con quỷ biết bay. Lần lượt là 2 cái đầu lâu mọc sừng, bốc đầy khói, hình như gọi là [Lost Soul] và hai con khác nữa. Mấy con này nhìn giống như mấy em bé quỷ mập ú vo tròn bay lơ lửng, mọc ra mỗi một con mắt vàng rực vậy.

Như vậy, đây là cơ hội tốt để test thử trí IQ của lũ quỷ này.

Nếu như khi Trần Ngọc Lâm tấn công, chúng nó ngay lập tức tách ra làm hai, thì có nghĩa là chúng nó có IQ tương đối, biết thông báo với chủ tướng của chúng có kẻ đột nhập. Nếu thế thì tương đối khó đối phó. Kẻ ngu đối phó dễ dàng hơn kẻ thông minh nhiều lắm.

Trong trường hợp ngược lại, thì IQ của chúng khá kém. Hoặc có khi đơn giản chúng chỉ nghĩ rằng “chỉ có một con người nhỏ nhoi, làm ăn gì được, quẩy lên anh em“. Nhưng đương nhiên việc này có thể quan sát thông qua một số biểu hiện, tỉ như chuyển động mắt, chuyển động gương mặt, biểu hiện cảm xúc để phân biệt.

Cái này gọi là tâm lý học, hồi trước hắn có học qua một khóa học online.

Trần Ngọc Lâm rút súng ra, chĩa thẳng vào 4 con quái đang bay bay, nổ một tràng súng dài. Chỉ thấy từng con một bị bắn văng đi, 2 con quái đầu lâu vừa bị đạn văng đến nổ tung. Còn 2 con trông như mấy đứa bé dị dạng thì gào rú rớt xuống đất.

Quá yếu, hoặc là khẩu súng của hắn quá mạnh. Nhưng điều làm Trần Ngọc Lâm lo lắng là nếu như lũ này không tốt về chất lượng, mà Hệ Thống từng khẳng định sẽ để cho hắn thấy khó nhằn, vậy nó sẽ tăng cường về cái gì.

Số lượng? Rất có thể. Nhưng giờ không cần quan tâm những điều này, lúc sau để tâm cũng không muộn.

8 con quái còn lại quay ra nhìn Trần Ngọc Lâm, gào lên một tiếng rồi tức tốc chạy ào đến chỗ hắn, bất chấp việc hắn vừa mới trong nháy mắt tiêu diệt 4 con quỷ.

Trần Ngọc Lâm cười nhạt, tốt rồi, IQ = 0.

Kế đó, hắn cho 12 con quỷ một băng đạn, thảm sát toàn bộ. Cũng may súng của hắn đã lắp bộ phận giảm thanh, khoản này đi kèm với khẩu súng cho nên không có dẫn dụ thêm nhiều quỷ đến nữa.

Có điều, mùi máu chắc chắn sẽ dẫn dụ thêm càng nhiều. Hiện tại thậm chí hòm Item cũng dùng không nổi, chỉ có thể rút đồ vật ra chứ không thể bỏ đồ vật vào, cho nên hắn không cho xác lũ kia vào hòm Item được.

Cho nên hiện tại, rút lui là thượng sách. Kế đó quan sát xem có bao nhiêu con sẽ bị dụ tới. Trần Ngọc Lâm lao vút đi, được một đoạn không quên nhìn qua ống ngắm của súng để kiểm tra.

Không kiểm tra thì thôi, vừa kiểm tra thì hắn giật nảy mình.

Nói là bao nhiêu thì hơi coi thường, phải mô tả bằng màu sắc, đó chính là đen kìn kịt. Dễ phải đến hàng trăm hoặc hàng ngàn con không chừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.