Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 68: Chương 68: Tiêu dao thánh nhân(2)




Trần Ngọc Lâm hai tay hai cái đùi gà, mồm phình to ra trông không giống tu tiên giả chút nào mà ngược lại giống như con cóc tía hơn. Hắn nhai nhai, nuốt ực một cái rồi nhắn tin trên điện thoại hỏi Âu Bảo Uyên:

“Tiêu Dao Thánh Nhân chính là acc Facebook Tiêu Dao Thánh Quân trong cái group chat Vĩnh Hằng Đảo phải không?”

Âu Bảo Uyên cũng có tham gia group này, đâu đó độ khoảng 1 năm trước, sớm hơn hắn. Xem ra dù là theo tuổi, tu vi hay là thời gian tu luyện hắn cũng kém nhất nhà.

Âu Bảo Uyên ngẫm nghĩ, nhún vai nhắn lại:

“Hôm qua Group Chat có bàn luận về một đợt Hải Triều đang tấn công, sau đó tầm 11 giờ Tiêu Dao Thánh Quân có nói sẽ đi giải quyết. Cho nên hẳn chính là cùng một người đi?”

Hoàng Khánh ánh mắt chợt trở nên cuồng nhiệt, hắn nói:

“Mau nhìn kìa, chính là Tiêu Dao Tôn giả.. không đúng, lúc này phải gọi là Tiêu Dao Thánh Nhân đấy!!”

Mặc dù trên TV lúc này cam đang hiện rõ xa, chỉ có một cái chấm đen giữa bầu trời.

Trần Ngọc Lâm ánh mắt kì quặc liếc Hoàng Khánh:

“Anh biết Tiêu Dao Thánh Nhân?”

Hoàng Khánh(rõ ràng là fan cuồng) nhìn hắn nghi hoặc:

“Rất ít người trong Tu Chân giới không biết Tiêu Dao Tôn giả. Tiêu Dao Tôn giả, ngoại hiệu Tiêu Dao, là một người đến từ một hành tinh cách đây 30 năm ánh sáng. Ngài được mệnh danh là một trong những Tôn giả mạnh nhất, lính đánh thuê mạnh nhất. Người ta nói Ngài mệnh danh là người đàn ông bất khả chiến bại, dưới tay Ngài nằm không biết bao nhiêu máu của Ma Tu cùng Ma Tộc.”

Chợt, thanh niên Long thốt lên:

“Quan tâm làm gì? Nhìn lên trên kia đi, cận cảnh rồi.”

Trần Ngọc Lâm quay lên TV, TV ở tiệm là cái loại TV to cỡ 60 inch nên cũng đủ cả đám nhìn những gì đang xảy ra.

Đây là một bãi biển, ờ đương nhiên rồi. Bên trái ở phía xa là một đám Ma Thú, toàn bộ đều là những con mà Trần Ngọc Lâm giám định nhất loạt đều hiện ra “xxxxxxx” về mọi mặt trừ cái tên và cấp bậc sơ bộ.

Trong đó nổi trội nhất là một đầu mực khổng lồ nằm ngang, chiều cao của nó cũng phải cỡ tòa chung cư. Nhưng mà đó không phải kích thước con mực mà là kích thước phần nổi lên trên, phần nổi lên trên có khi cũng chỉ bằng một phần tư đường kính thật sự của nó.

Khác không nói, con mắt nó to cũng cỡ cái công ten nơ.

Trần Ngọc Lâm nhìn vào trong kết quả Giám Định:

[Kraken - Vạn Lý Ma Hoàng - Ma thú cấp 8.]

Ma thú cấp 8 là khái niệm gì? Một con Ma Thú cấp 7 tối thiểu cũng sống ngoài vạn năm. Một con Ma Thú bậc 8 ít nhất cũng phải sống trên 100.000 ngàn năm. Tức là nó đã sống từ thời khi mà nhân loại vẫn còn đang mặc áo da thú, sử dung IE làm trình duyệt mặc định và săn người ngoài hành tinh.

Hệ Thống:

[Ờ, ta nghĩ Kí Chủ cần xem lại kiến thức lịch sử của mình.]

Con Kraken giơ lên một đống chí ít cũng có 100 cái xúc tu của mình, to vô cùng, bán kính cái xúc tu bé nhất cũng phải cỡ mấy lần con Xích Vân Mãng rồi. Đầu của vài cái cái xúc tu của nó trông giống đầu của một con rắn, mắt mũi đầy đủ.

Một số cái thì giống bàn tay, một số cái lại giống như những lưỡi giáo mác, thậm chí có vài cái chỉ là xúc tu mực thông thường.

Mà bên kia, nhẹ nhàng phiêu phù giữa không trung, chính là Tiêu Dao Thánh Nhân. Tiêu Dao Thánh Nhân nhìn qua trông giống hệt một đứa trẻ loài người 6 tuổi, giới tính nam. Có điều trên đầu Ngài ấy mọc ra một cặp sừng trông giống cây san hô, lưng chỗ eo mọc ra một cái đuôi thằn lằn, hai cánh tay mọc đầy lông 7 sắc cầu vồng.

Quần áo Ngài mặc trông giống phục trang Vương Triều nhà Nguyễn, trừ không có cái mũ cùng cái giày, nhưng lại có khác biệt. Long Bào không trạm khắc bất cứ một loại rồng nào mà hắn biết mà lại trạm khắc một loạt những kí tự lạ lùng, cùng với đó là một sinh vật nhiều chân trông như con rết, đầu rắn, bờm sư tử.

Nhìn qua cũng biết ổng không phải nhân loại rồi, có lẽ con ở trên áo ổng là thần thú gì đó mà ổng thờ đi?

Nhưng cái làm Trần Ngọc Lâm thấy kì quái, đồng thời lần đầu tiên hắn không tin vào kết quả Giám Định lại là:

[Tiêu Dao Thánh Nhân

Tên thật: (Kí tự không đọc nổi).

Cảnh giới: - Phàm Nhân.

]

Phàm nhân?

Đùa nhau ư?

Phàm nhân cái rắm, phàm nhân thì phải là cái gì đại loại như Tiêu Dao Phàm Nhân chứ?

Hệ Thống:

[Do cảnh giới Kí Chủ thấp vãi đái cho nên chỉ có thể nhìn thấy cảnh giới của thân thể của hắn thôi. Thánh Nhân tu là linh hồn, thân thể đối với Thánh Nhân là cái gì đó kiểu cái áo ấy, cảnh giới cao thấp cũng không đáng kể. Một Thánh Nhân tùy tiện có thể chỉnh sửa tu vi từ thấp tới cao, và không phải là chỉnh về lượng mà còn là về chất nữa.]

Nói cách khác kể cả hắn có Giám Định cũng không thể phân biệt ra được một vị Thánh Nhân và những người bình thường khác trừ khi tu vi hắn đủ để Giám Định được linh hồn hả?

Liền ngay sau đó, như thể chứng minh lời của Hệ Thống, Tiêu Dao Thánh Nhân giơ lên một cánh tay, cánh tay này trong mắt hắn đột ngột tách ra một cái giám định riêng:

[Tay trái của Tiêu Dao Thánh Nhân:

Cảnh giới: Thiên Tôn.]

Thực ra cánh giới không một hơi đề thăng luôn lên Thiên Tôn, mà là tăng lên từ từ, Nhất phẩm, Nhị Phẩm, Tam Phẩm mỗi một cảnh giới qua hết một lần mới đề thăng lên Thiên Tôn, toàn bộ diễn ra trong khoảng 1 phần mười giây.

Trần Ngọc Lâm há hốc mồm nhìn cái cảnh này, kế đó chỉ thấy Tiêu Dao Thánh Nhân giơ tay ra đánh một chưởng.

Chỉ thấy đó chỉ đơn thuần là... một đấm nhỏ nhoi? Thậm chí không trung còn không có một chút lay động nào, nhưng cùng lúc này, máy quay chuyển hết về phía trận doanh Hải Tộc.

Chỉ thấy con Kraken lúc trước uy vũ kinh khủng, nhưng trong nháy mắt nó nằm yên, toàn bộ xúc tu rơi xuống mặt biển, con Kraken giây trước còn gào thét kinh khủng nay đã xuội lơ nằm trên mặt biển như thể bị thoát lực.

Thực ra nếu nhìn kĩ, Hải tộc con nào con nấy đều đang xuội lơ nằm ngửa trên mặt biển, dù thế thì dựa vào hô hấp của chúng khẳng định chúng vẫn còn sống.

Toàn bộ mọi người đều chấn động.

Trần Ngọc Lâm đem so với bất kỳ ai ở đây đều chấn động hơn hẳn, bởi vì hắn có thể giám định thực lực sơ bộ của chúng.

Kraken nói riêng, và toàn bộ Hải Tộc lúc trước có thực lực trên Ngũ Phẩm Ma Thú nói chung đều nhất loạt giảm về Ngũ Phẩm Ma Thú sơ kỳ. Tất cả những con Hải Tộc còn lại thực lực hết thảy đều quay trở lại Nhất Phẩm Ma Thú sơ kỳ, thậm chí Trần Ngọc Lâm nghi hoặc nếu không phải chúng vẫn còn Thú hạch cùng thể chất mạnh mẽ của tu vi trước đó, chúng đã biến thành thú bình thường.

COn Kraken gầm lên nhưng lại hiển lộ rõ vẻ hữu khí vô lực:

“Tiêu Dao, ngươi làm gì ta?”

Trần Ngọc Lâm run giọng hỏi:

“Hệ Thống, giải thích?”

Hệ Thống lạnh nhạt đáp:

[Được! Tiêu Dao Thánh Nhân, tu luyện theo hình thái pháp tắc chính là năng lượng, con đường của hắn là vặn vẹo pháp tắc. Thánh Nhân có 2 hình thái tu luyện, một là thẳng, nhận được năng lực cùng sức mạnh từ pháp tắc, lực lượng cố định hơn. Hình thái thứ hai là vặn vẹo, biến đổi chúng để thực hiện mục đích. Loại này mạnh hơn loại 1, nhưng biến động nhiều hơn. Hơn nữa mỗi Thánh Nhân chỉ có thể vặn vẹo pháp tắc theo một hình thức.]

[Ví Dụ trong điều kiện bình thường, nước sôi ở 100 độ C, nhưng nếu một Thánh Nhân biến đổi nó, có thể biến thành nước sôi ở 200 độ C. Đây là một hình thái ghi đè lên pháp tắc, dù không vĩnh viễn và cả tầm cùng lượng đều có giới hạn.]

[Chỉ có Đạo Cảnh mới có thể tùy ý vặn vẹo một pháp tắc bất kỳ tùy theo ý thích, thậm chí có thể vĩnh viễn ghi đè lên pháp tắc đó.]

[Thứ mà Kí Chủ thấy là cách sử dụng cơ bản nhất của năng lượng pháp tắc. Mọi năng lượng đều di chuyển, trong lúc đó chúng sinh ra năng lượng. Có những thứ gọi là năng lượng trở, ví dụ như điện trở. Trong điều kiện thông thường đối với Kim Đan, năng lượng trở gần như bằng không.]

[Như trên, trong nháy mắt Tiêu Dao Thánh Nhân tăng năng lượng trở trong cơ thể Hải Tộc lên cao nhất, vô cùng tiếp cận với 100% cho nên trong nháy mắt, thực lực của chúng bị tiêu hao bằng sạch, không chỉ lượng, mà còn là về chất nữa.]

Trần Ngọc Lâm hỏi, run giọng:

“Như vậy, đạo của hắn là tăng năng lượng trở ư?”

Hệ Thống:

[Gần đúng. Đạo của hắn là tuần hoàn năng lượng. Năng lượng tuần hoàn thông thường là 100%, tức là dù di động và biến đổi bao nhiêu cũng sẽ vẫn giữ nguyên là 100%. Nếu gặp phải năng lượng trở sẽ giảm xuống, nếu không gặp sẽ giữ nguyên là 100%. nhưng trong trường hợp của Tiêu Dao Thánh Nhân, hắn hiện tại có thể đẩy mức này lên tối đa 101%.]

[Kí Chủ có thể xem nó như một sự phá vỡ định luật Bảo Toàn Năng Lượng. Tiêu Dao Thánh Nhân có thể sinh ra thêm 1 đơn vị năng lượng từ hư không, miễn là có 1 đơn vị năng lượng làm gốc.]

[Tức là thông thường, năng lượng tuần hoàn sẽ không tiêu hao, hoặc giảm đi, nhưng trong trường hợp của Tiêu Dao, năng lượng thậm chí còn tăng lên.]

[Phản nghịch, hắn cũng có thể để cho tuần hoàn năng lượng giảm xuống còn 1% thậm chí là 0.00001% tùy theo ý hắn.]

[Nói cách khác, nếu trong điều kiện được Tiêu Dao Thánh Nhân tác động đại đạo, năng lượng mà hắn kiểm soát sẽ tăng liên tục lên trên 101% mỗi lần số lần năng lượng biến động. Cho dễ hiểu, mỗi giây hắn có thể tăng gấp khoảng chừng 10 lần năng lượng từ một đơn vị năng lượng. 1 giây là 10 lần, 2 giây là 100 lần, 3 giây là 1000 lần. Đương nhiên đây chỉ là đại khái.]

[Tương tự, nếu hắn muốn, hắn cũng có thể giảm năng lượng đối phương xuống gấp 10 lần, 100 lần, 1000 lần.]

Trần Ngọc Lâm kinh dị nhìn Tiêu Dao Thánh Nhân, vậy há không phải là vô địch vũ trụ rồi? Cho hắn một ngày và có khi hắn có thể hủy diệt cả vũ trụ đấy.

Trần Ngọc Lâm hỏi tiếp:

“Vậy Nguy Hiểm Bảng và Cường giả bảng là sao?”

Hệ Thống:

[Đĩnh nghĩa Nguy Hiểm bảng: Danh sách thống kê những vị Thánh Nhân có thể một mình hủy diệt cả vũ trụ. Hiện tại Tiêu Dao Thánh Nhân nằm ở vị trí thứ 13 trong bảng xếp hạng.

Định Nghĩa Cường giả bảng: Danh sách top 300 những Thánh Nhân mạnh nhất. Tiêu Dao Thánh Nhân đứng thứ 251 trên bảng xếp hạng.]

Trần Ngọc Lâm hít một hơi sâu, chợt cảm thấy kinh dị. Kinh khủng như Tiêu Dao Thánh Nhân mà cũng chỉ mới đạt được vị trí thứ 13, như vậy vị trí đầu tiên sẽ kinh khủng như thế nào?

Hơn nữa, dường như Cường Giả Bảng cùng Nguy Hiểm Bảng không liên hệ với nhau. Tiêu Dao Thánh Nhân đứng thứ 13 Nguy Hiểm bảng, nhưng lại chỉ ở vị trí 251 trên Cường giả bảng.

Dù sao, hôm nay Trần Ngọc Lâm cũng coi như được chứng kiến thực lực quá mức ảo lòi của Thánh Nhân đương đại.

Trên TV, Tiêu Dao Thánh Nhân kiêu ngạo ngẩng đầu nói:

“Ta chỉ là dùng một chút thủ pháp đặc biệt, hạ thấp thực lực của toàn bộ các ngươi xuống còn gần như vô hạn tiếp cận con số không. Nếu như không phải ta còn có lòng nhân từ, thực lực các ngươi đã sớm giảm xuống còn không, nhưng mà như vậy đồng nghĩa các ngươi sẽ chết. Ta mới chứng đạo thành Thánh, còn chưa muốn đại khai sát giới.”

“Cho nên, hắc, bảo trưởng tộc các ngươi mang chút quà đến bái phỏng đi. Xem nào, lịch Trái Đất thì 15/9 là sinh nhật ta, vậy thống nhất 15 tháng 9 các ngươi đến đi ha ha..”

Trần Ngọc Lâm toát mồ hôi, nói nửa ngày, nguyên lai là đòi tiền chuộc à? Lại còn lời cao khí đại đến mức vậy, quả nhiên không hổ là “Tiện Thần” (danh xưng cả đám group chat thống nhất xưng hô với Tiêu Dao Thánh Nhân).

Kế đó Tiêu Dao Thánh Nhân uy vũ xoay người một cái, đột nhiên toàn bộ Hải tộc quân đoàn biến mất. Hắn giơ tay ra nói:

“Giờ thì, thứ lỗi, ta có việc. 1000 năm trước Thanh Thiên Đại Đình Học Viện Cửu Trưởng lão Mộng Khê Tôn giả hẹn ta nếu ta thành Thánh, hắn sẽ khỏa thân nhảy disco giữa đường, mấy người nếu muốn live stream cảnh này thì theo ta đi.”

“Hừ hừ, để cho toàn vũ trụ thấy hắn khỏa thân nhảy disco, xem hắn từ nay còn như thế nào gặp người. Ôi trời ơi sao ta lại thông minh thế chứ, ha ha ha...”

Trần Ngọc Lâm:

-..................

Cảm giác lão này cứ sai sai làm sao ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.