Chiều hôm sau..
“Oanh”
Con Thượng Cổ Vong Cốt Berserker gầm lớn, lao về phía nhóm 4 người. Nhưng cùng lúc này 4 cái Ma Pháp vô cùng mạnh mẽ hướng hắn lao tới.
“Cửu Trùng Thập Thập, Chúa Tể của Thiên Không và Bạo Chúa Mưa Đêm, giáng xuống ba ngàn chín vạn đạo lôi quang, ban cho ta Ngàn Vạn Lôi Tiễn.”
Đây là Nguyên Linh Thủy.
Kế đó là Trần Ngọc Lâm cũng niệm phép:
“Mũi Khoan Gió Siêu Cấp.”
Tào Minh:
“Vị Vua của Trời Cao, mơ con mắt chứng kiến thế gian, thẩm phán bất công và giáng xuống đầu những kẻ tội nghiệt Ánh Sáng Công Chính.”
“Ăn ta một đấm Siêu Cấp.”
Cái cuối là của Thiên Linh, con bé dùng một loại kĩ năng, hao phần lớn mana dồn vào một đấm, sát thương gấp hàng chục lần bình thường.
HP của Thượng Cổ Vong Cốt giảm từ 3572 xuống còn 3011.
“Rút lui.”
Trần Ngọc Lâm hét lớn, cả lũ lui ngay lập tức ra ngoài Hầm Ngục, để lại bên trong Hầm Ngục con Berserker Xương kia đập uỳnh uỳnh ngoài cánh cửa Hầm Ngục. Không giống như một số quái con, các boss trong Hầm Ngục không thể tự ý đi ra đi vào, trừ khi Level của bọn chúng đủ cao, vượt quá một mốc nào đó, khi đó chúng sẽ được lựa chọn thành Chủ Hầm Ngục.
Hoặc nếu chủ Hầm Ngục muốn bọn chúng ra ngoài.
Trần Ngọc Lâm đảo một cái đồng hồ cát, nói:
“30 giây nữa tiến vào. Trong khi đó tiếp tục uống mana dự phòng đi.”
Hôm qua, lúc về nhà, bọn hắn đã soạn ra một chiến thuật tác chiến với con Berserker xương này.
Cái quan trọng nhất là lượng HP dồi dào của hắn lên tới 6000 điểm, mỗi một hit cả nhóm cùng lắm chỉ có thể gây ra được cùng lắm là 500 sát thương do chỉ số phòng ngự cao kinh hồn của nó.
Hơn nữa, cái khiên kia đóng một vai trò rất quan trọng, giảm 25% sát thương, nếu không cả lũ có thể gây được 6-700 sát thương một lần tiến công rồi.
Cho nên, nếu đánh lâu dài thì phòng ngự của nó sẽ càng lúc càng cao cuối cùng chẳng gây ra một một cọng lông sát thương nào.
Thay vì thế, sử dụng chiến thuật hit and run, đánh nó bằng những tuyệt chiêu mạnh nhất, dồn nhiều mana nhất có thể, kế đó cả lũ chạy rượt ra ngoài Hầm Ngục để né con Berserker Xương. Đương nhiên điều đó khiến cho bọn hắn không tấn công được nó mà nó cũng tấn công không nổi bọn hắn.
Đánh ngoài vào trong cũng không được, cửa Hầm Ngục bị bao vây bởi một khối từ trường lạ, các đòn tấn công vào Hầm Ngục sẽ bị dạt ra một nơi khác tùy ý, chỉ có sinh vật sống đi vào mới thông qua cửa Hầm Ngục vào thẳng bên trong.
Boss khác quái thường, boss không chạy ra được Hầm Ngục nhưng quái thường thì có thể.
Tối qua, Nguyên Linh Thủy mới Lv20 đã farm một mạch 4 tiếng đồng hồ, lên Lv22 cho đủ điều kiện đánh boss, thêm 1 phần sát thương.
Vì thế, tối qua cả lũ mua tầm 100 bình hồi mana, chiến thuật chính là đi vào, dùng skill mạnh nhất lên boss, đi ra, chờ 30 giây cho tác dụng của Khả Năng Chinh Chiến biến mất, trong lúc đó uống bình hồi mana, rồi lại đi vào và tiếp tục vòng lặp. Tuy rằng 30 giây đủ nó hồi tầm 100 máu, nhưng mỗi lần gây sát thương lại gây ra được hơn 500 sát thương, vẫn đủ lặp lại 12 lần là tiêu diệt được.
“Dù uống bao nhiêu lần, cái vị đắng ngắt này vẫn không chịu nổi.”
Thiên Linh lè lưỡi nói, Trần Ngọc Lâm gật gù. Nếu nói độ đắng thuốc Bắc là 1, thì thứ này là 10.
“Hết 30 giây rồi, vào lại đi.”
Trần Ngọc Lâm cùng 3 người lao ngay vào trong Hầm Ngục, bên trong Thượng Cổ Vong Cốt đang đi lại về phía cái cửa kính, nó quay ra nhìn Trần Ngọc Lâm, chợt há mồm phun ra một tiếng gầm lớn vang vọng.
“Cái gì thế?”
Tào Minh hét lớn, lần này không giống những lần khác. Bất chợt, từ dưới đất, trên vách tường, trên trần nhà đột nhiên trào lên một đống lớn xương cốt, bám chặt lấy tay chân bọn hắn. Kế đó Thượng Cổ Vong Cốt giơ lên một bàn tay, một hắc cầu to rực rỡ ẩn hiện trên bàn tay hắn:
“Grào...”
“Không ổn, nó nắm bắt được chiến thuật của chúng ta rồi.”
Trần Ngọc Lâm nhíu mày hét lên. Rõ ràng, tạo ra một bức tường thi cốt, kế đó bắn phá về phía bọn hắn không để bọn hắn tấn công bằng chiêu thức tương tự.
Chiêu thức này không có trong bảng kĩ năng của nó, hay là cái bảng kĩ năng đó chỉ liệt ra những nội tại của nó nhỉ?
Hoặc cũng có thể đó là Nhược Nhục Cường Thực đặc thù hiệu ứng, bất cẩn quá.
Ban đầu hắn “chơi” với con này, không thấy nó dùng skill nào, cứ nghĩ nó không có bất kì một stack kĩ năng nào vì Hầm Ngục vừa mới trọng sinh, hóa ra là nó đợi một khắc này à? Hắn thấy con này là xương, cứ nghĩ là chỉ số IQ = 0, xem ra hơi coi thường rồi.
Nhưng thế thì sao? Hắn vẫn tự tin chán.
Trần Ngọc Lâm vung tay, cả hai tinh linh cùng lúc sáng lên, một cơn gió lốc thổi ngang qua mạnh mẽ thổi bay đi toàn bộ thi cốt đang bám chặt bọn hắn, kế đó một bức tường đất dựng lên ngay giữa đường bay của quả hắc cầu kia.
“Oành”
Quả Hắc Cầu va chạm với bức tường đất, nổ tung, một vụ nổ mãnh liệt lan ra khiến cả sàn Hầm Ngục thoáng run rẩy. Trần Ngọc Lâm cảm nhận khí nóng của vụ nổ, đảm bảo nếu vụ nổ đâm trúng bọn hắn sẽ chết không nghi ngờ.
Kế đó hắn nốc thêm nửa bình mana, mana lại hồi phục sau 3 giây. Trần Ngọc Lâm quay sang hỏi Tào Minh cùng Linh Thủy:
“Còn dùng được ma pháp nào không?”
“Được”
Cả 2 cùng đáp, kế đó cả 2 đều vung tay, 2 cái ma pháp Ngàn Vạn Quang Tiễn và Thập Tự Quang cùng lúc quăng ra bắn xuyên qua đầu tên Berserker.
Trần Ngọc Lâm lắc đầu, nếu chiến thuật này bị phá, không thể tái sử dụng nữa. Lần này phải 1 là tiêu diệt 3000 HP còn lại của đối phương ngay lúc này, hai là để lại một người ở đây để thu hút sự chú ý đảm bảo đối phương nhân lúc bọn hắn không có tầm nhìn trong Hầm Ngục, lắp đặt bẫy. Kế đó là chạy ra và tiếp tục chơi trò hồi mana.
Đành thử biện pháp 1 vậy..
“Phân tán sự chú ý của nó, tôi cần niệm một đại ma pháp.”
Hắn vung tay, thổ tinh linh cùng phong tinh linh cùng cầm 2 bình mana, liên tục dốc cho hắn trong lúc hai tay hắn vung lên, một tia sáng le lói xuất hiện trong bàn tay:
“Ngọn lửa của vị ma thần cổ đại, của vua của những tàn tích và những ngọn núi lửa âm ỉ, ta kêu gọi ngọn lửa đầu tiên mà Prometheus ban cho con người, ngọn lửa của trí tuệ, của hiền giả và của sự thông thái.”
“Chân Hỏa”
Từ tay Trần Ngọc Lâm hình thành ra một quả Hỏa Cầu to ngang người hắn, hai con tinh linh bắt đầu dốc mana mãnh liệt hơn, thình lình quả cầu co rút lại còn cỡ quả bóng đá, nhưng ánh sáng từ nó phát ra không còn là màu đỏ rực nữa là mà màu sáng trắng như ánh đèn điện. Trần Ngọc Lâm vung tay ném quả cầu ra thẳng hướng Thượng Cổ Vong Cốt.
Oanh.
Một tiếng vang trầm đục vang lên, rồi “Phừng” một tiếng, Thượng Cổ Vong Cốt đột nhiên bị bao phủ trong một ngọn lửa sáng chói, nổ tanh tách, bốc ra vô số khói đen từ trên người Thượng Cổ Vong Cốt, nó gầm rú lên trong khi lửa vẫn liên tục thiêu cháy nó.
Nhưng cũng chỉ tầm 5 giây sau, ngọn lửa nhạt dần rồi biến mất, chợt Trần Ngọc Lâm ôm đầu ngã khuỵa xuống, một đòn này tiêu hao quá nhiều năng lượng của hắn.
Ban đầu, hắn có được 500 điểm SK để tiêu xài, hắn tiêu xài hơi hoang, một hơi dùng liền 350 SK để mua về một Đại Ma Pháp, nhưng Đại Ma Pháp này chỉ có người trên Lv40 mới đủ khả năng sử dụng nên hắn một mực không dùng, nhưng lần này phải dùng.
Dù thế, cũng cần một lượng mana gấp 3 lần lương mana hiện có của hắn mới dùng được kĩ năng này. Hơn nữa vẫn là cần 2 con tinh linh không ngừng cho hắn nốc bình mana, tốn hao 3 bình mana mới sử dụng được.
Đại Ma Pháp [Chân Hỏa], một ngọn lửa cháy liên tục tùy theo lượng mana hắn dồn vào pháp thuật, cỡ hắn mới dùng được có 5 giây thôi.
Nhưng kể cả thế, HP của Thượng Cổ Vong Cốt đã giảm từ 2768 (do Tào Minh và Linh Thủy 2 skill ma pháp giảm đi) xuống còn một hơi 1689, 800 điểm do sát thương từ vụ nổ, 200 điểm do lửa cháy, một phát giảm mất 1000 điểm.
Không hổ danh là Đại Ma Pháp. Nhưng nếu Trần Ngọc Lâm là Lv40, một đòn này chắc hẳn cũng có thể tiêu diệt 3 con Thượng Cổ Vong Cốt.
Quan trọng hơn, Chân Hỏa khắc chế quỷ vật hệ Bóng Đêm, nó là quang minh chi lực kết hợp hỏa thuộc tính, bỏ qua hoàn toàn phòng ngự cho nên sát thương mới mạnh kinh khủng như vậy, nếu là các thuộc tính khác sát thương chắc chỉ còn 70%.
Trần Ngọc Lâm lấy ra mấy bình mana, uống vào hồi phục lại cả thể chất và tinh thần, kế đó hắn nói:
“Cả 3 câu giờ được không? Tôi cần 2 phút để để khôi phục.”
Kế đó hắn không nói không rằng ngồi tựa bên cạnh một nấm mộ, bắt đầu niệm quang ma pháp khôi phục lại tinh thần lực lượng. Đồng thời niệm một cái ma pháp ẩn dấu thân thể sơ bộ.
“Được”
Thiên Linh nói, nàng lấy ra một cái mũ đội đầu đội vào, kế đó nàng lấy một chai rượu nhấp 1 hơi hết nửa chai, chợt đôi mắt nàng chuyển sang màu đen, đồng tử biến thành màu xám. Nàng cười nhạt lao thẳng về phía Thượng Cổ Vong Cốt, nhưng giây cuối cùng lại đổi hướng, khua chiêng gióng trống nói với nó:
“Lại đây con gà con.”
Thượng Cổ Vong Cốt quay người nhìn nàng, hận thù gầm lớn, vung thanh đại kiếm khổng lồ đuổi theo, nhưng Thiên Linh sớm đã chạy nhanh như gió, đủ nhanh để vượt xa tên kia, và đủ chậm để hắn không bỏ qua nàng.
Thi thoảng nàng lại quay người, nhân lúc nó vừa vung xong thanh đại kiếm tung cho vài chưởng. Tào Minh và Nguyên Linh Thủy cũng nhân cơ hội, tặng cho vài cái kĩ năng vào mặt, HP của Thượng Cổ Vong Cốt giảm thì giảm, nhưng đồng thời [Khả Năng Chinh Chiến] lại gia tăng mạnh.
Chỉ trong thoáng chốc, lực chiến của nó tăng gấp gần 5 lần(tính cả Cuồng Nộ) và phòng ngự tăng chừng 70%. Cộng thêm chỉ số phòng ngự quá cao và cái khiên kia, sát thương bọn hắn gây ra bắt đầu trở nên không quá đáng kể.
Thậm chí bọn hắn khẳng định nếu đánh thêm 3 phút, sát thương gây ra sẽ kém chỉ số hồi máu mỗi 10 giây.
Dù thế, HP của nó vẫn chỉ còn lại 1145, giảm đi 350 điểm so với trước.
Cùng lúc này, Trần Ngọc Lâm đứng dậy tinh thần phấn chấn cười:
“Xong rồi.”